"Đeo tai nghe luyện nghe tiếng Anh." Kiều Sơ Lạc nói.
"... Vậy cũng chỉ có thể chứng minh cậu ấy không có hứng thú đối với xã giao hoặc là hoạt động nào đó mà thôi, chứ cấm dục thì còn chưa chắc mà?"
"Dạo trước, có một Omega lấy hết can đảm tỏ tình với cậu ấy, cậu ấy còn chẳng thèm nhìn con người ta lấy một cái đã thẳng thừng từ chối rồi. Mày cảm thấy cậu ấy có thể tán thưởng người nào quá một giây sao?"
An Lan nghĩ nghĩ: "Lớp trưởng?"
Kiều Sơ Lạc suýt chút nữa nằm bò ra bàn: "Mày muốn tổ CP Cố Lệ Vũ với lớp trưởng đấy à? Thế cũng được, vậy Tiêu Thần sẽ là của tụi tao."
"Dẹp đi dẹp đi, cái CP này quá khủng bố rồi."
Thật ra An Lan muốn nói rằng, cậu đã xem trận đấu súng 10m bia di động của câu lạc bộ quý trước rồi, trận trung kết là Cố Lệ Vũ với Hứa Tinh Nhiên cùng tranh giành vị trí quán quân.
Trong trận đấu bán kết có một tuyển thủ Omega nào đó đột nhiên tiến vào kỳ phát tình.
Nghe nói đó là một Omega chất lượng vô cùng tốt, cho nên tin tức tố của cậu ta cũng cực kỳ nồng đậm và tràn ngập sức quyến rũ, nháy mắt đã lan ra toàn bộ phòng bắn súng khiến cho rất nhiều tuyển thủ Alpha ở hiện trường bị ảnh hưởng.
Tình cảnh khi ấy cực kỳ hỗn loạn, có không ít tuyển thủ Alpha suýt nữa đã tiến vào kỳ mẫn cảm bởi vì hương vị tin tức tố kia. Cảm xúc cực đoan, cố chấp cùng cuồng bạo ảnh hưởng rất lớn tới sự ổn định trong thi đấu, thậm chí còn dẫn dụ bọn họ phóng thích tin tức tố để áp chế lẫn nhau.
Hầu hết các cuộc thi bắn súng đều được tiến hành trong phòng kép kín, cho nên các loại tin tức tố hỗn tạp trộn lẫn vào nhau tạo lên một mạng lưới khổng lồ đầy hỗn loạn.
Tình thế nguy cấp, tất cả các Beta có mặt tại hiện trường lúc đó, kể cả các tuyển thủ thi đấu đều vội vàng đi đưa thuốc ức chế và thuốc ngăn chặn, đồng thời giúp ban tổ chức duy trì ổn định trật tự.
Lúc đó có một Alpha đã tự nhốt mình trong phòng thay đồ ở tầng hai, không ai dám mạo hiểm tiếp cận bởi vì tin tức tố của đối phương vô cùng khủng bố. An Lan đã từng học môn tay không leo núi, trong miệng cậu ngậm thuốc ngăn chặn, bò lên trên cửa sổ tầng hai rồi đưa thuốc vào trong. Thời điểm trèo xuống thì bị trật khớp tay, cũng vì vậy mà phải từ bỏ thi đấu.
Cậu buồn bực muốn chết, chui vào nhà vệ sinh tạt nước lên mặt để che dấu sự không cam lòng của bản thân, rõ ràng trạng thái của cậu qua mấy vòng thi này vẫn luôn rất tốt mà...
Chỉ là không ngờ tới, bên trong nhà vệ sinh vẫn còn một Alpha khác đang tiến vào kỳ mẫn cảm.
Mặc dù An Lan chẳng biết đối phương là ai, nhưng là cậu nhớ như in cái cảm giác run rẩy gắt gao bắt lấy tay mình qua khe cửa của đối phương kia.
Bàn tay cậu gần như sắp bị bóp nát. Cách một cánh cửa buồng vệ sinh, An Lan vẫn có thể cảm nhận được cực độ nhẫn nại cùng sự thống khổ của người kia. An Lan nói với hắn rằng mình phải đi thi đấu, đang định rời đi nhưng bàn tay kia lại càng nắm chặt lấy tay cậu hơn. Sự yếu đuối bất lực của Alpha khiến An Lan mềm lòng, cậu bèn ngồi lại ở ngoài cửa với hắn, cho đến khi hắn hoàn toàn bình tĩnh lại.
Cậu không biết Alpha kia về sau thế nào, nhưng đối với An Lan mà nói, một Alpha nhẫn nại khắc chế bản thân, thậm chí còn muốn chiến thắng bản năng trời sinh của mình vô cực kỳ đáng được tôn trọng.
Nghe nói, Tiêu Thần vốn dĩ cũng tiến vào trận chung kết, nhưng bởi vì khoảng cách giữa hắn và Omega kia quá gần nên đã bị ảnh hưởng nhiều nhất, không chỉ phải từ bỏ trận đấu mà còn bị đưa đến phòng bệnh đặc biệt của bệnh viện, cách ly suốt một tuần mới thả về.
An Lan cũng tới bệnh viện đó để chụp X quang. Cậu vẫn còn nhớ rõ các y tá khi ấy đã nghị luận về Tiêu Thần thế nào. Cô độc, trầm mặc, không nói lời nào cũng không có phản ứng với bất cứ thứ gì xung quanh. Lúc ấy, An Lan liền hiểu được, thế giới của Alpha chất lượng tốt cũng không hoàn toàn cường đại, vẻ vang như người ta vẫn tưởng, mà so với những con người bình thường ngoài kia, bọn họ càng phải kiềm chế, nhẫn lại hơn không biết bao nhiêu lần.
Sau khi sự cố này mới được giải quyết ổn thỏa, trận chung kết lại tiếp tục diễn ra vào ngày hôm sau.
Cố Lệ Vũ và Hứa Tinh Nhiên thông qua mục kiểm tra giá trị A của ban tổ chức, đạt yêu cầu tiến vào trận chung kết.
Súng của cả hai đều rất ổn định, tư thế bắn súng rõ ràng là trạng thái tĩnh nhưng cảm giác tràn đầy sức mạnh cùng tốc độ.
Tại một phát súng kích động lòng người cuối cùng kia, Hứa Tinh Nhiên chiến thắng Cố Lệ Vũ.
Kết thúc trận đấu, Hứa Tinh Nhiên hữu nghị bắt tay với Cố Lệ Vũ. Tuy Cố Lệ Vũ rất ít nói, nhưng An Lan lại cảm thấy hắn vô cùng phong độ.
Cố Lệ Vũ không cấm dục, hắn chỉ là lãnh đạm đối với những việc hắn không quan tâm đến mà thôi. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của một mình An Lan.
An Lan thở dài, lại kéo xuống tiếp, rốt cuộc lướt tới cuộc bình chọn hot boy trường học hàng năm.
Bình chọn hot boy trường trung học số III của bọn họ không giống như các trường học khác. Không chỉ yêu cầu mặt đẹp, mà dáng người cũng phải "ngon", còn có học lực này, thể thao này, khí chất nữa này, vân vân mây mây... đều được tính cả vào.
Nói toẹt ra, người có thể trở thành hot boy của trường trung học số III mà chỉ được debut ở vị trí center thì thật quá xúc phạm người đó rồi. Đây là một khuôn mẫu hoàn hảo của toàn bộ nhân loại, một bộ gen hoàn mỹ, không chút tỳ vết cỡ này phải được bảo tồn trong ngân hàng gen hoặc là bỏ vào tên lửa phóng lên không trung để cho cả vũ trụ đều được biết đến.
An Lan nhấn mở kết quả, top 3 hoàn toàn nằm trong dự đoán của cậu, chỉ có điều cái thứ tự này khiến cậu cảm thấy thật là khó tin.
"Ôi chao, tao thật không thể hiểu nổi, chân trước tụi mày còn nói muốn được Tiêu Thần đánh dấu, sau lưng bình chọn hot boy trường lại chỉ cho người ta xếp hạng ba?" An Lan lắc đầu tỏ vẻ từ chối hiểu.
"Môn ngữ văn của cậu ấy quá kém, học lệch siêu nghiêm trọng."
"Thế thì chúng mày cứ xếp hạng trước kỳ thi là được rồi." An Lan có chút cạn lời nói.
"Ha ha."
An Lan lại nhìn vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng, không nhịn được nói: "Lớp trưởng mà chỉ có hạng hai thôi á? Bây giờ tao đang rất nghi ngờ tụi mày kêu gào muốn gả cho cậu ấy chỉ là xạo chó."
"Êu, tao phát hiện mày cực kỳ bảo vệ lớp trưởng của chúng ta đấy nhá."
"Lớp trưởng tốt lắm. Cậu ấy còn cùng tao đến bệnh viện kiểm tra đấy."
Đối với những người mà bản thân coi trọng thì An Làn đều sẽ tận lực mà bảo vệ.
"Lớp trưởng đúng là rất tốt, ở cạnh cậu ấy sẽ thấy rất yên tâm và hạnh phúc, thế nhưng cậu ấy vẫn thiếu một chút xíu xiu......" Kiều Sơ Lạc nâng tay xoa xoa mắt, gợi lên hứng thú của An Lan.
An Lan ấn tay cậu ta xuống: "Mày còn không mau nói thì lớp trưởng đi nhận cơm dinh dưỡng cho cả lớp cũng về đến cửa rồi đây này."
"Ok ok, thiếu một chút khí phách cùng quyết đoán. Cái loại khí phách vương giả không thể không có cũng không thể chống đỡ nổi ấy. Nói toẹt ra thì lớp trưởng của chúng ta chỉ thích hợp làm thừa tướng, phù tá quân vương, bình định thiên hạ chứ không đảm đương nổi ngai vàng, không đủ duy ngã độc tôn." Kiều Sơ Lạc nghiêm túc mà đánh giá.
Đó là bởi vì mấy người còn chưa nhìn thấy dáng vẻ bắn súng của Hứa Tinh Nhiên.
Khiêm tốn, ẩn náu, che giấu hết thảy hơi thở cùng cảm giác tồn tại của chính mình, sau đó làm một kích trí mạng, xoay chuyển cả càn khôn.
"Mày mau nhìn xem hot boy trường chúng ta năm nay là ai? Đảm bảo dọa mày hết hồn luôn?"
"Chậc chậc, đúng vậy, Tiêu Thần với Hứa Tinh Nhiên còn phải xếp sau cơ mà, hạng nhất là..." Tròng mắt An Lan suýt nữa rớt ra ngoài, "Sao lại là Cố Lệ Vũ?"
"Cố Lệ Vũ có đẹp trai không?" Kiều Sơ Lạc hỏi.
"... Đẹp trai." Xét theo thẩm mỹ của đàn ông cũng phải công nhận hắn quả thật rất đẹp trai.
"Dáng người Cố Lệ Vũ ngon không?" Kiều Sơ Lạc lại hỏi.
"... Ngon."
Mặc dù mấy câu như vai rộng, eo thon,... đều rất sáo rỗng, thế nhưng Cố Lệ Vũ quả thật có bản lĩnh mặc quần áo đồng phục xanh trắng bình thường tạo ra một cảm giác cực kỳ cao cấp, xịn sò.
"Quán quân toàn năng ba hạng mục trong trận đấu súng toàn tỉnh quý trước cũng là Cố Lệ Vũ phải không?"
Kiều Sơ Lạc vừa nói như vậy, An Lan chỉ có thể gật đầu.
Mặc dù Hứa Tinh Nhiên đã thắng Cố Lệ Vũ ở hạng mục 10m bia di động, thế nhưng quán quân toàn năng mới chính là bậc vương giả chân chính.
"Cho nên cậu ấy hoàn toàn xứng đáng với vị trí hot boy trường mình đúng không?" Kiều Sơ Lạc hỏi.
An Lan tiếp tục gật đầu: "Không sai, không sai."
"Hơn nữa hot boy trường còn cần phải có phẩm chất riêng nữa."
Đầu năm nay làm hot boy trường cũng có lắm yêu sách vậy cơ à?
"Cậu ấy vĩnh viễn phải là người tình của tất cả mọi người, không có khả năng yêu đương. Mà trong ba người Cố Lệ Vũ, Tiêu Thần cùng Hứa Tinh Nhiên, không có khả năng thích người khác nhất chính là Cố Lệ Vũ! Sau đó, mỗi Omega đều có thể ảo tưởng, ngày này tháng nọ năm kia, ở một thời điểm nào đấy, Cố Lệ Vũ không có khả năng rung động nhất bước xuống thần đàn giá băng, đem lòng yêu một người nào đó..."
An Lan nghe xong khắp người đều nổi da gà da vịt, mà Kiều Sơ Lạc càng nói thì càng xúc động. Lúc này Hứa Tinh Nhiên đi nhận cơm dinh dưỡng đã trở lại, giây phút hắn đi vào cửa lớp kia, An Lan bèn nhanh chóng bịp kín miệng Kiều Sơ Lạc lại.
"Ưm ưm ưm... Ô ô ô..." Kiều Sơ Lạc ném một ánh mắt lên án về phía cậu, ý nói nếu còn không buông tay, hồn Tiểu Kiều tao sẽ bay thẳng tới Tây Thiên, từ nay hương tan ngọc nát.
An Lan buông lỏng tay ra, lấy ra điện thoại gửi tin nhắn cho Kiều Sơ Lạc: [ Thính lực của Alpha rất tốt, cẩn thận lời nói của mày đều bị bọn họ nghe thấy được! ]
Kiều Sơ Lạc ngẩn người, phẫn nộ mà công khai lên án An Lan: [ Thế mà mày còn không nhắc tao sớm! ]
An Lan tiếp tục kéo xuống dưới, cuối cùng cũng lướt tới cuộc bình chọn mới nhất —— Muốn được Alpha nào ôm nhất!
Xét theo phẩm vị trước đó của các bạn Omega trường mình, An Lan cứ tưởng Cố Lệ Vũ sẽ lại xếp hạng nhất, hot boy trường mà, không phải luôn là đối tượng bổ não ảo tưởng của mọi Omega hay sao?
Nhưng không ngờ tới xếp hạng nhất lại là Tiêu Thần, xếp hạng hai chính là Hứa Tinh Nhiên.
Đương nhiên số phiếu của hai người này cũng xêm xêm nhau.
Nhưng là trăm triệu lần không nghĩ tới, Cố Lệ Vũ đã xếp hạng ba thì thôi đi, mà số vote còn chỉ bằng 1/5 Hứa Tinh Viên, quả thực là tụt dốc không phanh.
An Lan vào WeChat hỏi:[ Cố Lệ Vũ không phải là đối tượng bổ não của chúng mày à? Sao người muốn được cậu ấy ôm lại ít dữ vậy? ]
Kiều Sơ Lạc: [ Bởi vì cậu ấy lạnh lùng quá chứ sao, chẳng có ai muốn bị đông chết trong lồng ngực đó đâu. Với cả, lúc buôn chuyện của người khác nhớ phải viết tắt. ]
An Lan: [ Viết tắt cái gì? ]
Kiều Sơ Lạc: [ Mày là người sao Hỏa đấy à? GLY* chứ còn gì nữa! ]
(*Cố Lệ Vũ pinyin là Gu Li Yu)
An Lan: [ Ồ......Cứ như liên lạc bằng ám hiệu ấy nhỉ? ]
Thật ra, An Lan biết ôm Cố Lệ Vũ không lạnh một chút nào.
Cậu đột nhiên nhớ tới vòng tay ôm chặt lấy mình sáng nay của Cố Lệ Vũ, cái ôm ngắn ngủi chưa đến một giây thế nhưng lại vô cùng ấm áp.
Hứa Tinh Nhiên cùng mấy ban cán sự lớp bắt đầu đi phát cơm dinh dưỡng, mỗi người được một lọ sữa chua với một chiếc bánh mì.
Rõ là vừa mới ăn bánh Oreo xong, mà chẳng hiểu sao An Lan lại đói bụng rồi.
Kiều Sơ Lạc quay đầu sang hỏi: "Trời ạ, mày là cái động không đáy đấy à?"
An Lan cười cười, có người đi ngang qua cậu, hai bình sữa chua cùng hai chiếc bánh mì được đặt lên mặt bàn. An Lan ngẩng đầu lên nhìn, thấy Hứa Tinh Nhiên đang cười.
"Sao tôi lại có hai phần vậy lớp trưởng?"
"Có một phần là tôi cho cậu. Có phải cậu luôn cảm thấy vừa đói lại vừa buồn ngủ không?" một tay Hứa Tinh Nhiên chống xuống góc bàn, cúi đầu nhìn chằm chằm An Lan.
"Đúng vậy..."
"Đấy đều là dấu hiệu mang thai."
Hứa Tinh Nhiên vừa dứt lời, An Lan suýt nữa thì bị sặc nước miếng.
"Khụ khụ khụ!"
Hứa Tinh Nhiên bật cười, không khí chung quanh đều nhẹ nhàng rung động theo. An Lan dường như có thể nghe thấy cả tiếng tim đập trong lồng ngực của hắn.
"Đồ ngốc, cậu đang cao lên." Hứa Tinh Nhiên cười cười rời đi.
Mắt An Lan choáng váng, còn Kiều Sơ Lạc thì kích động đến mức túm chặt tay áo An Lan mà không ngừng lắc.
"Đây là lần đầu tiên tao được nhìn Hứa Tinh Nhiên gần như vậy đó! Đôi mắt của lớp trưởng đẹp vãi đạn! Lúc cười rộ lên thì khí chất bùng nổ!"
An Lan bị Kiều Sơ Lạc lắc đến chóng cả mặt, "Đúng đúng đúng, mày cứ từ từ mà nhìn."
Tan học về nhà, An Lan bèn nói với mẹ rằng mình rất dễ bị đói bụng, mẹ cậu bèn chuẩn bị một túi lớn chứa đầy bánh quy với bánh mì để cho con trai cưng mang tới lớp. Kết quả ngày hôm sau đi học, An Lan lại để quên ở trên giá giày không mang theo.
Ban đầu An Lan còn cực kỳ buồn bực, ai ngờ đến lớp học, vừa mới ngồi xuống liền phát hiện trong ngăn bàn của mình nhét đầy ự toàn đồ ăn là đồ ăn.
Nào là sữa tươi bổ sung Canxi, bánh mì trái cây, rau củ sấy,... dù sao cũng đều là những món rất tốt cho sức khỏe. Nhìn một hồi lâu, An Lan thật sự cảm thấy đây đều là những thứ dành phụ nữ mang thai ăn.
Kiều Sơ Lạc đi tới cạnh cậu, hai mắt sáng lòe lòe nhìn đống đồ ăn vặt kia.
"An Lan! Mày mua nhiều đồ ăn vặt thế? Loại rau củ sấy này ngon thì ngon thật nhưng mà đắt lắm, mỗi túi chỉ có mấy miếng bọ à, còn cái trứng cuộn kia nữa, dùng bơ xịn cả đấy! Cả thịt bò sợi này cũng thế, tuy không có bột ngọt nhưng càng ăn càng mê!"
"Sao mày biết những đồ ăn vặt này?" An Lan hỏi.
"Lúc tao xem livestream được chia sẻ đó!"
"Ồ." An Lan nhìn nhìn chung quanh, nghĩ xem ai đã đặt những thứ này lên bàn của mình.
Rốt cuộc là ai mà phải hao tâm tổn trí đến vậy?
Lúc này, Hứa Tinh Nhiên vừa mới đi lấy nước về, An Lan vội vàng hỏi hắn: "Lớp trưởng ơi, là cậu cho tôi mấy thứ này hả? Chắc là tốn kém lắm đúng không?"
Ngoại trừ Kiều Sơ Lạc, hình như cũng chỉ có mỗi Hứa Tinh Nhiên là biết cậu đang cao lên cho nên mới ăn được nhiều như vậy.
Ai ngờ Hứa Tinh Nhiên lại lắc đầu nói: "Không phải tôi đâu."
"Hả? Vậy thì là ai được chứ?" An Lan nhìn quanh bốn phía, không ai để ý đến cậu.
"Cho mày thì mày cứ ăn! Nói không chừng là tấm lòng của bạn học nữ nào đó đấy?" Kiều Sơ Lạc chớp chớp mắt.
"Thôi được rồi..."
Sau giờ truy bài thì đến tiết ngữ văn.
Chủ nhiệm lớp bọn họ - Cường Đầu Trọc cầm phiếu điểm kỳ thi khảo sát chất lượng tuần trước lắc lư đi vào lớp.
Cả lớp vốn dĩ đang chuyện trò sôi nổi bỗng nhiên lặng ngắt như tờ.
Cường Đầu Trọc cười cười, ngón tay búng vào xấp phiếu điểm, cất cao giọng nói: "Xem ra kỳ nghỉ trước của các em phong phú lắm nhỉ —— ngoại trừ chăm chỉ học tập thì trò gì cũng chơi rất hết mình."
Trong nháy mắt, hơn nửa lớp đều cúi gằm mặt xuống.
An Lan cũng chột dạ cực kỳ, bởi vì trong kỳ nghỉ cuối cùng trước khi lên lớp 12, cậu với Kiều Sơ Lạc chỉ toàn đến tiệm net chơi game, mà vừa chơi phát là hết nguyên ngày, thậm chí còn nói dối ba mẹ là đến KFC học nhóm nữa.
Chơi đến chán chê mê mỏi, bài tập hè liền chia ra mỗi đứa làm một nửa rồi chép lại của nhau thế là xong.
Còn muốn nói rõ bản thân thi khảo sát chất lượng thế nào thì... đúng là một lời khó nói.
Cường Đầu Trọc nói tiếp: "Dựa theo truyền thống sau mỗi lần thi khảo sát chất lượng là một lần xếp lại chỗ ngồi của trường trung học số III chúng ta thì các học sinh có thành tích tốt sẽ được ưu tiên chọn chỗ ngồi, cho nên các em hãy ôm bạn cùng bàn của mình nhiều thêm chút nữa, bởi vì các em rất có thể sẽ phải tách ra đấy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT