Grid đã phá hủy Vương quốc Vĩnh Hằng và nắm lấy cơ hội này để xây dựng ra một vương quốc mới. Hoàng đế Juander của Đế Quốc Saharan đã nhận được báo cáo về việc này nhưng ông ta đã không phản hồi gì cả. Đó là thái độ thể hiện sự không quan tâm đến một vấn đề tầm thường như vậy.
Grid thừa hưởng sức mạnh của một Huyền Thoại và ngày càng mở rộng danh tiếng của mình trên khắp lục địa. Nhưng thế thì đã sao? Vì có vô số nhân tài trong Đế Quốc có thể sánh ngang được hoặc hơn cả Grid. Nên ông ấy không có thời gian để quan tâm đến một kẻ sẽ sớm tự hủy hoại bản thân mình như vậy.
“Đó là những gì Bệ Hạ đã nói.”
Hoàng Tử Thứ Nhất Roland mỉm cười. Hoàng Tử Thứ 2 Dulandal xác nhận rằng tách trà của mình đã cạn và anh ta ra hiệu cho người hầu gái rồi hỏi.
“Anh, anh nghĩ thế nào? Chúng ta có nên mặc kệ Grid không? ”
Roland nâng cốc trà mà người hầu gái vừa rót thêm và gật đầu.
“Anh cũng biết rằng sức mạnh của một Huyền Thoại là vượt qua cả con người thật. Nhưng cuối cùng thì đó vẫn chỉ là sức mạnh của một cá nhân mà thôi. Hắn ta không đủ khả năng để chống lại Đế Quốc Saharan vĩ đại đang thống trị lục địa của tất cả đâu.”
“Và có rất nhiều người trong Đế Quốc cũng vượt lên trên giới hạn của một con người rồi.”
“Đó vẫn c hưa phải là tất cả. Ngay từ đầu, Grid đã là một kẻ phản bội rồi. Các gia đình hoàng gia của các vương quốc khác sẽ không thể dung thứ cho sự tồn tại của hắn ta được, vì hắn ta đã giành được ngai vàng thông qua việc chống lại gia đình hoàng gia ”.
“Việc thừa nhận Grid sẽ có tác động xấu đến người dân. Các vương quốc khác sẽ hướng đến sự hủy diệt của Grid mà thôi.”
“Đúng vậy. Họ sẽ liên tục đàn áp và giữ hắn ta trong vòng kiểm soát. Grid và vương quốc mà hắn ta xây dựng sẽ tự hủy diệt thôi.”
Hoàng tử thứ nhất Roland và Hoàng tử thứ hai Dulandal. Họ là con của Hoàng hậu Aria, người đã rời khỏi thế giới sáu năm trước. Họ có khả năng cao sẽ là người thừa kế của vương quốc nhờ vào kĩ năng và khả năng thích ứng của họ. Tuy nhiên, vị trí của họ đã bị giảm xuống những năm gần đây.
Đó là vì Hoàng hậu Marie hiện tại đang là người được Hoàng Đế sủng ái, bà ta đã cô lập họ về mặt chính trị. Xu hướng trong những năm gần đây là Hoàng tử thứ 4 Edan. Có nhiều lời đã bàn tán rằng con trai của Hoàng hậu Marie sẽ trở thành thái tử.
Sau khi gia đình hoàng gia của Vĩnh Hằng bị tiêu diệt. Ngoại trừ Đế Quốc Saharan ra thì gia đình hoàng gia của 15 vương quốc đã tập hợp lại với nhau. Địa điểm diễn ra cuộc gặp mặt này là ở Vương quốc Gauss nằm gần Vương quốc Vĩnh Hằng.
Vua của Vương quốc Gauss là Cactus đã mở miệng.
“Ta rất biết ơn vì hoàng tử của các vương quốc danh giá đã tập trung ở đây.”
“Thật vinh dự khi được gặp Vua Cactus.”
“Cha ta nhờ ta gửi lời cáo lỗi vì đã không thể tham dự trực tiếp.”
Không khí nơi gặp mặt đã vui vẻ hẳn lên vì họ hợp ý nhau. Lý do tập hợp là để thảo luận về Vương quốc Chơi Đồ Mạnh sắp được thành lập.
“Không thể có hòa bình cho một vương quốc được một kẻ nổi loạn thiết lập ra được.”
“Đúng vậy. Không có vinh quang nào cho sự nổi loạn cả. Chúng ta cần đảm bảo rằng người dân của chúng ta biết được điều này ”.
“Vương quốc Chơi Đồ Mạnh phải bị tiêu diệt nhanh chóng.”
“Vì vậy, chúng ta nên tạo áp lực cho nó.”
“Tất nhiên. Chúng ta sẽ không thiết lập quan hệ ngoại giao với Chơi Đồ Mạnh.”
“Đúng vậy, đúng vậy. Chúng ta phải cô lập Vương quốc Chơi Đồ Mạnh và khiến chúng bị tự hủy diệt.”
Hoàng tử của các vương quốc phát biểu. Có một nụ cười trên khuôn mặt của Vua Cactus trong khi ông ta nhìn họ như thể họ rất dễ thương. Đó là một nụ cười rất phù hợp với ngoại hình của một con cóc.
“Điều cần thiết là phải cô lập bọn chúng. Vậy 15 người chúng ta cử các sứ giả đến lễ thành lập của Chơi Đồ Mạnh được không?”
“Hả?”
Các hoàng tử cau mày trước đề nghị đột ngột của Vua Cactus.
“Tại sao ngài lại muốn cử sứ giả đến lễ thành lập của một vương quốc không được chấp nhận chứ?”
“Để ăn mừng hay sao?”
Có một phản ứng dữ dội từ các hoàng tử.
Vua Cactus lắc đầu. “Chúng ta sẽ cử một phái đoàn đến ép hắn ta cống nạp cho 15 vương quốc của chúng ta, nếu hắn không chịu thì chúng ta sẽ kết án hắn ta. Các ngài thấy sao?”
“Ha… Đó là một ý tưởng tuyệt vời.”
“Bắt Vương quốc Chơi Đồ Mạnh gửi cống vật cho chúng ta …”
“Nó sẽ đẩy nhanh sự hủy diệt của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh! Hahahahat! ”
Tiếng cười nói rộn ràng tại địa điểm hẹn. Thời điểm đó là 10 ngày trước khi Vương quốc Chơi Đồ Mạnh được thành lập.
Levanfield.
Đó là một thị trấn nhỏ gần Reinhardt. Ngôi làng yên bình ấy được bao bọc bởi núi non tứ phía đang vắng lặng như tờ. Nhìn từ ngoại ô, nó giống như một thị trấn ma không có ai sinh sống cả.
“Hức… Hức…Tha-Tha cho tôi, thưa ngài. Xin hãy tha…”
Hơn 2.000 cư dân đang ngồi khóc nức nở ở một góc của các kho thực phẩm của Levanfield.
Bá tước Logan hét vào mặt họ. “Câm miệng! Đức Vua đã mất và vương quốc đang rơi vào hỗn loạn, vậy mà các ngươi vẫn đang bị ám ảnh bởi mạng sống nhỏ bé của mình ư? “
Bá tước Logan đang thực sự tức giận. Vì lá cờ đang treo ở trung tâm Levanfield in hình một cái búa và một cái đe, chứ không phải là một con rồng bạc.
“Lũ thường dân này …! Thị trấn này đang hỗ trợ những kẻ nổi loạn đã chiếm lấy vương quốc! Các ngưoi là những kẻ phản bội và cần phải chết!”
“Hức-Hức…!”
Bá tước Logan sau cùng đã rút ra một lưỡi kiếm. Ông ta đã lên kế hoạch giết tất cả cư dân của Levanfield.
Sau đó Hầu tước Vedaman đã lên tiếng.
“Ngài định làm cho lưỡi dao của mình xỉn màu trước cuộc thánh chiến ngày mai ư? Đừng bận tâm về những con lợn chỉ biết mải mê ăn bốc và quỳ rạp xuống khi được cho bánh.”
“Hầu tước Vedaman nói đúng. Lý do tại sao chúng ta ở đây không phải là để tiêu hủy lũ gia súc này mà là để giành lại vương quốc từ tay lũ phản bội. “
“Hừm…”
Bá tước Logan dừng kiếm trước lời nói của các quý tộc. Cư dân Levenfield đã thở phào nhẹ nhõm.
Hầu tước Vedaman hỏi họ, “Cái búa và cái đe là biểu tượng của kẻ phản bội Grid à?”
“Vâng vâng! Đúng vậy! Một vài ngày trước, những người lính từ Reinhardt đến đây và thay đổi lá cờ! ”
Đúng tại thời điểm đó.
Xoẹt!
Bá tước Logan lúc nãy còn muốn rút lui đã lại vung kiếm mạnh hết sức có thể. Người đứng đầu cư dân đang nói chuyện với Hầu tước Vedaman đã bị cắt đầu và nằm lăn trên mặt đất.
Bá tước Logan nghiến răng.
“Cờ à! Dám công nhận vương quốc của những kẻ nổi loạn à!! ”
“Hức-Hức…!”
Khuôn mặt của cư dân Levanfield đã thay đổi lập tức. Tình hình gần đây đã quá khó hiểu đối với họ rồi. Nhà vua chưa bao giờ làm gì cho họ cả và ông ta đã chết và vương quốc đã áp đặt thuế nặng nề và làm cạn kiệt kho lương thực của họ. Tại sao họ phải buồn chứ? Tại sao họ phải ghét những kẻ nổi loạn chứ? Có phải lỗi của họ đâu vì lá cờ được phe nổi dậy kéo lên mà? Họ được dạy phải luôn tuân theo hoàng gia và quý tộc. Họ chỉ làm những gì họ được dạy mà thôi.
“Ngay từ đầu …! Nó đâu phải là lỗi của chúng tôi làm cho vương quốc bị mất đâu! Ngài mới là người đã mất nước vì sự bất lực của chính mình chứ? “
Một thanh niên trẻ tuổi đã hét lên trong khi ôm người cha đã chết của mình vừa bị Bá Tước Logan sát hại.
“Hơn hết, đây là vương quốc của chúng tôi! Vĩnh Hằng là vương quốc của chúng tôi và chúng tôi không phải là vật nuôi!”
“Ngươi!”
Bá Tước Logan trừng mắt ra. Khuôn mặt ông ta đã biến dạng như một con quỷ và ông ta lại cố gắng vung kiếm.
“Dừng lại.”
Cánh cửa kho lương thực đang đóng chặt bỗng bị mở ra và lộ ra một người đàn ông trung niên. Đó là một người đàn ông trông giống như một con gấu. Sự xuất hiện của ông ấy đã thể hiện một sự hiện diện khổng lồ đối với các quý tộc và cư dân Levenfield.
“Hầu tước Steim …!”
Ông đã sử dụng bản lĩnh tự nhiên và những tay lính đánh thuê siêu việt của mình để tiêu diệt những con quái vật ở phía Bắc và trở thành chúa tể của phía Bắc. Sự xuất hiện đột ngột của một trong những sức mạnh vĩ đại nhất của Vĩnh Hằng đã khiến cho các quý tộc và cả Bá Tước Logan cảm thấy bối rối.
Hầu tước Steim nhìn qua đám đông im lặng một lượt và thở dài.
“Các ngươi có cần phải lôi kéo cả người dân tham gia vào chính trị không? Ta thật xấu hổ về các bạn quý tộc Vĩnh Hằng của mình.”
“Hừ…! Hừm! ”
Bá Tước Logan im lặng mất một lúc trước khi hét lên một cách tức giận.
“Hầu tước Steim! Tại sao ngài lại đến đây? ”
Kẻ nổi loạn Grid là con rể của Hầu tước Steim. Ngoài ra, Hầu tước Steim đã giữ im lặng trong suốt cuộc chiến. Ông ta chỉ đứng nhìn vương quốc đi vào diệt vong. Bá tước Logan đã tin rằng Hầu tước Steim liên minh với Grid.
Các quý tộc còn lại thì lại nghĩ khác.
“Bá tước Logan! Hãy lễ phép chào Hầu tước Steim đi! ”
“Hầu tước Steim sẽ không phản bội vương quốc này!”
Hầu tước Steim luôn là một nhân vật trung thành với hoàng gia Vĩnh Hằng. Việc ông ấy không hành động trong chiến tranh không có nghĩa là ông ấy ủng hộ Grid. Hầu tước Vedaman cảm thấy tự tin rằng Hầu tước Steim chắc chắn sẽ ủng hộ phong trào giành lại độc lập của các quý tộc Vĩnh Hằng. Đó là lý do tại sao ông ta đã gửi một lá thư nói với Hầu tước Steim về nơi này.
“Ta đã biết từ lâu rằng Hầu tước Steim không mắc kẹt vào những thứ vụn vặt như quan hệ hôn nhân. Ta chân thành cảm ơn ngài vì đã chấp nhận lời mời của ta. Cùng nhau, chúng ta sẽ trừng phạt Grid và tái thiết lại Vương quốc Vĩnh Hằng.”
“…”
Hầu tước Vedaman đưa tay ra bắt. Hầu tước Steim nhìn chằm chằm vào tay ông ta và hỏi, “Ngài vẫn không biết sự thật đằng sau việc Aslan lên ngôi à?”
“… Tất nhiên là tôi biết. Vua Aslan đã giết Hoàng tử Ren. Tuy nhiên, điều đó đã là quá khứ. Không có lý do gì để chúng ta tan rã vì Vua Aslan cả. Chúng ta phải nhanh chóng quét sạch quân phản loạn và lập một vị vua thích hợp khác”.
Hầu tước Steim lắc đầu.
“Không, không có vị vua thích hợp nào cả. Ngay thời điểm Hoàng tử Ren và Vua Aslan qua đời, dòng dõi trực tiếp của Wiesbaden đã bị xóa sổ khỏi thế giới rồi.”
“Hả?”
Rõ ràng là có nhiều nơi trong vương quốc vẫn tồn tại huyết thống của hoàng tộc cho dù đó chỉ là dòng dõi thứ cấp. Điều này không thể bị phản đối được. Việc đó chứng tỏ rằng Hầu tước Steim có một suy nghĩ rất nguy hiểm.
“Hầu tước Steim! Rốt cuộc là ngài đứng về phía con rể mình phải không? ”
Cuối cùng Hầu tước Vedaman cũng nhận ra điều đó và lập tức các quý tộc, kị sĩ và binh lính đã rút vũ khí của mình ra. Những người lính đang ẩn náu bên ngoài kho lương thực đã tập hợp lại và cô lập Hầu tước Steim cùng người của ông ấy trong một vòng vây hàng nghìn người.
Nhưng Hầu tước Steim thậm chí còn không chớp mắt.
“Con rể của ta có thể không phải là vị vua phù hợp, nhưng cậu ấy đủ tiêu chuẩn để trở thành một vị vua mới. Có ai trên thế giới này phù hợp làm vua hơn con trai ta với quyền lực, tài thao lược và sự tháo vát của nó không? Chắc chắn rằng ngay cả hoàng đế của đế quốc cũng không thể tốt hơn con trai ta được. ”
“Vô lý!”
Bá Tước Logan không thể nghe được nữa. Ông ta quyết tâm sẽ chặt đầu Hầu Tước Steim bằng thanh kiếm của mình. Nhưng ông ta đã bị ho ra máu và chết trước khi có thể di chuyển được dù chỉ vài bước. Đó là vì có một thanh kiếm bay tới từ phía sau. Nó là của một người đàn ông mà các quý tộc tin chắc đã thuộc về Liên minh Quý tộc Chống lại Grid. Đó là sự phản bội bất ngờ của Tử tước Chris.
“Ngươi là ai?” Hầu Tước nhìn chằm chằm tới Chris từ xa.
Chris phớt lờ Hầu Tước Vedaman đang la hét và anh cúi đầu trước Hầu Tước Steim.
“Tôi là một người bạn của Grid.”
Hầu tước Steim cười.
“Một đồng đội của con rể ta cũng là đồng đội của ta. Laden, giết kẻ thù mau. ”
“Vâng.”
Tân Tinh Phía Bắc Laden. Chàng trai trẻ này là một một thiên tài đại diện cho vương quốc và anh đã di chuyển ngay khi Hầu tước Steim ra lệnh. Anh như một tia chớp đen vậy. Mỗi lần anh di chuyển đã làm cho nửa chục tên địch tử trận. Nhưng liên minh của họ cũng có nhân tài. Các kị sĩ giỏi đã chèn ép được Laden.
Sau đó, Chris và Bang Hội Vĩ Đại đã hành động.
Rầmmmm!Thanh [Đại Kiếm Grid] gầm lên như một con thú trong lúc nó quét qua đồng đội của anh ta.
[Nhiệm vụ ‘Chống lại Liên minh Grid’ đã bị hủy. Phần thưởng nhiệm vụ đã bị hủy vĩnh viễn.] |
Phần thưởng nhiệm vụ ư? Làm sao mà chúng có thể có giá trị hơn được tương lai với Grid chứ? Chris và các thành viên của Bang Hội Vĩ Đại chắc chắn điều đó.
“Giết hết chúng! Không cho phép bất cứ một kẻ nào tiếp cận với Reinhardt hết! ”
“Kuaack! Chrissss! ”
Những quý tộc còn lại của Vĩnh Hằng bắt đầu chết. Chỉ còn một tuần nữa là đến ngày thành lập Vương quốc Chơi Đồ Mạnh.