Dưới sự hướng dẫn của giáo sư Mcgonagall từng đứa nhóc 11 tuổi lần lượt bước tới và ngồi lên ghế rồi đội chiếc mũ phân loại vào.

Có những đứa nhóc vừa đặt mũ vào nó đã hét lên tên nhà mà đứa nhóc đó sẽ vào nhưng cũng thi thoảng có 1 vài đứa nhóc khiến cho chiếc mũ trầm ngâm đôi chút.

Trong đám học sinh năm nhất này hắn có nhận ra 1 vài đứa trong đó nếu không kể đến Ginny thì người mà hắn nhận ra đầu tiên là 1 cô bé có mái tóc màu vàng (là dirty blonde hair, tóc màu vàng pha lẫn màu nâu hoặc đen không biết dịch sao nên để là tóc vàng thôi).

Luna Lovegood!

Không khó để nhận ra Luna trong đám học sinh mới bởi trong số này không nhiều cô bé có tóc vàng hơn nữa cái cách mà Luna dắt cây đũa phép ở bên tai như cái bút và nhưng thứ đồ trang sức phụ kiện quái lạ cô bé đeo trên người thì hắn không thể nào nhầm lẫn được.

Luna thoải mái ngồi lên chiếc ghế và được giáo sư Mcgonagall đặt chiếc mũ phân loại cũ kỹ lên đầu. Chiếc mũ không chút do dự nào, ngay khi nó chạm vào tóc của Luna thì đã hô lớn:

- Ravenclaw!!!

Sau Luna thì có khoảng vài chục học sinh nữa được phân loại và cuối cùng cũng đến lượt Ginny khi mà cái họ Weasley được xếp gần như là cuối cùng trong bảng chữ cái.

- Gryffindor!!!

Chiếc mũ hô lớn và Ginny vui sướng cởi chiếc mũ ra chạy về phía dãy bàn của Gryffindor trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của học sinh nhà Gryffindor đặc biệt là mấy người anh của Ginny.

- Chúc mừng em Ginny - hắn mỉm cười với Ginny khi cô bé ngồi xuống phía đối diện với hắn bên kia bàn ăn.

Ginny hơi đỏ mặt và cúi thấp đầu xuống không dám nhìn hắn.

Sau khi buổi lễ phân loại kết thúc thì bữa tiệc đầu năm học cũng chính thức được bắt đầu. Đám học sinh năm nhất sau khi ăn uống no nê những thức ăn ngon lành do đám gia tinh làm thì há hốc mồm nhìn về phía dãy bàn Gryffindor và nhìn hắn ăn.

Đám học sinh năm 2 trở lên đã quá quen với cảnh hắn ăn rồi nên không ngạc nhiên nhưng đám học sinh năm nhất thì trợn trừng mắt nhìn hắn ăn lượng thức ăn bằng tất cả đám tân sinh năm nhất cộng lại.

………….

Những ngày sau đó đám học sinh được phát thời khóa biểu cho năm học mới và bắt đầu dần làm quen trở lại với thói quen học tập sau thời gian nghỉ hè hơn 2 tháng.

Trong ngày đi học đầu tiên thì đám Gryffindor có 1 lớp Thảo Dược học vào buổi sáng sau đó thì được nghỉ ăn trưa và buổi chiều học môn phòng chống nghệ thuật hắc ám.

Đám học sinh rất mong chờ tới lớp học phòng chống nghệ thuật hắc ám vào buổi chiều bởi tất cả đám học sinh hầu như đều đã đọc 1 vài cuốn sách của Lockhart và chúng mong chờ sẽ học được gì đó thú vị từ ông ta.

Buổi sáng hắn đi xuống Đại Sảnh Đường để ăn cháo thì thấy Hermione đã ngồi sẵn ở bàn và vừa ăn cháo vừa đọc quyển sách của Lockhart đang được đặt tựa vào vại sữa.

Hắn liền đi tới gần sau đó tới ngồi phía bên cạnh Hermione và đưa tay đóng quyển sách lại.

- Này… - Hermione đang mải miết đọc thì thấy bỗng có người đóng sách của mình lại thì khó chịu.

- Trong lúc ăn không được đọc sách, cậu sẽ bị đau dạ dày đấy - hắn nói.

Hermione cố gắng dành lại cuốn sách nhưng không thành công nên chỉ đành phụng phịu ăn nốt bữa sáng sau đó mới được hắn trả lại cuốn sách.

Sau đó Hermione cứ dán mắt vào cuốn sách mà đọc và không phải chỉ có 1 mình Hermione là như vậy. Hắn chưa bao giờ thấy đám học sinh này hứng thú gặp 1 vị giáo viên đến như thế bao giờ.

Tiết học thảo dược diễn ra rất bình thường khi bọn hắn được giáo sư môn Thảo Dược học là giáo sư Sprout hướng dẫn cách thay chậu cho cây Mandrake.

Đến buổi chiều thì trước khi lớp học bắt đầu khoảng gần 30 phút đồng hồ Hermione đã vội vã kéo theo hắn đi tới lớp học phòng chống nghệ thuật hắc ám.

Khi đi vào trong lớp thì hắn lại thấy hóa ra mình không phải là người tới lớp đầu tiên mà đã có gần chục người ngồi trong phòng rồi, và hầu hết đều là con gái.Những bàn ở trên đã có người ngồi rồi nên hắn và Hermione kéo nhau xuống ngồi tại chiếc bàn ở gần cuối của căn phòng và ngồi chờ.

Khoảng 5 phút trước khi đến giờ học thì đám học sinh cũng đã có mặt đầy đủ và thêm 1 vài phút nữa thì giáo viên của lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám cuối cùng cũng đã tới.

Khi bước vào lớp Lockhart hắng giọng để tập trung sự chú ý của đám học sinh sau đó cầm cuốn sách của Neville lên chỉ vào bức chân dung của mình trên bìa sách.

- Tôi, Gilderoy Lockhart, Huy chương Merlin, đệ tam đẳng, hội viên danh dự của Liên đoàn Chống thế lực Hắc ám, năm lần liên tiếp được giải thưởng Nụ cười quyến rũ nhất của Tuần báo Phù thủy. Nhưng mà tôi không hề nói về chuyện đó đâu. Tôi không đuổi 1 Banshee đi bằng cách mỉm cười với ả đâu!

Lockhart cười và để lộ hàm răng trắng bóc của mình và nổ về những thành tích mà mình đạt được với đám học sinh đang nhìn về ông ta với ánh mắt ngưỡng mộ.

- Tôi thấy tất cả các em đều đã mua trọn bộ sách của tôi. Giỏi lắm… Tôi thấy hôm nay chúng ta có thể bắt đầu bằng một bài kiểm tra nho nhỏ. Chẳng có gì phải lo cả – chỉ để kiểm tra xem các em đã đọc bộ sách như thế nào, tiếp thu được bao nhiêu.

Lockhart lấy ra 1 tập giấy đã in sẵn câu hỏi và phát cho đám học sinh sau đó nhìn đồng hồ và nói:

- Các em có 30 phút để làm bài, bắt đầu!

Hắn nhìn vào tờ giấy ghi những câu hỏi lố bịch về bản thân của Lockhart mà chẳng có chút gì liên quan đến môn phòng chống nghệ thuật hắc ám thì hơi ngao ngán.

May mà hắn chẳng trông mong học được gì từ Lockhart do đã quá rõ bản chất của ông ta rồi chứ không thì hắn dám đảm bảo mình sẽ giống hệt đám học sinh khác, chẳng học được gì từ ông ta trong suốt cả năm học.

Hắn lén nhìn sang bài làm của Hermione và copy câu trả lời của cô bé, hắn không thích Lockhart cho lắm nhưng vẫn cần lấy lòng ông ta đôi chút cho dễ bề lợi dụng.

Sau khi nộp bài thì hiển nhiên là ngoại trừ Hermione ra thì chỉ có hắn là trả lời đúng hết các câu hỏi mà Lockhart đưa ra nhờ chép bài của cô bé. Với khả năng của hắn thì muốn gian lận mà không để ai phát hiện ra thì hết sức đơn giản.

Sau bài kiểm tra Lockhart lại lôi ra đám Cornish Pixie ra để thể hiện lấy le trước đám học sinh nhưng cuối cùng thì tên này thậm chí còn không thể xử lý được 1 vài con Pixie nhỏ xíu.

- Immobulus!! - Hermione giơ đũa phép lên đóng băng 2 con Pixie trong lúc lão Lockhart đang vội vã trốn khỏi phòng khi đũa phép của lão bị tước mất bởi mấy con Pixie.

- Mấy con Pixie đông như vậy mà bắt từng con 1 thì mất thời gian lắm - hắn rút đũa phép ra và nói - Immobulus Totalus!!!

Một luồng ánh sáng bắn ra từ đũa phép của hắn và khiến cho toàn bộ vài chục con Pixie đang bay loạn khắp phòng khựng lại trên không trung.

Cuối giờ học trong lúc đám học sinh rời khỏi phòng học thì hắn lại tìm đến văn phòng của Lockhart và gõ cửa.

- Cộc cộc...

- Vào đi - giọng của Lockhart vang lên.

Hắn bước vào trong văn phòng của Lockhart và nói:

- Xin chào giáo sư Lockhart.

- A… Harry, em tới tìm thầy có việc gì không - Lockhart không chút xấu hổ và tỏ ra cực kỳ bình tĩnh cho dù lão vừa bỏ chạy khỏi lớp học và để đám học sinh tự đối phó với bọn Pixie.

- Dạ chuyện là thế này, em có đọc cuốn sách về Người Sói của thầy và thấy rất có hứng thú với lời nguyền (Curse) kích thích người sói (Lycacomia Curse) - hắn lấy ra 1 tờ giấy và nói - có điều lời nguyền này lại được ghi trong 1 cuốn sách nằm trong khu vực hạn chế nên em không biết thầy có thể ký tên cho phép em nghiên cứu quyển sách này được không ạ.

- A… lời nguyền Lycacomia, nếu như không nhờ trí tuệ của tôi đã đánh lừa tên Người Sói bằng túi lọc trà thì tôi đã tiêu tùng rồi - Lockhart cầm lấy tờ giấy của hắn ký mà chẳng cần nhìn - tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ những học sinh ham học hỏi.

Hắn mỉm cười nhận lấy tờ giấy đã có chữ ký của Lockhart và rời khỏi phòng của ông rồi hướng thẳng tới thư viện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play