"Đồ đệ, ngươi muốn mượn đội hộ vệ của học viện?" Hồ Phong hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy."
Hồ Phong nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi muốn làm gì?"
"Có bút sinh ý lớn phải làm, hơi thiếu nhân thủ một chút." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Hồ Phong kích động nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Sinh ý lớn, sinh ý lớn bao nhiêu? Chẳng lẽ, ngươi muốn đi săn yêu thú cấp chín?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có, yêu thú cấp chín? Ta còn chưa muốn tìm chết, chỉ là muốn bán chút vật nhỏ mà thôi!"
"Bán chút vật nhỏ mà muốn mượn cả đội hộ vệ?" Hồ Phong nghi hoặc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Để phòng ngừa vạn nhất a."
"Ngươi xem có thể bán bao nhiêu?"
"Nếu bán được toàn bộ, vậy khoảng hai ngàn vạn đi."
"Hai ngàn vạn đồng vàng?" Hồ Phong kinh thanh thốt lên.
"Đương nhiên! Ngàn vạn đồng bạc đáng bao nhiêu tiền chứ?" Kỳ Thiếu Vinh khinh thường hừ một tiếng.
Hồ Phong cười gượng hai tiếng: "Đồ đệ, ngươi không hổ là người làm đại sự!"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Thường thôi thường thôi."
"Đồ đệ, ngươi muốn mượn bao lâu?" Hồ Phong hỏi.
"Hai ngày."
"Được."
......
Trang gia.
"Đại ca, "Nước mắt nữ thần" đã xác định sẽ bán ra ở Lạc Hoa Hiên, trước đó nói mơ hồ là bán ở hoàng đô, ta còn tưởng rằng sẽ tiến hành tiêu thụ ở một trong các cửa hàng chứ, không nghĩ tới lại bán ra toàn bộ ở Lạc Hoa Hiên, đại ca, ngươi nói thử xem lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành đang nghĩ cái gì trong đầu vậy?" Trang Khiêm tràn đầy khó hiểu hỏi.
Trang Hạo nhìn Trang Khiêm một cái: "Ý tưởng của Kỳ Thiếu Vinh đương nhiên là không giống với người bình thường."
"Đại ca, có phải ngươi hồ đồ rồi không? Lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành thì có quan hệ gì với Kỳ tứ thiếu chứ?"
"Kỳ Thiếu Vinh —— chính là lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành." Trang Hạo nói.
Trang Khiêm đột nhiên phun một ngụm nước ra: "Đại ca, ngươi nói cái gì?"
Trang Hạo hít sâu một hơi: "Ta nói, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành là Kỳ Thiếu Vinh mở."
Trang Khiêm nuốt một ngụm nước miếng nhìn Trang Hạo: "Đại ca, ngươi không lầm đi?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không có!"
"Kỳ tứ thiếu thật ghê gớm! Chẳng những có một thân phận Tà Y, còn mở cả một chuỗi cửa hàng mỹ phẩm, hắn từng nói mình mở hoa lâu, ta vốn còn nghĩ rằng hắn là một tú bà chứ." Trang Khiêm cười cười, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì: "Đại ca, có phải ta lại nói sai cái gì ở trước mặt Kỳ Thiếu Vinh rồi không?"
Trang Khiêm vỗ trán mấy cái, trong nháy mắt liền có xúc động muốn đâm tường, "Vì sao ta lại nói ra lời như vậy chứ?"
Trang Hạo nhìn Trang Khiêm: "Được rồi, nợ nhiều không áp thân, ngươi nói sai không chỉ có như vậy, Kỳ Thiếu Vinh sẽ không so đo với ngươi."
Trang Hạo hít sâu một hơi, tuy rằng Trang Khiêm không ít lần nói năng linh tinh trước mặt Kỳ Thiếu Vinh, nhưng hình như ấn tượng của Kỳ Thiếu Vinh về đệ đệ hắn cũng không tệ lắm, ít nhất là tốt hơn hắn.
Trang Khiêm nhìn Trang Hạo: "Đại ca, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không có gì, ta chỉ đang suy nghĩ, hình như Kỳ Thiếu Vinh rất thích ngươi."
Trang Khiêm tràn đầy hưng phấn nói: "Phải vậy không? Đại ca, ngươi cảm thấy Kỳ tứ thiếu rất thích ta sao?"
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Hình như ấn tượng của hắn về ngươi khá tốt."
Trang Khiêm gãi gãi đầu: "Đại ca, ngươi nói rất đúng a! Tuy rằng Kỳ tứ thiếu chưa từng nói lời nào tốt đẹp với ta, còn luôn chê ta béo, nhưng ta cũng cảm thấy hắn không chán ghét ta!"
Trang Hạo nhìn thần sắc vui sướng của Trang Khiêm, trong lòng không tự giác mà dâng lên vài phần buồn bực.
......
Trang Hạo đi vào Lạc Hoa Hiên, chỉ thấy Lạc Hoa Hiên giăng đèn kết hoa khắp nơi, người bên trong đều đang bận rộn làm chuẩn bị, bên ngoài Lạc Hoa Hiên đều là hộ vệ của Thiên Lan học viện.
"Là Trang Hạo a! Thân phận của hắn có chút đặc thù, chúng ta có nên cản không?" Một hộ vệ của Thiên Lan học viện hỏi.
"Hình như Trang Hạo có một chân với Kỳ đồng học đã thuê chúng ta, chúng ta vẫn nên bình tĩnh xem biến đi." Một hộ vệ khác nói.
"Cũng đúng! Trước đây Trang Hạo cùng Kỳ đồng học còn có hôn ước nước."
......
"Trang đại thiếu, hôm nay chúng ta không mở quán, phải đợi buổi tối mới có hoạt động."
Một vũ nữ của Lạc Hoa Hiên ngăn Trang Hạo lại.
"Ta biết, ta đến tìm lão bản của các ngươi." Trang Hạo trực tiếp vọt vào Lạc Hoa Hiên nói.
"Trang đại thiếu, lão bản chúng ta không gặp khách."
"Phi Nguyệt, Trang đại thiếu không phải người ngoài, ngươi đi xuống đi." Bích Lưu Vân chậm rãi từ trên lầu bước xuống, "Trang đại thiếu, đúng là khách hiếm thấy a!"
Bích Lưu Vân phe phẩy quạt xếp nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, không biết có thể hỗ trợ cái gì hay không?"
"Hắn ở đây sao?" Trang Hạo hỏi.
Bích Lưu Vân nghiêng đầu: "Hắn? Ai vậy?"
"Bích cầm sư, có phải ngươi đã sớm biết hắn, ngươi giống Dịch Phàm, vẫn luôn chê cười nhìn ta không?" Trang Hạo oán hận hỏi.
Bích Lưu Vân cười cười: "Trang đại thiếu quá lo lắng, ai dám chê cười ngài chứ!"
"Thiếu Vinh đâu?"
"Thiếu gia đang ở trong viện."
"Cảm ơn."
"Trang đại thiếu không cần khách khí với ta như vậy."
......
Trong viện.
Mấy chục vũ giả đang tập diễn.
Kỳ Thiếu Vinh đứng trước mấy vũ giả, làm chỉ đạo cho bọn họ.
Kỳ Thiếu Vinh không hiểu biết quá nhiều về khiêu vũ, nhưng hắn từng xem nhiều vũ đạo trên địa cầu, có thể cho ra một ít kiến nghị.
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi rất bận a!"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Ta không nhàn nhạ được như Trang đại thiếu."
"Kỳ tứ thiếu, ngươi thật ghê gớm."
Kỳ Thiếu Vinh vẫy tay: "Khen tặng như vậy ta đã nghe nhiều đến lỗ tai cũng mọc kén, đây là chuyện mà mọi người đều biết, ngươi không cần phải nói."
Trang Hạo: "......"
......
"Đồ đệ."
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo nói chuyện trong viện một lúc lâu, Hồ Phong xông vào.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Hồ Phong hỏi: "Sư phụ, sao ngài lại tới đây?"
Hồ Phong vẫy vẫy tay, nói: "Không cần khách khí, chúng ta là sư đồ, khách khí cái gì chứ!" Hồ Phong chuyển tầm mắt từ Kỳ Thiếu Vinh qua Trang Hạo, lại từ Trang Hạo về trên người Kỳ Thiếu Vinh, "Đồ đệ, sư phụ không làm phiền ngươi tâm sự cùng Trang Hạo chứ?"
"Làm sao có thể? Ta cùng hắn không có gì để nói." Kỳ Thiếu Vinh cười đáp.
"Đồ đệ, sao ngươi lại đưa người của đội hộ vệ tới đây? Ta nghe nói nơi này sắp mở buổi tiêu tụ sản phẩm của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, ngươi có quan hệ gì với cái tên mở hắc điếm kia vậy?" Hồ Phong tò mò hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hồ Phong: "Sư phụ, ta chính là cái tên mở hắc điếm kia."
Hồ Phong: "...... Thì ra là vậy! Đồ đệ, cửa hàng ngươi mở không tồi! Kỳ thật, cửa hàng này cũng không đen lắm."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta đương nhiên biết cửa hàng của ta không đen, phải biết rằng ta là người có lương tâm, có đạo đức, có giới hạn làm ăn, cho tới nay, cửa hàng của ta luôn là công bằng công chính công khai, không theo con đừng lừa già dối trẻ, có rất nhiều người cảm thấy thương phẩm trong tiệm của ta quá tiện nghi......"
Kỳ Hằng tiến đến bên người Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, có phải quá khoa trương không?"
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Kỳ Hằng một cái: "Nói cái gì đấy?"
Kỳ Hằng cười cười: "Không có gì, không có gì."
......
Dịch Phàm đi về phía Kỳ Thiếu Vinhi: "Thiếu Vinh, Lưu Vân nói khách khứa đã tới gần hết, có thể mở màn được rồi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."
Hợp tấu cầm tiêu từ phía trước truyền tới.
Tinh thần của Hồ Phong không khỏi rung lên, "Tiếng nhạc không tồi a! Một cầm một tiêu, phối hợp đến thiên y vô phùng (áo trời không vết chỉ, không có sai sót nào), hình như cả hai người đều là âm nguyên sư, có thể dùng âm nhạc giúp người khác bình tâm tĩnh khí, đột phá bình cảnh, ta biết người đánh đàn là Bích Lưu Vân, vậy người thổi tiêu kia là ai vậy? Tiếng tiêu này cư nhiên không kém tiếng đàn chút nào."
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai đáp: "Là Đình Hiên."
"Đồ đệ, thuộc hạ của ngươi không ít người tài ba a!" Hồ Phong nhịn không được cảm thán.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Còn không phải sao, ta ưu tú như vậy, thuộc hạ ưu tú cũng không có gì kì quái."
Hồ Phong: "......"
Bích Lưu Vân đứng trên lầu, nhìn khách khứa đông nghịt dưới sân khấu, không ít phu nhân đều trang điểm lộng lẫy mà đến.
Trên sân khấu Lạc Hoa Hiên, một vũ nữ mặc y phục rực rỡ nhẹ nhàng khởi vũ.
Dưới sân khấu, sương khói nổi lên bốn phía, thất thải thạch chiết xạ quang mang đủ mọi màu sắc, Kỳ Thiếu Vinh chống cằm nhìn thần sắc của một chúng người: "Phản ứng mở màn không tồi."
"Người tới không ít." Dịch Phàm nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Hình như vậy."
......
Kỳ Thiếu Như ngồi bên cạnh Kỳ Thiếu Khang, khó hiểu hỏi: "Nhị ca, vì sao cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành lại chọn bán "Nước mắt nữ thần" ở Lạc Hoa Hiên?"
Kỳ Thiếu Khang lắc đầu: "Cái này ta cũng không quá rõ ràng, phải hỏi lão bản của bọn họ mới biết được."
"Có phải đầu óc lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành có vấn đề gì không, cư nhiên lại chọn nơi phong nguyệt như vậy, thật không có ý tứ gì cả." Kỳ Thiếu Như kéo ống tay áo oán trách.
"Đối phương chính là người mở hắc điếm a! Căn bản đã không có ý tứ." Kỳ Thiếu Phúc nói.
Kỳ Thiếu Khang: "......"
Kỳ Thiếu Như nhìn xung quanh một vòng, trong số những khách nhân tới có mấy người mang theo đầu sa, tựa hồ là hoàng phi.
"Nhị ca, lát nữa ngươi mua một bình "Nước mắt nữ thần" cho ta đi, sau này ta lấy tiền tiêu vặt trả lại ngươi." Kỳ Thiếu Như nói.
Kỳ Thiếu Khang nhìn Kỳ Thiếu Như: "Thật sao?"
Kỳ Thiếu Như gật đầu: "Đương nhiên, ta bảo đảm."
Kỳ Thiếu Khang cười cười: "Ngũ muội, ngươi bảo đảm không đáng tin, lại nói tiếp, đỉnh đầu của nhị ca ngươi cũng không dư dả."
"Nhị ca, nếu đỉnh đầu ngươi không dư dả, vậy đỉnh đầu ai dư dả chứ? Nhị ca, ngươi giúp ta lần này đi."
"Đỉnh đầu tứ ca ngươi dư dả a! Dư dả đến không thể dư dả hơn." Kỳ Thiếu Khang chua lòm nói. "Lần này người duy trì trật tự cho Lạc Hoa Hiên chính là đội hộ vệ của Thiên Lan học viện, mượn tới một trăm người, tứ ca ngươi ra tay thật hào phóng, cho mỗi người một ngàn đồng vàng tiền thuê, còn tặng một bộ trang điểm giá trị một ngàn đồng vàng nữa."
Kỳ Thiếu Như miễn cưỡng cười cười: "Nhị ca, ngươi cũng không phải không biết quan hệ giữa ta và hắn kém như thế nào, bất quá, cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành mở hội thì có quan hệ gì với tứ ca a?"
Kỳ Thiếu Khang nhìn Kỳ Thiếu Như: "Có lẽ quan hệ giữa tứ ca ngươi cùng lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành không cạn đâu."
Kỳ Thiếu Như: "......"
"Lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành không đơn giản a! Một lần liền mời tới hai âm nguyên sư." Kỳ Thiếu Khang nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT