Braham Eshwald.

Hắn là một trong chín hậu duệ trực tiếp của Shizo Beriache. Hắn ta là một trong những người thông minh nhất trong bộ tộc của mình.

Và một ngày nọ, hắn ta đã có một câu hỏi sâu sắc.

“Thần Yatan đã ban cho chúng ta Lời Nguyền Lười Biếng để kiềm chế sức mạnh và tham vọng của chúng ta, nhưng tại sao?”

Thần Yatan có một ham muốn hủy diệt. Ngài muốn mang đến sự hủy diệt cho tất cả những sinh vật đã được ban phước bởi Nữ Thần Ánh Sáng Rebecca. Sức mạnh và sự tàn nhẫn tuyệt đối là rất cần thiết để thực hiện mong muốn đó, và giống loài thích hợp nhất chính là ma cà rồng.

Ma cà rồng rất mạnh mẽ và có thể giúp Thần Yatan đạt được ước nguyện của mình. Vậy tại sao ngài lại phong ấn sức mạnh của họ bằng Lời Nguyền Lười Biếng? Hắn ta không thể hiểu được nó.

Hơn nữa.

‘Tại sao không có bất kỳ sự hạn chế nào được ban cho những Đại Quỷ?”

Có vấn đề gì đó ở đây. Braham thấy có gì đó khả nghi và bắt đầu nghiên cứu kỹ hơn về các vị Thần.

Rồi sau 483 năm, hắn đã phát hiện ra một sự thật. Bản năng hủy diệt của Thần Yatan chỉ được kích hoạt trong một chu kỳ nhất định.

“Một khi ham muốn của con người đạt đến đỉnh điểm, sự hỗn loạn sẽ đến với thế giới.”

Nói cách khác, nó chỉ xảy ra khi Nữ Thần Rebecca không còn có thể kiểm soát thế giới nữa. Chỉ đến lúc đó thì bản năng phá hoại của Thần Yatan mới được thức dậy.

‘Thần Yatan sẽ xuất hiện để hủy diệt thế giới, sau đó Nữ Thần Rebecca sẽ một lần nữa tạo ra một thế giới mới.’

Yatan và Rebecca. Hai vị Thần đối nghịch với nhau ngoài mặt thực ra lại đang hợp tác với nhau.

“Kukuku … Chúng ta chỉ là những trò chơi trong tay các vị Thần.”

Ngay cả bây giờ, các sinh vật của Yatan và Rebecca vẫn đang ghét bỏ và tàn sát lẫn nhau. Mọi thứ vốn đã được thiết kế như vậy từ đầu. Yatan và Rebecca thực sự có mối quan hệ để duy trì sự cân bằng của thế giới này sao?

Braham cảm thấy một cảm giác bị phản bội khổng lồ. Sự tôn kính vô hạn của hắn đối với Yatan đã biến mất. Hắn ta đột nhiên đã nhận ra lý do tại sao Shizo Beriache vốn là một trong những Đại Quỷ đã bị trục xuất khỏi địa ngục tới thế giới loài người.

“Mẹ cũng giống như ta.”

Beriache thông minh đã được biết về bản chất của Yatan. Bà đã hỏi ông ta và hẳn đã bị nguyền rủa bằng Lời Nguyền Lười Biếng rồi sau đó cũng bị trục xuất khỏi địa ngục.

“Còn những Đại Quỷ khác thì sao?”

Chúng có biết sự thật không, hay chúng cũng chỉ là những con rối ngoan ngoãn?

“Mặc kệ chúng.”

Chỉ có một điều Braham muốn.

“Mình sẽ vượt qua Lời Nguyền Lười Biếng.”

Shizo Beriache là một Đại Quỷ chuyên săn mồi. Những con Ma cà rồng thừa hưởng dòng máu của bà cũng có xu hướng tương tự. Trong số họ, chỉ có Braham là muốn hấp thụ kiến ​​thức. Tuy nhiên, do tác dụng của Lời Nguyền Lười Biếng mà hắn ta đã ngủ hầu hết thời gian trong ngày và việc học hành gần như là không thể.

“Có ý nghĩa sâu sắc trong lời nguyền của vị Thần vĩ đại đó.”

Ông ta đã nguyền rủa họ là để kiềm chế sự khát máu của họ. Nhưng thực tế là gì?

“Không có vị Thần nào ở đây cả.”

Nói cách khác, thực thể toàn năng Yatan mà họ nghĩ là một vị Thần là không tồn tại. Ông ta chỉ là một cỗ máy tồn tại một cách thụ động chỉ như một phần giúp thế giới hoạt động mà thôi. Không có lý do để phục vụ cỗ máy đó hoặc chịu đựng các thử thách như hiện tại cả.

‘Yatan, ta sẽ vượt qua lời nguyền mà ông đã ban cho chúng ta và ta sẽ trung thành với bản năng của chính mình.”

Hắn sẽ tích lũy kiến ​​thức và trở thành một thực thể hoàn hảo!

Vào ngày hôm đó, Braham đã cam kết sẽ khám phá tất cả các quy tắc và phép thuật của thế giới. Và trải qua hàng trăm năm, hắn đã xây dựng kiến ​​thức và cống hiến những nghiên cứu cho ngành phép thuật bằng cách sử dụng tất cả các chủng loài khác nhau làm đối tượng thí nghiệm của mình.

Trong số đó, có cả các thành viên gia tộc của hắn. Và đó là sự khởi đầu cho tình huống tồi tệ nhất.


“Braham! Ta sẽ giết ngươi!”

Một con ma cà rồng đang khóc trong khi ôm xác người yêu của mình. Đó là Elfin Stone – đứa con thứ 9 của Shizo Beriache.

“Leah, ngươi dám làm như vậy với cô ấy sao…! Leah!!!”

Elfin Stone rất tức giận vì người yêu của mình là nạn nhân của việc nghiên cứu của Braham.

Braham hỏi Elfin Stone: “Cậu em, cậu không hiểu được suy nghĩ của ta cho đến cuối cùng sao? Cậu không có thắc mắc gì về nguồn gốc của sự tò mò của ta sao?”

“Ta không hiểu! Làm sao ta có thể hiểu hành vi kỳ lạ của ngươi khi học phép thuật chứ, đến mức ngươi thậm chí đã hy sinh cả các thành viên trong gia tộc của mình? Ngươi điên rồi!”

“… Cậu cũng nói như vậy sao?”

Tất cả là vì Lời Nguyền Lười Biếng đã khiến họ không thắc mắc bất cứ điều gì. Họ dù thấy mọi thứ thật khó chịu nhưng vẫn chỉ đối phó với những thứ trước mặt của mình mà thôi.

“Gia tộc của ta không còn giá trị gì nữa.”

Braham đã xác nhận điều đó.

“Cậu em, hãy nghe ta nói. Cậu còn tệ hơn cả những kẻ mà cậu chỉ coi là vật nuôi. Cậu không có quyền làm vướng chân ta.”

“Đừng nói chuyện ngụy biện như vậy!”

Elfin Stone đã sử dụng <Vòng Tròn Máu> và triệu hồi để tấn công Braham. Nhưng hắn ta không phải là đối thủ của Braham ngay từ đầu. Braham là một Công Tước trong khi Elfin Stone chỉ là một Bá Tước, vì vậy sự khác biệt là rõ ràng.

“Chết tiệt …! Chết tiệt! Brahammmm!”

“Kinh tởm.”

Cảnh tượng Elfin la hét và chảy máu vừa buồn vừa lố bịch. Ngay cả khi Elfin Stone sắp bị giết bởi kẻ thù, hắn ta vẫn không thể chống chịu được cơn buồn ngủ và đôi mắt hắn ta đang nhắm lại.

“Braham.”

Một người phụ nữ đã xuất hiện trước mặt Braham đang cười. Đó là Shizo Beriache.

“Mẹ…”

Braham run rẩy. Beriache đã ngủ hàng trăm năm sau khi bị Yatan nguyền rủa trực tiếp, vậy tại sao bà lại thức dậy vào lúc này?

“Bà ấy sẽ không thức dậy sau 50 năm nữa.”

Braham bối rối khi hắn đột nhiên cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ từ Beriache.

“Ta không thể cảm nhận được sức sống của bà ấy.”

Beriache đang chết dần. Tại sao chứ? Bà ấy đáng ra phải có cuộc sống vĩnh cửu.

‘Cô bé đó…!’

Braham muộn màng nhận ra có một cô bé đang đứng cạnh Beriache. Đó là một cô gái tóc đen trông giống hệt Beriache.

“Đây có phải là anh em thứ 10 của ta sao?”

Biểu hiện của Braham méo mó. Sức mạnh ma thuật đến từ cô bé đó là vượt xa sức mạnh của Beriache.

“Mẹ! Mẹ đã sinh ra một bản thể mạnh hơn chính mình!”

“… Mẹ đã phá vỡ điều cấm kỵ rằng các thành viên trong gia tộc không nên bị tổn thương dù thế nào đi nữa.”

“Mẹ ơi, …”

Braham đã cố gắng giải thích nhưng rồi hắn đã phải ngậm miệng lại. Vì hắn biết rằng hành động hy sinh các thành viên trong tộc vì lòng tham của hắn sẽ không được bà tha thứ.

Beriache nhìn hắn đầy thù hận.

“Ta đã yêu con hơn bất cứ ai.”

“…”

Nước mắt xuất hiện trong đôi mắt của Braham. Đó là bởi vì Beriache đáng ra đã được tận hưởng cuộc sống vĩnh cửu giờ đã có nếp nhăn trên cổ của bà.

Tất cả điều này là do cô bé đó! Braham liền tấn công em gái mới của mình. Nhưng hắn ta đã thất bại trong việc đánh cô bé tên là Marie Rose ấy.

“Xin lỗi vì đã làm như vậy ngay từ đầu.”

“…!”

Sức mạnh của Marie Rose là tuyệt đối. Mặc dù chỉ là một người mới sinh ra nhưng cô bé đã đánh bại được Braham – người mạnh nhất của gia tộc.

Pặc pặc!

“Ack …!”

Braham rên rỉ giận dữ và ôm lấy cổ tay bị thương của mình. Ánh mắt đầy thù hận của Beriache vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn. Bà không thương xót gì hết.

“Ta đã cảnh báo tất cả các con rằng gia tộc của chúng ta rất khao khát săn mồi, vì vậy một tình huống không thể tưởng tượng được sẽ xảy ra nếu chúng ta làm tổn thương lẫn nhau. Con đã giết nhiều thành viên gia tộc trong lúc ta đang ngủ, và bây giờ con còn muốn làm hại em gái của mình trước mặt ta sao? Ta sẽ trừng phạt con để làm gương!”

“…!”

Biểu hiện Braham xoắn lại. Những chiếc răng nanh nhỏ của Marie Rose đã cắn vào cổ hắn và toàn bộ máu trong người hắn đã bị hút ra ngoài và gây ra một nỗi đau không thể tưởng tượng được.

Vào hôm đó, Braham đã mất đi sự sống vĩnh cửu của mình. Hắn đã bị trục xuất khỏi gia tộc.

100 năm sau.

Braham vẫn cải trang dưới vỏ bọc một con người để học phép thuật và đã thành công trong việc vượt qua Lời Nguyền Lười Biếng. Nhưng bây giờ hắn lại chỉ có một cuộc sống hữu hạn. Hắn cần phải lấy lại cuộc sống vĩnh cửu trước đây để tiếp thu thêm kiến ​​thức.

Braham đã bắt đầu khám phá ma thuật trường sinh và trong quá trình đó, hắn đã đạt được danh hiệu Pháp Sư Vĩ Đại.

Những cuối cùng, hắn vẫn không thể hoàn thành phép thuật của sự sống vĩnh cửu. Nhưng hắn không cần phải cảm thấy tuyệt vọng vì hắn đã học được điều tốt nhất tiếp theo, đó là hoàn thành phép phục sinh.


Braham kết thúc việc hồi tưởng lại quá khứ và trở về với thực tại. Hắn đang ở trước con người có tên là Grid.

[Ta đã yêu cầu ngươi làm cho ta. Rồi ta sẽ được hồi sinh. Ta sẽ có thể lặp lại sự phục sinh này nhiều lần trong tương lai. Nhưng ngươi đã nói rằng không thể tạo ra bởi vì ngươi không thể nhận được phước lành của Thần Yatan phải không?]

“Đúng. Nó không thể, vì ta đang có mối quan hệ thù địch với Giáo hội Yatan. “

Braham năn nỉ Grid.

[Nếu vậy, xin vui lòng cho phép ta sở hữu cơ thể của ngươi.]

“Sở hữu … Cái gì cơ?”

Grid không tin vào tai mình. Sở hữu! Nó có nghĩa là một con ma sẽ ở trong cơ thể cậu ta! Đây là kịch bản của một bộ phim kinh dị hạng ba à?

“N-nếu ta không muốn?”

Grid không thích những hiện tượng siêu nhiên. Braham cố gắng thuyết phục cậu ta.

[Không cần phải lo lắng về cơ thể của ngươi. Điều duy nhất ta sẽ làm là bay đến Giáo Hội Yatan để nhận được phước lành của Yatan.]

“Sẽ dễ như vậy sao?”

Grid nghi ngờ hỏi và Braham trả lời không do dự.

[Ta có thể đập tan Giáo Hội Yatan ngay cả khi ta có sử dụng cơ thể của một đứa trẻ năm tuổi.]

Đúng vậy, đây là sự tự tin của một Pháp Sư Vĩ Đại huyền thoại đã sống sót sau khi chiến đấu với con rồng Trauka.

[Ta sẽ cung cấp cho ngươi tất cả các pavranium ta đang sở hữu nếu ngươi cho ta mượn cơ thể của mình trong nửa ngày. Ngoài ra, ta sẽ dạy cho ngươi một phép thuật.]

“Tại sao một người đã chết lại muốn được hồi sinh?”

Câu trả lời của Braham rất đơn giản và súc tích.

[Ta muốn khám phá tất cả những kiến ​​thức tồn tại trên thế giới này. Ta sẽ trở thành bất tử!]

Sau đó, một cửa sổ thông báo bật lên trước mặt Grid.

[Nhiệm vụ nghề thứ 2: Hồi Sinh Pháp Sư Vĩ Đại đã được cập nhật.]

[Hồi Sinh Pháp Sư Vĩ Đại]
Pháp Sư Vĩ Đại Braham tham lam vô độ. Hắn ta không có ý định dừng việc tìm kiếm kiến ​​thức của mình.
Đó là một phần của bản năng tự nhiên của hắn nên hắn ta không thể bị lên án được.
Điều kiện hoàn thành: Chấp nhận yêu cầu của linh hồn Braham và tạo ra từ pavranium đã được Thần Yatan ban phước.
Phần thưởng: Học được một phép thuật. Nhận được tất cả các pavranium trên lục địa.

<figcaption>[Great Magician’s Resurrection]</figcaption>

“Tổng số mảnh pavranium là 28.”

Trong số đó, Grid hiện đang sở hữu 11 mảnh pavranium.

“Mình cần ít nhất 18 mảnh pavranium để có thể tái tạo ra <Thương Lifael> hoàn hảo.”

Nếu cậu thu được tất cả pavranium, cậu vẫn sẽ dư ra 10 mảnh sau khi tạo ra <Thương Lifael>. Không, cậu không cần phải kiên quyết với <Thương Lifael> làm gì. Cậu sẽ có thể tạo ra một vật phẩm thậm chí còn mạnh hơn nếu cậu tận dụng tất cả 28 mảnh pavranium. Nhưng phần thưởng của phép thuật đã thu hút Grid hơn cả pavranium.

“Ta có thể thực sự học được phép thuật dù là một thợ rèn sao?”

Nó có thể chỉ là một phép thuật, nhưng đó sẽ là một phép thuật được dạy bởi một Pháp Sư Vĩ Đại. Rõ ràng là phép thuật đó sẽ rất là tuyệt vời.

Grid hồi hộp chấp nhận nhiệm vụ nghề vừa thay đổi thông tin mà không do dự.

“Được chứ! Ta sẽ chấp nhận yêu cầu của ngươi!”

Đồng thời.

[Một lựa chọn tuyệt vời!]

Mảnh linh hồn của Braham bay lên và xông về phía Grid.

[Braham đang cố gắng xâm nhập vào cơ thể bạn. Bạn có muốn chấp nhận?]

“Tất nhiên!”

Cùng lúc đó, thân thể Grid được bao quanh bởi ánh sáng.

[Bạn đã chấp nhận linh hồn của Pháp Sư Vĩ Đại Braham.]
[Nghề của bạn sẽ được thay đổi từ Hậu Duệ Pagma sang Pháp Sư Vĩ Đại.]
[Từ giờ trở đi, cơ thể bạn sẽ di chuyển theo ý muốn của Braham.]

“Ồ…”

Các thành viên trong nhóm nãy giờ theo dõi tình hình đã phát ra âm thanh của sự ngạc nhiên. Đó là bởi vì cửa sổ trạng thái của Grid là rất tuyệt vời sau khi cậu ấy chấp nhận linh hồn Braham.

Grid (Pháp Sư Vĩ Đại)
Cấp 545
Máu: 858.310 | Mana: 13.965.000

Cửa sổ thông tin của tổ đội dù không hiển thị các thông tin chi tiết như sức mạnh tấn công, sức mạnh phép thuật, phòng thủ, danh sách kỹ năng,… Nhưng tuy nhiên, họ có thể đoán được chúng dựa trên cấp độ, máu và mana của Grid.

Grid giờ có tóc trắng, mắt đỏ và cậu nói với các thành viên đang há hốc miệng ra.

“Tôi biết ơn tất cả mọi người. Việc tìm kiếm pavranium giờ đã không cần nữa, vì vậy hãy trở lại Reidan trước.”

Chíu!

Cơ thể Grid biến mất trong ánh sáng.

Chương 307. Đền Thờ Chính Của Giáo Hội Yatan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play