Edit: Qiezi

Hồi phục tâm tình một chút, Từ Tử Nham giẫm chân đạp lên một tảng đá.

Bước một chân lên, một cỗ nguy cơ trí mạng đột nhiên phủ xuống. Toàn thân anh cứng ngắc,, chân phải đạp trên tảng đá không dám di chuyển chút nào, anh mơ hồ có cảm giác, chỉ cần anh khẽ động, sẽ có họa sát thân.

“Ca ca?” Nhận thấy ca ca hơi khác thường, Từ Tử Dung lập tức đề phòng, y cẩn thận tra xét chung quanh, nhưng không phát hiện cái gì cả.

Từ Tử Nham rất khó chịu, giữ tư thế bất động thực sự là chuyện rất khó khăn, đặc biệt trong đó có một chân anh không thể dùng lực, Kim Kê Độc Lập* cũng không có bảo trì tư thế thăng bằng như thế này.

(Kim kê độc lập <金鸡独立>: thế đứng một chân trong Thái Cực quyền.)

Cắn chặt răng, anh dường như là từng chút từng chút đem chân đặt trên tảng đá thu về, cho đến khi chân phải của anh bước ra khỏi tảng đá, anh mới hoàn toàn thở dài một hơi.

Xoa xoa thái dương đang chảy mồ hôi, Từ Tử Nham thầm nghĩ trong lòng, lúc trước anh còn buồn bực Kỳ Lân tháp quan trọng như vậy, sao chưa từng thấy ai trông coi, hiện tại xem ra, cần gì người trông giữ, chỉ cần làm đại trận trên quảng trường này, phỏng chừng người nào tùy tiện đi vào sẽ bị đánh thành bã.

“Đại trận thật là lợi hại…” Từ Tử Nham thở dài nói.

Lúc này Từ Tử Dung mới biết thì ra bộ dạng lúc nãy của Từ Tử Nham là do đại trận gây ra…

Suy nghĩ một chút, Từ Tử Nham đem bằng chứng mà chưởng môn giao cho bọn họ để vào tháp đeo ngang hông, lúc này đây bước lên quảng trường liền không còn cảm thấy nguy cơ treo trên đỉnh đầu nữa.

Hai người bước vào cổng Kỳ Lân tháo, nhất thời bị linh khí nồng đậm bên trong làm cho sợ ngây người.

Nếu nói Mạc Tân thành của Từ gia, mật độ linh khí xung quanh là một, mật độ linh khí trong sơn môn Lưu Quang tông là mười, mà tầng thứ nhất của Kỳ Lân tháp, mật độ linh khí ít nhất là gấp trăm lần Từ gia, thảo nào sư phụ nói có thể lợi dụng nơi này để lên trúc cô, cho dù không dùng trúc cơ đan, chỉ dựa vào mật độ linh khí của nơi này cũng đủ cho bọn họ đột phá thành công.

Không gian trong tầng thứ nhất của Kỳ Lân tháp cũng không lớn, chu vi chỉ cỡ mười mấy trượng, trong phòng có một cây cột lớn, linh khí bên trong gian phòng đều được phát ra từ trụ linh khí.

Tới gần trụ linh khí, xung quanh có hơn mười cái đệm cối, trong đó ba cái đã có người ngồi. Ba người này Từ Tử Nham đều thấy xa lạ, không có ấn tượng gì, đoán chừng cùng nguyên thân không có gặp gỡ gì.

Danh ngạch Kỳ Lân tháp chỉ có thể ở bên trong tu luyện một tháng, linh khí nồng đậm như vậy, ở chỗ này tu luyện một tháng, bằng với hai năm khổ tu bên ngoài.

Từ Tử Nham không dám lãng phí thời gian quý giá, vội vã kéo Từ Tử Dung tìm một cái đệm cói gần trụ linh khí ngồi xuống.

Ngay từ lúc bắt đầu vận công, linh khí bên trong căn phòng giống như cá mập ngửi được mùi máu tươi vọt về phía bọn họ, sau đó xuyên qua các huyệt đạo, xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.

Linh khí tinh khiết bên trong Kỳ Lân tháp gột sạch kinh mạch của hai người bọn họ một lần, đem một ít chất bẩn ẩn giấu trong cơ thể bọn họ bức ra bên ngoài, loại cảm giác cọ rửa này vô cùng thoải mái, nếu không không phải Từ Tử Nham mạnh mẽ khắc chế, anh thiếu chút nữa vì quá thoải mái mà rên rỉ ra tiếng.

Từ Tử Dung cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với linh khí nồng đậm như vậy, y vui mừng khôn xiết, không nói hai lời liền liều mạng hấp thu, bởi vì tu luyện Huyết hải tâm kinh, tạp chất trong cơ thể y so với Từ Tử Nham còn nhiều hơn vài lần, thông qua phương thức hấp thu huyết dịch để đề thăng tu vi tất nhiên là nhanh, tiện lợi. Nhưng bên cạnh đó cũng có di chứng nguy hiểm.

Đời trước y không có quá nhiều lựa chọn, chỉ có thể chịu đựng để những tạp chất trong máu này lưu lại trong cơ thể mình, mắt bắt đầu còn chưa cảm thấy gì, nhưng càng tu luyện về sau càng cảm nhận được những tạp chất này tạo thành trở ngại cho y.

Người tu chân đều biết, đồ vật càng tinh khiết, chất lượng càng cao, linh căn như vậy, thể chất cũng như vậy, cho nên chỉ có thể chất đặc thù như mình mới có thể thu được nhiều ưu đãi.

Đời trước Từ Tử Dung chỉ có thể dừng lại ở nguyên, chỉ có thể đạt được trình độ trên, cũng là bởi vì hấp thu quá nhiều tạp chất, không có tuyệt thế thiên tài địa bảo, căn bản không có biện pháp bức tạp chất ra ngoài cơ thể.

Nhưng đời này, y đã có cơ hội mượn linh khí tinh khiết của Kỳ Lân tháp để đột phá trúc cơ, chỉ cần lên đến trúc cơ, những tạp chất này không còn có thể gây cản trở cho y, có thể, đời này y có hy vọng tiến giai hóa thần, đại thừa, cũng không phải là không có khả năng đi…

Nghĩ đến đây, Từ Tử Dung nhịn không được mà cồn cào trong lòng. Đối với truy cầu thực lực, là việc mà y cố chấp nhất đời trước, mà đời này ——

Y nhẹ nhàng mở mắt, nhìn thoáng qua Từ Tử Nham đang chăm chú tu luyện, lại chậm rãi nhắm mắt lại.

Có thể… Sự chấp nhất của y với ca ca đủ để so sánh với truy cầu thực lực rồi.

Hai huynh đệ tu luyện cực kỳ chăm chỉ, hầu như quên mất thời gian đã trôi qua. Sau bảy ngày được linh khí cọ rửa, Từ Tử Dung cùng với Từ Tử Nham sớm đã bắt đầu đột phá trúc cơ.

Thông qua nội thị* (nhìn xem bên trong), Từ Tử Dung thấy rõ linh khí trong đan điền của mình đã được dung nạp đầy đến cực điểm, y bắt đầu không ngừng nén lại, đem linh kí tinh thuần đè ép lại trong dđan điền, không ngừng đánh sâu vào đan điền, luồng linh khí liên tục phát động công kích, không ngừng nghỉ, vách trong đan điền kiên trì được ba ngày, liền ầm ầm vỡ vụn, đan điền mở rộng ra gấp đôi.

Sức chứa của đan điền lớn ra, Từ Tử Dung liền lập tức bắt đầu vận công, lần thứ hai hấp thụ khởi linh khí.

Chỉ thấy linh khí xung quanh y tạo thành vòng xoáy điên cuồng, toàn bộ linh khí trong tầng một Kỳ Lân tháp bắt đầu phát sinh dao động kịch liệt.

