Mặc dù người thần bí kia giam lỏng mình, nhưng chí ít không có tâm hại mình, những ngày này còn chỉ đạo mình.

- Không phải nói lão hủ không bỏ ra nổi công pháp Hoàng phẩm sao, ha ha.

Thanh âm tang thương cười lạnh, lộ ra rất ngạo khí, không cho tiểu tử kia mở mang tầm mắt, tiểu tử kia còn sẽ coi thường mình.

- Hắc hắc, là tiểu tử ánh mắt kém cỏi, xem thường tiền bối.

Tô Dật ngượng ngùng cười một tiếng, ánh mắt âm thầm chuyển động nói:

- Không biết tiền bối còn có vũ kỹ Hoàng phẩm nào không, nếu không Vương phẩm cũng được, dù sao ta cũng nhàm chán, có thể tu luyện một chút.

- Tuy Hoàng phẩm Vương phẩm chỉ là đồ vật bình thường, nhưng ngươi thật coi những đồ chơi này là cải trắng sao.

Thanh âm tang thương từ tốn nói.

- Được rồi, thấp chút cũng được, nếu có cao hơn Hoàng phẩm, ta cũng không để ý.

Tô Dật nhìn thâm cốc, nghiêm mặt nói.

- ...

Nghe Tô Dật nói, người thần bí có chút sửng sốt, sau đó mới từ tốn nói:

- Lão hủ cũng coi như sống không ít thời gian, gặp qua người cũng không ít, nhưng bàn về trình độ không biết xấu hổ, ngươi đủ để xếp ba vị trí đầu.

- Mặt lại không thể làm cơm ăn, cần để làm gì chứ?

Tô Dật ngại ngùng nói.

- Bây giờ ngươi xếp số một.

Thanh âm tang thương lộ ra rất bất đắc dĩ.

- Tiểu tử, ngươi là thật ngã xuống?

Sau đó thanh âm tang thương hỏi.

Tô Dật cười khổ, ở dưới thâm cốc này vài ngày, trừ tu luyện vẫn là tu luyện, ngược lại cũng có chút buồn bực, đối với người thần bí kia cũng nhiều một chút hảo cảm.

- Nói rất dài dòng.

Tô Dật ngồi xếp bằng, nói tình huống đại khái một lần, bất quá sự tình liên quan tới không gian thần bí lại không nói một chữ.

- Những cái được gọi là danh môn chính phái kia, bên ngoài vàng son, bên trong thối rữa, bản thân vốn là loại hạ lưu vô sỉ.



Nghe Tô Dật nói, thanh âm tang thương cũng có chút cảm thán hỏi:

- Ngươi bây giờ không chết, may mắn sống sót, vậy sau này định làm như thế nào?

- Ta từng phát thệ, nếu Tô Dật ta không chết, tất có một ngày đạp vào Thánh Sơn, ngàn đao bầm thây Vương Toàn Đức kia!

Tô Dật trầm giọng nói, trong ánh mắt có hàn quang lấp lóe.

- Ha ha ha ha, tốt, có chí khí, ta thích.

Thanh âm tang thương cười to, lộ ra rất thoải mái, lại nói:

- Có điều tiểu tử, không phải ta đả kích ngươi, chí khí quy chí khí, nhưng lấy tu vi của ngươi, sau lưng lại không có chỗ dựa gì, muốn đạp Thánh Sơn, không thể nghi ngờ là kiến càng lay cây.

- 30 năm hà đông, 30 năm hà tây, nam nhi thiết huyết há cho khinh thường, nếu Thánh Sơn dám ngăn ta, san bằng là được, nếu Thánh Sơn dám cản ta, huyết tẩy là được!

Tô Dật lạnh lùng nói, trong hai mắt chẳng biết lúc nào lặng yên xuất hiện vẻ đỏ thẫm.

Từng chữ nói ra, tự dưng để thâm cốc thổi qua gió lớn, hơi lạnh tràn ngập.

- Ngao ô...

Miệng sơn cốc, Đại Hổ, Kim Sắc Đại Mãng, Tiểu Điêu… giống như cảm giác được cái gì, đi qua đi lại, trầm thấp gào thét, song đồng lấp lóe hung quang, tựa hồ đang phụ họa Tô Dật.

- Tốt, tốt, tốt, đủ cuồng vọng, đủ bá khí.

Trầm mặc một cái chớp mắt, thanh âm tang thương cười to, quanh quẩn thâm cốc, chấn động trời xanh.

- Tốt cái gì tốt, nếu như ta ở chỗ này của ngươi mấy chục năm, sợ là cái gì cũng không kịp.

Tô Dật thăm thẳm nói.

- Ha ha.

Thanh âm tang thương khẽ mỉm cười, nhìn Tô Dật nói:

- Tiểu tử, ta biết ngươi muốn đi ra ngoài, không bằng như vậy, chúng ta đánh cược được không?

- Đánh cược gì?

Tô Dật ngước mắt hỏi.

- Ngươi nói lúc trước Thánh Sơn kiểm trắc, ngươi có bốn loại thuộc tính Hỏa Phong Thổ Thủy, Thổ Thủy Hỏa tương khắc, khó trách nói ngươi là thiên tư tạp dịch. Dựa theo đạo lý mà nói, thật là tiền đồ tu luyện không lớn, bất quá ta tin tưởng vạn sự luôn có ngoại lệ, từ trên người của ngươi, ta cảm thấy ngoại lệ đó, từ cổ chí kim, có không ít cường giả vang dội cổ kim, thuộc tính trên người cũng không chỉ một, thậm chí rất nhiều.

Tiếng nói hơi dừng, thanh âm tang thương tiếp tục nói:



- Thời điểm cho ngươi Phù Diêu Bách Biến Bộ, ta đã kiểm tra linh hồn của ngươi, xem như không yếu, ta có một công pháp phụ trợ, nếu ngươi có thể tu luyện thành công, vậy ta thả ngươi rời đi, nếu ngươi không thể tu luyện, vậy cam tâm tình nguyện cả đời lưu ở nơi này, bồi tiếp lão hủ giải buồn, như thế nào?

- Cái này...

Tô Dật nhíu mày hỏi:

- Tiền bối, ta làm sao biết ngươi có thể cầm một bộ công pháp có vấn đề cho ta hay không, nói không chừng công pháp kia ai cũng không có khả năng tu luyện thành công.

- Ta không cần lừa gạt ngươi, huống chi bây giờ ngươi có lựa chọn sao, ta chỉ là cho ngươi một cơ hội mà thôi, nếu không nguyện ý, vậy thì cứ như bây giờ.

Thanh âm tang thương thăm thẳm nói, cũng không để bụng.

- Tốt, vậy ngươi nên giữ lời, nếu ta thành công tu luyện, ngươi phải thả ta rời đi, không cho phép chơi xấu.

Tô Dật nói, suy tư tình cảnh của mình bây giờ, cảm thấy mình không có lựa chọn khác.

Tuy thành công tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ, nhưng Tô Dật cảm giác, nếu mình nghĩ dùng Phù Diêu Bách Biến Bộ thì có cơ hội thoát thân, vậy tuyệt đối là trò cười.

- Đương nhiên!

Thanh âm tang thương trầm giọng nói:

- Có điều trước khi ta cho ngươi công pháp, ngươi nói cho ta biết, đối với Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư, ngươi biết bao nhiêu.

- Chẳng lẽ tiền bối cho rằng ta có thể trở thành một Luyện Đan Sư hoặc Luyện Khí Sư?

Nghe vậy, Tô Dật mừng rỡ không thôi.

Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, bất luận loại nào cũng cao cao tại thượng, Man Thành Liễu gia có một Luyện Đan Sư cấp độ rất thấp, nhưng ngay cả thành chủ cũng phải tôn kính mấy phần.

Ở trong Man Yêu Sâm Lâm ba năm, Tô Dật rất rõ ràng, vô luận là Luyện Đan Sư hay Luyện Khí Sư, đến bất kỳ địa phương nào cũng là khách quý, các phương đều sẽ tranh đoạt.

- Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, ha ha, Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư phổ thông, xem như cái rắm, chỉ có bản thân cường đại, đây mới thực là cường đại, vô luận là Luyện Đan Sư hay Luyện Khí Sư, cuối cùng chỉ là ngoại đạo mà thôi, ngươi phải nhớ kỹ, chính thức cường đại vĩnh viễn ở bản thân!

Thanh âm tang thương nghiêm mặt nói, thanh âm quanh quẩn ở trong tai Tô Dật, uyển như tiếng sấm!

- Tiểu tử thụ giáo, ghi nhớ tại tâm!

Tô Dật cung kính thi lễ, nghe ra người thần bí là chân chính chỉ điểm mình, bằng không sẽ không nói như vậy.

- Ừm, nhớ kỹ thì tốt, cũng không phải nói Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư không có tác dụng, thế giới này có một số Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư chính thức, đều là tồn tại bất phàm!

Thanh âm tang thương hòa hoãn không ít, giống như ở bên tai Tô Dật nói ra:

- Bộ công pháp ta muốn cho ngươi, cũng có chút quan hệ với Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư, ta nhìn ngươi đối với võ giả, Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư đều biết rất ít, xác thực không giống như có sơn môn, cũng được, dù sao lão hủ cũng nhàn rỗi, coi như bồi ngươi nói một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play