Công Tước Đức Hạnh Của Pangea.

“Nếu ai đó mà không biết đây là tên của Danh Hiệu thì họ sẽ nghĩ đó là Pan Deokin mất!” (3 âm tiết đọc tương tự như trong tiếng Hàn.)

Nhưng mà bị hiểu lầm cũng không sao cả. Vì cái tên Pan Deokin là phù hợp với sở thích của Grid. Nó chẳng xấu cũng chẳng tốt. Chỉ có vấn đề là tác dụng của nó mà thôi.

‘Có cơ hội tha cho quái vật khi đi săn ư?’

Thế còn kinh nghiệm? Tiền? Các vật phẩm thì sao?

“Nhất là nếu mình đang săn một con boss thì sao?”

Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu ấy đã dành hàng chục phút hoặc vài giờ cho một cuộc đột kích và khoảnh khắc cậu sắp thành công thì…

[Hiệu ứng của danh hiệu Công Tước Đức Hạnh Của Pangea đã được kích hoạt!]

Điều gì sẽ xảy ra nếu cửa sổ thông báo đó xuất hiện đây?

“Ặc …”

Chỉ tưởng tượng ra nó thôi cũng cảm thấy kinh khủng rồi. Bụng Grid quặn thắt lại. Đúng vậy. Grid chỉ đang nhìn vào hiệu ứng của Danh Hiệu này theo nghĩa đen mà thôi. Cậu ấy làm sao đoán trước được rằng việc cứu một con quái vật sẽ có thể tạo dựng nên cho cậu một mối quan hệ có ích với nó hay có lẽ nó sẽ cho cậu ấy một kỹ năng của nghề thuần hóa chứ. Đó là điều tự nhiên đứng từ vị trí của Grid.

Tại sao ư? Vì Grid vốn đã là một kẻ toàn diện rồi. Cậu ta vừa là một thợ rèn, một kiếm sĩ, một pháp sư và là cả người triệu hồi Quái Xương nữa. Nên sẽ thật khó để Grid tưởng tượng rằng mình sẽ có được một Nghề mới từ thứ này. Rõ ràng là cậu ấy không muốn nó ngay từ đầu.

“Ah, đây …”

Cậu đã giao <Chu Tước Cung> đi và nhận được số điểm thân thiện là 80. Và cậu đã rất mong đợi một phần thưởng khác nữa ngoài đống rác rưởi này! Grid đã cảm thấy thất vọng vì danh hiệu mới và Han Seokbong đưa cho cậu ấy một hạt gì đó. Đó là một hạt có màu đỏ. Đúng vậy, nó là một hạt màu đỏ đẹp như mắt của Braham vậy. Lúc đầu, Grid đã nghĩ rằng đó là một viên đá ruby ​​tròn, nhưng sau đó cậu ấy đã thốt lên ngạc nhiên.

“Lửa?”

Hạt màu đỏ ấy trong suốt. Và có một ngọn lửa nhỏ đang cháy bên trong nó. Nó có kích thước nhỏ giống như ngọn lửa của một que diêm, nhưng sức mạnh của nó có vẻ rất lớn. Nó như thể có sự sống đang bùng cháy bên trong nó vậy. Grid đã xem xét nó và hỏi, “Nó là một ngọn đuốc à?”

“…”

Nế có người chơi ở nơi này thì hẳn họ sẽ sẽ đánh giá cao tầm nhìn của Grid. Nhưng các NPC ở đây lại không biết ngọn đuốc là gì.

“Ngọn đuốc là gì vậy?”

White và Han Seokbong ngẩng đầu lên. Grid bỏ qua câu hỏi ấy.

“Vậy thì ngọn đuốc này … À không, hạt này là gì?”

“Ngọn lửa bên trong hạt …”

White chợt nhớ tới một cái tên khi nhìn thấy viên hạt đẹp đó.

‘Nó giống như bức tranh …’

Sau đó Han Seokbong giải thích.

“Đó là Hơi Thở Của Chu Tước”.

“Hơi thở à?”

“Đúng vậy, đó là hơi thở đã rơi ra khi bốn vị thần hộ vệ tới để ban phước cho những người đã thăng thành các đạo sĩ bất tử.”

‘Thần Hộ Vệ … Đạo sĩ bất tử à. “

Đó là bối cảnh quan trọng của lục địa phía Đông này. Vương Quốc Hwan, báu vật vương quốc, yangban, thần hộ vệ. Nơi đây rõ ràng đã bị ảnh hưởng rất nhiều bởi văn hóa của Hàn Quốc và Trung Quốc.

“Vậy thì chắc chắn sẽ có những khu vực chịu ảnh hưởng của văn hóa Nhật Bản.”

Tuyệt Kiếm chắc chắn sẽ tức giận nếu như anh ta ở đó. Anh ta có thể sẽ đặt câu hỏi là vì sao trong khi sự thật chỉ là Tập Đoàn S.A. của Hàn Quốc đang muốn quảng bá các nền văn hóa khác nhau trên thế giới mà thôi.

Grid mỉm cười khi nghĩ về người bạn đã lâu không gặp ấy. Và một cửa sổ thông báo đã xuất hiện trong tầm nhìn của Grid.

[Bạn đã nhận được phần thưởng cho nhiệm vụ Chiến Thắng Cuộc Thi Thợ Rèn là Hơi Thở Chu Tước!’]

‘Thẩm Đnh Thợ Rèn Huyền Thoại.’

Ting ting~

[Hơi Thở Chu Tước]
Đây là lời ban phước của Chu Tước.
Nó sẽ tăng khả năng chống cháy lên 30%.
Nó có thể được sử dụng để ghép hào quang mạnh mẽ của Chu Tước vào vật phẩm.
Tuy nhiên, nó cũng có thể được gắn vào các vật phẩm có thuộc tính lửa mạnh.
Trọng lượng: 2

“Há.”

Hóa ra danh hiệu Người Đức Hạnh Của Pangea không phải là phần thưởng duy nhất. Đây mới là sự đền bù thực sự cho <Chu Tước Cung>.

“Nếu chúng ta sử dụng nó, nó sẽ trở thành Chu Tước Cung thực sự?”

Han Seokbong gật đầu trước câu hỏi của Grid.

“Đúng vậy. Đó là năng lượng của ngọn lửa sẽ mãi mãi không tắt. Không có năng lượng lửa nào mạnh hơn nó cả”.

‘Thật kinh ngạc!’

Nó thực sự rất tuyệt vời. Grid không thể tưởng tượng được nó sẽ có sức mạnh như thế nào khi kết hợp với gỗ lân tinh trắng nữa.

‘Đây đúng là phần thưởng xứng đáng khi làm ra một vật phẩm có xếp hạng huyền thoại!’

Có khi Grid sẽ có thể nâng cấp <Chu Tước Cung> đỏ lên xếp hạng Thần Thoại nếu như kết hợp nó với <Hơi Thở Chu Tước> cũng nên? Grid vui mừng và một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Han Seokbong.

Pangea có tổng cộng ba <Hơi Thở Chu Tước>. Một trong số chúng thuộc về <Chu Tước Cung> nguyên bản đã bị đánh cắp nên giờ chỉ còn lại hai cái. Nó đáng ra không phải là thứ nên được trao cho Grid. Vì nếu như <Chu Tước Cung> bị mất một lần nữa, nó có thể sẽ không bao giờ khôi phục lại được.

Tuy nhiên, Han Seokbong là người biết đền ơn đáp nghĩa. Vì <Chu Tước Cung> mà Grid làm ra có giá trị hơn cả bản gốc, vì vậy việc thưởng cho cậu ta thứ quý giá nhất tất nhiên là một điều đúng đắn.

“Ta không nên lặp lại những sai lầm tương tự.”

Ông ấy sẽ không để cho <Chu Tước Cung> bị mất một lần nữa.

Grid hỏi Han Seokbong, “Nhân tiện thì hầm ngục của lâu đài ở đâu vậy?”

Han Seokbong bật cười trước câu hỏi ấy.

“Cậu có thể vào nó thông qua một cái giếng ở phía Tây của lâu đài.”

“Tôi hiểu rồi.”

Kim Giáp! Chỉ Bạc! Một khu săn bắn mới. Tưởng tượng của Grid về hầm ngục mà chỉ có một số ít người mới có thể vào là quá nhiều. Cậu ta phấn khích đến mức muốn nhảy về phía trước, nhưng Han Seokbong đã ngăn cậu lại.

“Đúng là cậu có quyền vào hầm ngục của lâu đài thật. Tuy nhiên, cậu không thể tùy tiện vào hầm ngục như trước đây được.”

“Hả? Tôi có quyền vào, nhưng tôi không thể thoải mái vào ư?”

“Đây là vì sự an toàn của cậu thôi. Cậu sẽ có thể vào nếu như được hộ tống đầy đủ”.

“Hộ tống ư?”

Han Seokbong nhìn White với vẻ mặt cay đắng.

“Nhiều năm trước, Pangea của chúng tôi gặp phải một sự cố khủng khiếp và mất đi một người thợ rèn vĩ đại. Đó là Dawhite … Ông ta là cha của Chủ Lò Rèn White. “

Dawhite đã giành được chức vô địch và giành được quyền vào hầm ngục của lâu đài. Tuy nhiên ông ấy đã bị sát hại bởi một con Kim Giáp. Rồi Lãnh Lhúa đã nhận ra rằng ông ta không thể bảo vệ kẻ yếu hoàn toàn được.

“Bất kỳ ai bước vào hầm ngục của lâu đài đều phải được trang bị đầy đủ để có thể tự bảo vệ mình. Cậu chỉ có thể vào hầm ngục nếu có tối thiểu sáu lính đánh thuê hạng bạc hoặc hạng vàng hộ tống”.

“…”

Lính đánh thuê nghĩa là những kẻ hành động chỉ vì tiền. Nhưng Grid là Hậu Duệ Pagma chứ không phải là một thợ rèn bình thường. Và vì cậu ấy là người có sức mạnh nên cậu không muốn chi tiền để thuê các lính đánh thuê làm gì. Không có lý do gì để Grid phải làm như vậy cả.

“Tôi có đủ sức để bảo vệ mình”.

“Ai cũng đã nói như vậy.”

“Không, tôi nghiêm túc đấy.”

“Hừm…”

Han Seokbong nhìn Grid từ trên xuống dưới. Grid đang mặc một bộ quần áo cũ nát. Cậu ta có thể đang tỏa ra một uy quyền bí ẩn nào đó thật, nhưng nếu là phòng thủ thì trông có vẻ Grid rất dễ bị thương.

“Với tình trạng hiện tại, chỉ cần cậu bị kim giáp hoặc chỉ bạc cào nhẹ thôi thì cậu cũng sẽ chết.”

“Thế còn cái này thì sao?”

Rẹt!

Cạch cạch cạch cạch cạch!

Thông thường thì Grid vẫn mặc trang phục tân thủ. Và giờ cậu ấy đã lấy ra bộ giáp từ hành trang của mình. Cơ thể cậu ấy cũng được trang bị vũ khí ngay lập tức và mắt của Han Seokbong và của White đã phải mở to.

‘Một thợ rèn có thể mặc áo giáp nặng như vậy sao?’

“Đúng vậy, đúng là một người đặc biệt … Cậu ta có Sức Mạnh và Thể Lực của một thợ rèn vĩ đại nhất.”

Do tính chất công việc nên Sức Mạnh và Thể Lực là rất quan trọng đối với nghề rèn. Một thợ rèn hàng đầu có thể sẽ có Sức Mạnh và Thể Lực cao như một Kị Sĩ vậy. Nên việc Grid mặc được áo giáp hạng nặng như vậy không phải là điều viển vông. Đúng vậy, Han Seokbong đã bị thuyết phục ở điểm này. Nhưng nó vẫn còn nguy hiểm cho Grid.

“Cho dù cậu có thể mặc áo giáp với Sức Mạnh và Thể Lực cao của mình thì cậu vẫn không có kỹ năng để xử lý chúng tốt đâu. Cậu không thể phát huy hết khả năng của bộ giáp ngay cả khi cậu mặc được nó. “

Ông ấy nghĩ đó là do Grid thiếu kỹ năng <Thông Thạo Giáp Nặng>. Hãy nói cách khác, cậu ấy sẽ nhận hình phạt khi mặc chúng. Những người mặc giáp nặng mà không có kỹ năng thông thạo thậm chí sẽ không thể sử dụng một nửa sức mạnh của bộ giáp đó được. Han Seokbong cảm thấy hoài nghi.

Nhưng Grid nói với ông bằng một vẻ mặt tự tin.

“Tôi sẽ ổn thôi.”

Hâu Duệ Pagma về mặt lý thuyết thì sẽ được phân loại là một nghề không phải dạng chiến đấu. Hiệu ứng bị động của <Kiếm Pháp Pagma> dù tương tự như hiệu ứng của <Thông Thạo Kiếm> thật, nhưng cậu ấy không có bất kỳ kỹ năng <Thông Thạo Áo Giáp> nào cả. Đó là một nhược điểm chết người. Tuy nhiên, cậu lại không bị hình phạt nào khi mặc đồ cả. Nói cách khác, Grid không thể tận dụng 101% hiệu ứng của áo giáp được, nhưng cậu ấy có thể tận dụng 100%.

‘Hầu hết những người khác cũng đã quá tự tin và phải chịu rủi ro. Đó là bản chất của những người đặc biệt. ‘

Han Seokbong đã cay đắng nghĩ rằng Grid và Dawhite trước khi chết là rất giống nhau. Ông đành rút ra một lá bài chốt.

“Vậy hãy chứng minh điều đó đi.”

“Chứng minh?”

“Đúng vậy, có một người gác cổng trước lối vào của hầm ngục. Anh ta có sức tấn công tương tự như lũ kim giáp. Cậu hãy thử chịu một trong những cú đánh của anh ta.”

Tất nhiên, Han Seokbong sẽ nhắc người gác cổng điều chỉnh sức mạnh của mình. Vì nếu người gác cổng sử dụng sức mạnh thực sự của mình thì Grid sẽ chết.

“Ta sẽ yêu cầu anh ta sử dụng 30% sức mạnh của mình thôi… Như vậy là đủ để không giết cậu ấy.”

Grid sẽ chỉ bị ngất trong vài ngày mà thôi. Han Seokbong đã có suy nghĩ này và dẫn Grid và White đến lối vào của hầm ngục trong lâu đài.

Sắc mặt của White trở nên tối sầm đi khi đi theo hai người. Vì cũng giống như Grid, White cũng đã đạt được quyền vào hầm ngục.

“Mình muốn trả thù cha mình và kiếm được một số sợi chỉ bạc …”

Nhưng ông ta thậm chí không có đủ sức mạnh để vào được nơi ấy! Ông cảm thấy xấu hổ.

Grid đặt một tay lên vai White. “Bộ Grid Sản Xuất Hàng Loạt là một bộ giáp rất tốt mà ông có thể mặc được với cấp độ và Sức Mạnh của mình. Sao nào? Ông có muốn mượn nó không? ”

“Hả. T-Tôi có thể mượn sao? ”

White đã hoàn toàn tin tưởng vào Grid. Và Grid mỉm cười rất tự nhiên.

“Phí thuê theo giờ là 500 vàng. Chốt không?”

Trên thực tế, Grid muốn tính một mức giá cao hơn nữa cơ. Tuy nhiên, cậu thấy thật khó để cư xử tàn nhẫn như vậy với White.

“Tôi sẽ trả cậu mọi thứ tôi sở hữu nếu như tôi có thể vượt qua thử thách của người gác cổng.”

Thỏa thuận đã được thành lập. Grid hài ​​lòng và mở hòm đồ của mình ra. Sau đó, cậu lôi ra một đang đặt trong hòm đồ ra. Đó là một bộ Grid với xếp hạng Cực Phẩm đã được cường hóa lên +7. Đó là bộ đã từng được Kị Sĩ trẻ của Reidan là Royman sử dụng.

“Cô gái đó … Cô ấy có đang tăng trưởng tốt không?”

Grid không nói về bộ ngực của cô ấy. Mà cậu ấy đang đề cập đến kỹ năng Kị Sĩ của cô ấy thôi. Royman là một tài năng đã được Piaro tuyển chọn và đào tạo. Vậy nên kỳ vọng của Grid đối với cô ấy là rất cao.
“Chúng ta đã đến.”

Vài phút sau khi Grid và White đạt được thỏa thuận, cả nhóm cuối cùng cũng đến được cái giếng ở phía Tây lâu đài. Đó là lối vào hầm ngục. Và có một người đàn ông cao hai mét đang đứng bên cạnh nó như một người bảo vệ.

“Cậu sẽ phải trải qua cảm giác bị đánh bởi người đàn ông có thể đập đá tan thành bột đó, cậu vẫn đồng ý sao? ”

Han Seokbong hỏi Grid lần cuối.

“Cứ đánh đi. Tôi sẽ không sao đâu. ”

À, nhân tiện.

“White, ông có thể sẽ bị thương đấy. Người gác cổng này không tầm thường chút nào.”

“…Hả?”

White đã tái mặt nhưng ông rất tin tưởng vào bộ giáp mà Grid cho ông mượn. Cùng lúc đó, có một người đang nhìn họ với vẻ mặt khó chịu. Đó chính là con gái của Han Seokbong, cô là một Kị Sĩ thuộc đội đột kích hầm ngục lâu đài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play