White và những người thợ rèn Búa Trắng đã cảm thấy khó hiểu với tình hình hiện tại. Nhưng tại sao một người tiều phu lại yêu cầu được điều khiển ngọn lửa trước mặt tất cả họ chứ?
“Tôi muốn bảo cậu ấy ngừng lại, nhưng …”
“Cậu ấy là người vĩ đại đã thiết kế ra Chu Tước Cung đấy!”
‘Anh ta là tên quái quỷ nào thế?’
‘Có lẽ đúng như Trưởng Nhóm White đã nói thật…’
‘Anh ta có thể là một người đặc biệt …’
“Anh ta là người đã chặt cây lân tinh trắng.”
Những người thợ rèn Búa Trắng thì thầm với nhau trong khi leo lên sân khấu.
“Xùy-! Xùy!”
“White là người nhục nhã! Tất cả những người khác thợ rèn khác đều đứng đầu. Tại sao ông ta lại để cho người mới đứng trước chứ?”
“Không biết xấu hổ khi trốn sau lưng người khác sao?”
Tiếng la ó của đám đông đã trở nên mạnh mẽ hơn. Thủ lĩnh của lò rèn Lửa Xanh là Enoch đã bước tới chỗ White.
“Ông vẫn dám tham gia cuộc thi à? Kiểu gì thì kết quả vẫn sẽ giống như ba năm trước thôi. Không phải vậy sao? Mãi..Mãi..Thua..Cuộc..Nhé….”
“…”
White không trả lời Enoch. Enoch là người thích chế nhạo người khác và xem phản ứng của họ. Ông ta sẽ bỏ đi nếu White phớt lờ ông ta thôi. Nhưng Enoch vẫn kiên trì.
“Tôi thực sự không thể hiểu được ông. Dám mạo hiểm với danh tiếng của lò rèn Búa Trắng bằng cách đối đầu với tôi khi không có tài năng. À mà không. Chẳng phải danh tiếng của lò rèn Búa Trắng đã xuống đáy sau khi cha ông qua đời rồi sao? Là ngày ông ta đã ngu ngốc chết bởi lũ kim giáp ấy. ”
“Ngươi!”
“Ku ku ku! Rồi sẽ cha nào con nấy thôi!”
Enoch đã vượt quá ranh giới mất rồi. White không thể chịu đựng được nữa. Khoảnh khắc ông ta trở nên tức giận đến mức muốn đấm vào mặt Enoch thì một cái gì đó đã chắn ngang ông ấy.
“Gâu gâu. Gâu. Đó là tiếng chó sủa vô nghĩa thôi mà. “
“…?”
Enoch đang nhìn White một cách thích thú thì ông ta bỗng trở nên bàng hoàng. Và cả nai người đồng thời hướng ánh mắt về phía tiếng sủa. Họ đã phát hiện ra một người đàn ông tóc đen với đôi mắt sắc bén. Đó là người mới không rõ danh tính của lò rèn Búa Trắng.
Grid chế giễu và nói với Enoch. “Ông đúng là một con chó điên. Đợi chút nữa mà xem. Ông không cần phải làm phiền Sư Phụ White làm gì. Tôi sẽ tự tay mình đập ông.”
“Sư Phụ White?”
Cả White và Enoch đều ngạc nhiên. White thì choáng váng trong khi Enoch cười lớn. Ông ta thấy đây đúng là một giải độc đắc.
“Ông thực sự điên rồ à! White! Ông có biết cái gì về rèn đầu mà còn dám trở thành một sư phụ sao? Một người có tài năng kém cỏi lại đi dạy người khác à? Phìiiiiii! Mu ha ha ha! Ôi, cái bụng của tôi! Nếu những người thợ rèn khác nghe thấy điều này thì họ sẽ phải phá ra cười! ”
“Hừ …!”
Mặt của White đỏ lên. Da của ông ta ngăm đen khiến vẻ mặt của ông ta rất khó nhìn, nhưng trông ông ấy lúc này không ổn chút nào. White thực sự rất xấu hổ. Đó là bởi vì lời nói của Enoch không có gì sai cả.
“…”
White đã trải qua ba năm như một kẻ thất bại. White đã đánh mất lòng tự trọng của mình và không thể không cúi đầu được.
“Ngẩng đầu lên. Đừng quen với việc nhìn mặt đất nữa đi. ” Grid nhìn White chằm chằm và nhớ lại quá khứ của mình. “Hôm nay, lò rèn Búa Trắng mà ông và cha ông yêu thích sẽ giành chiến thắng trong cuộc thi.”
Ngón tay của Grid chỉ vào trái tim của White. White đã nhìn thấy những vết chai cứng trên ngón tay to của cậu.
‘Tay thợ rèn à?’
White đã muộn màng nhận ra danh tính thực sự của Grid. Ông đã cảm thấy kinh ngạc khi Grid xác nhận điều đó.
“Rồi lò rèn của ông sẽ là lò rèn tốt nhất ở Pangea.”
Chiến thắng của ngày hôm nay sẽ phụ thuộc vào Grid, nhưng tương lai thì sẽ không như vậy nữa. White là người mà cậu ấy đã sử dụng kỹ năng <Thiện Cảm Thợ Rèn> nên trình độ kỹ năng thợ rèn của ông ấy đã được định sẵn để tăng lên vào thời điểm mà điểm thân thiện giữa 2 người đạt đến mức tối đa.“Enoch ngày càng trở nên láo toét”.
“Đó là vì ông ấy tôn trọng Dawhite hơn bất cứ ai khác. Ông ấy đã thất vọng khi Dawhite lại đi chọn White làm người kế vị trong khi White không thể đảm đương được lò rèn.”
“Đúng vậy, người đáng thương không phải là White mà chính là Enoch. Chà, nhưng điều đó không thể bào chữa cho tính cách xấu xa của ông ta. “
“Bỏ qua ông ta đi. Enoch và White không phải là những người mà chúng ta phải lo lắng.”
Enoch có kỹ năng tuyệt vời và một tính cách khó ưa, trong khi White bẩm sinh đã có một tài năng độc nhất vô nhị nhưng lại lười biếng khi còn trẻ. Theo quan điểm của những nhà lãnh đạo nhiều tuổi và lão luyện của lò rèn Đe Đen và Kẹp Đỏ thì cả hai người đó đều thiếu kinh nghiệm.
“Hrmm, đúng. Chúng ta phải tập trung vào cuộc thi ”.
“Năm ngoái, tôi đã bất cẩn và để mất danh hiệu vào tay Enoch.”
“Năm nay sẽ là chiến thắng thứ hai của chúng tôi.”
Các thủ lĩnh của Đe Đen và Kẹp Đỏ đã thừa nhận nhau là đối thủ. Sự xuất hiện của những người thợ rèn giỏi nhất ở Pangea đã khiến khán giả thích thú.
“Beoksan! La Hochul! Chúc các ông có một trận đấu tuyệt vời hôm nay!”
“Làm báu vật quốc gia đi! Tiến lên!”
“Hỏa lực của Chu Tước Cung năm ngoái quá yếu! Năm nay, hãy đốt nóng ngọn lửa đúng cách hơn đi!”
Waaahhhhhhhh!
Đó là một bầu không khí thực sự khác biệt. Lò rèn Búa Trắng lúc này thì bị la ó và nhận nhiều chỉ trích, trong khi lò rèn Đe Đen và Kẹp Đỏ lại nhận được sự cổ vũ. White đã quen với điều đó, nhưng ông vẫn cảm thấy buồn nôn. White cúi đầu trước Grid.
“Trước hết, tôi rất xấu hổ và xin lỗi vì không thể nhận ra cậu là một thợ rèn. Và cảm ơn cậu rất nhiều. Chính cậu đã ngăn tôi làm những điều mà tôi sẽ hối tiếc. ”
“Không cần phải cảm ơn tôi …”
Grid đang cố gắng thể hiện sự khiêm tốn, nhưng cậu đột nhiên dừng lại. Đây là Lục địa phía Đông, chứ không phải Lục địa phía Tây. Ở nơi này, cậu chỉ là một người bình thường, chứ không phải quý tộc hay thủ lĩnh của Chơi Đồ Mạnh. Vì vậy, Grid không cần phải xem xét địa vị xã hội của mình làm gì. Cậu ấy hoàn toàn có thể hành động theo tính cách của mình. Vậy nên Grid đã thay đổi những gì cậu ấy định nói.
“Đúng vậy, ông nên cảm thấy cảm kích sâu sắc đi.”
Hờ hờ hờ!
White không thể không đặt câu hỏi với Grid, “Tại sao? Tại sao cậu lại giúp tôi? ”
Câu trả lời của Grid rất đơn giản.
“Tất nhiên, đó là vì tôi mà thôi. Tôi hiện đang phải ở Pangea trong thời điểm này. Vậy nên sẽ rất hữu ích nếu tôi có thể nhận được ân huệ của ai đó.”
“… Tại sao cậu lại chọn tôi?”
“…”
Grid xấu hổ. Tại sao Grid lại đến lò rèn Búa Trắng và giúp White ư? Không có lý do nào cả. Cậu đã tình cờ gặp White vì lò rèn Búa Trắng là gần nhất. Sau đó cậu đã nhận được nhiệm vụ và tình hình đã trở nên như thế này.
Nhưng White lại đầy kỳ vọng. Ông ta đã bị chỉ trích từ khi cha mình mất đi. Và giờ Grid đột ngột xuất hiện. Vậy nên ông ấy muốn trở thành người đặc biệt cho Grid. Từ trước đến nay, ông đã sống một cuộc đời nghèo khó. Nhưng liệu ông ấy có thực sự đủ tiêu chuẩn để trở thành nhân vật chính của cuộc đời mình không? Chẳng phải ông trời đã mang Grid đến trước mặt ông ta sao?
Grid nhìn vào đôi mắt sáng như đèn lồng của White và mỉm cười. Đó là nụ cười chứa đầy tình cảm chân thành và không giả dối.
“Vì ông thật đặc biệt.”
Điều gì sẽ xảy ra nếu một người như Grid hiện tại có thể xuất hiện trước mặt bản thân trong quá khứ của cậu chứ? Đúng vậy. Grid đang áp dụng quá khứ của mình lên White.
“Chỉ có ông mới có quyền nhận sự giúp đỡ từ tôi. Vì vậy, tôi đã tìm kiếm ông.”
“Chỉ có tôi ư…”
Trái tim của White đã bắt đầu đập nhanh hơn. Đây là một thợ rèn vô danh – người đã hoàn thành thiết kế của <Chu Tước Cung> chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Đó là một sự tồn tại đặc biệt không thể nào đo lường được. Vì vậy, lòng tự trọng của ông đã bắt đầu trỗi dậy. Nhưng vẫn có một điều đang đè nặng trong tâm trí ông.
Đó là ngay cả khi lò rèn Búa Trắng có giành chiến thắng trong cuộc thi này, thì điều đó cũng không phải là nhờ vào kỹ năng của họ. White rất biết ơn vì đã được giúp đỡ, nhưng chiến thắng bằng tay người khác chỉ là vô nghĩa.
“Nếu mình vẫn không đủ điều kiện sau khi chiến thắng cuộc thi thì sao?”
Thì ông ấy sẽ đánh mất cả những vinh quang trong quá khứ mà ông đã không đủ tiêu chuẩn để đạt được.
“Cảm ơn … Tôi thực sự cảm kích. Nhưng… tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu không nhận được sự giúp đỡ của cậu trong cuộc thi này ”.
Grid cười toe toét với White khi thấy ông đang gặp khó khăn và lắc đầu.
“Đừng nghĩ về những điều phức tạp ấy và chỉ cần chấp nhận là được rồi. Tôi đã nói rồi còn gì? Ông là người rất đặc biệt. Sau cuộc thi, ông sẽ đủ tiêu chuẩn để trở thành người chiến thắng thôi”.Số lần có thể sử dụng kỹ năng sẽ tăng thêm 3 lần mỗi khi cấp của kỹ năng <Chế Tạo Thợ Rèn Huyền Thoại> tăng lên. Và hầu hết các kỹ năng đều sẽ đạt thông thạo tối đa ở cấp độ 10. Do đó, có nghĩa là tổng số lần Grid có thể tạo ra các vật phẩm là 30 lần.
Vậy nên Grid cần sử dụng kỹ năng một cách thận trọng. Rõ ràng là nếu cậu sử dụng nó một cách bất cẩn dù chỉ một lần thôi thì cậu ấy sẽ phải hối hận suốt đời. Nói cách khác, Grid đã sử dụng kỹ năng sáng tạo ra <Chu Tước Cung> chỉ sau khi cậu đã cân nhắc kỹ lưỡng.
“Mình chắc chắn rằng nó là đáng giá.”
Grid xếp hàng cùng với các thợ rèn Búa Trắng và lắng nghe người dẫn chương trình thông báo bắt đầu cuộc thi. Đó sẽ là một niềm vui tột cùng khi được thấy cây <Chu Tước Cung> thành phẩm.
“Đây là một cây cung dành cho Jishuka.”
Nếu cậu có thể trang bị nó cho hàng nghìn binh sĩ trong tương lai …
“Mình sẽ là bất khả chiến bại.”
Grid nhìn vào bản thiết kế <Chu Tước Cung> đã hoàn thành và lấy ra một thứ gì đó từ túi đồ của mình. Đó là gỗ màu trắng. Gỗ lân tinh trắng.
“Hả?”
Hàng vạn khán giả và hàng trăm thợ rèn đều cảm thấy nghi ngờ.
“G-Grid.”
Grid đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người. White đã không khỏi cảm thấy lo lắng. Tuy nhiên, Grid đã luôn thu hút sự chú ý của vô số người kể từ khi trở thành Hậu Duệ Pagma và cậu đã quá quen rồi. Vậy nên cậu ấy không hề cảm thấy lo lắng chút nào.
“Được rồi, tôi sẽ bắt đầu đây.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT