"Ngươi nếu muốn tiếp tục diễn kịch, ta lập tức trói ngươi mang về Vu Yêu Quốc!" Prune Tucker nghiến răng nghiến lợi.

"Nếu ngươi bắt ta vê ̀Vu Yêu Quốc, Hans anh tuấn nhất định sẽ cưỡi rồng tới cứu ta!" Tây Á không chút nào yếu thế.

...... Prune Tucker lại lần nữa nháy mắt hoang mang, chẳng lẽ mình nhớ lầm tên Ám Linh vương, hắn kỳ thật tên là Hans?

"Bởi vì ta là công chúa rau diếp mỹ lệ." Sera đắc ý dào dạt.

Này lại là cái gì nữa?

Đầu Prune Tucker vang ong ong, cảm thấy mình sắp muốn điên rồi.

Một ngàn năm qua đi, vì sao sức tưởng tượng phong phú của hắn không những không thu liễm, ngược lại có xu thế càng trầm trọng hơn?!

"Nếu ngươi nguyện ý cùng ta diễn cổ tích, ta có thể suy xét phân vai cho ngươi." Sera lại đề xuất yêu cầu.

"...... Diễn cái gì?" Prune Tucker hỏi.

"Ta diễn công chúa Bạch Tuyết." Sera dùng sức nhấc tay, tươi cười đơn thuần, đôi mắt ở dưới đèn giống như đá quý nhu mỹ.

Chính là khí chất sạch sẽ hoàn mỹ như vậy, mang theo một tia nghịch ngợm tùy hứng, làm hắn hoài niệm suốt trăm ngàn năm. Prune Tucker trong nháy mắt xúc động, có lẽ hắn thật sự có thể vứt đi hết thảy băn khoăn, đem cậu cướp về Vu Yêu Quốc, vĩnh viễn giam cầm bên người mình.

Nhưng mà đốm lửa này còn chưa đốt tới đầu, một cái dép lê cũng đã hướng mặt hắn bay đến.

"Ngẩn người làm gì!" Sera bất mãn, "Ta đang nói chuyện!"

"Ta diễn cái gì?" Prune Tucker hoàn hồn, ngữ khí cũng ôn nhu không ít.

"Ngươi vừa cao vừa không anh tuấn, không thể diễn hoàng tử cũng không thể diễn người lùn!" Sera buồn rầu suy tính.

Prune Tucker tính toán đợi sau khi trở về, chuyện thứ nhất chính là từ từ đem mọi chữ "Anh tuấn" trên từ điển xóa sạch.

"A! Ta nghĩ ra rồi!" Hồi lâu sau, Đôi mắt Sera sáng long lanh.

Chẳng lẽ mình diễn vương hậu? Prune Tucker ở trong lòng nghĩ, ách......

"Ngươi có thể diễn 4 con quái thú phun lửa!" Tây Á đứng ở trên giường, "Phân biệt gọi là Prune Tucker, Prune Tuccer, Prune Tucter, Prune Tucder!"

Trong nháy mắt Prune Tucker ngập tràn lửa giận, tay cũng chậm rãi nắm chặt lại.

Cho dù trong lòng thích, cũng chịu không được liên tiếp khiêu khích như vậy ―― huống hồ vài giây trước, mình thậm chí còn ở chờ mong có thể diễn hoàng tử, quả thực là sỉ nhục!

"Ta không sợ ngươi đâu!" Sera đột nhiên dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, hướng hắn nhào tới, răng nanh bén nhọn ở dưới đèn phản chiếu sáng lóa. Prune Tucker nghiêng người, khó khắn lắm mới vừa vặn lướt qua cậu.

"Chân ái!" Sera nhào vào lồng ngực người phía sau.

Jonas ôm người yêu mình, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Prune Tucker.

Ngàn năm sau, hai người rốt cuộc lại gặp mặt lần thứ hai, cho dù còn chưa mở miệng, mùi thuốc súng đã ẩn ẩn lan tràn.

"Các ngươi phải vì ta mà quyết đấu sao?" Sera kích động, ai du, giống như kỵ sĩ thời kì trung cổ!

Jonas tạo ra kết giới thuấn di, ném Sera vào phòng ngủ của Carl Gadeok. Tuy rằng đây không phải nơi đáng tin cậy lắm, nhưng hắn thật sự là người cường đại nhất trong thành.

"Ta còn tưởng rằng có thể nhìn thấy ngươi lõa thể đi ngủ." Nhìn Carl Gadeok ăn mặc chỉnh tề, Sera thất vọng.

"...... Ta vốn dĩ đã ngủ." Nhưng Ám Linh vương vài phút trước đem ta đập tỉnh, ra lệnh cho ta bảo hộ ngươi!

"Ngươi có tư tàng một bộ guồng quay tơ hay không?" Sera đột nhiên hỏi, "Tốt nhất là màu vàng."

Carl Gadeok không thể hiểu được, mình vì cái gì phải tư tàng guồng quay tơ màu vàng, cũng không phải đầu cơ tích trữ!

"Thật lãng phí." Sera thở dài, "Như vậy không thể diễn công chúa rau diếp, mặc dù ngươi rất giống quái thú nham thạch của mụ phù thủy, không diễn được thật đáng tiếc."

"Jonas đại nhân nói qua, nếu ngài mệt, có thể trực tiếp đi ngủ!" Carl Gadeok nghiến răng nghiến lợi, quái thú nham thạch?

"Ngủ?" Sera nhìn khăn trải giường, khinh bỉ, "Ngươi có thảm dệt từ lông công sao?"

Carl Gadeok lắc đầu.

"Ta đây sao ngủ được?" Sera ghét bỏ, "Khăn trải giường cũng không phải tơ lụa phương đông mềm mại! Lại còn có nếp uốn!"

"......" Carl Gadeok ngàn vạn năm qua lần đầu tiên muốn kêu cứu mạng.

Ngoài cửa sổ lóe quá một đạo sấm sét, cùng với thanh âm cầu năng lượng cầu thiêu đốt "tư tư", trong không khí nháy mắt ngập vị khói lửa.

"Bọn họ đánh nhau rồi!" Sera phi về hướng cửa sổ.

Bầu trời đêm hè xanh thăm thẳm, Jonas huyền phù giữa không trung, ba đôi cánh đen phản chiếu ánh sáng hoa lệ, khiến ngân hà cũng ảm đạm thất sắc.

"Trời ạ, khí chất tuyệt vời!" Sera liều mạng tán thưởng.

Tương đối mà nói, Prune Tucker hiển nhiên có chút...... keo kiệt, vì thế tâm tình hắn càng không tốt.

Cầu năng lượng khổng lồ ầm ầm liên tiếp nổ tung, chấn động khiến cả lục địa run rẩy. Cửa sổ trong thành liên tiếp mở ra lại liên tiếp đóng vào, tất cả mọi người trốn trong chăn, sợ bị vô tội vạ lây. Sera lúc đầu còn ghé trên cửa sổ vứt mị nhãn, cũng bị Carl Gadeok mạnh mẽ kéo trở về.

"Nga! Ngươi quái thú phun lửa này!" Sera ngồi ở mép giường rất bất mãn, "Hoàng tử nhất định sẽ đến cứu ta!"

Kỵ sĩ không đầu ở trong lòng rít gào, người cần cứu mạng chính là ta!

Trong tiếng nổ mạnh, Prune Tucker lắc mình về phía sau bay vút mấy mét, tránh thoát cánh chim sắc bén của Jonas.

"Năm đó ngươi đã không phải đối thủ của ta, huống chi là hiện tại?" Prune Tucker cười lạnh, "Đừng quên, một phần linh hồn ngươi còn ở trong tay ta."

"Thế thì thế nào?" Ánh mắt Jonas càng lạnh.

"Không có nó, ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở về làm Ám Linh vương." Prune Tucker cười dữ tợn, "Nhận mệnh đi, cựu Ma Vương điện hạ." Sương mù xám bay lên trời, bốn phía tức khắc một mảnh hỗn độn, trong giây lát, Prune Tucker đã biến mất ở chân trời.

Jonas thu hồi cánh, đi vào trong phòng.

"Chân ái!" Sera nhào lên.

"Thế nào rồi?" Carl Gadeok cũng hỏi hắn.

"Không có việc gì, sáng mai lại nói." Jonas ôm Sera, "Chúng ta đi về trước."

"Ngươi xem, ta đã nói hoàng tử sẽ cứu ta về nhà!" Sera hướng Carl Gadeok làm mặt quỷ.

Jonas cười cười, mang cậu cùng nhau về phòng ngủ.

"Có bị thương hay không?" Sera hỏi.

"Ta không có việc gì." Jonas nói, "Vừa rồi ta không ở đây, có bị dọa hay không?"

"Ta không sợ hắn." Sera khinh thường.

"Ta đã đem cảm ứng thạch phóng lên trên người hắn rồi, hy vọng có thể tìm được vật chúng ta muốn." Jonas hôn hôn trán cậu, "Nghỉ ngơi sớm một chút?"

"Ta không mệt." Sera ôm cổ hắn.

"Hiện tại ta muốn đi tìm Danny, đi cùng nhau nhé?" Jonas hỏi.

"Đương nhiên!" Sera lập tức đáp ứng.

Khu rừng đen diện tích vô cùng rộng lớn, vì bảo đảm có thể cảm nhận được dị động trong rừng ngay lập tức, Sami Keener chỉ có thể huyền phù giữa không trung, dùng ma pháp bao phủ toàn bộ rừng rậm.

Nhìn sắc mặt hắn âm trầm, Jonas cùng Sera thức thời không nhiều lời, chỉ là hỏi hắn muốn trở về nghỉ ngơi hay không.

"U linh cùng bầy dơi của ngươi có tin tức hay không?" Sami Keener hỏi.

"Tạm thời chưa có." Sera lắc đầu.

Ánh mắt Sami Keener càng tối tăm, nhìn qua như sắp lật tung cả khu rừng lên.

Mặc kệ từ góc độ nào suy tính, Danny vẫn ở trong phiến rừng đen khả năng rất lớn, bởi vậy tuy trước mắt nhìn qua không thu hoạch được gì, mọi người lại vẫn tồn một tia hy vọng.

Trăng xuống mặt trời lên, chân trời dần dần bị ánh bình minh nhiễm đỏ, những con kiến trong rừng bắt đầu hoạt động, Cốt Cánh Điểu bay qua, động tĩnh bắt đầu trở nên dày đặc, Sami Keener cũng chỉ có thể càng thêm chuyên chú.

Rừng cây phía đông đột nhiên truyền đến một trận dị động, ánh mắt Sami Keener đột nhiên trở nên sắc bén, giương cánh hướng nơi phát ra âm thanh thuấn di qua.

Một con gấu đen hai đuôi thật lớn đang ngồi ở dưới tàng cây, lười biếng phơi nắng.

Hy vọng trong nháy mắt lại bị dập tắt, Sami Keener tâm tình kém tới cực điểm, xoay người vừa định đi, một ác ma lại từ sau thân cây đi ra.

Nếu là cấm địa, vậy tuyệt đối không có khả năng sẽ xuất hiện ác ma ở đây, huống hồ trước đó, mình căn bản không cảm ứng được hơi thở của hắn, nhưng rõ ràng không có người ra vào thông qua rừng rậm, chẳng lẽ hắn là từ dị thứ nguyên tiến vào? Sami Keener huyền phù ở không trung, lặng lẽ đi theo sau hắn.

Ác ma ở suối nguồn trong rừng tắm rửa một lát, lại làm một loạt động tác giống hiến tế cầu nguyện, sau đó mới rời đi men theo bìa rừng. Dọc theo đường đi tính cảnh giác rất cao, không chỉ thường thường dừng chân quan sát, còn dùng ma pháp kiểm tra chung quanh có người hay không. Bất quá loại ma pháp cấp thấp này của hắn hiển nhiên không được Sami Keener để vào mắt, trực tiếp dùng kết giới tàng hình che chắn ngăn cản toàn bộ.

"Vì sao chúng ta không đi theo hắn?" Huyền phù phía trên khu rừng rậm, Sera rất bất mãn nhìn hai kẻ kia càng lúc càng xa.

"Chuyên tâm chờ Danny!" Jonas vỗ vỗ đầu cậu.

"Ta rất chuyên tâm a." Sera thở dài, "Tiểu hồ ly đáng thương."

Ác ma một đường đi đi dừng dừng, vòng mấy vòng sau đó đi vào khu chợ, mua một sọt to thức ăn nước uống. Tiểu chủ quán cùng hắn vừa nói vừa cười, hiển nhiên quan hệ rất quen thuộc. Sau khi mua sắm xong, ác ma lại tiếp tục trò cũ vòng đi vòng lại, hướng khu rừng đen ngoài thành mà đi.

Càng đi vào sâu trong rừng rậm, sương mù càng thêm dày đặc, cuối cùng thậm chí đường đi cũng thấy không rõ. Vì phòng ngừa bị bỏ lại, Sami Keener không thể không rút ngắn khoảng cách với hắn.

Cho dù là vừa tắm rửa xong, ác ma trên người vẫn dày đặc mùi khó ngửi như cũ, Sami Keener cố nén trụ xúc động mới không một chân đá bay hắn.

Chỗ sâu nhất trong rừng rậm, là nguồn suối đặc sệt bóng cây đan xen chằng chịt, ác ma nhắm mắt lại "Thình thịch" một tiếng, nhảy vào.

Sami Keener theo sát phía sau, căng kết giới ra cùng lẻn vào.

Tựa như lọt vào hồ nhão, mặc dù có kết giới bảo hộ, Sami Keener vẫn từ đáy lòng dâng lên một trận ghê tởm. Rơi xuống cấp tốc như vĩnh viễn không có điểm cuối, bốn phía cũng là một mảnh đen nhánh.

Làm thiên sứ đắm chìm trong thánh quang, Sami Keener với loại hắc ám vô biên này có bản năng bài xích, này giống như hoa anh túc tà ác, luôn là có thể gợi lên cảm xúc tàn bạo ẩn sâu trong đáy lòng, chỉ có thể dùng thần lực chống lại tới cùng.

Chờ đến khi hai chân tiếp xúc đến mặt đất, Sami Keener sau lưng đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.

Bốn phía hoàn toàn đơn sơ trống trải, chỉ có thể đại khái nhìn ra là một tòa địa cung, ác ma đem rau dưa đưa đến phòng bếp, sau đó trở về phòng ngủ ngủ, Sami Keener giấu đi thân hình, một mình ở địa cung tìm tòi.

Địa lao, Danny đang rầu rĩ gặm hamburger ―― bắt đầu từ ngày mình đến đây, cửa ra vẫn luôn có người bảo vệ, dù biến thành tiểu hồ ly cũng chạy không thoát.

"Không thích ăn?" Ma nữ còn chưa vào cửa, đã nhìn thấy vẻ mặt đau khổ phát ngốc của cậu.

"Buồn chán quá." Danny tính trẻ con lẩm bẩm, "Ngươi chừng nào thì đưa ta ra ngoài?"

"Rất nhanh là có thể." Ma nữ vỗ vỗ bờ vai cậu, "Nhưng trước đó nói cho tỷ tỷ, ngươi có nguyện ý có cuộc sống tốt hơn hay không? Có người hầu có quần áo đẹp, còn có vàng bạc tiêu xài k hết."

"Đương nhiên!" Danny đôi mắt sáng long lanh.

"Thật tốt." Ma nữ thấy phản ứng rất vừa lòng, "Đêm nay ta sẽ mang ngươi ' đi ra ngoài '."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play