Tầng tầng lớp lớp linh khí thậm chí đã xuất hiện trạng thái sương mù mỏng như tơ tằm, bao quanh Từ Tử Dung thật chặt, hình thành một cái kén linh khí lớn.

Động tĩnh của Từ Tử Dung lớn như vậy đương nhiên liền làm kinh động ba người khác, ngoại trừ Từ Tử Nham còn đang nỗ lực đấu tranh với tạp chất trong cơ thể, ba người kia cũng nhịn không được từ trong nhập định tỉnh táo lại, trợn mắt há mồm nhìn cái kén linh khí to lớn kia.

Trong đó có một thiếu nữ kinh ngạc nói: “Đây là…Trúc cơ? Chả nhẽ là đệ tử mới nhập môn lên trúc cơ ở đây?”

“Đúng vậy.” Bên cạnh có một tu sĩ khôi ngô gật đầu: “Nghe nói đám đệ tử này năng lực khủng bố, xem ra đúng là như vậy. Mới vào môn phái liền có danh ngạch Kỳ Lân tháp, chắc là ba người đứng đầu khảo hạch nội môn.”

“Là hạng nhất và hạng hai.” Một người thanh niên khác nhìn cái kén linh khí bằng ánh mắt phức tạp: “Hiện tại người đến trúc cơ kia chắc là hạng hai, bên cạnh là đầu bảng.”

“Hả? Ngươi gặp qua bọn họ?” Thiếu nữ thanh tú tò mò hỏi.

Người thanh niên cười khổ: “Lúc đó ta nhận nhiệm vụ của Dã Quỷ sư thúc, đi tập kích đám đệ tử, kết quả là lần công kích đầu tiên, Kỳ Liên bên cạnh ta liền xui xẻo, ra tay chính là một đứa còn chưa đến trúc cơ.”

“Hắn chính là người làm Kỳ Lân ngây người ở Luyện Công Đường nửa năm, còn muốn tiếp tục ngây thêm nửa năm nữa – đệ tử mới đó hả?” Thiếu nữ thanh tú che miệng hoảng sợ nói.

“Đúng, chính là hắn.” Người thanh niên hất cằm về phía Từ Tử Nham: “Các ngươi nhất định không ngờ được, người lên trúc cơ kia là đệ đệ hắn…” Nói xong, vẻ mặt của người này trở nên xoắn xuýt.

“Đệ đệ? Nhiêu tuổi?” Thiếu nữ thanh tú giống như bé con hiếu kỳ, cái gì cũng muốn biết.

“Mười một tuổi, tam linh căn.”

“Không thể nào!” Thiếu nữ cả kinh nói: “Ta nhớ người đứng đầu bảng kia là lôi linh căn, nếu đệ đệ hắn là tam linh căn, làm sao có thể lên trúc cơ nhanh hơn ca ca hắn? Hơn nữa… Không đúng! Ngươi nói hiện tại tiểu sư đệ trúc cơ kia chỉ có mười một tuổi!!!”

“Đúng vậy.” Người thanh niên vẻ mặt bất đắc dĩ, thật sự người so với người rầu muốn chết, nhớ hắn cũng coi như là đệ tử Lưu Quang tông tuổi trẻ đầy hứa hẹn, chưa đến hai mươi tuổi liền lên trúc cơ thành công, thế nhưng so sánh với người ta… Khụ, quên đi, không so ánh, chừa cho bản thân chút mặt mũi vậy!

“Thực sự là Trường Giang sóng sau đè sóng trước.” Nam tử khôi ngô không ngừng cảm thán.

“Thế nào? Ngươi lo lắng không giữ được địa vị?” Thiếu nữ cười duyên nói: “Sợ chính mình biến thành sóng trước?”

Nam tử khôi ngô cười ha ha, đương nhiên là hắn không lo lắng loại chuyện này, tiểu sư đệ của mình có thành tích như vậy, hắn mừng còn không kịp, làm sao sẽ đố kị?

Ba người đùa giỡn vài câu liền tiếp tục tu luyện, phàm là người có tư cách tiến vào Kỳ Lân tháp, đều sẽ không lãng phí thời gian quý giá này.

Dưới sự nỗ lực của Từ Tử Dung, linh khí bên trong đan điền của y rốt cuộc không chịu nổi đè ép, tạo thành một giọt linh dịch, có giọt linh dịch này, sau này cũng sẽ không bị vấn đề gì nữa.

Xung quanh có linh khí tinh khiết vô cùng vô tận làm Từ Tử Dung căn bản không lo lắng sẽ lên trúc cơ thất bại, trên bản chất mà nói, thực tế trúc cơ đan chính là một cái linh khí căn nguyên siêu cấp, hiện tại linh khí trong Kỳ Lân tháp hoàn toàn có thể thay thế tác dụng của linh khí căn nguyên, hơn nữa đời trước Từ Tử Dung đã lên trúc cơ một lần, nếu còn có thể thất bại, không bằng y đi tìm sợi dây thắt cổ luôn cho rồi.

Lại tốn gần ba ngày, linh khí trong cơ thể Từ Tử Dung, toàn bộ chuyển hóa thành dịch thể, trong quá trình chuyển hóa, những linh khí này lần lượt chạy dọc theo kinh mạch, càng làm cho tạp chất trong cơ thể y bị bức ra nhiều hơn.

Lúc này thoạt nhìn Từ Tử Dung cực kỳ dơ bẩn, trên da dính đầy một ít vết bẩn màu đen, đỏ. May mà hiện tại ba người kia đã nhập định, nếu không nhìn những vết bẩn không bình thường trên da, không chừng sẽ có phiền toái gì.

Niệm pháp thuật đơn giản – tịnh trần thuật, vết bẩn trên người được làm sạch. Từ Tử Dung hít một hơi dài, thân thể cảm thấy thoải mái mà trước giờ không có.

Hai mắt y hiện lên vẻ vui mừng, không nghĩ tới linh khí trong Kỳ Lân tháp lại tinh khiết như vậy, đem tạp chất tồn tại trong cơ thể y thanh lý không còn chút gì. Có lần lên trúc cơ này làm nền tảng, sau này chỉ cần thời điểm y hấp thu luyện hóa huyết dịch, tốn chút sức chiết xuất lâu một chút, tương lai những tạp chất trong huyết dịch này sẽ không còn bất cứ nguy cơ nào.

Ngẩng đầu nhìn về phía Từ Tử Nham, trong mắt Từ Tử Dung hiện lên vẻ chiếm hữu nồng đậm. Y biết rõ, tất cả đều là ca ca tặng cho y, nếu không phải có sự xuất hiện của ca ca, y nhất định sẽ bước lên con đường cũ đời trước.

Ca ca, huynh quả nhiên là lễ vật ông Trời bồi thường cho ta.

Trong lòng của Từ Tử Dung đã sớm nhận định sự tồn tại của Từ Tử Nham, chính là ông Trời bồi thường cho bất công đời trước của y, ngày hôm nay phát sinh chuyện này, bất quá là làm y lại lần nữa xác định quyền sở hữu Từ Tử Nham.

Ca ca thuộc về y, là lão Thiên gia ban cho y, hắn sẽ bảo vệ tốt ca ca, không cho bất kỳ kẻ nào cướp đi ca ca của y.

So với thanh thế lớn khi Từ Tử Dung lên trúc cơ, khí thế của Từ Tử Nham giống như là không suy suyển chút nào,.

Linh khí hình thành kén bao anh lại từng lớp từng lớp, nếu so sánh mà nói, kén linh khí của anh có thể so với Từ Tử Dung còn lớn hơn.

Không có cái gì ngoài ý muốn, động tĩnh của Từ Tử Nham làm ba người tu luyện bên kia thức tỉnh.

Nhìn kén linh khí lúc này, ba người này đã không còn lời gì để nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play