Trường trung học phụ thuộc Thành Đại là trường cao trung tốt nhất thành phố S, nhưng cách nói này lại khiến người ta tranh luận không ít, bởi vì trường Thành Đại đồng thời là nơi tập trung của học bá và kẻ có tiền.

Những học sinh có gia cảnh không tốt thì thành tích nhất định sẽ cực tốt, họ ở chỗ này thì có thể hưởng thụ sự giáo dục miễn phí. Học sinh có thành tích nổi bậc nhất cuối học kỳ sẽ được một suất học bổng Bissau.

Những học sinh trong nhà có quyền có thế chỉ cần quyên góp "chút" tiền là có thể tới nơi này học. Vì vậy nói đơn giản trường học này chính là nơi cầm tiền của học sinh giàu cho học sinh nghèo. Đây là đạo lý mà mọi người đều hiểu nhưng cũng ngăn không được kẻ có tiền thay nhau người trước ngã xuống người sau tiến lên đem con cái nhà mình đưa vào.

Có phương thức chiêu sinh như vậy đương nhiên sẽ gây ra mâu thuẫn nhất định. Học sinh có tiền không chịu học hành còn chướng mắt những học sinh nghèo cầm được tiền bọn họ nhưng lại kinh thường họ, mà học sinh nghèo cũng đồng dạng, họ chướng mắt những kẻ có tiền nhưng không học vấn không nghề nghiệp.

Hai bên đều chướng mắt nhau nên vì thế những học sinh có tiền lại còn học tốt ở trong trường liền được hai bên vô cùng yêu thích.

Ví như Phong Khinh Dương.

Thành tích của Phong Khinh Dương hoàn toàn có thể tiến vào trường trung học phụ thuộc, nhưng cha của Phong Khinh Dương lại quyên góp một đống khu dạy học chất lượng cho trường học. Xinh đẹp học giỏi nhà giàu, lại còn đa tài đa nghệ, loại con gái này thì cho dù có đi đến đâu cũng sẽ thành tiêu điểm chú ý.

Khoảng thời gian trước Phong Khinh Dương chuẩn bị tham gia vào chương trình tuyển chọn ngôi sao, lúc ấy toàn bộ học sinh trong trường đều cổ vũ cho cô. Vốn dĩ cho rằng đã nắm chắc không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Đường Đường.

Vì thế tất cả học sinh trường trung học phụ thuộc đều bùng nổ.

Đùa sao vậy mà có người cản đường Phong Khinh Dương?

Đường Hân may mắn là bạn tốt của Phong Khinh, hơn nữa cô cũng không thích người chị gái này, nếu không chỉ với một điểm Đường Hân là em gái Đường Đường thôi thì cuộc sống học đường của Đường Hân nhất định sẽ không thể nào tốt được.

Vốn dĩ Đường Đường đã kéo đủ thù hận rồi, kết quả sau này lại phát hiện Đường Đường không thể hát cũng không thể múa mà chỉ có

gương mặt, vì thế bọn học sinh trong trường trung học phụ thuộc càng thêm không quen nhìn Đường Đường.

Chỉ với nhiêu đây nhan sắc, cô dựa vào cái gì mà đẩy Phong Khinh Dương?

Người tuyển chọn lúc trước mẹ nó đều là người mù!

Trước kia sau khi Đường Đường nổi tiếng thì kèm theo đó cũng sinh ra một lượng lớn antifan, trong số đó có lẽ rất nhiều người là học sinh của trường trung học phụ thuộc, hơn nữa còn nằm trong top người có sức chiến đấu mạnh nhất.

Đoạn thời gian Đường Đường nổi tiếng nhất, trong Tieba trường trung học phụ thuộc có một bài đăng với lượng tương tác khổng lồ, đến bây giờ bài đăng này vẫn luôn nóng, bài đăng chỉ có một câu -- [ Đường Đường hôm nay đã hết thời chưa? ]

Ngay từ đầu đây chính là nơi để mọi người tụ tập mắng Đường Đường, họ nói cô ngu xuẩn, nói cô khó coi, nói cô cái gì cũng không biết, cô không xứng ở lại chương trình, thậm chí còn nói Đường Đường chỉ là một cô nhi không cha không mẹ đến xách giày cho Phong Khinh Dương còn không xứng.

[ Các cậu có xem chương trình không, Đường Đường hát bài hát cho trẻ con sao? ]

[ Cay mắt a thật cay mắt, con gà nhảy còn đẹp hơn cô ta. ]

Bọn học sinh lấy việc cười nhạo Đường Đường làm vui thú, mỗi một tập chương trình được phát sóng thì bài đăng này sẽ vô cùng sinh động, sau này mọi người đối với việc trào phúng không còn nhiệt tình như trước cho nên chỗ này liền trở thành nơi giải tỏa nỗi buồn cho rất nhiều học sinh, mỗi ngày bài đăng đều treo ở trang đầu Tieba.

[ Đường Đường hôm nay đã hết thời chưa? ]

[ Vẫn chưa. ]

Lại sau đó Đường Đường đắc tội fans Bách Thần và Nhan Nghiên, chọc giận không biết bao nhiêu em gái mê muội Bách Thần, và người cuồng Nhan Nghiên, từ đây tội Đường Đường lại tăng thêm. Câu nói trên Tieba từ [ Đường Đường hôm nay hết thời chưa? ] được thăng cấp biến thành -- [ Đường Đường hôm nay chết chưa? ]

Ngày diễn ra trận chung kết chương trình, Đường Đường rốt cuộc bị loại khỏi top 9, hơn nữa còn chịu rất nhiều chỉ trích, lúc đấy toàn bộ Tieba ở trường trung học phụ thuộc đều ăn tết.

[ Ha, cuối cùng cũng hết thời rồi. ]

[ Cô ta đã ghê tởm tôi hơn ba tháng, về sau có thể biến mất trên Tieba của chúng ta rồi chứ? ]

[ Đường Đường đã chết, mau đi thắp hương thôi. Sau này ai còn nhắc đến tên cô ta thì người đó là cẩu! ]

Vì thế toàn bộ Tieba hòa bình vượt qua vài ngày, kết quả vào một buổi sáng nào đó, con cẩu đầu tiên đã xuất hiện.

Tin tức siêu cấp chấn động, Đường Đường muốn tới trường trung học phụ thuộc!

Đã có người ở phòng giáo vụ thấy báo cáo nhập học của Đường Đường, không phải đơn xin mà là đơn chấp nhận.

Có người đi xác nhận tính chân thực của bức ảnh, cho nên chuyện này không hề bịa đặt, đó là sự thật! Đây quả thực so với chuyện Đường Đường đoạt lấy vị trí của Phong Khinh Dương càng khiếp sợ hơn.

Lúc trước đã thề ai nhắc đến Đường Đường, người đó là cẩu, hiện tại Đường Đường tới, còn ai đi quản việc ngươi có phải là cẩu hay không!

Tiết đầu sáng nay là tiết hóa, nhóm học sinh xuất sắc vẫn đang nghiêm túc nghe giảng, những nhóm học sinh nhà giàu không có lý tưởng đều đã bùng nổ rồi. Một chữ ĐM cũng không thể hình dung tâm trạng học lúc này.

[ Điên rồi, điên rồi! Đầu năm nay người nào cũng có thể tiến vào trường trung học phụ thuộc sao? ]

[ Lúc trước có tin nóng cô ta thi tiếng anh chỉ được hai mươi điểm, tôi đánh bừa cũng có thể cao điểm hơn cô ta. ]

[ Không phải nói cô ta chỉ là cô nhi không cha không mẹ sao, không có tiền không có thành tích thì vào bằng cách nào? ]

[ Do cô ta đã đoạt được bốn mươi phần trăm di sản của ba Đường Hân sao? ]

[ Lầu bốn thật khôi hài, toàn bộ di sản của ba Đường Hân cũng chưa chắc mua nổi nửa sân thể dục. ]

[ Lầu năm dùng lại đi, đem Đường Hân lên đây làm gì? Cô ấy bị Đường Đường chiếm di sản không đủ thảm sao? ]

Đường Đường, Đường Đường, tất cả đều là Đường Đường, tâm tình nghe giảng bị dập tắt vào một khác biết được tin tức kia. Hầu như toàn bộ học sinh các khối lớp đều vô cùng sinh động, nhìn giáo viên trên bục còn đang giảng bài, hận không thể lập tức đuổi ra ngoài.

Hiện tại ai còn tâm tình nghe mấy người dạy học?

Các giáo viên cũng chú ý tới học sinh đều đang xao động, nhưng những học sinh đó bọn họ không thể trêu vào, vì thế liền nhắm một mắt mở một mắt chờ hết tiết rồi ra ngoài.

Giáo viên chân trước vừa đi, sau lưng học sinh đã nháo động, "Nhìn thấy không?"

"Rốt cuộc cũng tan học, mẹ nó nghẹn chết tôi. Nhưng chuyện này là sao hả? Đường Đường sao có thể tiến vào trường trung học phụ thuộc?"

"Cái gì mà Đường Đường tiến vào trường trung học phụ thuộc?" Cho dù người không biết cũng phải biết, "Dựa vào cái gì chứ."

"Ai biết", nam sinh cầm đầu cất điện thoại vào túi, "Khinh Dương biết không?"

Phong Khinh Dương đi học rất nghiêm túc cho nên thật sự đúng là không biết, sau khi hết tiết liền cất sách vở tiết này, lấy sách vở tiết sau ra. Trong lớp bạn học đều nhìn lại phía cô, bên ngoài cũng chen lấn một đống người, cầm đầu chính là em trai nhỏ hơn một tuổi của Phong Khinh Dương, tên Phong Thiên Dương.

Phong Thiên Dương đẩy mọi người ra đến trước mặt Phong Khinh Dương, Phong Khinh Dương hoảng sợ, "Làm sao vậy?"

"Chị còn không biết?", Phong Thiên Dương trợn mắt nhìn người chị gái mang vẻ mặt hoang mang, "Đường Đường sẽ chuyển tới trường trung học phụ thuộc!"

"Cái gì?"

Một tiếng thét lên kinh hãi nhưng không phải của Phong Khinh Dương mà là Đường Hân, cô mở miệng khiến một đám người đều dời lực chú ý lên trên người. Có người lập tức hỏi Đường Hân, "Cô không biết chuyện Đường Đường muốn tới?"

Đường Hân trong lòng đột nhiên hốt hoảng nhưng nghe thấy ngữ khí chất vấn kia lại cảm thấy ủy khuất, "Tớ làm sao mà biết được", vội vàng nhìn về phía Phong Thiên Dương muốn giải thích, "Cô ấy hôm trước về nhà đòi tiền của mẹ tôi, đòi không được nên đi rồi. Tôi cũng không biết được cô ấy đi đâu."

Tuy rằng vẻ ngoài của Đường Hân không xinh đẹp như Phong Khinh Dương nhưng cũng thuộc dạng mỹ nhân khả ái. Phong Thiên Dương thấy Đường Hân ủy khuất đến vành mắt đều đỏ liền quay đầu giáo huấn học sinh vừa chất vấn Đường Hân.

"Đường Đường cho dù có giết người phóng hỏa thì có liên quan gì đến Đường Hân?"

Không ai dám chọc vào đôi chị em nhà Phong gia, huống chi Đường Hân thật sự oan uổng, có nữ sinh tiến lên an ủi Đường Hân hai câu. Phong Khinh Dương hơi nhăn lại khuôn mặt xinh đẹp, nửa ngày sau hỏi Đường Hân, "Ngày đó Đường Đường trở về tìm cậu và mẹ cậu thì có chỗ nào không thích hợp không?"

Vành mắt Đường Hân hồng hồng nhỏ giọng nói, "Lúc trước ở trong nhà cô ấy rất nghe lời nhưng ngày hôm đó trở về liền cãi nhau với mẹ tớ, lá gan so với trước kia lớn hơn rất nhiều", nói xong còn cắn cắn môi do dự nói thêm một câu, "Hơn nữa cho dù không lấy được tiền nhưng trông cô ấy không lo lắng lắm, thật giống như... Có thể là bởi vì đã ký hợp đồng với công ty được công ty che chở cho nên..."

"Cái rắm", Phong Thiên Dương trực tiếp phủ định suy đoán của Đường Hân, "Thành Ức đã xác nhận hủy hợp với Đường Đường rồi."

Đường Hân sợ hãi nhìn Phòng Thiên Dương, "Tôi, tôi thật sự không biết."

Phong Thiên Dương thấy Đường Hân bị cậu dọa liền lập tức có chút mềm lòng. Đường Hân có quan hệ rất tốt với chị cậu, có đôi khi cô cũng sẽ đến nhà chơi, lớn lên cũng rất xinh đẹp, dần dà cậu cũng có chút hảo cảm với cô, vì thế cậu nhẹ giọng trấn an Đường Hân, "Tôi không phải rống chị."

Đường Hân ngẩng đầu nhanh chóng liếc nhìn Phong Thiên Dương một cái sau đó thấp giọng ừ, đỏ mặt.

Một đám người ríu rít ở đây thảo luận nhưng thật ra người trong chuyện Phong Khinh Dương vẫn không nói gì, hơn nửa ngày sau cô mở miệng,"Đường Đường nếu tới đây thì được phân vào lớp nào?"

Phong Thiên Dương đem điện thoại cất vào túi, bực bội mắng, "Đầu óc của mấy người phòng giáo vụ bệnh rồi, lại phân vào lớp của chị."

Mà trung tâm đề tài lúc này, Đường Đường bởi vì trùng thời gian đi làm của Minh Thiếu Diễm nên người đưa Đường Đường đi học hôm nay không phải là chú Lý, cũng không phải chiếc Maybach quen thuộc. Lần này là một tài xế trẻ tuổi và chiếc xe Bentley sang trọng.

Chỉ cần biết được loại xe của yêu thích của đàn ông thì đại khái sẽ nhìn ra được tính cách của họ. Đường Đường nhớ rõ trong tiểu thuyết có ghi rõ những loại xe yêu thích của ba nhân vật nam chính. Bách Thần tuổi trẻ nhất, thích theo đuổi kích thích nên luôn thích những loại xe cuồng dã nhất. Thẩm Minh Vũ là người vô cùng phô trương, xe thể thao màu đỏ và vàng có một đống, chỉ cần đi ra cửa sẽ biến con đường trở nên hoa lệ chói mắt.

Còn Minh Thiếu Diễm, chiếc Bentley hôm nay, cả những chiếc khác đều mang màu đen xa hoa nhưng ổn trọng, đây hoàn toàn giống hệt như hình tượng của Minh Thiếu Diễm.

Hôm nay đến trường đương nhiên mặc váy sẽ không thích hợp, Đường Đường quyết định mặc một cái quần jean ống rộng, vì thời tiết có hơi nắng nên không mặc áo thun mà mặc một cái áo sơ mi trắng.

Năm mười lăm tuổi Đường Đường về nước, năm đó cô cũng ở thành phố S nhưng lại không học cao trung ở trường trung học phụ thuộc. Lần đầu tiên cô đến trường trung học phụ thuộc, trường học còn đang tu sửa rộng ra, trông rất khí phái.

Đường Đường vào trường học, thư ký đẹp trai bên người Minh Thiếu Diễm không biết đã có mặt tại trường khi nào, vào lúc Đường Đường vừa xuống xe liền ra cổng đón cô, "Minh đổng bảo tôi đưa tiểu thư đi báo cáo nhập học."

Đường Đường khách khí nói "Cảm ơn", sau đó theo thư ký đi phòng hiệu trưởng, lại đến phòng giáo vụ báo cáo, cuối cùng thì gặp chủ nhiệm lớp Đường Đường.

Chủ nhiệm lớp là người phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi thoạt nhìn rất hiền lành, "Cô họ Lưu, về sau chính là chủ nhiệm lớp của em. Sách giáo khoa của em cô đã chuyển vào lớp, bây giờ chúng ta đi lấy đồng phục."

"Chỉ tôi đi thôi", thư ký nói, "Để cô ấy đi đến lớp học trước đi."

Cô Lưu nghĩ nghĩ cảm thấy có thể, "Vậy em tự mình đến lớp đi, lớp chín khối mười hai, em chỉ cần đi thẳng đến tòa nhà thứ ba tầng năm là được."

Đường Đường gật gật đầu, thời điểm trước khi đi thư ký gọi cô lại, "Có việc hãy gọi điện thoại cho Minh đổng, nếu Minh đổng bận thì có thể gọi cho tôi."

"Được", Đường Đường đáp lại một tiếng. Đến khi đi xuống lầu lại đột nhiên nhớ tới, điện thoại cô có số thư ký, số chú Lý, dì trình nhưng vẫn chưa có số của Minh Thiếu Diễm.

Thật tốt, buổi tối lại có thêm một lý do để kéo gần quan hệ.

Đường Đường một bên nghĩ thầm một bên hướng tới khu dạy học, kết quả tìm nửa ngày cũng không thể tìm được lớp.

Cô chủ nhiệm chỉ đường cũng thật mơ hồ, nhưng bây giờ đang trong tiết, trong sân trường đến một người đi qua cũng không có. Đường Đường liếc nhìn thời gian, hơn mười phút nữa thì tiết thứ hai mới kết thúc, nếu không lại tìm tiếp, không tìm ra thì chờ học sinh tan tiết lại hỏi.

Lần này còn chưa đi được mấy bước liền thấy ở xa xa có mấy nam sinh đi tới.

Xem như đã gặp được người rồi.

Phong Thiên Dương không giống chị cậu, cậu đối với việc đọc sách không có hứng thú nhưng cậu vẫn đi học đều đặn, không bỏ tiết nào. Chỉ có hôm nay, nghĩ đến Đường Đường sẽ tới trường, sợ chị gái chịu ủy khuất nên chuông học vang lên cậu cũng không định về lớp.

Vì thế mang theo đám hồ bằng cẩu hữu ra ngoài đi dạo, một bên đi dạo một bên nói về đề tài nóng nhất hôm nay, Đường Đường.

"Các cậu nói xem Đường Đường rốt cuộc vào đây bằng cách nào?"

Một nam sinh cao gầy không có ý tốt cười, "Giới giải trí hay nói trắng ra đó là cái kỹ viện cao cấp, chỉ cần chịu bán thì chuyện vào được trường trung học phụ thuộc tính là cái gì chứ."

"Cũng đúng, Đường Đường cái khác không được nhưng mặt và dáng người lại rất đẹp, cặp chân kia lão tử có thể chơi được một năm."

Phong Thiên Dương miệng cắn điếu thuốc, không nói gì nhưng nghe xong lời này liền cười nhạo một tiếng, "Lớn lên cũng chỉ được như vậy thôi, tớ không thích, tớ thích lớn lên mềm mềm ngọt ngọt."

Vài người nghe được lời này cười phá lên, Phong Thiên Dương lớn nhất ở đây, tự nhiên những lời cậu nói ra là đạo lý, vì thế có người hùa theo nói, "Thật ra tớ cũng không hiểu trên mạng thổi phòng nhan sắc cô ta làm gì, năm nay đều là trang điểm, phẫu thuật thẩm mỹ, đến khi tẩy trang rồi thì giống như quỷ."

"Tớ nhớ rõ hình như Đường Đường trong chương trình đều không hề để mặt mộc, nói không chừng khi tẩy trang rồi thì cũng chỉ giống như một người qua đường nào đó."

Năm sáu nam sinh nói đến cao hứng, đột nhiên thấy phía trước có người đi về phía bọn họ, dù thấy không rõ mặt nhưng cũng trong nháy mắt khiến mọi thứ trước mắt sáng ngời, "Đm, em gái này trong lớp nào vậy, chân thật cmn tuyệt."

Phong Thiên Dương nghe thấy cũng nhìn qua, kết quả nhìn thoáng qua lại không thể nhìn đi chỗ khác nữa, "Trước kia sao lại không chú ý nhỉ", lầm bầm vài tiếng, "Cũng không biết lớn lên như thế nào..."

Nữ sinh không biết lớn lên như thế nào rốt cuộc đi tới, hơn nữa còn hướng thẳng về phía bọn họ, áo sơ mi quần jean đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa, trong ánh sáng mặt trời tỏa sáng lịch sự hỏi, "Quấy rầy một chút, cho hỏi lớp chín khối mười hai đi như thế nào?"

Nữ sinh trước mắt âm thanh trong vắt dễ nghe, khuôn mặt mộc không một chút phấn son nhưng vẫn đẹp kinh diễm như vậy, khi nở nụ cười sẽ có cái lúm đồng tiền nho nhỏ trên má càng thêm xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông.

Gương mặt đã sớm nhìn qua trên TV không biết bao nhiêu lần, những nam sinh vừa rồi còn chê bai Đường Đường trong nháy mắt toàn bộ đều ngốc tại chỗ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play