Hầu hết các công thức phép thuật được sử dụng ngày nay bởi các pháp sư đã được sáng tạo ra bởi Braham. Nhờ có Braham mà khoa học phép thuật đã có thể phát triển và uy quyền của các pháp sư được tăng lên. Đối với các pháp sư, Braham là sư tổ và là một nhân vật để tôn thờ.

Nhưng sự thật là gì? Những thành tựu của Braham mà mọi người đã biết thực chất thuộc về Mumud. Người đã đơn giản hóa các công thức phép thuật phức tạp giúp cho việc đào tạo trở nên dễ dàng hơn và lan truyền chúng ra thế giới là Mumud chứ không phải Braham.

Vậy thì tại sao Mumud không được biết đến, còn Braham lại được cả thế giới ca ngợi? Chỉ có Braham là người duy nhất biết lý do.

Tại Mê Cung Golem.

[Cậu dám bỏ qua cảnh báo của ta. Hậu duệ Pagma, cậu là người đầu tiên khiến ta tức giận cực độ sau Mumud.]

Braham đang rất tức giận với Grid – người đã không trả lời tin nhắn của ông ta. 28 mảnh linh hồn của ông đung đưa như những ngọn lửa trước gió.

[Ta sẽ làm cho cậu phải hối tiếc.]

Trong quá khứ, Mumud vốn là đệ tử giỏi nhất của Braham. Tài năng của Mumud đã phát triển từng ngày và cuối cùng sẽ có thể vượt qua ông ta. Braham đã không thể chịu đựng được điều đó. Ông ta không đành lòng để cho vị trí hàng đầu của mình bị đệ tử cướp mất, vì vậy ông ta đã theo dõi Mumud.

Đó là cách mà ma thuật ‘Đôi mắt Giám Sát” đã được gắn vào Quả Cầu.

[Ta sẽ tìm ra điểm yếu của cậu.]

Grid đã tái tạo Quả Cầu Mumud cho Euphemina và tình cờ giúp cho ông ta có thể theo dõi cậu. Ngày đó sẽ đến khi Grid cuối cùng sẽ phải hành động theo ý muốn của Braham.
Sâu trong rừng.

“Cuối cùng cậu cũng đến.”

Một người đàn ông với mái tóc rối bù đang đứng chờ khi Grid đăng nhập. Đó là Kiếm sĩ Vĩ đại Piaro. Ông ta ngồi trước một ngọn lửa trại và Grid chào ông.

“Chào buổi sáng. Ông đã ăn gì chưa?

Grid đối xử với Piaro rất thân thiện. Nó còn thân thiện hơn nhiều so với khi cậu ta đối xử với những người đẹp như Yura và Jishuka. Nhưng Piaro thì không thân thiện chút nào.

“Tôi đã ăn rồi. Đi thôi.”

“Được.”

Grid vẫn không tắt nụ cười đi. Cậu hạnh phúc khi nghĩ đến việc có kiếm sĩ mạnh nhất là đồng hành của mình.

“Nếu Piaro trở thành kiếm thánh …”

Cậu ta sẽ có sức mạnh vượt trội. Cậu sẽ không cần phải sợ những con quỷ như Hell Gao nữa. Có lẽ cậu sẽ có thể đột kích một con rồng.

“Vậy là đủ.”

Sức mạnh, thể lực, nhanh nhẹn. Nếu ba chỉ số liên quan đến chiến đấu này được kết hợp lại thì Piaro có chỉ số cao hơn cả Grid. Piaro cũng có những kỹ năng mạnh nhất. Vậy là Grid cảm thấy rất yên tâm. Nhưng có một nhược điểm.

“Ngoại hình của ông ta thật đáng trách.”

Nó có thể là do bệnh tim của ông ấy mà Piaro trông già đến mức khó tin rằng ông ta mới chỉ 39 tuổi. Nó trông như là 50 tuổi vậy.

’Hay là do phong cách ăn mặc.”

Trang phục xù xì và mái tóc bù xù của ông ta khiến ông trông như một kẻ vô gia cư. Ông ta có một bộ râu xù xì và toàn thân bốc mùi hôi rình.

“Ngoại hình rất quan trọng.”

Grid đã từng có một ngoại hình tồi tệ nhất, vì vậy cậu biết tầm quan trọng của ngoại hình tốt hơn bất kỳ ai khác. Chẳng phải cậu đã bị người khác coi thường chỉ vì xấu xí và mặc quần áo rẻ tiền? Grid tin rằng rất không ổn khi để Piaro như vậy và cậu lấy quần áo ra khỏi hòm đồ của mình. Đó là bộ quần áo quý phái mà cậu nhận được từ Irene. Grid rất do dự vì đó là một món đồ trị giá 50 vàng, nhưng cậu nhắm mắt lại và đưa nó cho Piaro.

“Mặc cái này lên. Và tại sao ông không cắt hay buộc tóc lên?”

Piaro từ chối. “Tôi không quan tâm đến ngoại hình của mình.”

“Em thấy xấu hổ khi đi cạnh anh.” Đó là điều mà em gái Grid thường nói với cậu. Grid đã cảm thấy một tia sáng giác ngộ.

“Hóa ra đây là cảm giác của Sehee.”

Grid cười cay đắng khi Piaro trả lời thẳng thừng.

“Cậu phải chịu đựng điều đó nếu muốn tôi đi cùng cậu.”

“Ah…”

Thái độ của Piaro rất cứng rắn. Sự tức giận là điều duy nhất có thể được nhìn thấy trong cả hai mắt ông. Đó là bởi vì ông đang bị ám ảnh bởi trả thù. Như đã được ghi trong cửa sổ trạng thái, Piaro hiện đang bị bệnh tim và đã mất đi bản chất ban đầu.

Grid cảm thấy cần phải chăm sóc ông ta. Thay vì ép buộc hoặc thuyết phục ông ta, Grid sẽ để ông ta làm theo ý muốn của riêng mình. Đó là sự lựa chọn tốt và thông minh nhất cho Grid vốn có ít kinh nghiệm trong việc xây dựng mối quan hệ với mọi người.

Grrr.

Một cặp orge 2 đầu xuất hiện trước mặt hai người sau khi đi được nửa ngày đường. Chúng là những quái vật cấp 260 mạnh mẽ, nhưng chúng chẳng hơn gì những chú cún con trước mặt huyền thoại Grid và Kiếm sĩ Vĩ đại Piaro.

Xoẹt xoẹt!

Nó chỉ tốn của Piaro vài giây.

Phập!

Grid mất khoảng một phút để tiêu diệt con orge 2 đầu của mình.

Piaro hỏi cậu.

“Tôi đã nhận ra điều đó khi chúng ta chiến đấu lần trước, đó là những kỹ thuật cơ bản của cậu thật tồi tệ. Cậu có thể sao chép các kỹ năng tuyệt vời của Pagma, nhưng cậu vẫn chưa thành thạo việc sử dụng kiếm.”

Grid đã sử dụng đại kiếm làm vũ khí kể từ khi bắt đầu chơi Satisfy. Cậu ấy có thể không phải là người giỏi nhất, nhưng cậu tự tin rằng mình biết những điều cơ bản. Tuy nhiên, nếu xem xét kinh nghiệm và trình độ của cậu ta thì sự thật là cậu rất thiếu kỹ thuật.

Grid cũng đã nhận ra điều đó nhờ Piaro nhưng cậu vẫn đưa ra một cái cớ. “Tôi không quan tâm đến kiếm pháp. Dù sao thì tôi cũng được trang bị vũ khí và áo giáp rất mạnh. Nếu tôi dựa vào trang bị của mình, tôi có thể áp đảo đối thủ.”

“Điều đó rất sai nếu là một chiến binh. Hơn nữa, sẽ rất tệ khi chỉ dựa vào trang bị vì trang bị của cậu không phù hợp.” Piaro chỉ vào Giầy Braham. “Nếu cậu thực sự muốn dựa vào trang bị, cậu nên thay đôi giày đó trước.”

“Tại sao?”

Khả năng phòng thủ của Giầy Braham rất xuất sắc vì nó có giới hạn cấp là 240. Hơn nữa, nó còn nhẹ và rất thoải mái khi mặc, giúp tăng tốc độ di chuyển. Nó dù không bằng nếu so với Phế Phẩm hay Bộ Giáp Thánh Quang, nhưng nó là một vật phẩm rất xứng đáng vì có sẵn phép Bay.

Grid liếc Piaro tỏ vẻ ‘Ông chẳng biết bất cứ điều gì”. Vì vậy Piaro đã giải thích.

“Đại kiếm thì quan trọng là sức mạnh hơn nhanh nhẹn. Hãy đặt càng nhiều trọng lượng vào cú chém của cậu càng tốt, cậu nên đi những đôi giày chắc chắn và có thể chịu được trọng lượng nặng.”

‘Cái gì vậy?’

Grid không thông minh lắm. Nếu phải nghe một lời giải thích khi chưa được chuẩn bị trước, cậu ta sẽ rất chậm hiểu. Piaro liền đưa ra một lời giải thích cụ thể hơn.

“Nếu cậu mang giày nặng thì việc tập trung trọng lượng của cậu sẽ dễ dàng hơn và cậu có thể tăng thêm sức mạnh cho những cú đánh của mình. Vì vậy, tôi khuyên cậu nên đi những đôi giày nặng.”

‘Vậy ra… Đi giày nặng sẽ tăng sức tấn công của đại kiếm?” Grid thấy rất vui mừng sau khi hiểu được điều đó. “Mình đã biết được một tính năng ẩn!”

Grid đã rất vui mừng khi biết được một hệ thống ẩn mà hầu hết mọi người chơi không biết. Các NPC Thành Danh đúng là có thể đưa ra tất cả các loại lời khuyên hữu hiệu. Sự ưa thích của cậu đối với Piaro tăng lên.

“Mình sẽ có thể vượt lên trên những người khác.”

Tuy nhiên, vẫn là Grid không biết gì hết.

Nếu một người sử dụng vũ khí nặng và trang bị thêm giày nặng, hệ thống sẽ tăng thêm sức mạnh tấn công cho họ. Đây là kiến thức rất bình thường đối với hầu hết người chơi. Hóa ra là Grid vẫn không biết chút gì về kiến thức cơ bản của trò chơi.
“Đây có phải là Patrian không?

“Đúng.”

Sau cuộc hành trình kéo dài ba ngày, Grid và Piaro đã đến Patrian. Thành phố kiên cố Patrian là một điểm chiến lược ở biên giới giáp Vương quốc Gauss, đồng thời nó cũng thiết lập ranh giới ngăn cách phần phía tây và phía bắc của Vương quốc Vĩnh Hằng.

Ngoài ra, đó cũng là thành phố nơi Grid tạo nhân vật.

“Mình đã sống ở đây gần một năm …”

Grid không chỉ săn lùng vô số Orc và goblin xung quanh Patrian, cậu ta còn đã làm tất cả các loại nhiệm vụ. Nhờ đó mà cậu đã có thể tăng hết mức điểm thân thiện của mình với tất cả cư dân Patrian và nhận được nhiệm vụ của Bá Tước Ashur, để cuối cùng trở thành Hậu duệ Pagma.

“Tên khốn Ashur đó…”

Grid nghiến răng khi cậu nhớ về Bá Tước Ashur. Cậu đã bị buộc phải trở thành Hậu duệ Pagma do Bá Tước Ashur, và cậu run rẩy khi nhớ lại những ngày ở cấp âm.

“… Mình đã thề rằng sẽ trả thù một khi trở nên mạnh mẽ hơn.”

Grid đã tràn đầy giận dữ đối với Bá Tước Ashur. Nhưng đó đã là quá khứ. Vì nhờ những vụ việc với Bá Tước Ashur mà cuối cùng cậu đã được hưởng lợi.

“Chúng ta sẽ ở đây hôm nay và rời đi vào ngày mai.”

Với tốc độ này, họ sẽ có thể đến Reidan sau bốn ngày nữa. Grid đã thoải mái bước vào Patrian với Piaro. Đúng lúc đó, phép thuật của Bá Tước Ashur đã phát hiện ra sự hiện diện của Grid. Ông ta kiểm tra danh tính của Grid thông qua các quả cầu ma thuật mà ông đã đặt trên khắp Patrian và đứng dậy.

“Hắn ta không hề sợ nơi này …!”

Bá Tước Ashur đã mơ về việc trả thù Grid từ sau khi bị mất Cuốn sách hiếm Pagma ngay trước mắt. Ông ta lập tức triệu tập các kị sĩ của mình.

“Chúng ta sẽ đi săn.”

Đây là một cơ hội tuyệt vời để trả thù. Bá Tước Ashur đang ngập tràn trong niềm vui mặc dù ông cũng nhận thức được tầm quan trọng của Grid. Ông đã biết rằng Grid đã trở thành một Công Tước, nhưng ông ta không quan tâm.
“Bữa ăn này tệ quá.”

Patrian là một thành phố kiên cố chứ không phải là một địa điểm du lịch. Do đó, nó không có các cơ sở được thiết kế để chào đón lữ khách. Các phòng trọ họ tìm đến đều không có nội thất đầy đủ. Piaro nhìn Grid – người đang phàn nàn về bữa ăn nghèo nàn ở nhà trọ giá rẻ và hỏi.

“Tại sao cậu che giấu danh tính của mình?”

Grid đã tự giới thiệu là một Công Tước của vương quốc. Nếu điều đó là đúng thì cậu ta sẽ được chủ sở hữu của thành phố đối xử với lòng hiếu khách tuyệt vời. Tuy nhiên, Grid đã che giấu danh tính của mình bằng một chiếc mũ trước khi vào thành phố. Nó giống như cậu ta là một kẻ bị truy nã chứ không phải một Công Tước.

Grid giải thích cho Piaro đang nghi ngờ. “Chúng ta chỉ ở lại qua đêm và tôi không muốn bị làm phiền.”

“Hrmm …”

Chà, hành động Grid không thành vấn đề. Piaro chỉ quan tâm đến sự trả thù của mình. Piaro nghĩ vậy và cạn ly của mình. Dù đó là rượu rẻ tiền nhưng đây là lần đầu tiên ông mới có thể uống sau hai năm. Trong khi đó, những người chơi xung quanh đang nhìn vào Grid và Piaro với những biểu hiện lạ.

“Một cặp đôi kỳ lạ.”

“Tại sao hai người này lại đi với nhau?”

Grid mặc quần áo tân thủ để che giấu danh tính của mình, trong khi Piaro thì có vẻ như một người ăn xin. Mọi người đều tin rằng Grid là tân thủ và Piaro là một NPC ăn xin. Họ thấy bối rối về lý do tại sao một NPC lại đi cùng với một tân thủ.

“Cho dù thực phẩm ở đây rẻ đến mức nào, nó cũng vẫn khá đắt đối với khả năng tài chính của tân thủ … Vậy làm thế nào anh ta có thể mua đồ uống?”

“Mùi hôi quá nồng nặc.”

“Thực sự gây phiền nhiễu. Cái gì vậy nhỉ?”

Những người chơi nữ ngửi thấy mùi khó chịu đến từ Piaro. và những người chơi nam thấy phản ứng của họ liền và đứng dậy.

“Hey, Ăn Xin. Ta không biết tại sao một người nghèo như ngươi lại muốn say xỉn, nhưng ngươi có thể ngừng làm phiền những vị khách khác bằng mùi hôi thối của mình không?”

“Những cô gái đã mất cảm giác ngon miệng vì ngươi. Biến mau.”

Thông thường thì người chơi không quan tâm đến NPC làm gì. Và việc đối xử với NPC ăn xin tệ hơn bình thường cũng là một chuyện dễ hiểu. Nên Piaro đã mặc kệ chúng còn Grid cũng không quan tâm. Hai tên đàn ông đó không đáng để họ động chân, vì vậy họ chỉ thưởng thức đồ ăn và đồ uống của mình.

“Đuôi bọn người thằn lằn này ngon đấy. Chúng có vị giống như móng giò.”

“Móng giò là cái gì? Tôi đã nếm thử tất cả các loại món ngon trong đế quốc, nhưng tôi chưa bao giờ nghe nói về một món ăn như vậy.”

“Đó là chân lợn cực ngon.”

“Hah ~ bọn ăn xin đang phớt lờ chúng ta.”

Coke cấp 109 đã trở nên tức giận khi bị 2 kẻ ăn xin phớt lờ và cuối cùng đã phạm phải một sai lầm. Tay hắn ta di chuyển như thể sắp làm gì đó. Nhưng Piaro không cho phép chuyện đó. Ông nhổ xương đuôi thằn lằn mà ông đang ăn ra.

“Á.”

[Bạn đã nhận 3.190 sát thương.]

Đôi mắt Coke mở to khi hắn hét lên. Đó là bởi vì hắn ta bị xương phi trúng vào trán và mất hơn một phần ba máu ngay lập tức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play