Thiên Thu thấy Lâm Hạ nửa ngày vẫn không hồi đáp, chỉ nhìn mình chằm chằm. Giờ phút này rốt cuộc tâm tình Lâm Hạ ra sao, Thiên Thu khó mà nắm bắt, đột nhiên khiến cho nàng có chút thấp thỏm, ngẫm lại tối qua sắc dục huân tâm, nàng đều cảm thấy lá gan của mình giống như quá lớn.

"Về sau, không có sự cho phép của tôi, không được tùy tiện chạm vào tôi nữa!" Lâm Hạ xụ mặt, không chút cảm tình nói với Thiên Thu, tuy nàng biết nếu muốn rời khỏi nơi này, cùng nữ xứng phát sinh quan hệ là phương pháp trực tiếp nhất, thậm chí có lẽ là không thể né tránh, nhưng nàng vẫn hy vọng nắm quyền chủ động trong tay, nàng chán ghét hết thảy cảm giác thân bất do kỷ.

Thiên Thu cảm thấy Lâm Hạ sau khi rời giường liền đặc biệt cường thế, tựa như hiện tại, có cho nàng mười cái gan cũng không dám, cho nên ngay lập tức gật đầu.

"Chuyện đêm qua, đều là để hoàn thành nhiệm vụ, nhanh chóng rời khỏi thế giới này......" Lâm Hạ giống như che giấu cho sự dâm đãng tối qua của bản thân, nhằm tẩy trắng cho mình.

"Tôi hiểu, đều là vì nhiệm vụ, tôi cũng muốn rời khỏi nơi này thật nhanh." Thiên Thu rất thức thời phụ họa nói, cũng thuận tiện giữ mình sạch sẽ, tựa hồ chuyện đêm qua chủ động nhào vào Lâm Hạ hoàn toàn không phải vì thú tính của mình, mà hoàn toàn là bởi hệ thống kêu mình chủ động phối hợp giúp Lâm Hạ hoàn thành nhiệm vụ, rời đi thế giới này. Mặc dù nội tâm vẫn nhịn không được lén lút mở ra liên tưởng, Lâm Hạ bị làm đến hôn mê nhất định là nếm đủ đi, cảm giác đó hẳn không thể nào là giả được. Lần đầu tiên là vì nhiệm vụ, cho dù ba lần trước cũng đều là vì nhiệm vụ thì về sau sẽ còn có nhiều lần nữa, nhiệm vụ hẳn là sớm hoàn thành đi, nàng cũng chẳng tin Lâm Hạ bởi vì không thoải mái, lại để mình làm hết lần này tới lần khác như vậy. Nhất định là sướng đến mức nghiện, Lâm Hạ không thành thật chút nào, trong lòng Thiên Thu trộm nghĩ.

Lâm Hạ cho rằng nữ xứng rất thành thật, chẳng qua nghe nữ xứng nói lời này, luôn có loại cảm giác không đáng tin. Nữ xứng được hệ thống coi là thuận dân, có thể thấy trình độ yêu thịt của nữ xứng một chút đều không thấp. Nhiệm vụ của mình sau một lần liền hoàn thành, nữ xứng cho dù có hệ thống nhiệm vụ, cũng đã đạt thành, vậy mà lại còn có nhiều lần tiếp tục về sau, vô cùng có khả năng là hành vi tự phát của nữ xứng. Nghĩ đến chuyện bản thân bị làm vô số lần, hoàn toàn đều là ý của nữ nhân kia, Lâm Hạ có loại cảm giác khuất nhục bị người thừa cơ cưỡng ép, chẳng qua khối thân thể đáng thất vọng này đêm qua căn bản là không có ý phản kháng lại, thậm chí càng thêm chủ động phối hợp. Mặc dù trong lòng Lâm Hạ có loại nghẹn khuất nhưng cũng chỉ có thể cứng rắn ngăn chặn, dẫu sao nếu truy cứu thì lại có điểm không đủ lập trường.

Nội tâm nghẹn khuất lại không có chỗ phát tiết, Lâm Hạ đương nhiên sẽ không cho Thiên Thu sắc mặt tốt, còn bày ra biểu tình người sống chớ gần, sau đó rời giường vào phòng tắm tắm rửa. Lâm Hạ rửa sạch thân thể, giữa hai chân một mảnh ẩm ướt trơn trượt, hiển nhiên đều là do đêm qua, nàng rửa một lúc lâu mới sạch hoàn toàn. Thời điểm ngón tay nàng trong lúc vô tình chạm vào bộ vị tư mật, khối thân thể mẫn cảm này lại dấy lên cảm giác.

Thiên Thu thấy đối phương không muốn phản ứng, thầm nghĩ, Lâm Hạ đúng là người lạnh nhạt, xuống giường liền trở mặt vô tình. Đâu giống như mình, lăn giường xong, cảm giác cũng sẽ khác biệt. Nếu là trước đây thấy Lâm Hạ cao lãnh, mình nhất định sẽ chán ghét, mà hiện tại lại không chán ghét gì cả, giống như ngày trước bản thân từng nuôi một bé mèo, mặc dù đa số thời điểm nó xa cách mình nhưng bởi đó là thú cưng mình nuôi, lại vẫn cảm thấy đáng yêu. Thậm chí sau khi lên giường, Thiên Thu liền có loại ảo giác Lâm Hạ thuộc về mình, ý niệm đó có chút dọa nàng sợ, cũng thật quá dám tưởng tượng rồi, cóc muốn ăn thịt thiên nga sao, Thiên Thu có hơi chột dạ một chút.

Thiên Thu thấy Lâm Hạ bá chiếm phòng tắm, liền trở về phòng mình tắm rửa.

Xong xuôi, Thiên Thu mặc quần áo chỉnh tề, vào phòng Lâm Hạ chờ nữ chủ cùng xuống lầu ăn điểm tâm, hiện tại nàng cũng không dám một mình xuống đó, chỉ sợ các nam phụ ăn tươi nuốt sống mình, cho nên vẫn cần ôm chặt đùi của nữ chủ đại nhân.

Thời điểm Lâm Hạ đi ra liền nhìn thấy nữ xứng, kỳ thật nữ xứng rất xinh đẹp, mặc dù kém hơn nữ chủ nhưng so với mình trong hiện thực cũng là không kém bao nhiêu. Lâm Hạ lại lật tìm một lần trong kho ký ức, vẫn không nghĩ ra được nữ xứng rốt cuộc là ai ở thế giới thực.

"Trong hiện thực, cô quen biết tôi bao lâu rồi?" Lâm Hạ bỗng nhiên mở miệng hỏi.

"Rất lâu rồi, mười mấy năm, cũng gần hai mươi năm đi." Thiên Thu thầm nghĩ, hình tượng bây giờ của mình quá xuất sắc nếu so với hiện thực, Lâm Hạ khẳng định sẽ không nhận ra nổi, cho nên nàng vô cùng yên tâm.

Lâm Hạ nghe xong, có chút không thể tin tưởng nhìn nữ xứng, người quen biết mình sắp hai mươi năm mà bản thân một chút ấn tượng đều không có?

"Tôi ở hiện thực rất bình phàm, ở trong đám đông thì tôi là người khuyết thiếu cảm giác tồn tại nhất, vì vậy hẳn là tôi quen biết cô, cô lại không biết đến tôi." Thiên Thu đại khái hiểu được Lâm Hạ muốn biết mình là ai, cho nên chủ động giải thích nghi hoặc.

Lâm Hạ suy nghĩ một chút, những người bên cạnh mình xác thật đều rất ưu tú, ít nhất không có người nào quá tầm thường, bản thân không quen biết nữ xứng bình phàm như vậy, về tình cảm cũng là có thể tha thứ. Chẳng qua nữ xứng nhận thức mình lâu đến vậy, cũng đã chứng minh nàng vẫn luôn ẩn núp bên cạnh mình. Bất quá Lâm Hạ nghĩ, nếu bản thân rời khỏi thế giới này ra ngoài, có cần thiết tìm kiếm xem người này là ai hay không? Sau khi nàng cẩn thận suy nghĩ giữa lợi và hại, liền cảm thấy không cần thiết, nếu đã không cần phải tìm ra người này, vậy cũng không cần thiết biết nàng là ai.

"À." Lâm Hạ nghĩ thông, chỉ bình đạm 'à' một tiếng, mặc y phục xong cũng kết thúc đề tài này, chuẩn bị xuống lầu ăn cơm.

Thiên Thu vốn tưởng rằng Lâm Hạ còn muốn truy vấn, lại không ngờ đối phương cứ như vậy đột nhiên im bặt, ý thức được Lâm Hạ tựa hồ từ bỏ chuyện truy cứu mình là ai, làm cho Thiên Thu thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời lại có loại cảm giác rầu rĩ không vui. Chẳng qua Thiên Thu cũng không để ý quá mức, theo sát phía sau Lâm Hạ, cùng xuống lầu.

Lúc này, các nam phụ như cũ còn chưa dùng bữa sáng, đều đang đợi nữ chủ xuống lầu, cùng nhau ăn.

Đối với nhiệt tình của các nam phụ, Lâm Hạ làm như không thấy, Thiên Thu đều có thể cảm giác được thanh âm đám nam phụ tan nát cõi lòng. Thiên Thu nghĩ, Lâm Hạ quả thực lợi hại, nhiều mỹ nam như vậy mà đều chướng mắt, định lực thật là không bình thường. Nếu được làm nữ chủ, Thiên Thu cảm thấy bản thân sẽ nhét hết đám nam chủ này vào hậu cung. Quả nhiên cảnh giới giữa điểu ti* cùng nữ thần luôn khác biệt, trong lòng Thiên Thu vẫn là bội phục nữ chủ.

*Ngôn ngữ mạng, dùng để tự giễu bản thân "nghèo-xấu-lùn", đối lập với "cao phú soái", "bạch phú mỹ"

Lâm Hạ đang ăn cơm, giao diện hệ thống đột nhiên lại sáng. Nàng phát hiện hệ thống đặc biệt thích ở thời điểm nàng ăn cơm rồi giải quyết.

"Chúc mừng nữ chủ cùng nữ xứng hoàn thành nhiệm vụ tính ái đầu tiên vượt mức quy định, hệ thống thêm vào khen thưởng một vạn điểm giá trị thân mật." Thanh âm hệ thống vui sướng nói không nên lời.

Lâm Hạ có loại cảm giác bản thân bị hệ thống châm chọc cười nhạo, giống như cười nhạo mình rốt cuộc vẫn là thần phục hệ thống cùng thế giới này, loại thị uy tiểu nhân đắc chí đó làm cho nội tâm Lâm Hạ thực không thoải mái, chẳng qua tình thế so với con người cường đại, Lâm Hạ cho dù khó chịu, cũng chỉ có thể cưỡng ép xuống mà thôi. Mặc dù giá trị thân mật đột nhiên tăng một vạn điểm nhưng nàng luôn có cảm giác đây cũng không phải chuyện tốt lành gì, hệ thống tuyệt đối sẽ không để mình quá mức dễ dàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play