*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên ngoài, sau khi bọn họ ra tới mới biết được, nhân loại và tang thi đã chính thức khai chiến.

Dạ Đồng hiện tại đã rời đàn tang thi, như vậy hắn sẽ không quản ân oán giữa nhân loại và tang thi nữa, mà rất nhiều tang thi dưới sự dẫn dắt của một vài tang thi cao cấp đã triển khai chiến tranh kịch liệt cùng nhân loại.

Có thể nói, hai bên hiện tại đều là tử vong tương đối thảm trọng.

Bọn họ lúc này đi ra ngoài cũng chưa kịp về Liên Bang một chuyến, mọi người liền lập tức chạy tới Đế Quốc.

Bởi vì, bọn họ hiện tại muốn giải quyết sự tình ở Đế quốc trước, sau đó mới có thể lập tức chạy tới chiến trường, tiến tới hỗ trợ.

Lancet triệu tập rất nhiều cấp dưới, hơn nữa với quân đội mượn từ Liên bang, bí mật tiến vào Đế quốc.

Bởi vì trong đám người bọn họ, thực lực của Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần trước mắt là mạnh nhất, cho nên liền thương lượng để hai người vào ban đêm lẻn vào trận doanh quân địch giết chết Kent tướng quân trước, chỉ cần có thể giết tên nghịch tặc Kent tướng quân này, đến lúc đó với năng lực của Lancet nhất định có thể một lần nữa bắt được Đế quốc.

"Hay là như này, ta và Tịch Tịch đi giết Kent, Dạ Đồng và Tinh Đạ đi giết hai gã phó tướng thủ hạ của Kent, Flina, Lạc Vô Dật và Thẩm Hạo các ngươi đi theo Lancet, trước hừng đồng thu được tín hiệu của chúng ta, liền suất binh đánh vào Đế quốc." Lăng Thần bố trí nói.

Là một chiến sĩ ưu tú, hắn có thể trong vòng ba năm ngắn ngủi nhảy lên cấp bậc thiếu tướng trong quân đội Liên bang, cũng không phải nói suông!

"Được, dựa theo lời Lăng Thần mà làm." Lancet gật đầu, bởi vì phương pháp của Lăng Thần là biện pháp tốt nhất trước mắt, mọi người cũng không có khả năng phản đối.

"Ta cảm thấy, có lẽ nên để Tinh Dạ và Lăng Thần đi cùng nhau, ta và Dạ Đồng đi cùng nhau." Hạ Thiên Tịch đột nhiên nói.

Tầm mắt mọi người lập tức nhìn qua.

Thành đôi thành đôi ở bên nhau chấp hành nhiệm vụ, đây là việc rất bình thường có được không? Phải biết rằng CP có thể nghịch nhưng không thể hủy nha!

Nhìn hoài nghi rõ ràng trong ánh mắt mọi người, Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, đám người này, hiện tại là lúc nào rồi còn có tâm tình suy nghĩ miên man.

"Ý của ta là, thổ sinh kim, nếu Tinh Dạ và Lăng Thần hợp tác với nhau sẽ càng thêm thuận lợi một chút, ma pháp của hai người bọn họ có thể cùng nhau hợp tác, mà ta là toàn hệ ma pháp, Dạ Đồng là ma pháp phong hệ, đến lúc đó phong hỏa hợp tác với nhau, cũng là biện pháp có thể lập tức tăng lên ma pháp, các ngươi cảm thấy sao?

Y hoàn toàn là vì mọi người suy xét có được không? 

Cư nhiên còn có tâm tư đi suy nghĩ miên man, quả thực không có một chút khẩn trương nào.

Mọi người sờ sờ mũi ngẩng đầu nhìn trời, bọn họ tuyệt đối sẽ không thừa nhận vừa rồi trong lòng đang hủy đi hai đôi CP này!

"Không cần." Dạ Đồng dứt khoát quyết đoán cự tuyệt: "Chỉ là đối phó hai kẻ hèn nhân loại mà thôi, chúng ta trước không cần đại tài tiểu dụng, như vậy là được rồi."

Tinh Dạ cũng lập tức gật đầu, hai mắt nhìn Lăng Thần một cái, hắn vẫn nên đi cùng nam nhân của mình thì hơn!

"Ta cũng không tán đồng, chỉ là muốn giết một người mà thôi, hà tất cần hưng sư động chúng như vậy? Giống như chúng ta để mắt tới hắn lắm vậy." Lăng Thần ngoắc ngoắc khóe môi tà khí nói.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Y dám khẳng định, nếu Kent tướng quân ở chỗ này nghe được  những lời này của ngươi, nói không chừng cũng không cần ngươi đi giết hắn, trực tiếp đã bị ngươi làm tức chết rồi.

Tốt xấu người ta cũng là đầu mục của một đội quân phản loạn đấy! Nhìn xem bị ngươi nói đáng thương cỡ nào.

Nếu mọi người đều không tán đồng, Hạ Thiên Tịch cũng chỉ có thể nghe theo mọi người, dù sao giống như Lăng Thần nói, được rồi! Một kẻ hèn như Kent tướng quân, thật đúng là không đáng y quá coi trọng.

"Chúng ta khi nào đi?" Khi mọi người đều tan đi về lại phòng, Hạ Thiên Tịch đóng cửa quay đầu nhìn về phía Lăng Thần dò hỏi.

Hiện tại trời vừa mới tối, còn chưa tới đêm khuya, mọi người cũng không chưa đi vào giấc ngủ, hiện tại căn bản không thích hợp đi giết người gì đó.

Lăng Thần cong cong khóe môi, mắt phượng nheo lại nhìn Hạ Thiên Tịch cười.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Vì răng y cảm thấy cả người sởn hết da gà, cảm giác hàn khí thẳng tấp nhập thể!

Quan trọng là, ánh mắt của Lăng Thần quá không thích hợp, nhìn thật khiến người cảm thấy có chút khủng bố.

"Ngươi...... Ngươi, làm sao vậy?" Hạ Thiên Tịch ngay cả lời nói cũng không nhanh nhẹn, chớp mắt nhìn hắn, cảm thấy rất là kỳ quái.

Rõ ràng vừa rồi rất bình thường mà!

Vì răng chỉ chớp mắt một cái liền trở nên khủng bố như vậy?

"Bảo bối......" Giọng nói Lăng Thần trở nên trầm thấp, mang theo từ tính, rồi lại rất mềm, mềm tới mức véo ra một hồ xuân thủy.

Hạ Thiên Tịch nghe vào trong tai, cả người nổi hết cả da gà.

"Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi bình thường một chút." Đầu lưỡi Hạ Thiên Tịch sắp cuộn vào nhau, da đầu tê dại, hai mắt nhìn cánh cửa phía sau Lăng Thần, y thật đúng là muốn ngay lúc này tông cửa xông mà ra ngoài.

Lăng Thần chú ý tới tầm mắt của Hạ Thiên Tịch, gợi lên khóe môi cười cười, tiếng cười trầm thấp rõ ràng giàu có từ tính như vậy, nhưng lại khiến Hạ Thiên Tịch cảm thấy đây là ma âm xâm nhập, cực kỳ đáng giá lập tức tông cửa xông ra.

Nhưng mà y cũng chỉ có thể là suy nghĩ một chút mà thôi.

Bởi vì hiện tại, Lăng Thần cư nhiên xoay người khóa cửa lại.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Cái này chứng đỏ điều gì? Điều này thông thường đại biểu chính là muốn phát sinh một việc rất không hay ho.



Hạ Thiên Tịch da đầu tê dại, giác quan thứ sáu của y rất mạnh, cho nên không hề do dự, y lập tức liền muốn lợi dụng thuấn di rời khỏi căn phòng này, tóm lại hiện tại lúc này y rất không muốn đơn độc ở chung một chỗ với Lăng Thần.

Nhưng mà ――

Phanh ――

Đầu Hạ Thiên Tịch đánh vào kết giới trong suốt.

"Ngươi cư nhiên hạ kết giới ở trong phòng?" Hạ Thiên Tịch một tay che lại cái trán trừng lớn đôi mắt căm giận nhìn Lăng Thần.

Khoá cửa rồi, ngay cả kết giới cũng đã bố trí, giác quan thứ sáu của y quả nhiên linh nghiệm.

Lăng Thần cong cong khóe môi cười:"Bảo bối, ta hiện tại nếu không hạ kết giới, ngươi hiện tại không phải thuấn di biến mất rồi sao?"

Đó là đương nhiên!

"Đang êm đẹp ta vì sao muốn thuấn di?" Tuyệt đối sẽ không thừa nhận, Hạ Thiên Tịch mở to một đôi mắt cực kỳ chân thành nhìn Lăng Thần, đôi mắt nhỏ chân thành tha thiết quả thực khiến người không thể hoài nghi.

Chỉ cần dám hoài nghi, trong lòng nhất định sẽ tràn ngập cảm giác phạm tội.

Lăng Thần nhướng mày không nói một từ, khóe môi cong lên cực kỳ tà khí, một tia tươi cười như có như không, nhìn Hạ Thiên Tịch đang run run, nhấc chân muốn đi về phía Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch bất giác lui về phía sau một bước.

Lăng Thần nhướng mày, lại lần nữa đi tới, Hạ Thiên Tịch lại lần nữa lui về phía sau.

"Đừng đừng đừng tới đây......" Hạ Thiên Tịch ngay cả nói chuyện cũng không nhanh nhẹn, lắp bắp.

"Bảo bối, ta cũng sẽ không ăn ngươi." Lăng Thần cười.

Hạ Thiên Tịch quả thực muốn khóc, vẻ mặt ngươi hiện tại quả thực so với lúc muốn ăn y còn khủng bố hơn.

Tận đến khi lui tới ven tường không còn đường nào để lui nữa, lưng Hạ Thiên Tịch gắt gao dán sát vào vách tường, Lăng Thần đi nhanh vượt tới trước mặt y, hai mắt nhìn y chằm chằm, đầu quả tim Hạ Thiên Tịch run run đến lợi hại.

Lăng Thần nâng tay dùng ngón trỏ hơi hơi dùng sức nhấc cằm Hạ Thiên Tịch, câu môi cười: "Bảo bối, ngươi có biết biểu tình của ngươi giờ phút này, thật giống như ta đang đùa giỡn phụ nữ nhà lành hay không!"

"Phụ nữ nhà lành cái rắm ấy!" Hạ Thiên Tịch giơ tay một chưỡng vỗ bay tay Lăng Thần, xù lông: "Tránh ra tránh ra, ta muốn đi ra ngoài...."

Nhưng, Lăng Thần sao có thể cho y đi ra ngoài được.

Vươn cánh tay dài ôm người vào trong lòng ngực, ôm chặt không cho người giãy giụa thoát ra.

"Ngươi làm gì? Mau buông ta ra." Hạ Thiên Tịch lập tức giãy giụa.

"Bảo bối, hay là chúng ta tới chơi lưu manh cosplay chọn lựa phụ nữ nhà lành đi!" Lăng Thần cúi đầu nhẹ nhàng nói bên tai y, tiếng cười nặng nề lập tức khiến Hạ Thiên Tịch đỏ mặt.

"Ngươi ngươi ngươi...... Lão tử mới không phải biến thái."

Hạ Thiên Tịch quả thực khiếp sợ đến tròng mắt đều sắp rơi xuống.

Hắn cư nhiên còn muốn cosplay!

Từ khi nào hắn trở nên biến thái như vậy?

"Bảo bối, như này sao có thể gọi là biến thái chứ? Đây là tình thú giữa hai chúng ta." Lăng Thần thì thầm nói, mở miệng cắn lên vành tai trắng nõn của Hạ Thiên Tịch, dùng đầu lưỡi liếm liếm da thịt phía sau vành tai y.

Hạ Thiên Tịch giật hết cả mình, ngay cả sức lực để giãy giụa cũng không có, vị trí phía sau vành tai là điểm mẫn cảm của người ta mà!

"Ngươi......" Hạ Thiên Tịch quả thực muốn khóc, cũng không biết bản thân đã đắc tội hắn lúc nào.

Lăng Thần nhếch nhếch khóe môi đem người ăn luôn.

Phải biết rằng, hắn chính là một nam nhân lòng dạ hẹp hòi nha, thân là bảo bối của mình cư nhiên muốn cùng nam nhân khác hợp tác, cần phải bị trừng phạt.

"Không được...... Chúng ta...... Chúng ta lát nữa còn có nhiệm vụ phải làm...."

"Không sao, sau nửa đêm chúng ta lại đi, chỉ giết một người mà thôi, bảo bối cứ yên tâm ngủ ngon, một mình ta đi là được rồi."

"Ta...... Ngô ngô......"

Hạ Thiên Tịch còn muốn nói mấy từ phản bác, nhưng môi lập tức bị Lăng Thần lấp kín, không nói ra được cũng không thể nuốt lại vào trong bụng được.

Chỉ một lúc sau, trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ ái muội.

Chỉ tiếc, một tầng kết giới trong suốt bao vây lấy hai người ở bên trong, cho dù âm thanh trong phòng này có dụ hoặc cỡ nào, cũng không lọt ra ngoài được một tiếng.

Tới sau nửa đem, Hạ Thiên Tịch xoa xoa cái eo bủn rủn đi theo Lăng Thần cùng nhau rời giường.

Tên này, tuyệt đối là cầm thú, rõ ràng biết bọn họ có nhiệm vụ trong người, cư nhiên còn muốn y ba lần.

Cầm thú cầm thú, tiểu chibi trong lòng Hạ Thiên Tịch giơ một ngón tay giữa thẳng tăm tắp đối với Lăng Thần.

"Bảo bối, ta đã nói rồi, một mình ta đi là được rồi." Lăng Thần bất đắc dĩ nhìn người một hai nhất định phải đi cùng hắn, chỉ là giết một người mà thôi, lấy thực lực hiện tại của hắn muốn lặng yên không một tiếng động giết chết Kent, quả thực là việc dễ như trở bàn tay.

Cho nên, hắn mới có thể thỏa mãn tư dục của bản thân muốn y ba lần, kỳ thực, nếu không phải vì cái nhiệm vụ này, hắn thật đúng là muốn dùng suốt một đêm đều để...ha ha.....

Lăng Thần giơ tay sờ sờ mũi, thật là càng nghĩ càng cảm thấy bản thân có chút cầm thú, cho nên hắn mau chóng đem suy nghĩ trong đầu quăng ra ngoài.

Hạ Thiên Tịch căm giận trừng hắn một cái, mới không để ý tới vẻ mặt làm lành của hắn lúc này, dù sao y muốn đi.

+

Nhìn người đang tức giận, Lăng Thần mau chóng đuổi theo, lát nữa đi đường lại cẩn thận dỗ dành là được.

..........

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play