“Ta thật không ngờ, có mỗi việc cỏn con vậy mà cậu lại dễ bị lão cáo già đó khống chế như vậy.”

Sau lễ khai giảng, trên hành lang vắng vẻ, Chung Kiệt thở hổn hển đi theo sau Naiden sắc mặt không tốt, nghe tiếng răn dạy của hắn ta.

“Vâng, vâng, là sơ sót của tôi, tôi không ngờ ông ta sẽ dùng tinh thần lực.” Thực ra trong nhóm tân sinh, tinh thần lực của Chung Kiệt coi như là nổi bật, dù sao thì gã cũng là chi chính, cùng chung huyết mạch cường đại của Chung gia như Chung Viễn Thanh, nhưng là nếu như có viên ngọc Chung Viễn Thanh ở trước thì gã sẽ trở nên u ám hơn nhiều.

“Vậy sao cậu em trai của cậu không chịu nhiều ảnh hưởng?”Naiden đột nhiên dừng lại, không biết nghĩ đến gì, dường như hơi đăm chiêu nhìn Chung Kiệt đang cúi đầu đứng đó.

“Nó chỉ may mắn thôi, tinh thần lực của nó cao như thế, chắc chắn có dùng bí dược, phương pháp này chỉ tạm thời tăng cường tinh thần lực, đợi đến lúc mất hiệu lực, ngài sẽ biết thực lực của nó như thế nào.” Nghe Naiden nhắc tới Chung Viễn Thanh, Chung Kiệt hận nghiến răng nghiến lợi: Nếu không phải năm đó cha nó đê tiện vô sỉ hãm hại cha tôi thì nó sao có được bí dược này chứ, ngài, ngài nhất định phải tin tưởng tôi.”

Naiden hừ một tiếng, hắn ta chỉ cảm thấy thiếu niên này miệng đầy lời gian dối, dù hắn ta không biết có bí dược tồn tại hay không, nhưng Chung Viễn Thanh sao có thể uống thuốc mà qua mắt được con cáo già Blair kia cơ chứ.

Có điều, Chung Kiệt bây giờ coi như cũng là thuộc hạ của hắn ta, Chung Kiệt chỉ cần đừng ngu xuẩn đạp đổ mọi chuyện là được rồi.

Naiden khiêu cằm Chung Kiệt, nhìn đôi mắt giống hệt Chung Viễn Thanh của gã: “Làm ta tin cậu cũng dễ thôi, không hổ là anh em cùng chung dòng máu, hai người đều có đôi mắt rất giống nhau. Cậu hẳn là biết, ta sẽ không bạc đãi người trung thành giúp ta hoàn thành nguyện vọng phải không, bây giờ ta có một nguyện vọng, ta muốn người có đôi mắt giống thế này, cậu hẳn là hiểu đúng không?”

Chung Kiệt khiếp sợ nhìn Naiden, gã trăm triệu không nghĩ tới, phó hiệu trưởng Alpha xuất thân thế gia này sẽ có hứng thú với một Alpha như Chung Viễn Thanh. Chung Kiệt chỉ mới tiếp xúc qua Naiden liền biết, hắn ta là người có khẩu vị đặc thù nhưng không có ngờ rằng đặc thù đến mức này.

“Sao? Không phải lúc này đột nhiên nổi lên anh em tình thâm chứ ?” Ánh mắt Naiden trở nên nguy hiểm.

“Sao có thể, có thể được đại nhân ngài quan tâm, là tôi, cũng là vinh quang của em tôi, xin đại nhân yên tâm, tôi nhất định đem nó đến đây, để nó tận tâm hầu hạ ngài.” Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng Chung Viễn Thanh bị Naiden làm nhục, Chung Kiệt đều không khắc chế được, kích động đến cả người run rẩy, gã làm sao có thể không đáp ứng chuyện này chứ.

“Cậu hiểu được là tốt.” Naiden tiếp tục đi về phía trước, Chung Kiệt lại cúi đầu bước theo sau.

Hai người rất nhanh biến mất ở cuối hành lang.



Ngay tại cửa WC nam cách chỗ của hai người không xa, một thiếu niên tóc đỏ có vóc người nhỏ xinh đột ngột xuất hiện, nhìn về cuối hành lang, vẻ mặt có chút đăm chiêu.

“Ào ào!” Nương cùng tiếng nước chảy, một nam nhân thân hình cao lớn từ WC bước ra, nếu nhìn kĩ sẽ thấy trên cánh tay lộ ra ánh kim loại mà ống tay áo không che kín được.

“Jean , xin lỗi, để cậu đợi lâu rồi.” Nam nhân cao lớn nhìn thiếu niên tóc đỏ còn đang đứng ngoài cửa, thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lộ ra nụ cười nịnh nói.

Thiếu niên tóc đỏ liếc nhìn rồi nói: “Đồ ngốc, giờ cậu bị thế này, sao tôi có thể yên tâm rời khỏi cậu chứ, nhanh chân lên nào.”

Nam nhân lập tức gật đầu, chậm rãi theo phía sau Jean.

“Jean này, chúng ta phải tìm đội hữu thế nào đây? Bọn họ nhỡ ghét bỏ chúng ta thì sao ? Dù gì chúng ta cũng đến từ sao La Cấp (hành tinh rác).”

“Ngốc nghếch, chúng ta đến từ sao La Cấp thì sao, chúng ta đường đường chính chính vào Ares, cậu yên tâm, chắc chắn tôi và cậu đều có thể tìm được đội hữu thích hợp.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play