Hạ Thiên Tịch dựa theo quang não chỉ dẫn đi tới ký túc xá được phân phối cho y, học viên bọn họ còn chưa phải là học viên trường quân đội số 1, bởi vì bọn họ mới qua được vòng 1 mà thôi, nội dung khảo thí phía sau còn chưa biết là gì, nên bọn họ chỉ có thể tùy thời mang theo quang não trường học phát cho mà tùy thời chờ tin tức thông tri của trường học.
Cửa phòng ký túc xá đóng chặt, trước cửa có một hố nhỏ, hố này dùng để đối chiếu kiểm tra thân phận thành viên trong ký túc xá.
Hạ Thiên Tịch đem quang não trên cổ tay tháo xuống cho vào, âm thanh máy móc lạnh băng vang lên: Thân phận đối chiếu kiểm tra chính xác, có thể tiến vào.
Sau đó cửa phòng ký túc xá mở ra.
Hạ Thiên Tịch lấy ra quang não tiến vào ký túc xá.
Tuy rằng nói là ký túc xá, nhưng là cũng không quá đơn sơ, dù sao cũng là trường quân đội số 1, là giao điểm của liên bang và đế quốc, cho nên nói trường quân đội số 1 là một trường học quý tộc của liên bang và đế quốc.
Chẳng qua trường quý tộc này cũng không phải chỉ có thân phận quý tộc mới được vào, đương nhiên, tuy rằng học viên trường quân đội số 1 đa số là quý tộc, nhưng là cũng là có không ít bình dân.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn đồ đạc bên trong, hai cái giường đơn, bên cạnh mỗi cái đều đặt một kệ sách cùng với máy tính, dùng máy tính này liền có thể đăng ký mạng lưới giả thuyết, trong võng trang giả thuyết có thực hành đối chiến. Phía sau ký túc là toilet công cộng.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn hai chiếc giường, lựa chọn một cái, chiếc bên cạnh vẫn còn nguyên vẹn chứng tỏ người cùng phòng còn chưa có tới.Hạ Thiên Tịch sửa sang lại quần áo đồ đạc của mình, trước lấy ra một bộ chuẩn bị đi tắm, chờ đợi từ sáng sớm đến tận giữa trưa mới khảo thí xong, trên người toàn mồ hôi dinh dính không thoải mái,Hạ Thiên Tịch định đi tắm xong sau đó đi tìm thực đường ăn cơm, đều có chút đói bụng.
Khi Lăng Thần xuất hiện tại ký túc xá Hạ Thiên Tịch đã vào phòng tắm, cho nên y không biết bạn cùng phòng là Lăng Thần. Đương nhiên, Lăng Thần cũng không biết.
Hắn thấy một chiếc giường đã bị chiếm cứ, vì thế Lăng Thần lựa chọn một giường khác, nghe có tiếng nước ào ào trong phòng tắm truyền ra liền biết có người đang tắm rửa, vì thế Lăng Thần đơn giản đem đồ đạc của mình đặt xuống rồi ngồi bên cạnh giường lật sách của mình ra xem.
Lúc này trong phòng tắm Hạ Thiên Tịch mới phát hiện một sự tình vô cùng quẫn bách, đó là y cư nhiên quên lấy khăn tắm.
Được rồi, tuy rằng y có áo ngủ, nhưng là không có khăn tắm không lau khô được người, áo ngủ mặc lên người không phải bị ướt sao? Hạ Thiên Tịch cắn môi nghĩ nghĩ, mở hé cửa phòng tắm nhìn nhìn ra, xem trong phòng có người không, rất là an tĩnh, Hạ Thiên Tịch cứ tưởng trong phòng chỉ có mình y, vì thế không chút do dự cầm quần áo đi ra, chuẩn bị lấy khăn tắm lau khô người rồi mặc quần áo.
Hạ Thiên Tịch không chút ngại ngần, ký túc xá không có ai, y một người thì có gì mà ngại? Cho dù y trần truồng, không cần nói ai mà chẳng từng nhìn mình không mặc gì.
Nghe được tiếng động từ phía sau, Lăng Thần ngẩng đầu nhìn lên.
Đang chuẩn bị lao tới giường mình tìm một cái khăn, Hạ Thiên Tịch chợt cảm giác được một cỗ ánh mắt nóng rát, y lập tức quay đầu lại.
Con ngươi màu bạc lạnh băng.
Con ngươi tối đen mờ mịt rất là hoặc nhân.
Hai ánh mắt chạm vào nhau trên không trung.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT