Mọi người biết tính cách của Tô Dật, từ nhỏ chưa từng ăn qua thua thiệt, đám người Hạ Tam, Tống Vô Cầu… ai không bị Tô Dật từ nhỏ khi dễ đến lớn.

Tuy Kỷ Siêu này đến từ Thánh Sơn, có lẽ thực lực mạnh hơn rất nhiều, nhưng bàn về phương diện miêng lưỡi, tất cả mọi người Man Thành lại nhất trí cho rằng, Tô Dật quyết sẽ không ăn thua thiệt.

Nghe Tô Dật nói, khuôn mặt Kỷ Siêu nguyên bản mang theo trào phúng, nhất thời trở nên khó coi, sát khí hiện lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dật.

Nhìn Kỷ Siêu, ánh mắt Tô Dật bình tĩnh không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng thân thể càng thêm thẳng tắp.

Từ trên người Kỷ Siêu, sát khí tràn ngập ra, khí tức chậm rãi tuôn ra, áo trắng hơi nhấc lên, thanh âm lạnh lẽo cũng lập tức truyền ra:

- Tiểu tử, không thể không nói, ngươi thật đúng là không biết trời cao đất rộng, nhưng ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết!

Thanh âm âm trầm kia, chậm rãi truyền ra quảng trường, làm cho bầu không khí bốn phía trở nên băng lãnh.

Kỷ Siêu nói xong, dưới chân hiện lên nguyên khí, bàn chân giẫm mặt đất một cái, thân hình lao thẳng về phía Tô Dật, nguyên khí màu đen nhạt nhạt từ trong lòng bàn tay tuôn ra.

Trong nháy mắt, tay phải Kỷ Siêu hơi cong, trong đầu ngón tay có nguyên khí màu đen đang cuộn trào, hội tụ ở trên đầu ngón tay, mang theo âm thanh xé gió, sắc bén chỉ vào vị trí hiểm yếu của Tô Dật, trực tiếp chộp tới.

Cảm thụ được âm thanh xé gió kia, hai con ngươi của Tô Dật hơi khép, có ánh sáng từ bàn chân tuôn ra, bước về phía trước một bước, nguyên khí hình thành lực lượng đẩy ngược, thân thể nhanh chóng lùi lại.

- A...

Nhìn động tác của Tô Dật, mặc dù nói đây chỉ là né tránh, nhưng bốn phía có không ít cường giả nhìn ra được, động tác của Tô Dật nhìn như đơn giản, trên thực tế lại cực kỳ nhạy bén nhanh chóng.

Phản ứng nhanh chóng như vậy, tuyệt đối không phải bình thường.

Kỷ Siêu cũng không nghĩ tới động tác của Tô Dật sẽ nhanh như vậy, ánh mắt âm trầm, thân hình hạ xuống đất, hóa trảo thành chưởng, nguyên khí Thổ thuộc tính càng thêm hung mãnh, ánh mắt lấp lóe hàn quang, nguyên khí ngưng tụ ở lòng bàn tay, như bao trùm lên một tầng ánh sáng màu đen.

- Tứ Phương Chưởng!

Mấy đệ tử Thánh Sơn ánh mắt lấp lóe, Kỷ Siêu lại dùng Tứ Phương Chưởng.

Vương Toàn Đức cười lạnh, xem ra kết quả đã định, ở dưới Tứ Phương Chưởng, sợ là tiểu tử kia không chết cũng tàn phế.

Oanh!

Chưởng ấn theo sát tới, mang theo tiếng không khí oanh minh, kình phong bao phủ cả quảng trường.

Giờ khắc này Tô Dật đã mất đi phản lực, bóng người đình trệ, cảm giác được kình phong cường đại, khuôn mặt dần dần yên tĩnh lại.



Hết thảy nhanh như thiểm điện, căn bản không có thời gian do dự.

Chưởng ấn đã đến trước người, Tô Dật ngước mắt, vung tay mà lên, trong lòng bàn tay có nguyên khí phun trào.

- Đây là muốn cứng đối cứng sao!

Nhìn tư thế của Tô Dật, cao tầng của các đại gia tộc và người vây xem đều có chút xôn xao.

Vô luận nhìn từ phương diện nào, đều cảm thấy dưới cứng đối cứng, Tô Dật sẽ ăn thiệt thòi lớn, đây tuyệt đối là lựa chọn không sáng suốt.

Kỷ Siêu càng cười lạnh, cứng đối cứng, tiểu tử kia là muốn chết.

Thời điểm mọi người nín hơi chờ đợi, chưởng ấn đã đến trước ngực Tô Dật.

Giờ khắc này, lông mày Tô Dật nhíu lại, ở trong điện quang hỏa thạch, bàn chân dịch qua bên cạnh một bước, bóng người nghiêng nghiêng tránh đi.

- Tiểu tử quá chậm, ngươi căn bản trốn không thoát!

Kỷ Siêu cười lạnh, tiểu tử này sao có thể tránh được, chưởng ấn chỉ lắc một cái, trực tiếp đánh tới.

Tô Dật tránh đi lồng ngực, nhưng một chưởng này của Kỷ Siêu lại rơi ở trên vai trái.

Ầm!

Thanh âm trầm đục truyền ra, trong nháy mắt đó, tất cả mọi người biến sắc, trái tim lên cổ họng, Tô Dật cuối cùng không phải đối thủ của Kỷ Siêu.

Nhưng ở trong nháy mắt đó, khóe miệng Tô Dật lại cười lạnh, mang theo vẻ tàn nhẫn, thân hình mượn nhờ lực lượng va chạm nghiêng về phía bên phải.

Cùng lúc đó, từ trong tay áo của Tô Dật, hàn quang tuôn ra, cánh tay phải vạch một cái, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp xẹt qua mặt Kỷ Siêu.

Phốc...

Chưởng ấn rơi xuống đầu vai, Tô Dật miệng phun máu tươi, thân thể bị đẩy lui bảy tám bước mới đứng vững thân thể.

- Xoẹt...

Cùng lúc, trên khuôn mặt Kỷ Siêu, một vết thương từ khóe mắt kéo xuống gần khóe miệng, máu tươi chảy ra, dính đầy khuôn mặt.

- A...

Đau đớn kịch liệt làm cho Kỷ Siêu không nhịn được hét thảm lên.



Mà một màn này, lại để toàn trường ngốc trệ.

Nguyên bản tất cả mọi người cho rằng Tô Dật tất bại, nhưng không nghĩ đến sau cùng sẽ là kết quả này.

Đến lúc này mọi người mới hiểu rõ, Tô Dật không phải muốn ngạnh kháng, mà là cố ý lộ sơ hở cho Kỷ Siêu, sau cùng thi triển chiêu thức lấy thương đổi thương.

Nhìn khuôn mặt Kỷ Siêu máu me đầm đìa, mọi người lại nhìn Tô Dật, ở trong tay phải, một cây chủy thủ hàn quang rạng rỡ, nhiễm lấy vết máu.

Rất rõ ràng, là Tô Dật đột nhiên động Băng Nhận, còn xuất kỳ bất ý, lấy phương thức lưỡng bại câu thương chém Kỷ Siêu.

Mấy đệ tử Thánh Sơn thần sắc đại biến, căn bản không nghĩ đến sẽ là loại kết quả này.

Tô Dật ổn định thân thể, hơi ngước mắt nhìn Kỷ Siêu, chủy thủ trong tay lặng yên thu liễm, lau vết máu ở khóe miệng nói:

- Ngươi bại, nếu không phải ta lưu tình, một đao kia rơi vào trên cổ ngươi, ngươi đã là người chết!

Thanh âm bình thản của Tô Dật rõ ràng truyền ra, vô số ánh mắt chấn kinh nhìn thiếu niên giờ phút này khóe miệng còn dính vết máu kia.

- Tiếp nhận một chưởng của Kỷ Siêu còn có thể đứng lên, tựa hồ có chút đặc biệt.

Thiếu nữ kia không có để ý Kỷ Siêu thụ thương, ngược lại càng có hứng thú với Tô Dật.

- Hỗn đản, ngươi dám dùng binh khí!

Vương Toàn Đức cũng lấy lại tinh thần, thần sắc đại biến, chưa từng nghĩ đến Tô Dật sẽ âm hiểm như vậy.

- Cũng không có nói không thể dùng binh khí, chẳng lẽ Thánh Sơn thua không nổi sao!

Tô Vân Thiên mở miệng, trong ánh mắt có chấn động, cũng có mừng rỡ.

- Không, ta không có bại, ta còn không có bại, tiểu tử, ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi!

Thanh âm oán độc từ trong miệng Kỷ Siêu truyền ra, khuôn mặt máu me đầm đìa nhìn đã cực kỳ dữ tợn, ánh mắt âm hàn nhìn chằm chằm Tô Dật.

Sau khi nói xong, trong thân thể Kỷ Siêu, nguyên khí màu đen như vụ khí mãnh liệt khuếch tán, khí tức trên người không giữ lại chút nào tràn ra.

- Nguyên Hồn cảnh đỉnh phong, sắp đến Nguyên Huyền cảnh!

Thời điểm Kỷ Siêu dùng hết toàn lực, cảm giác được khí thế cường đại kia, mọi người nhất thời kinh biến, nhịn không được kinh hô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play