Long Thất duỗi tay ra, sau lưng liền xuất hiện cung và tên, khóe môi thản nhiên giương lên ý cười……
Hắc Vu nữ Tsubaki giận dữ kêu lên ,“Không xong, Kikyo liên thủ cùng nữ nhân này, tức chết ta !”
Chỉ thấy hình ảnh Long Thất giương cung muốn bắn trong quả cầu thủy tinh, cười hắc hắc nói,“Tsubaki đại nhân, tiểu cô nương này ta muốn , phiền ngài đi tìm người khác làm con rối đi!”
Vừa nói xong, tay dứt khoát buông ra, mũi tên phóng thẳng đến đầu con mãng xà kia ……
Giây tiếp theo, nụ cười trên môi Long Thất cứng đờ, lại bắn trật……!!
Lão thiên gia chết tiệt, ngươi muốn ta bị người khác xem thường sao?
Hừ, ngươi đã dám làm như vậy, ngày sau nếu ta có thể thành thần liền sẽ tìm ngươi tính sổ !
Hắc Vu nữ Tsubaki vừa rồi có chút khẩn trương hoảng hốt, giờ lại thở phào một hơi, khóe miệng cong lên kiêu ngạo, cười lạnh một tiếng,“Thì ra là chỉ có cái mác bên ngoài mà thôi…”
Thanh âm kia đi qua thân rắn, rơi vào tai của nàng, Long Thất nhìn mãng xà kia, nửa hiểu nửa không hiểu hỏi,“Đại thẩm, ngươi chính là con mãng xà này sao?”
Hắc Vu nữ hừ một tiếng,“Xâm nhập nơi ta nguyền rủa nhưng lại không biết ta là ai, Kikyo không nói cho ngươi sao?”
“Là Hắc Vu nữ Tsubaki?” Long Thất sắc mặt thập phần khó coi thổn thức,“Ngươi lớn lên lại có bộ dáng hình con rắn này sao? Thật khó coi.”
Nàng thật sự không ngờ tới Hắc Vu nữ Tsubaki thân mình lại là con rắn ghê tởm này……
“Này chẳng qua là thân thể hư ảo của thức thần mà thôi!” Hắc Vu nữ xuân giận đến đỏ mặt, vừa nói xong liền giật mình nhận ra bản thân đã lỡ lời…
“Như vậy…… Bí quyết để phá sự nguyền rủa có phải là chỉ cần bắn một mũi tên tinh lọc vào thân thể hư ảo của thức thần kia là xong ?” Long Thất cười trộm một tiếng, “Đắc tội !” Lại rút một mũi tên từ bao đựng phía sau lưng, nhắm ngay đầu rắn, buông tay, “hưu” một tiếng mà đi……
Trực tiếp bắn trúng miệng xà, tuy rằng mục đích của nàng là nhắm ngay đôi mắt của xà, nhưng chỉ cần bắn trúng thì mặc kệ là bắn thế nào đi nữa thì vẫn sẽ thành công!
“Ngươi đúng là một cái nha đầu đáng ghét…” Thanh âm truyền qua thân rắn kia hình như còn muốn nói thêm gì đó, nhưng vì thức thần hư ảo kia càng lúc càng trở nên mờ ảo bởi mũi tên tinh lọc nên không còn cơ hội nói hết.
Phong rơi xuống đất, vẫn như trước chưa tỉnh, Long Thất biết nơi này lệ khí rất nặng, lực ảnh hưởng cũng lớn, nên đành phải ôm Kaede vào người, hướng tới phía trên mà đi, chỉ sợ nếu cứ ở mãi trong cơ thể này, Kaede vĩnh viễn cũng sẽ không hồi tỉnh, hơn nữa, thức thần hư ảo kia cũng chỉ là Tsubaki để giám sát Kikyo mà thôi…
Nàng thực lòng không hiểu, nói sao đi nữa thì Tsubaki cũng là nhân loại, như thế nào lại có thể tà ác như vậy?
Long Thất nghĩ như thế nào cũng không rõ.
Rốt cục cũng mang được linh hồn của Kaede từ trong cơ thể chạy ra ngoài,, Long Thất vừa ra khỏi, Kikyo cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng thấy một linh hồn dáng người thon thả cao ngang ngửa với mình, nàng lại thả ý cười trong suốt chăm chú quan sát Long Thất một thân áo quần lố lăng ( ý chị nói, Long Thất mặc quần đùi, áo phông hở hang là lố lăng ấy ) , Kikyo trong lúc nhất thời sững sờ ở nơi đó, thật lâu sau mới nói,“Ngươi là…… Long Thất?”
“Ừm!” Long Thất ánh mắt đều cười mị .
Đến tột cùng thì loại quần áo này là của nơi nào mà vừa ngắn lại vừa quái, còn để lộ cánh tay và chân!
Kikyo từ trước tới nay chưa bao giờ thất thố,đây chính là lần đầu tiên nàng cứ nhìn chằm chằm vào Long Thất không rời.
Nếu như hôm nay không phải nhìn thấy chân thân của Long Thất, nàng thật sự cho rằng Long Thất cũng chỉ bằng tuổi Kaede, hoàn toàn không ngờ được thì ra Long Thất lại xấp xỉ mình như thế.
“Ngươi…… Bao nhiêu tuổi ?”
A? Ý cười trên môi Long Thất bỗng trở nên cứng ngắc, chỉ có thể cười gượng.
Nàng đã quên một chuyện vô cùng quan trọng, đó là một chuyện vô cùng mất mặt!
Nàng vẫn luôn kêu Kikyo là tỷ tỷ!
Làm gì có một yêu quái đã sống hơn mấy trăm năm nào lại đi kêu một nhân loại chưa đến hai mươi tuổi là tỷ tỷ ?!
Kikyo đầu óc vốn nhanh nhạy thông minh nên liếc mắt một cái liền nhìn ra chỗ xấu hổ của nàng, không khỏi nở nụ cười, thay nàng hóa giải xấu hổ,“Xem ra Long Thất so với tỷ tỷ còn lớn tuổi hơn, bất quá yêu và nhân loại không giống nhau nên cho dù sống được lâu thì cũng vậy thôi, ngươi nếu tôn xưng ta một tiếng tỷ, như vậy ta cũng sẽ xem ngươi như muội muội mà đối đãi, nếu ngươi cảm thấy kêu có chút không được tự nhiên, như vậy thì gọi tên của ta cũng được, ai lớn ai nhỏ đối với ta mà nói cũng không quan trọng.”
“Hay là cứ gọi tỷ tỷ đi……” Nàng giương mắt trộm ngắm Kikyo liếc mắt một cái,“Tuy rằng ta sống lâu, nhưng chưa hiểu hết được sự đời, vẫn là nên để ngươi là tỷ tỷ đi.”
Nàng dù sao cũng từng chiếm dụng thân thể của Kaede, nếu để Kikyo kêu Kaede là tỷ tỷ ( dù thực tế là kêu nàng, nhưng người ngoài không nghĩ như vậy ) không lớn không nhỏ, Thiên Lôi không bổ nàng mới là lạ!
Kikyo tiếp nhận linh hồn Kaede, do dự nói,“Thật sự phải để Kaede cả đời như thế này giống thức thần sao?”
“Tỷ tỷ đại nhân,” Long Thất lần đầu có chút nghiêm túc nói,“ Linh hồn Kaede nếu như đặt vào cơ thể lúc này thì vĩnh viễn sẽ không có ngày thức tỉnh, nơi đáng sợ này đối với nàng không có nửa điểm có lợi, mà nếu ngươi muốn cho nàng giờ phút này đi đầu thai, sợ cũng không ổn, hơn nữa dương thọ của nàng chưa hết, Diêm Vương gia cũng sẽ không thu nàng, nàng hiện tại không thể nhập lại thân thể, lại không thể đi đầu thai, ngươi định cho một cái cô hồn như nàng đi con đường nào? Mặc kệ thế nào thì ngươi vẫn nên cho nàng một cơ hội để lựa chọn đi.”
“Ngươi như thế nào lại biết về chuyện này?” Kikyo tràn đầy nghi hoặc, cho dù là yêu, cũng không nhất định sẽ biết đến chuyện của Diêm Vương điện, nhưng hình như Long Thất lại cái gì cũng biết.
“Hắc hắc, chuyện này nhìn một cái là biết ấy mà, hơn nữa ta tuy rằng gặp Diêm Vương gia gia rất ít, nhưng cũng coi như là có một chút giao tình với lão nhân gia hắn.”
“Vậy còn ngươi?” Kikyo hỏi,“Cả đời làm Kaede sao?”
“Không! Ta chính là thức thần Long Thất của tỷ tỷ,” Long Thất lớn tiếng phủ quyết nói, chỉ vào linh hồn của Kaede trong tay Kikyo “ Đó mới là Kaede.”
Kikyo tay vỗ về ánh mắt, thanh âm có chút nghẹn ngào,“Tiểu Thất, ngươi muốn tỷ tỷ như thế nào cám ơn ngươi mới tốt đây.”
“Ngươi…… Ngươi như vậy khách khí…… Làm…… Làm cái gì?” Được người khác cảm tạ Long Thất trong lúc nhất thời khẩn trương lên,“Hơn nữa ta cái gì cũng không có làm, còn chiếm dụng thân thể của Kaede.”
“Ha ha……” Kikyo nhìn cử chỉ thất thố Long Thất vừa rơi lệ vừa cười “Mau trở lại trong thân thể đi, người là do ngươi cứu trở về, như vậy thức thần liền từ ngươi tới thức tỉnh linh hồn của nàng.”
“Nga,” Long Thất lên tiếng, đem linh hồn Kaede phóng tới trong tay rồi về tới bên trong thân thể, mở to mắt, đem mảnh giấy lần trước Kikyo đưa đặt ở lòng bàn tay, mặc niệm chút chú ngữ……
Kikyo nhìn Long Thất, bỗng cảm thấy lần đầu đối với định nghĩa về yêu quái có chút mơ hồ.
Yêu quái này vì sao lại khác biệt như vậy? Chẳng những không có lệ khí, lại còn thân thiện tốt bụng mặc dù cũng toàn tâm toàn ý la hét muốn lấy đi ngọc Tứ Hồn, nhưng là ngọc Tứ Hồn ở trong lòng bàn tay nàng không có tạp chất gì, điều này làm cho Kikyo phi thường khó hiểu.
Trên đời này lẽ nào cũng có loại yêu quái vẫn giữ được sự tinh khiết của Ngọc tứ hồn khi cầm trên tay sao?
Bất quá trong chốc lát, trang giấy trở nên mượt mà đứng lên, đây chính là thân thể tạm thời của Kaede, đem linh hồn định ở bên trong tờ giấy, Kaede liền chậm rãi tỉnh lại, mở mắt, ánh mắt lập tức chuyển đến Kikyo ở trước mặt, thất thanh khóc ,“Tỷ tỷ đại nhân, Kaede sợ quá……”
Tờ giấy run rẩy liên hồi, Kikyo hồi ôm Kaede, nhẹ nhàng vuốt,“Phong, không có việc gì , hết thảy đều qua rồi, hiện tại sẽ không có bất kỳ ai làm tổn thương muội nữa……”
Nhìn Kikyo vừa nãy còn rơi lệ, thế mà bây giờ lại tươi cười như thường, Long Thất cảm thấy cũng an tâm, từ đó về sau Kaede là Kaede, mà nàng là thức thần Long Thất của Kikyo, tuy rằng chân chính thân thể là bị nàng chiếm dụng .
Tuy rằng cùng Kaede bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng không hề khiến người trong thôn nghi hoặc, dù sao năng lực của Kikyo không phải hư danh.
Này có nên vui mừng vì điều này?
Từ đây cho đến ngày nguyên thần nàng rời khỏi người, phải về long cung, không biết khi đó, thân thể này của Kaede có thể hay không để cho nàng tinh lọc, khiến nhân loại có thể sinh tồn? ( tinh lọc sạch sẽ thứ nguyền rủa của Tsubaki để Kaede có thể trở về ấy )
Nàng không biết, thật sự không biết.
Nhưng nàng cũng biết, ở phàm trần, dù biết được thiên cơ thì cũng không thể tùy ý tiết lộ cho thế nhân, bằng không họa trời giáng, nàng là người duy nhất biết được sự tình ở thế giới này, nhưng cũng chỉ có thể giấu ở trong lòng.
Thôi, thích ứng trong mọi tình cảnh, Kaede cũng đã trở lại, có phải hay không nàng hiện tại nên chuyên tâm làm chuyện kia?
Long Thất nàng tuy đã sống mấy trăm năm đầu óc cũng nghĩ không ra một cái mưu kế nào hay, có lẽ phải đi từng bước tính từng bước ……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT