Quang mang phun trào, có nguyên khí ba động, một đạo hàn quang từ trong tay đệ tử Hắc Sát môn bay ra, nhanh chóng như điện, mang theo khí tức bén nhọn, trảo ấn trực tiếp bóp lấy cổ đại hán kia.
Trong chớp mắt, mọi người biến sắc, đại hán khôn khéo thì sợ hãi, thực lực của đối phương cao hơn hắn quá nhiều, để hắn ngay cả lực lượng chống lại cũng không có.
- Muốn đến là đến, muốn đi thì đi, coi Hắc Sát môn ta là cái gì, muốn chết!
Đệ tử Hắc Sát môn kia lạnh lùng nói, năm ngón tay lập tức dùng lực.
Xoạt xoạt...
Cổ đại hán bị bẽ gãy, thân thể mềm nhũn ngã xuống, mất đi sức sống, trong mắt chảy ra máu tươi, nhìn rất khiếp người.
Mọi người giật mình, trong lòng run rẩy.
- Còn có người muốn đi không?
Ánh mắt đệ tử Hắc Sát môn kia lạnh lùng đảo qua đám người Tô Dật, sát ý không còn che giấu.
Mọi người tim đập nhanh, không dám nói gì.
Nhìn phản ứng của mọi người, đệ tử Hắc Sát môn không khỏi cười lạnh.
Đã vào đây, thì không sợ những người này không thành thật, người nào dám không nghe, trực tiếp giết là được, giết gà dọa khỉ mới là phương pháp tốt nhất.
Xem ra đây quả nhiên là lao động cưỡng bức, những võ giả này phải ra sức lao động, thế nhưng đến cuối cùng, sợ là hơn phân nửa sẽ mất mạng.
Thế gian này vốn là cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua, huống chi là trong Man Yêu Sâm Lâm.
Ánh mắt vô ý thức rơi vào trên người lão giả nhỏ gầy, Tô Dật phát hiện lão giả kia cũng cúi đầu, thần sắc rất hoảng sợ, giống như bị một màn vừa rồi dọa.
- Đây là diễn viên a.
Tô Dật càng hoài nghi, diễn kỹ của lão giả nhỏ gầy này tuyệt đối không kém.
Lão giả nhỏ gầy càng như vậy, thì càng khiến Tô Dật hiếu kỳ.
Ở dưới mấy đệ tử của Hắc Sát môn chỉ huy, đám người Tô Dật tiếp tục thâm nhập sâu vào hầm mỏ.
Không gian phía trước càng lúc càng lớn, giống như xâm nhập vào sâu trong lòng đất.
Bốn phía xuất hiện không ít hầm mỏ, ven đường không ngừng có thợ mỏ ở dưới đệ tử Hắc Sát môn gào to khai thác lấy nham thạch.
Sau gần nửa canh giờ, đám người Tô Dật rốt cục đến mục đích.
Một hang động to lớn, giống như một sơn cốc, bốn phía có Minh Châu phát sáng, chiếu hang động ánh sáng rạng rỡ, giống như ban ngày.
Toàn bộ hang động đang khai thác, có hơn mười người đang cầm công cụ đặc thù đào xới nham thạch.
Loại nham thạch này rất cứng rắn, cũng rất đặc biệt.
Những thợ mỏ kia đều là võ giả, vận dụng nguyên khí, đối mặt loại nham thạch này, cũng khai thác rất cố sức.
Mấy đệ tử Hắc Sát môn giám thị thợ mỏ, nhìn thấy có đồng môn mang theo không ít người đến, mắt đều lộ ra vui mừng chào đón, đang thấp giọng trò chuyện với nhau cái gì đó.
- Mọi người bắt đầu làm việc, đều nhanh chút cho ta.
Sau đó, có đệ tử Hắc Sát môn phân phối công cụ, để đám người Tô Dật bắt đầu làm việc, khai thác nham thạch.
Đoàn người không dám không nghe, tuy không cam lòng, nhưng giờ phút này lại căn bản không dám trêu chọc đệ tử Hắc Sát môn.
Tô Dật không nói, nhận một công cụ khai thác đặc thù, giống như cái cuốc, lại như cái xẻng, chất liệu rất cứng rắn, dựa theo phân phó, khai thác nham thạch trong sơn động.
Những nham thạch này còn cứng rắn hơn Tô Dật tưởng tượng, khó trách những thợ mỏ kia mệt nhọc và cố sức như vậy.
- Giao người cho các ngươi, cẩn thận nhìn chằm chằm, nhanh hoàn thành chỉ tiêu!
Mấy đệ tử Hắc Sát môn dẫn đường rời đi, không tiếp tục để ý tới đám người Tô Dật.
- Đều nhanh lên cho ta, ai dám lười biếng, ta liền thu thập kẻ đó!
Giờ phút này trong sơn động có trên trăm thợ mỏ, nhưng ở trước mặt mấy đệ tử Hắc Sát môn lại câm như hến, không dám phản kháng.
Thực lực quá yếu, bọn họ chỉ có thể mặc người chém giết.
Loại khai thác này, thực rất mệt nhọc.
Tô Dật cúi đầu làm việc, khai thác nham thạch kỳ lạ, mới hai canh giờ, đã cảm giác có chút hư thoát.
Còn tốt, thợ mỏ cũng không phải làm bằng sắt, cần nghỉ ngơi.
Cứ ba canh giờ, thợ mỏ sẽ được nghỉ ngơi một canh giờ.
Dù sao Hắc Sát môn cũng không muốn mệt chết những thợ mỏ kia.
Trong vòng một canh giờ, thợ mỏ có thể thổ nạp điều tức khôi phục, nhưng tuyệt đối không thể rời hầm mỏ.
- Chúng ta ra ngoài hít thở không khí, tiểu sư đệ trông coi một chút.
Mấy đệ tử Hắc Sát môn phân phó một người tuổi nhỏ nhất, bọn hắn cũng nhân cơ hội ra ngoài hít thở không khí.
Ở trong hầm mỏ, bọn họ cũng nghẹn không chịu nổi.
- Đều thành thành thật thật ở lại, bằng không có các ngươi quả ngon để ăn.
Sau khi mấy đệ tử Hắc Sát môn kia rời đi, tên nhỏ tuổi nhất ánh mắt lấp lóe, cũng thừa cơ ra ngoài tản bộ.
Hắn cũng rất biệt khuất, dù sao ở trong này, những thợ mỏ kia cũng không có khả năng chạy đi.
- Hô...
Sau khi mấy đệ tử Hắc Sát môn đều rời đi, không ít thợ mỏ thở ra một hơi.
- Chư vị, các ngươi vào trong này bao lâu, trong này đến cùng xảy ra chuyện gì?
Có thợ mỏ mới lập tức hỏi những thợ mỏ cũ, lúc trước có đệ tử Hắc Sát môn theo dõi, bọn họ không dám hỏi nhiều.
- Ba tháng, trong này là lao động cưỡng bức, đến thì đi không ra!
- Ta đến bốn tháng, chưa từng đi ra ngoài một lần.
- Hắc Sát môn sẽ không để chúng ta ra ngoài!
Những lão thợ mỏ kia nói, nhìn những người ngày hôm nay mới tới, ánh mắt vô thần, giống như đã quen.
- Chúng ta đều bị Hắc Sát môn lừa gạt!
Có thợ mỏ mới sắc mặt đại biến, đến lúc này, một tia hi vọng sau cùng cũng bị chém đứt.
Bọn họ vốn ham giá cao, không nghĩ đến Hắc Sát môn muốn lại là mạng của bọn họ, muốn ép khô bọn họ, căn bản không có dự định thả bọn họ rời đi.
- Trong này nhiều người như vậy, chẳng lẽ không có người phản kháng sao?
Có thợ mỏ mới hỏi, một đường đi tới, thợ mỏ trong hầm sợ là hơn ngàn, mà đệ tử Hắc Sát môn nhiều nhất chỉ 150 người, chẳng lẽ không có người nghĩ tới phản kháng sao, chẳng lẽ chỉ có thể chờ chết sao?
- Đừng suy nghĩ nhiều, có cường giả Hắc Sát môn trấn thủ ở chỗ này, lấy thực lực của mọi người, căn bản không thể nào là đối thủ.
Có một đại hán thần sắc mỏi mệt nói, trong hai mắt vô thần mang theo chút hi vọng nói:
- Cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, chỉ cần có thể khai quật ra Nguyên Tinh Thạch, thì có thể được Hắc Sát môn khen thưởng, thậm chí có thể trở thành đệ tử Hắc Sát môn, nghe nói có mấy người khai quật ra Nguyên Tinh Thạch, đạt được không ít khen thưởng.
- Nguyên Tinh Thạch là cái gì?
Tô Dật vốn ở một bên nghe, nghe vậy tò mò hỏi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT