Chẳng thấy bóng dáng Sao Kim đâu, Ngọc linh cảm thấy chuyện chẳng lành, cô thoăn thoắt trèo xuống.
Ngọc vừa chạy vừa lớn tiếng gọi: “Sao Kim?”
“Sao Kim?”
Không gian im lặng một cách đáng sợ, có tiếng gió ở sau lưng cô, Ngọc giật
mình quay lại. Trước khi Ngọc kịp nhận ra được điều gì thì đã ngã xuống
ngất xỉu. Gã đàn ông mặc đồ đen, đội mũ sùm sụp mang khẩu trang khẽ cúi
xuống rồi vác cô lên vai, ung dung đi xuống dọc theo con đường mòn.
Cách đó không xa, có một chiếc xe hơi màu đen nép mình sau gốc cây nhanh
chóng nổ máy chạy ra. Gã đàn ông này ném Ngọc ra băng sau rồi nhanh
chóng ngồi vào ghế, gã uể oải lên tiếng: “Chạy đi.”
Ban đầu, gã
chỉ định bắt một mình Sao Kim thôi, nhưng gã nhìn thấy Ngọc vừa chạy đi
vừa gọi Sao Kim, gã sợ đánh động cảnh sát đuổi theo nên quay lại bắt
Ngọc theo cùng.
Sao Kim đang bị một gã mặc đồ đen khác khống chế
trên ghế ngồi, cô đang cố vùng vẫy thì thấy Ngọc bị ném vào băng sau. Cô sợ hãi la lên: “Các người là ai, các người muốn gì? Tại sao lại bắt
chúng tôi?”
Chiếc xe màu đen nhẹ nhàng lăn bánh chạy đi, gã đàn
ông vừa vào ngồi phịch xuống bên cạnh Sao Kim khiến cho Sao Kim bị kẹp ở giữa hai người đàn ông cao lớn, gã nói: “Cô bé ồn quá hỏi nhiều như
vậy. Chúng tôi mời cô lên xe là muốn hỏi cô một chút việc thôi.”
Gã móc túi lấy ra một gói thuốc rồi thong thả hỏi cô: “Xin lỗi, tôi hút thuốc được chứ?”
Sao Kim hậm hực nhìn gã đốt thuốc rồi thả từng vòng khói trắng vào mặt cô
khiến cô ho sặc sụa. Gã khẽ cười nheo đôi mắt hí lại thành một đường chỉ dài, gã búng tàn thuốc rồi tiếp tục hỏi: “Tôi muốn biết cách mở cửa kho báu. Lần trước cô và Gi Gi đã mở cửa kho báu như thế nào vậy?”
Sao Kim ngơ ngác: “Hả? Kho báu nào? Sau khi giải phẩu tôi đã bị mất trí nhớ nên không còn nhớ tới những chuyện trước đây nữa.”
Gã bên kia lập tức giơ bàn tay rắn chắc như gọng kềm bóp vào cái cổ mềm
mại của cô, gã rít lên the thé: “Nhóc con, muốn chết hả? Khôn hồn thì
trả lời đại ca tao cho đàng hoàng, hay là mày muốn tao bóp chết mày như
bóp chết một con kiến.”
Vừa nói gã vừa xiết chặt bàn tay rắn như sắt của mình khiến cô hoảng sợ. Sắc mặt Sao Kim dần trở nên trắng bệch, cô cố sức thều thào: “Tôi không nhớ gì hết, tôi nói thật.”
Gã
vừa bắt Ngọc lên xe chính là gã đại ca mắt hí, gã đưa tay khẩy tàn
thuốc, rồi thong thả nói: “Chừa mạng nó lại, anh có việc cần dùng.”
Gã này bèn nới lỏng bàn đang bóp cổ Sao Kim ra khiến cô ho sặc sụa, gã
nói: “Đại ca, hay là nhân tiện chúng ta sang bắt Gi Gi luôn đi.”
Gã đại ca mắt hí gật đầu, rít một hơi thuốc, gã nói: “Anh cũng có ý đó,
bên kia vẫn chưa biết mình đã bắt được Sao Kim, chúng ta có thể tranh
thủ. Đầu trọc à, chạy qua chỗ của Gi Gi đi.”
Gã Đầu trọc đang lái xe, gã dạ một tiếng rồi đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao vút trên đường vắng.
Gã đại ca mắt hí dụi tắt điếu thuốc, gã tiếp tục nói bằng cái giọng rin
rít: “Sao Kim, cô nghe cho rõ đây. Bây giờ chúng ta sẽ sang chỗ của Gi
Gi, cô hãy giúp tôi bắt Gi Gi. Bắt được Gi Gi rồi, tôi sẽ thả cả hai chị em cô ra.”
Sao Kim lẩm bẩm: “Tôi chỉ là một đứa con gái yếu đuối, tôi không biết làm gì cả.”
Gã đại ca mắt hí khẽ cười nói: “Cô không cần làm gì cả, cô chỉ cần đứng ở
ngoài gọi Gi Gi, dụ anh ta ra ngoài, việc bắt Gi Gi là việc của chúng
tôi.”
Đối với gã đại ca mắt hí, việc tiếp cận Gi Gi không dễ như
với Sao Kim. Gi Gi là người nổi tiếng, sau chuyện bị bắt cóc lần trước,
bên công ty quản lý anh đã tăng cường thêm đội ngũ vệ sĩ bảo vệ anh, các vệ sĩ luân phiên bảo vệ trong ngoài chặt chẽ. Muốn bắt được Gi Gi chỉ
có thể dụ anh ra ngoài bất ngờ đánh úp mới có hy vọng thành công. Vì kho báu, gã đại ca mắt hí đành phải liều một phen.
Sao Kim bĩu môi: “Làm như dụ Gi Gi dễ lắm vậy. Sao ông chắc chắn tôi gọi thì Gi Gi sẽ đi ra ngoài chứ?”
Gã đại ca mắt hí nói: “Gi Gi quen biết với cô, cô đã từng giúp đỡ Gi Gi. Anh ta sẽ không nghi ngờ đề phòng cô.”
Gã bên kia tiếp lời: “Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn nghe lời đi. Nếu cô dám giở trò thì chờ nhận xác của con nhỏ này đi.” Gã này chỉ về phía Ngọc đang nằm bất tỉnh ở băng sau xe.
Chiếc xe màu đen dừng lại ở một ngã ba, gã đại ca mắt hí kéo Sao Kim xuống xe rồi đẩy cô về phía
trước. Gã nói: “Gi Gi đang ở trong căn nhà có cái cổng màu xanh ở cuối
đường. Cô tới đó gọi Gi Gi ra, cô nhớ lấy không được chạy vào trong.
Dùng Gi Gi đổi với chị của cô, chúng tôi sẽ theo sát sau lưng cô. Đi
đi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT