“Ông ta đã bị giết bởi chính con trai mình …”
Thật là nực cười. Thảm kịch như vậy không thể tồn tại trên thế giới. Tất nhiên, đó chỉ là sự thật trong thực tế những người đang sống rất muốn chối bỏ. Những vụ việc người trong gia tộc hãm hại nhau là chuyện thường thấy trong lịch sử và xã hội hiện đại.
‘Ngay cả những người đàn ông quyền lực ở cổ đại cũng vậy …’
Cậu ấy không nên quên sự thật này. Grid đã chăm chỉ từ rất lâu rồi. Sở dĩ cậu ấy có thể duy trì điểm trung bình ở trường là vì cậu ấy đã học nhiều hơn những người khác rất nhiều. Đặc biệt, cậu mạnh trong các môn học yêu cầu học sinh học thuộc lòng hơn các môn đọc hiểu. Chẳng hạn như lịch sử.
Cậu đã tự cam kết sau khi nghe về chuyện Madra đã bị giết bởi chính con trai mình.
“Ít nhất ở Vương quốc Chơi Đồ Mạnh thì mình sẽ cố không để những điều đáng buồn như vậy xảy ra …”
Grid không biết được cụ thể thì nên làm thế nào. Nhưng Grid cũng không hề khó chịu về điều đó. Với tư cách là một người chồng và một người cha, cậu ấy tin rằng sẽ không có bất hòa nào nếu như cậu ấy quan tâm và tôn trọng gia đình của mình.
‘Giống như cha mẹ và Sehee đã quan tâm đến mình …’
Grid mỉm cười thích thú với ý nghĩ đó. Sau đó, Sticks nói với cậu.
“Lý do khiến Hoàng tử Rajandra đã hại Madra không phải là vì cảm xúc tồi tệ. Vì trong hồi ký của Hoàng tử Rajandra, chúng ta có thể thấy được ông ta yêu và ngưỡng mộ Madra đến nhường nào.”
“…?”
Tình yêu và ngưỡng mộ? Không có cảm giác tồi tệ? Vậy tại sao ông ta lại giết cha mình? Grid thấy thật vô lý. Cậu không thể hiểu tại sao Rajandra lại giết Madra.
Và lời giải thích của Sticks là như sau.
“Madra tin rằng ông ấy có thể bảo vệ Lubana đến vĩnh viễn. Tuy nhiên, Hoàng tử Rajandra biết rằng Madra chỉ là con người và một ngày nào đó sẽ chết vì tuổi già.”
“Vậy thì?”
“Hoàng tử Rajandra đã lo lắng về cái chết của Madra. Vào thời điểm đó, chỉ vì sự tồn tại của một mình Madra mà đã khiến Đế Quốc liên tục xâm lược và Lubana bị cuốn vào vòng xoáy đó. Chiến tranh càng nhiều, danh tiếng của Madra càng cao. Tuy nhiên, người dân Lubana đã bị xé thành từng mảnh nhỏ. ”
“…”
“Hoàng tử Rajandra đã yêu cầu Madra nhiều lần. Rằng vì người dân Lubana, vì tương lai của Lubana, hãy hòa bình với Đế Quốc. Nhưng yêu cầu này lần nào cũng bị Madra phớt lờ. Madra lên án Rajandra là kẻ hèn nhát và Madra coi thường con mình. Cùng lúc đó, thời gian cứ trôi qua và Madra đã trở thành một ông già tóc bạc trắng ”.
“Khi Madra ở những năm cuối đời, sự lo lắng của Rajandra đã lên đến đỉnh điểm …”
“Đúng vậy. Hoàng tử Rajandra, tất cả quý tộc, Kị sĩ, binh lính và người dân đều lo lắng và sợ hãi. Họ nghĩ rằng Lubana sẽ bị tiêu diệt một khi Madra chết và cầu xin Hoàng tử Rajandra hành động. Và đầu của Madra đã được trao cho Đế Quốc. “
“…”
Sau quá trình này, Vương quốc Lubana đã nằm trong sự sở hữu của Đế Quốc. Hoàng tử Rajandra đã giữ được mạng sống của gia đình hoàng gia và người dân Lubana nhờ vào việc trao đầu của cha mình là Madra cho Đế Quốc. Ông ta có thể đã mất vương quốc của mình, nhưng ông ta vẫn còn sống. Sau đó, người ta nói rằng đầu của Madra đã bị treo ở cổng thủ đô Titan của Đế Quốc trong một năm.
“… Thật thảm hại.”
Grid cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến việc mọi người khạc nhổ vào đầu Madra mỗi khi họ bước qua cổng. Đó là một cái kết không mấy tốt đẹp cho người đã bảo vệ vương quốc của mình cả đời người và được ca tụng là Vua Bất Bại. Nhưng đồng thời, cậu ấy cũng có thể hiểu được vị trí của Hoàng tử Rajandra và người dân Lubana. Tất nhiên, cậu ấy không thể biện hộ cho những gì họ đã làm được. Nhưng tất cả là vì Madra đã không thể đặt mình vào vị trí của kẻ yếu và ông ta đã quá tự tin vào sức mạnh của mình.
“Nếu Madra không có tính cách như vậy, điều đó sẽ không xảy ra … Hrmm.”
Chuyện này không là gì khác ngoài lịch sử cả. Nó đã xảy ra và kết quả đã trở thành như bây giờ. Con người đang sống trong hiện tại. Nên họ chỉ có thể học hỏi từ lịch sử mà thôi.
‘Mình không thể quá chìm đắm vào sức mạnh của mình được. Phải lấy Madra làm ví dụ. ‘
Grid đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào cánh cổng dẫn đến hòn đảo thứ 66.
“… Tôi sẽ đi và cho linh hồn tội nghiệp đó gặp thất bại đầu tiên của mình.”
Người chơi đã nghe nói rằng Kiếm Thánh Muller là người mạnh nhất trong những thập kỷ qua. Tất nhiên, Grid cũng vậy. Ngoài ra, theo Sticks thì Quần đảo Behen là địa điểm kế thừa để liên kết giữa các Huyền Thoại trong quá khứ và các Huyền Thoại hiện tại. Nói cách khác, Huyền Thoại đã tồn tại trước cả các Huyền Thoại mà người chơi biết đến của thế hệ trước.
Những Huyền Thoại được phân loại thành Kiếm Thánh, Pháp Sư, Cung Thủ, Sát Thủ, Thợ Rèn, Thợ May và Thợ Mỏ. Có khả năng họ đã truyền lại di sản của mình từ khá lâu về trước. Nhưng còn về Kẻ Diệt Quỷ và Vua Bất Bại thì sao?
Alex thì có mối thâm thù với những Đại Quỷ và gào thét yêu cầu sự hủy diệt của địa ngục, trong khi Madra trở thành một Huyền Thoại vì chưa bao giờ bị đánh bại. Họ là những Huyền Thoại nhờ việc đi tiên phong trên con đường mới, giống như Piaro hiện tại vậy.
Grid không thể loại trừ khả năng rằng họ sẽ nổi bật hơn những Huyền Thoại khác. Kẻ Diệt Quỷ Alex có một sức mạnh mạnh mẽ bị ‘giới hạn ở địa ngục’ và có thể là đã yếu hơn một chút khi ở trên Quần đảo Behen này. Nhưng Madra thì tuyệt đối không thể giống như vậy được.
‘Boss cuối luôn là mạnh nhất.’
Thình Thịch! Thình Thịch!Trái tim của Grid đập thình thịch trong khi di chuyển đến hòn đảo thứ 66. Grid mong được trở thành người đầu tiên đánh bại kẻ chưa từng bị đánh bại.
Tại chi nhánh Ăn Jokbal Cay Haenam ở phía Nam Jeolla.
“Chào mừng!”
Kẻ Tạo Hầm Ngục là người đã từng là người đứng đầu Lễ Hội Máu giờ đang siêng năng kinh doanh. Ông ta yêu thích jokbal và luôn phải đến thăn cửa hàng của mình vào ít nhất một giờ mỗi ngày. Niềm vui mỗi khi cầm một miếng jokbal nóng hổi và giòn rụm lên để ăn từng miếng một đã mang lại cho ông niềm hạnh phúc.
“Hừm, hôm nay ông không có khách nhỉ.”
Biểu cảm của Ăn Jokbal Cay đã đanh lại sau khi xác nhận ra danh tính khách hàng của mình.
“… Cửa hàng của tôi có rất nhiều khách đặt online.”
Đó là bởi vì khách hàng đêm đó là Tuyệt Kiếm. Anh ta là ranker Satisfy đại diện cho Hàn Quốc, là Chủ tịch Hiệp hội Yêu nước và cũng là Hầu Tước ở Vương quốc Chơi Đồ Mạnh. Anh ấy đã ghé thăm chi nhánh Ăn Jokbal Cay Haenam mỗi tuần một lần.
Mục đích của anh ấy tất nhiên là để thu nạp được Ăn Jokbal Cay. Người ta phân tích rằng nếu khả năng tạo hầm ngục của Ăn Jokbal Cay được kết hợp với Vương quốc Chơi Đồ Mạnh thì sức mạnh của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh sẽ tăng lên đáng kể. Thế nên việc chiêu mộ Ăn Jokbal Cay sẽ là đương nhiên rồi.
“Một mì makguksu.”
Ăn Jokbal Cay lạnh lùng nhìn Tuyệt Kiếm sau khi anh ta vừa đặt đồ.
“Tại sao lần nào anh cũng đến đây và gọi món makguksu?”
Ăn Jokbal Cay đã mở một cửa hàng Jokbal và sử dụng Ăn Jokbal Cay làm ID trò chơi của mình vì ông ta thực sự yêu thích Jokbal. Thế nên ông ta không thích chút nào khi Tuyệt Kiếm đến từ Seoul xa xôi chỉ để ăn makguksu. Anh ta có vẻ như là một người ghét Jokbal vậy.
Tuyệt Kiếm nghiêm túc trả lời.
“Tôi không thích Jokbal.”
“Jokbal … Anh không thích nó à?”
Khuôn mặt của Ăn Jokbal Cay méo mó như một con quỷ. Vẻ mặt của Tuyệt Kiếm vẫn rất nghiêm túc. Nó thậm chí trông rất quý tộc nữa. Nó giống như một người đấu tranh giành độc lập trong thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng vậy.
“À thì… Nếu tôi nói dối rằng tôi thích Jokbal để có được sự ưu ái của ông thì sẽ tốt hơn. Nhưng tôi không muốn nói dối ông. Tôi muốn trở thành người bạn đồng hành thực sự cùng ông. Đó là lý do tại sao tôi sẽ thành thật. “
“…”
Người đàn ông này, anh ta thành thật đến mức ngốc nghếch. Và đúng là Tuyệt Kiếm thật lòng muốn có ông ta. Ăn Jokbal Cay có phần phấn khích sau khi nhận ra điều này. Người khổng lồ ở Hàn Quốc này biết quá khứ xấu xa của ông ta, nhưng anh ta vẫn thèm muốn ông.
Nhưng ông ấy đã không thể hiện điều đó ra bên ngoài. Ăn Jokbal Cay cứ nhìn chằm chằm vào Tuyệt Kiếm.
“Tại sao anh không thích Jokbal?”
Đúng vậy. Theo quan điểm của một người yêu thích jokbal như Ăn Jokbal Cay thì nhận xét của Tuyệt Kiếm là không thể chấp nhận được.
Tuyệt Kiếm thành thật trả lời Ăn Jokbal Cay.
“Nó quá đắt.”
“Hả…?”
“Giá của Jokbal thường là 30.000 won. Nhưng số lượng thì sao? Nó là quá ít để một nam giới trưởng thành ăn đúng không?”
“… Thường thì một mình sao mà ăn hết được?”
“Một người có sức chuyển hóa thức ăn cao như tôi có thể ăn hết một mình. Nhưng giá của jokbal mà hơn 35.000 won thì tôi không thể mua được giá đó. Chi phí của jokbal quá cao. Nếu ông đi đến cửa hàng bán thịt và mua hai miếng jokbal với giá 10.000 won thì có đủ không? Tôi thấy rằng giá Jokbal là đắt một cách kỳ lạ ”.
Tất nhiên, Tuyệt Kiếm rất giàu. Nhưng anh ta không sinh ra ở trong giàu có. Hồi những ngày khó khăn, có những lúc anh ta đã không dám ăn jokbal khi thèm. Điều này vẫn khiến Tuyệt Kiếm ngày nay run sợ.
Ăn Jokbal Cay hỏi anh ta.
“Nếu … Nếu jokbal được làm bằng handon thì sao?”
“Hả? Han … Don? ”
Ánh mắt Tuyệt Kiếm chấn động.
Handon! Nó có nghĩa là thịt lợn nội địa! Tuyệt Kiếm rung động.
Một nụ cười hài lòng hiện trên khuôn mặt của Ăn Jokbal Cay.
“Cửa hàng Ăn Jokbal Cay của tôi sử dụng jokbal được làm từ handon. Nó cũng là loại handon ngon nhất nữa. Anh có còn nghĩ 30.000 won là đắt sau khi nghe thế không?”
“Hả…! Ông không lừa tôi về nguồn gốc đấy chứ? “
Hàn Quốc thế kỷ 22 phần lớn nhập thịt từ nước ngoài. Thế nên giá trị của handon là rất lớn. Chủ tịch Hiệp hội Yêu nước Tuyệt Kiếm cuối cùng cũng phải nhượng bộ.
“Được chứ! Thêm một jokbal vào đơn makguksu của tôi! ”
“Được…!”
Tuyệt Kiếm và Ăn Jokbal Cay. Nhờ những cuộc gặp gỡ nhiều lần, họ đã trở nên thân thiết hơn với nhau. Đó là một câu chuyện cho thấy Vương quốc Chơi Đồ Mạnh có thể hoạt động tốt như thế nào mà không cần Grid có mặt.
Mặt khác, có tin tức nóng hổi đã phát ra từ chiếc TV trên tường của nhà hàng.
『Chúng tôi đã xác nhận rằng một cửa sổ thông báo chung đã xuất hiện trước mặt tất cả người chơi của Satisfy. Thông tin của cửa sổ thông báo này là… 』
[Một anh hùng mới đã mang lại hòa bình cho những bóng ma của các anh hùng trong quá khứ và đã mở ra cánh cổng cuối cùng của Quần đảo Behen.] |
Đây là một thông điệp thế giới đã xuất hiện trước mọi người chơi đang kết nối với Satisfy. Ai là anh hùng mới và bóng ma của những anh hùng trong quá khứ là gì? Ngay từ đầu, Quần đảo Behen không phải là một địa điểm được biết đến rộng rãi và chỉ một vài ranker hàng đầu mới có độc quyền thông tin và thử thách nó. Phần lớn những người chơi chưa biết về nó đều đã tò mò về danh tính của Quần đảo Behen.
Xây dựng sức mạnh chống lại Ngũ Trụ của Đế Quốc.
Đây là một nhiệm vụ do Hoàng hậu Marie đã giao cho Agnus. Agnus là một thế lực hùng mạnh đối với Marie vì bà ta là người có tham vọng đưa con trai mình trở thành Hoàng Đế. Bà ta đã đầu tư rất nhiều vào Agnus. Agnus đang trên đường đi nhận sự hỗ trợ của bà ta thì chợt do dự.
“… Cánh cổng cuối cùng của Quần đảo Behen đã được mở?”
Nó có nghĩa là ai đó đã phá được hòn đảo thứ 62 mà anh ta không phá được. Vậy ai đã đến được cánh cổng cuối cùng ấy? Những lo lắng của Agnus đã không kéo dài lâu.
“Ha… Haha, tất nhiên phải là ngươi rồi phải không? Kraugel …! ”
Agnus phải từ bỏ Quần đảo Behen vì Kẻ Diệt Quỷ Alex. Các đòn tấn công của Alex là gây chết người cho Agnus vì anh ta nắm giữ sức mạnh của một Đại Quỷ. Đó là một hòn đảo có khắc chế hoàn hảo đối với Agnus và khiến anh ta không thể đánh bại được đảo 62. Nhưng Kraugel thì khác. Không có khả năng khắc chế nào cho anh ta vì anh ta đã có được nghề chiến đấu mạnh nhất.
“Hahaha, được! Ta sẵn sàng nhượng bộ nếu đó là ngươi! ”
Giá như anh ta có thể lấy tất cả các Kị Sĩ Tử Thần của các Huyền Thoại trước đây thì tốt. Agnus thấy tiếc nhưng anh ta không chăm chăm vào điều đó. Vì giá trị của nhiệm vụ mà anh ta nhận được từ Hoàng hậu Marie có thể sánh ngang với Quần đảo Behen.
“Ai đã đến được hòn đảo thứ 66 vậy? “
“… Tôi không thể tưởng tượng được.”
Đó là Hao và Alexander. Họ đang ở cùng Kraugel và họ đã sửng sốt khi thấy thông điệp thế giới ấy. Họ không thể ngờ rằng một người nào đó không phải Kraugel đã phá được Quần đảo Behen.
‘Ai…?’
Ai đã sắp sửa phá được Quần đảo Behen vì đó là nơi mà họ nghĩ rằng nó chỉ tồn tại là vì Kraugel?
Kraugel cười với Hao và Alexander.
“Đó là Grid.”
“Grid…”
Hao và Alexander cũng không phủ nhận điều đó. Sức mạnh của Grid trong trận đấu với Kraugel trong Giải Đấu Quốc Tế thứ 2 và trong cuộc đột kích của Đại Quỷ Belial là quá mãnh liệt trong tâm trí họ.
“Chúng ta hãy nhanh lên nào. Kirinus là một NPC chỉ xuất hiện 3 năm một lần thôi. Nếu tôi mất dấu ông ta hôm nay thì tôi không biết mình sẽ phải đợi bao lâu nữa đâu”.
“Đúng…!”
Không một ai không cố gắng, không một ai bỏ lỡ cơ hội. Kể từ lúc này đây, đó là vấn đề của cả tài năng và sự kiên trì.