Hai giờ rưỡi chiều trở lại ký
túc xá, đẩy cửa ra, Tiểu Đằng ngủ dậy đầu tiên, nàng nhìn thấy Yen bỗng
chốc sửng sốt không kịp phản ứng lại, qua vài giây đột nhiên kêu to lên.
"A!!! Yen cậu cắt tóc hả ? Tớ suýt chút nữa không nhận ra được." Một tay của
Tiểu Đằng đặt ở trêи miệng, sợ hãi kêu, nàng đánh thức những người
khác, mỗi người đều vọt rời giường.
"Trời ạ! Cô gái nhỏ, rất khác nha, ha ha, đẹp đó." Mạn Văn ở trêи giường duỗi đầu ra nói.
"Ha ha, cậu cắt tóc xong giống như DK, soái!" Thiên Hi rời giường đi tới trước mặt Yen nói.
"Tớ nói rồi mà, các cậu ấy nhất định sẽ cảm thấy đẹp đẽ ." Tôi vui vẻ nói.
"Các cậu nói như vậy tớ cũng yên tâm, nhưng mà vẫn cảm thấy không quen." Yen vuốt tóc nói.
"Cậu chưa từng để tóc ngắn nên đương nhiên không quen, bây giờ tớ nhìn cũng
chưa quá quen nè, tóc dài tú lệ thục nữ, tóc ngắn gọn gàng thuần khiết." Tư Khiết kinh ngạc nhìn Yen nói.
"Khà khà! Hình tượng này của cậu phải thường xuyên mặc quần bò áo phông rồi. " Tiểu Đằng nói.
"Ừ, tạm thời ít mặc váy đi, chờ tóc dài rồi lại nói." Yen nói.
"Vậy thì có sao đâu, như vậy mặc váy mới có cá tính đó, tớ cũng muốn đi cắt
tóc nè, không nghĩ tới hiệu quả ngầu như thế." Mạn Văn la hét.
Ở
khuôn viên trường, người quen biết Yen khi nhìn thấy tạo hình này của
nàng liền giật nảy mình, nàng còn cố ý đi dạo phố mua quần áo phối hợp
kiểu tóc, bây giờ tôi thích nàng ăn diện quần áo tràn đầy cá tính, lúc
xách theo vĩ cầm đi ở trêи đường, cảm giác rất có khí tràng, coi như chỉ mặc quần bò và áo phông bình thường cũng có vẻ rất ưa nhìn. ( Tôi lại
mê gái , ha ha!)
Mỗi ngày tôi đều giúp đỡ Yen thay thuốc, vết
thương của nàng chậm rãi khép lại, nhưng ăn uống vẫn phải rất chú ý, mỗi lần gỡ ra băng gạc nhìn vết thương đó, trong lòng đều sẽ cực kỳ khó
chịu, hai tuần nay Trương Khải vẫn nhờ bạn học mang cho Yen chút thực
phẩm dinh dưỡng, nhưng nàng đều trả lại, sau cùng nhà trường nhận được
sự đồng ý của Yen cũng không truy cứu chuyện này nữa, giáo sư Vương cũng nghiêm khắc phê bình hắn, nhưng vẫn hi vọng hai bọn họ ở chung hòa
thuận, tiếp tục làm bạn bè, Yen vui vẻ chấp nhận rồi.
Hai ngày
nữa chính là đêm Giáng sinh, ngẫm lại thời gian trôi qua thật nhanh, đêm nay có một buổi hòa nhạc tốt nghiệp cá nhân của học trưởng XX chơi
electric organ, mời Yen làm khách quý biểu diễn, hai ngày nay tôi vội
vàng làm chuyện của chính mình, Yen chỉ là thuận miệng nói với tôi
chuyện này một hồi, gần tối sau khi hết bận công việc ghi âm cùng DK,
trở lại trường học đã hơn tám giờ, gọi điện thoại cho Yen không ai nghe, đột nhiên nhớ tới điều gì, vuốt trán của chính mình, suýt chút nữa quên ngày hôm nay nàng có biểu diễn , tôi lập tức chạy đi sảnh âm nhạc, đến
đó đã gần chín giờ, lo lắng không kịp xem nàng biểu diễn.
Đi qua
đại sảnh bên ngoài nhìn TV màn hình lớn, học trưởng đang diễn tấu, tạm
thời không cho đi vào, phải đợi một ca khúc kết thúc sau đó mới cho tiến vào, đi vào cầm phiếu tìm đúng chỗ, nhìn thấy tụi Thiên Hi.
"Sao các cậu không điện thoại nhắc nhở tớ?" Sau khi tôi ngồi xuống liền khẽ hỏi.
"Cậu còn nói được, cái chỗ kia của cậu tín hiệu kém cực kỳ, luôn không gọi
vào được, chúng tớ đều gấp muốn chết." Thiên Hi trừng khinh thường oán
giận.
"Ha ha! xin lỗi! Yen ra sân chưa?" Tôi xin lỗi cười nói.
"Vẫn chưa, gần cuối, hợp tấu cùng học trưởng." Thiên Hi đưa bảng chương
trình cho tôi, còn có hai nhạc khúc liền đến nàng, đầy cõi lòng chờ
mong.
Bầu không khí của buổi hòa nhạc tốt vô cùng, đến nửa sau
buổi hòa nhạc, học trưởng biểu diễn đều là nhạc khúc thịnh hành kinh
điển nghe nhiều cực kỳ nên thuộc, electric organ mị lực ở chỗ nó có thể
mô phỏng theo hiệu quả diễn tấu của dàn nhạc khổng lồ, nghe vào âm nhạc
phong phú phức tạp, mỗi một cái nốt nhạc lại đều là người trình diễn
biểu diễn trực tiếp. Nó có chức năng biên tập tiết tấu lớn mạnh, có thể
tự do biên tập chế tác phần nhạc cụ bộ gõ của bản nhạc. Khi học trưởng
dùng kỹ năng điêu luyện của anh ấy để biểu diễn một bài của bộ phim khoa học viễn tưởng 《 Star Wars 》, người trong toàn hội trường đều hô hào,
đây chính là mị lực của electric organ. Tiểu Đằng, Thiên Hi hoan hô lên, người học trưởng này chính là thần tượng của hai nàng.
Sau cùng cũng tới, khi học trưởng đứng lên nói tới tên Yen, tôi nghe thấy rất
nhiều tiếng thét chói tai cùng tiếng huýt gió, trái tim cũng bắt đầu
nhảy vội. Một lát sau toàn hội trường yên tĩnh lại, khúc nhạc dạo của
học trưởng vang lên, nhưng Yen còn chưa ra sân, người ở đây nghe thấy
tiếng nhạc vang lên liền vỗ tay nhiệt liệt, đây là nhạc chủ đề của một
bộ phim Mỹ hot nhất một năm do công ty Disney sản xuất, đó chính là《
Cướp biển Caribbean 》, bỗng nghe thấy ở cửa lối vào khán đài vang lên
tiếng vĩ cầm vui vẻ mà mạnh mẽ, không nghĩ tới Yen lấy phương thức này
ra sân, khi ánh đèn chiếu Yen đi về phía trước, người ở toàn hội trường
đứng lên, đêm nay trang phục của nàng chỉ dùng một chữ để hình dung —
soái! Một cái quần tây dài trơn mỏng, áo sơ mi căng mịn trắng như tuyết, cộng thêm một cái áo gilê màu đen, đeo một cái cà vạt viền nhỏ màu đen, chân mang giày cao gót màu đen óng ánh, phối hợp tóc ngắn nàng mới cắt, trang điểm nhã nhặn, lần đầu tiên trông thấy hình tượng thanh tân lạnh
lùng này của nàng, tôi quả thực sững sờ nhìn, thật không dám tưởng tượng nàng chính là của tôi. Người trong hội trường bắt đầu sôi trào, nghe
thấy bọn họ điên cuồng thét chói tai, tôi cũng dâng lên kϊƈɦ động.
"Oa! Ngầu quá đi, tớ yêu cô ấy mất rồi." Tôi nghe thấy phía sau có một cô gái đang hô.
"Thật phong độ! Thật kinh diễm….%%@#@……*&……@" Bên tai tôi nơi nơi truyền tới tiếng người ta tán thưởng.
"Ha ha! Hình tượng này tớ và Mạn Văn cùng thiết kế, khen đi? Cậu xem hiệu quả này, nhân khí này, chà chà." Thiên Hi đắc ý nói.
"Biểu diễn đêm nay, Yen khẳng định đưa tới rất nhiều fan, tất cả công lao này thuộc về tớ cùng Thiên Hi, ha ha!" Mạn Văn cũng bắt đầu hả hê.
Ánh mắt của tôi cũng không thể rời khỏi nàng dù chỉ phút chốc, theo bước
tiến của nàng, lúc nàng đi qua hàng ghế đầu thì ngừng lại cùng hỗ trợ
với người phía trước, sau đó sẽ đi từ từ lên sân khấu, toàn hội trường
lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nhìn nàng anh tuấn lôi vĩ kéo,
trêи mặt vẫn mang theo mỉm cười, tôi bị khí chất của nàng sâu sắc hấp
dẫn, không cách nào dùng lời nói để diễn tả tâm tình vào giờ khắc này,
ngoại trừ đẹp đẽ vẫn là đẹp đẽ, ngoại trừ êm tai vẫn là êm tai.
Một bài cuối cùng là học trưởng biểu diễn, tôi không có nghe, trực tiếp
chạy đi hậu trường tìm nàng, nàng trông thấy tôi liền ngây ngẩn cả
người.
"Bảo bảo, sao cậu lại tới đây? Tớ còn tưởng rằng đêm nay cậu không rảnh đâu." Yen đi tới trước mặt tôi cao hứng nói.
"Nếu như đêm nay tớ không đến chính là tiếc nuối của cả đời tớ, biểu diễn
rất xuất sắc, đêm nay cậu rất mê người, mặc đồ này thật sự rung động tớ, anh tuấn mà không mất đi quyến rũ, cậu có cần phải xinh đẹp như vậy
không chứ? Thậm chí tớ không thể thở nổi." Tôi không hề kiệm lời, ra sức mà khen ngợi nàng.
"Ai khen tớ, tớ đều không có cảm giác, nhưng
cậu ấy, tớ nghe xong sẽ cảm thấy rất vui vẻ, rất thỏa mãn." Yen nhẹ
nhàng ôm lấy tôi, nghe hương thơm dễ chịu trêи người nàng, tôi hưởng thụ hít lấy thật sâu.
"Tớ muốn hôn cậu, làm sao bây giờ?" Tôi nhỏ giọng nói bên tai nàng.
"Đi! Dẫn cậu đi cái địa phương bí mật." Yen kéo tay tôi bước nhanh đi tới một con đường……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT