Inuyasha vừa chạy theo sau Kikyo vừa có chút khó hiểu hỏi,“Kikyo, ngươi biết rõ Kaede và Long
Thất bị Tsubaki bắt đi, vì sao đến bây giờ mới đi cứu nàng? Nếu lỡ
Tsubaki xuống tay với họ thì làm sao bây giờ?”
Tiếng gió thổ mạnh bên tai, Kikyo nhíu mày, trong lòng tuy rằng nóng vội,
nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh suy nghĩ cho đại cục,“ Trên người Kaede có thứ đồ hộ thân do ta đích thân làm, cho nên không có khả năng gặp nguy
hiểm, không cần phải sốt ruột. Hơn nữa nguyền rủa trên thân thể của
Kaede ngoại trừ Tsubaki thì không ai có khả năng cởi bỏ, tuy rằng lần
này không biết Tsubaki lại có chủ ý gì, nếu lúc này đánh rắn động cỏ,
đối phó Tsubaki thì dễ rồi, nhưng sau đó việc cứu Kaede sẽ vô cùng khó
khăn……”
“Ngươi có dự định khác rồi sao?” Inu Yasha nghe thấy thế nào cũng không hiểu,
nhưng biết Kikyo rất quan tâm đến an nguy của Long Thất và Kikyo, bằng
không cũng sẽ không thúc giục hắn nhanh chóng chạy tới.
“Ừ, Inu Yasha, phía trước có mùi chướng khí, ngươi nhanh lên!” Kikyo nhanh
chóng cảm nhận được chướng khí nặng nề liền có linh cảm không tốt, tà
khí nồng đậm đối với Long Thất và Kaede tuy rằng phong không có nguy
hiểm nhưng cũng không tốt cho thân thể, đến ngay cả chính nàng cũng
không dám manh động.
“Được!” Inu Yasha lập tức tăng tốc độ chạy nhanh hơn, dựa vào mùi của Long Thất và Kaede mà đi thẳng về phía trước.
Khi bọn hắn đuổi tới, Inu Yasha nghe thấy mùi vị của Kaede, đưa tay đem
Kikyo thả xuống, Kikyo cau mày, tay theo thói quen lấy tiễn ra, nhắm bắn thẳng về nơi tràn ngập chướng khí phía trước kia , lập tức, chướng khí
có phần hơi tan ra, trả lại khoảng không gian sạch sẽ thoáng đãng, cách
đó mấy thước chính là thân ảnh quen thuộc của Kaede.
Inuyasha ‘vụt’ một tiếng đã lao đến bên cạnh Kaede, quay lại hô lên với Kikyo,“Kikyo, là Kaede, muội ấy hôn mê rồi !”
Kikyo bước vội đến, tay thăm dò đặt trước mũi của Kaede thấy vẫn còn hơi thở
nhè nhẹ thì mới yên tâm, bây giờ đúng là chỉ hôn mê mà thôi, hơn nữa,
nơi này yêu khí quá nặng, có chút dị thường……
“Nơi này ngoại trừ Kaede thì hình như chẳng có ai khác……” Inu Yasha khịt
mũi, không ngửi thấy bất kì mùi của ai nữa, chứng tỏ ở đây ngoài Kaede
ra thì chẳng có ai hết ……
Inu Yasha đột nhiên hoảng hốt kêu lên,“ Vậy Long Thất đâu? Nha đầu kia chết ở đâu rồi?”
Kikyo nhìn thoáng qua xung quanh, vô tình nhìn thấy bên cạnh Kaede còn có một tờ giấy trắng, nhờ ánh trăng mới thấy tờ giấy này được cắt theo hình
người lại còn có mùi hương của Kaede, Kikyo chậm rãi cầm tờ giấy lên xem xét rồi nhìn ra phía xa, nàng nhớ rõ đây là tờ giấy để chế tạo thức
thần, sau này lại bị Long Thất lấy đi để làm thành thân thể của thức
thần cho Kaede trú ngụ trong đó, mà nay thức thần đã không còn, chỉ để
lại một tờ giấy vô tri vô giác……
“Inu Yasha, chúng ta đi về trước……” Kikiyo đứng lên, mơ hồ cảm giác được yêu khí chỗ này có chút phức tạp, còn có yêu khí từng toả ra trên người
Long Thất, tuy rằng yêu khí rất nồng, nhưng là không mùi máu, điều này
chứng tỏ vừa rồi cũng không hề có một trận huyết chiến gì, cũng có nghĩa Long Thất không có gặp nguy hiểm mà chỉ là gặp chuyện gì đó, hiện tại
không thể gặp Kikyo được mà thôi.
“Được!” Inu Yasha đang định bế Kaede lên thì nghe được tiếng nha đầu hơi rên rỉ,“Ưm……”
“Kaede, muội tỉnh rồi à?” Kikiyo vội vàng ngồi xổm xuống hỏi han .
Kaede mở to mắt, lấy tay dụi dụi mắt, thế này mới miễn cưỡng nhìn thấy bóng
dáng của Kikyo, không hiểu hỏi,“Kikyo tỷ tỷ, tỷ làm sao lại ở đây?”
Ngữ khí của Kaede mềm mại xem lẫn bất an nhưng lại rất kiên cường ……
Kikyo rốt cuộc có thể hạ xuống chút lo lắng trong lòng, thở ra một hơi, nàng hỏi,“Kaede, vừa xảy ra chuyện gì sao?”
Kaede lắc lắc đầu,“Ta không biết … ”
Kaede hơi lắc lắc đầu, nằm lâu như vậy khiến cả người cô bé có phần tê cứng
khó chịu ,“Tỷ tỷ, thân thể của muội hôm nay thực kì lạ, chỗ nào cũng ê
ẩm, có chút khó chịu……”
Kikyo sờ sờ đầu Kaede, nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng,“Đương nhiên, thân thể
của con người thì làm sao có thể đem so vớ thân thể của thức thần chứ,
dĩ nhiên sẽ thấy đau, thấy ê ẩm, cảm giác khó chịu này chứng tỏ Kaede đã thực sự trở lại thân thể của mình rồi……”
“Thật sao?” Kaede vừa nghe thấy mình cuối cùng cũng trở về thân thể thực, tâm tình lập tức tốt lên rất nhiều, nhất thời quên luôn mình đang ở trong
tình cảnh gì.
“Thật sự!” Kikyo gật đầu.
“Kaede, ngươi ở đây vậy có thấy Long Thất đâu không?” Inu Yasha thấy Kaede tỉnh lại vui vẻ như vậy cũng yên tâm nhưng lại lo lắng cho Long Thất, hắn
liếc mắt nhìn xung quanh một cái nhưng vẫn không thấy được Long Thất
bóng dáng,“Làm thức thần, không đi bảo hộ muội muội của Kikyo, còn tự
tiện bỏ đi đâu không biết, thức thần này đúng là biết cách làm người ta
lo lắng!”
“Long Thất tỷ tỷ không ở đây sao?” Kaede vừa nghe thấy Long Thất mất tích
cũng lo lắng không thôi,“Chúng ta rõ ràng còn đang nói chuyện phiếm
trong phòng, làm sao bây giờ lại không thấy tỷ ấy đâu nữa rồi, rốt cuộc
là có chuyện gì đã xảy ra?”
“ Không có chuyện gì, thân thể của muội có chỗ nào không thoải mái sao,
Kaede?” Kikyo vội vàng mở lời trấn an em gái,“Có cảm thấy khó chịu quá
hay không ?”
Kaede lắc đầu nói ,“Không đau, không đau nữa rồi!”
Thân thể chỗ nào cũng bình thường, không còn cảm thấy khó chịu hay đau đớn gì nữa.
Kikyo vươn tay tháo miếng vải bịt mắt phải của nàng ra, chỉ lên trời nói,“ Mắt phải có nhìn thấy được ánh trăng không ?”
Kaede nghe lời ngẩng đầu lên trời, đem mắt trái che lại, chỉ là cái gì cũng
nhìn không thấy, lại đổi ngược lại một lần nữa, thanh âm trở nên có chút quái dị,“Tỷ tỷ, mắt phải của Kaede không thể nhìn thấy được nữa, đã mù
rồi……”
Có lẽ bởi vì con mắt phải màu đỏ yêu diễm kia vốn không thuộc về con
người, cho nên khi nguyền rủa được giải trừ có nghĩa là thị lực của
Kaede cũng theo đó mà biến mất, Kikyo có chút đau lòng, nhưng cũng biết
việc này chẳng còn cách nào cứu chữa, nàng tâm bình khí hòa an ủi cô
bé,“ Kaede , nhân sinh chính là được cái này mất cái kia, cho nên chúng
ta không cần quan tâm những thứ đã mất, chỉ cần biết bây giờ có thể sống bình thường như bao người là tốt rồi, muội không thể nào biết được khi
tỷ nghe muội nói thân thể đã trở lại bình thường, tỷ đã vui mừng thế nào đâu……”
Kikiyo đối với việc Kaede trở lại bình thường rất vui nhưng trong lòng vẫn rất lo lắng cho Long Thất. Toàn bộ tà khí trên người Kaede đều đã biến mất, điều đó cũng có nghĩa là nguyền rủa trên người Kaede cũng đã được giải
trừ, chỉ không biết rốt cục mục đích của Tsubaki là gì ……
“ Trước hết chúng ta hãy rời khỏi chỗ này đã…” Kikyo thấy cũng không còn
sớm nữa, Long Thất mất tích, giờ chỉ còn cách là trở về tập trung suy
nghĩ cách cứu người, Long Thất nha đầu này thông minh lanh lợi, chắc
chắn sẽ không có chuyện gì đâu…
Inu Yasha ôm lấy Kaede, hắn có chút không cam lòng khịt mũi ngửi xung quanh lại một lần nữa, đến khi ngửi thấy được một hương vị rất quen nhưng
không nhớ được hương vị này là của ai , Inu Yasha bản tính vô lo vô nghĩ cho nên đối với loại hương vị không có gì nguy hiểm này cũng không để
trong lòng, nhanh chóng rời khỏi nơi này cùng với Kikyo.
Naraku vĩnh viễn đều nhớ rõ nữ nhân kia đã từng nhìn thấy cơ thể thật của hắn, cũng nhớ rõ nữ nhân kia đã từng ngã lăn ra giường vẻ mặt hoảng sợ khi
nhìn thấy ấn ký hình con nhện trên lưng hắn khi hắn dưới hình hài của
một đứa trẻ, ánh mắt hoảng sợ kinh hãi như vậy cứ nhìn chằm chằm vào
hắn, thậm chí trong đôi mắt đó còng mang theo một tia địch ý khiến người ta chán ghét, không những thế còn làm ra những cử chỉ vô lễ với hắn,
nghĩ lại, nữ nhân này có thể an toàn sống đến giờ đúng là một kì tích……
Ở một nơi đất đá hoang vu, Naraku tâm tình phức tạp nhìn chăm chú vào “thi thế” nằm im bất động.
Bộ lông hắn vừa tìm được cũng đem phục vụ cho nữ nhân này, dĩ nhiên, hắn
chỉ có thể chia sẻ một góc áo cho nàng mà thôi. Đến bây giờ hắn vẫn chưa thể hình dung ra được nàng khi ở thân thể của Kaede và thân thể hiện
tại. Thân thể này có đôi mắt nhắm chặt với lông mi dài cong vút , sắc
mặt như ngọc lưu ly không chút tì vết lại hơi ửng đỏ như quả táo, còn
có đôi chân dài thẳng tắp trắng mịn, nhìn thế nào cũng thấy không quen……
Nhưng đây đích xác là nữ nhân mà hắn đã gặp trong mộng, là cô gái vừa ngây thơ lại rực rỡ mê người ……
Nữ nhân này thực sự là ngu xuẩn quá mức, trong lúc yếu ớt như vậy cũng cố
mà hoá lại thành hình người, cuối cùng cứ như thế mà ngất đi…
……
Ngồi xổm bên cạnh nàng, Naraku chỉ từng nhìn qua nàng một lần trong giấc
mộng, thân ảnh này cùng với bóng dáng hắn thấy trong giấc mộng quá đỗi
giống nhau, đến mức hắn cũng không thể phân biệt được đây là thật hay
giả, mà giờ phút này người nằm trên mặt đất kia chính là hàng thật giá
thật Long Thất! Naraku vươn tay nắm lấy cằm nhỏ của nàng, xúc cảm mềm
mại ấm nóng truyền đến ngón tay giống như có ma lực quyến rũ, khiến hắn
lưu luyến không muốn buông , Naraku thực sự không hiểu được rốt cuộc là
bản thân muốn cái gì.
Tay hắn dịch chuyển từ trên cằm rồi xuống đến cổ, vừa hay dừng lại nơi có
vết ngấn do lần trước hắn bóp cổ để lại, hơi dừng lại một lát, sau đó
tiếp tục di chuyển xuống, cảm giác mềm mại làm hắn cảm thấy thân thể khô nóng khác thường khiến hắn nguy hiểm nheo mắt lại……
Suy nghĩ chết tiệt của Onigumo lại bắt đầu phá rối suy nghĩ của hắn, trong
thân thể hắn có một loại dục vọng không thể nói rõ cứ rục rịch không
thôi, Onigumo…… Cho dù người hắn yêu là Kikyo, nhưng ngay cả thân thể
của nữ nhân khác mà cũng có cảm giác sao?
Naraku hắn muốn khiến cho nàng thấy, khiến cho cái nữ nhân ngu xuẩn đã từng
thổ lộ với Onigumo có thể thấy được bộ mặt đê tiện thật sự của xác ướp
đó đơ bẩn đó!!! Nghĩ vậy, Naraku cũng không ngăn lại động tĩnh của
Onigumo, cứ như vậy mà để y khống chế cơ thể hắn sờ loạn trên người nữ
nhân kia, mặt khác lại hi vọng nữ nhân này tỉnh……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT