“Ta nghĩ hẳn mọi người đều đã biết, ngày mai chúng ta sẽ về đến Ares. Cho nên ngay trong lúc này, ta có vài yêu cầu.”
Trong đại sảnh bình thường chỉ có tốp năm tum ba người nhưng hôm nay lại đầy
ắp tân sinh đang lắng nghe Bard chuẩn tướng, trên mặt mỗi người đều
không khắc chế được kích động, thậm chí ngay cả Chung Viễn Thanh bình
tĩnh cũng ẩn ẩn có vài phần chờ mong trong đáy mắt.
Có thể tiến
vào học viện quân đội Ares là giấc mơ từ nhỏ tới lớn của từng cậu nhóc,
đặc biệt với Chung Viễn Thanh mà nói thì càng là như vậy bởi chỉ sau khi chân chính trải qua sự tàn khốc của chiến trường cùng tranh quyền đoạt
thế trong quân bộ, khi hắn ngoảnh lại lần nữa mới phát hiện mười năm ở
Ares là thời kì hắn không hề kiêng dè mà bộc lộ hết tài năng nhất, hơn
nữa hắn cũng tập hợp được đám trung thành với hắn ngay tại đây.
“Trước tiên, ta sẽ đổi quang não cho mọi người, từng người nộp quang não cá
nhân lên để đổi lấy quang não của Ares. Về phần thông tin cá nhân của
từng người thì ta cho mỗi người 10 phút để nhập vào quang não, hẳn là đủ rồi đúng không.”
Đổi sang quang não riêng của Ares được coi như
điều kiện tiên quyết đi vào Ares. Với tiền đề là học viện quân đội có
cấp bậc cao nhất của đế quốc, Ares có nguyên tắc luôn phải nắm thật chắc tài nguyên nhân lực, cho nên công tác bảo mật sẽ được cực kì coi trọng.
Đối với việc này, Chung Viễn Thanh không có nửa điểm ý kiến, hắn đổi dùng
tốc độ nhanh nhất để đổi quang não, không giống với người khác ngập
ngừng ngờ vực, Chung Viễn Thanh hiểu rất rõ tuy quang não Ares là loại
vừa phổ biến nhất nhưng thực ra nó lại là sản phẩm nghiên cứu tối tân
được chế tạo từ các kim loại tổng hợp đặc biệt – sản phẩm không thể sản
xuất công khai trên thị trường. Có thể đổi sang loại quang não này,
Chung Viễn Thanh cực kì hài lòng.
Bard nhìn lướt qua Chung Viễn
Thanh cùng Tần Phi Tương mới đổi qua quang não, rồi nhìn không ít người
đang chần chừ do dự, trong lòng âm thầm lắ đầu, kỉ luật nghiêm minh là
quy định quân ngũ đầu tiên phải nhớ kỹ, xem ra cần rèn luyện thêm cho
một số người nữa.
“Thứ hai, đây là nội quy trong trường Ares.”
“Sir, xin hỏi?” Sau khi cầm quy định trong tay, một tân sinh trông có vẻ yếu
đuối giơ tay hỏi, Bard gật đầu, lúc này tân sinh mới mở miệng: “Có phải
sau khi vào học, cần phải tiếp tục khảo thí nội quy trường phải không
Sir?”
Bard nhìn tân sinh kia, nhíu mày nói: “Trường chúng ta là trường quân đội, không cần một lũ chỉ biết đọc sách đến chết!”
Bard vừa dứt lời, Chung Viễn Thanh chợt nghe thấy xung quanh không ít người
phát ra tiếng hít thở, hắn không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, lời
Bard nói ra thực có hơi gây hiểu lầm rồi, không cần một lũ chỉ biết đọc
sách đến chết không có nghĩa sẽ không có khảo hạch, với lại Ares đối với khảo hạch về nội quy trường là nghiêm khắc nhất.
Một câu cuối
cùng của Bard tựa như quả bom rơi xuống tất cả mọi người, khiến bao con
người vỡ mộng, bọn họ trăm triệu không ngờ hóa ra cuộc thi trước của
Ares chỉ là mới là bước đầu tiên vào trường, không phải nói rằng là nửa
bước!
“Cho nên, hi vọng 3 tháng sau ta còn có thể nhìn mặt tất cả mọi người! Giải tán!”
“Ai mà ngờ hóa ra còn có khảo hạch nữa.” Giải tán được một lúc, Lance đi bên cạnh Chung Viễn Thanh thầm thì nói.
Chung Viễn Thanh nhìn Lance, hắn quyết định người này phải trở thành thuộc hạ của của hắn, cho nên hắn không ngại nhắc nhở một xíu: “Cậu đừng lo, chỉ cần lưu ý nhiều chút đến nội quy là được.”
“Nội quy trường học
á? Cơ mà Sir không phải không nói sẽ không khảo hạch sao?” Lance chẳng
qua từ tận đáy lòng cực kì bội phục với Chung Viễn Thanh cho nên nhắc
nhở của Chung Viễn Thanh cậu vẫn nghe theo.
“Cậu không phải lo,
chỉ cần chăm coi nội quy trường học là ổn thôi.” Ngay lúc hai người đang khe khẽ tỉ tê, bỗng có một giọng nói xen vào.
Chung Viễn Thanh
ngẩng đầu, phát hiện hóa ra là Tần Phi Tương đang đứng trước mặt mình,
vẻ mặt thành khẩn nói: “Tôi tin, cậu nhất định thông qua khảo hạch này.”
Chung Viễn Thanh : ……..Tôi cũng tin tôi nhất định có thể thông qua.
Cảm giác bị người khác tiết lộ trước đáp án này, sao mà kỳ lạ thế ?
“Không ngờ Tần Phi Tương cậu cũng đề nghị xem nội quy trường học, có vẻ là
phải xem thật rồi.” Lance càng tự tin nói: “Có điều, nói đi nói lại, hai người các cậu ăn ý thật đấy, cư nhiên nghĩ y như nhau ấy.”
“Ai
ăn ý với cậu ta chứ!” Chung Viễn Thanh đen mặt nói thầm, nghĩ đến còn
phải làm một chuyện của Tần Phi Tương, hắn ngay tức khắc càng thêm nghẹn khuất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT