Long Thất từng nghĩ
Naraku mới khôi phục lại bình thường, chắc chắn thời gian này sẽ dồn sức vào việc trấn áp trái tim của Onigumo, đem thể xác và linh hồn hợp lại
làm một, nhưng người này ngược lại năm lần bảy lượt tìm đến nơi này, hắn không sợ linh lực của Kikyo tỷ tỷ sao?
Naraku hỏi,“ Nữ nhân kia động tay động chân gì vào thân thể của ngươi?”
Nàng ngây thơ lắc đầu,“ Lúc ta tỉnh lại thì đã thấy mình đang ở trong thân thể này rồi ……”
Nàng không thế nào hiểu được, Naraku dường như rất để ý đến chuyện của nàng. Nếu nói là hắn kiêng kị người biết được nội tâm của hắn thì sao không
trực tiếp giết nàng cho xong mà lại nảy sinh hứng thú về cái nguyền rủa
chết tiệt trên người nàng ? Nàng cực kỳ thận trọng len lén nhìn trộm vẻ
mặt Naraku một cái ,“ Vu nữ Tsubaki kia nói, chú này rất khó giải……”
“ Ngươi không bị ngôn linh khống chế là bởi vì đang ở trong thân thể nhân loại này sao?” Naraku lại hỏi, ngay cả chính hắn cũng không biết vì sao lại lo lắng cho cô gái này khi không thể sử dụng ngôn linh để gọi, khi
đứng bên cạnh nàng, động tĩnh của Onigumo rất lớn. Nghe nàng nói chuyện, nhìn dáng vẻ hoạt bát của nàng, hắn liền không cần tốn nhiều sức liền
áp chế được Onigumo, loại an phận này thực sự rất bất thường. Khi nghe
đến tên của Kikyo thì Onigumo lại bắt đầu rục rịch phản ứng, loại tình
huống này đúng là khó hiểu.
Dù thế nào đi nữa thì cũng không thể để nữ nhân này thoát khỏi lòng bàn
tay của hắn được …… Sau khi biết được nàng là yêu quái Naraku liền đưa
ra một quyết định, đó là khiến cho nàng đứng về phía hắn, dùng năng lực
của nàng giúp hắn một tay.
“Ta khi ở trong thân thể này thì tên của ta cũng không có trói buộc quá
lớn, cho nên tuy rằng ngươi biết tên của ta nhưng ta lại không có cảm
giác bị khống chế thì cũng là nhân chi thường tình, đúng không?” Nàng
giải thích.
Naraku không đáp, tựa hồ đang xem xét lời nói của nàng có mấy phần đúng. Long
Thất do dự một hồi lâu, nhìn vẻ mặt bất định của Naraku nói,“Naraku,
Kikyo tỷ tỷ và Inuyasha yêu nhau sau đậm, trời đất chứng giám, ngươi tuy có trái tim của Onigumo, nhưng cũng đâu nhất thiết phải làm theo dục
vọng của hắn, đúng không? Xác ướp kia muốn điều khiển ngươi làm việc
thất đức, vậy thì ngươi cũng đừng làm cho hắn được vừa lòng đẹp ý !”
“ Yêu nhau sâu đậm ?” Naraku cười rộ lên như đang nghe tấu hài, trong mắt tràn ngập khinh thường “ Lời này chẳng phải ngươi cũng đã từng nói với
Onigumo khi hắn còn sống rồi sao?”
Long Thất xoay người đưa lưng về phía Naraku, ách? Làm sao hắn biết nàng đã
từng nói với Onigumo câu này? Nàng ở trước mặt Naraku chưa từng tiết lộ
điều gì về Onigumo!
Lúc này, thanh âm đầy từ tính của Naraku lại một lần nữa vang lên,“ Ngươi
chắc cũng vì để ý đến Onigumo nên tuổi đã ‘lớn’ như vậy rồi mà vẫn không chịu lấy chồng? Tình cảm này đúng thật là quá sâu đậm……”
Long Thất dở khóc dở cười không biết giải thích như nào cho phải, sở dĩ lúc
trước nàng nói với Onigumo những lời này là vì hi vọng hắn có thể hồi
tâm chuyển ý, muốn hắn không phá đám chuyện của Kikyo tỷ tỷ, thế nhưng
bây giờ nhất cử nhất động của mình đều bị người trước mặt này biết cũng
thôi đi, đến cả việc nàng từng nói hay làm gì với Onigumo hắn đều biết!
Nàng nói,“Naraku, Onigumo không phải quân tử mà là tiểu nhân, cho nên những
điều ngươi vừa nói là không có khả năng!” Đây là cường biện!
“Đây là tình yêu sâu đậm mà ngươi nói sao?” Naraku thái độ khác thường, ý
cười cũng biết mất, tựa như rất trào phúng khi nhắc đến chuyện này,“
Ngươi ngay cả tâm của mình cũng không hiểu thì có quyền gì quyết định
chuyện của người khác? Sở dĩ Onigumo dơ bẩn là bởi vì hắn là một con
người tham lam đầy dục vọng, nói được nhưng không làm được, tuy nhiên…
người nói đươc làm được lại khác!”
Long Thất nghe vậy liền thất thần, ánh mắt mê mang nhìn Naraku, không biết
nên phản bác lại hắn như thế nào, không phải Naraku định đem nàng ra làm “đối tượng kia đó” chứ? Đầu óc của hắn rốt cuộc đã bị vặn vẹo đến mức
nào rồi, tiểu Na của nàng tuy rằng ánh mắt trống rỗng, nhưng cho tới bây giờ đều không có tư tưởng như thế……
Nàng có chút gian nan mở miệng, không biết là đang giải thích cho ai ,“Không phải ai cũng đều như vậy, nhân sinh trăm thái, suy nghĩ ngàn vạn, nhân
quả tuần hoàn.”
Nàng lúc trước đều cho rằng Onigumo rất dễ dụ, cho nên chưa lần nào thực sự
suy nghĩ, trước sau vẫn một mực dồn sức khuyên nhủ hắn, giờ nghĩ lại
đúng là cảm thấy mình đã quá sơ suất rồi.
Naraku một lần nữa khẳng định như chém đinh chặt sắt,“ Người hay là yêu, đều cùng một loại người, cho nên mới có ta, Naraku!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT