Quân Huyền thò tay vào túi áo, sờ vào vật cứng nhưng kích thước có phần nhỏ con ấy, hắn nhẹ nhàng móc ra. Tay hắn cầm vật này nhưng vẫn nắm chặt tỏ vẻ thần bí, hắn nhẹ nhàng đi đến trước Vân Lam rồi từ từ mở bàn tay ra.
Bàn tay hắn vừa mở liền hé lộ vật bên trong, vật bên trong bàn tay của Quân Huyền liền phát ra một chút ánh tử kim. Vân Lam vốn không chú ý lắm nhưng nhìn tử sắc phát ra này lập tức soi kỹ hơn.
- Cái…này là tinh thạch thú nhị cấp? Ngươi lén lấy đồ đã nộp để đưa ta sao? – Vân Lam nhìn tinh thạch thú trên tay Quân Huyền đăm chiêu nói.
- Sao có thể? Cái này là của ta đó, từ đầu đến cuối đều chưa đưa ra không tính là của học viện được.
Quân Huyền vừa dứt lời liền làm hai lão sư một phen kinh ngạc. Hắn bảo là chưa lấy ra nghĩa là hắn có ba viên tinh thạch thú nhị cấp, tân sinh có thể giết ba con tinh thạch thú? Điều này hoàn toàn không thể xảy ra.
Mà Vân Lam gạt bỏ vội sự ngạc nhiên quan sát ánh tử kim trên tinh thạch thú hơn. Nhìn lâu một chút nàng mới nhận ra, tinh thạch thú này hoàn toàn không tầm thường chút nào, nó là tinh thạch của yêu thú nhị cấp dị biến.
Tử sắc trên tinh thạch thú là điều chứng minh rõ nhất. Tinh thạch thú bình thường muốn phân loại đều do kích cỡ, nếu trên tinh thạch thú có được những tia ánh sáng thì tinh thạch thú đó đều được xếp loại vào hạng hiếm. Dù tinh thạch thú nhất cấp nhưng có tia tử sắc như này ánh ra cũng đều là hạng hiếm.
- Được, với viên tinh thạch thú này ngươi ta sẽ đổi cho người một hồn kỹ huyền cấp.
Vân Lam không nửa bước chần chừ liền đồng ý, nàng tay nhanh chóng lướt qua mắt Quân Huyền một cái rồi thu tay lại. Vẻn vẹn đúng một hơi thở tinh thạch thú đã nằm trong tay nàng, Quân Huyền thấy tốc độ này mà kinh hãi, Vân Lam lão sư này hoàn toàn không thể dùng cảnh giới mà đo được. Nàng quá mạnh!
Linh Mộng bên cạnh thấy Vân Lam đồng ý như vậy liền ra hiệu kéo tay nàng lại như không đồng ý. Nếu là tinh thạch thú bình thường dù là nhị cấp đi cũng không thể nàng đổi được một hồn kỹ huyền cấp, nhưng nay Vân Lam đồng ý há chẳng phải lỗ nặng sao. Nhưng khi tay Linh Mộng kéo áo Vân Lam thì Vân Lam chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên tay Linh Mộng, quay lại cười hiền một cái rồi để viên tinh thạch thú lên tay nàng.
Linh Mộng cũng lập tức hiểu ý, nàng cầm viên tinh thạch thú về xem thử. Lúc này, nàng mới được quan sát kỹ hơn viên tinh thạch thú nhị cấp này. Quả thật có chút không tầm thường, đến khi tử sắc từ viên thạch thú phát ra Linh Mộng mới hiểu rõ, cuộc làm ăn này hoàn toàn không lỗ chút nào, sợ là còn lãi hơn một phần nhỏ. Vẫn là phó viện trưởng cao tay.
Quân Huyền thì hắn hoàn toàn rõ giá trị của viên tinh thạch thú này nhưng hắn cũng không cần viên tinh thạch thú này cho lắm. Đơn giản bởi vì viên tinh thạch thú dị biến được sử dụng với người có cảnh giới càng cao sẽ càng có lợi. Nếu hắn luyện hóa viên tinh thạch thú này dù cho có luyện hóa triệt để cũng sẽ không bằng thành quả của Vân Lam khi luyện hóa được 5 phần của tinh thạch thú. Vì vậy nên hắn đổi lấy một hồn kỹ tu luyện có lẽ tốt hơn. Mà hắn cũng không dám giữ vật bỏng tay như này, người ta có câu cầm ngọc mà có tội mà.
Quân Huyền nhìn qua cửa sổ lên trời, sắc trời cũng dần chuyển sang màu tối dần, hắn nhẹ nhàng nói:
- Giao dịch đã xong, chúng ta đi ăn tiệc thôi.
Linh Mộng nghe đến chữ ăn tiệc mới nhớ ra việc này, nàng lập tức đứng dậy nói vội vàng:
- Ngươi và phó viện trưởng xuống trước, ta phải đi thay y phục một lát.
Vừa dứt lời, thân ảnh nàng cũng nhanh chóng tan biến trong hư vô. Quân Huyền nhìn qua một màn này cũng chỉ thở dài một tiếng…bao giờ tốc độ của hắn mới có thể nhanh như vậy chứ?
Quân Huyền cau mày một chút rồi chợt nhớ ra thứ gì đó liền cười nhan hiểm nói:
- À, huyền dương trì người đứng đầu có thể mời thêm một người hay người đi cùng ta đi?
Vân Lam suy nghĩ một chút, quả đúng là có quy tắc trong phần thưởng học viện nhưng mà điều quan trọng là người được mời sẽ phải chung phòng với người mời. Như vậy nghĩa là nàng và Quân Huyền sẽ rửa trần cùng nhau, dù có hơi ngại một chút nhưng cảnh giới của nàng vốn đang tắc nghẽn gần đây. Nếu lại vào huyền dương trì lần nữa biết đâu lại lắm được cơ hội.
- Được! – Vân Lam dứt khoát đồng ý, nàng vừa nói xong nhẹ nhàng túm áo sau lưng Quân Huyền nhìn ra ngoài cửa, ném nhanh một cái hắn ra ngoài kèm theo câu nói: “Ta phải thay y phục, ngươi xuống buổi tiệc trước đi.”
Hắn bị ném ra ngoài không kịp phòng bị gì liền nằm bẹp xuống đất, vừa bò lồm ngồm dậ vừa nói:
- Ơ? - Quân Huyền gương mặt khó hiểu: “Muốn ta ra ngoài thì cứ nói là được rồi, đâu cần bạo lực như vậy?”
Biết là nói cũng không lại, đánh cũng không thể với Vân Lam, Quân Huyền mang cực tức khó hiểu này đến bữa tiệc. Vừa đến bữa tiệc hắn cũng ngạc nhiên ra mặt. Bữa tiệc hôm nay cũng là thịnh soạn quá, đồ ăn đều là những đồ ăn được chọn lọc có thể tăng lượng hồn lực trong cơ thể. Mà đặc biệt bữa tiệc này cũng quá khoa trương đi, mở ở sân rộng nhất hồn hệ, không phân biệt già trẻ trai gái, thân phận ra sao đều có thể tham gia ăn mừng.
- Vân Lam lão sư vì ta mà chơi lớn thật rồi. – Quân Huyền nuốt nước miếng “ực” một cái rồi thầm nói.
Quân Huyền vừa đến liền được học viên hồn hệ đón tiếp nhiệt tình, đưa đến tận nơi chỗ ngồi. Nhìn bàn hắn ngồi có lẽ cũng là bàn chỉ có những cao tầng hồn hệ có thể ngồi, xung quanh bàn không hề có mấy bóng học viên, những học viện có thể ngồi ở đây đều là đệ tử của lão sư nào đó.
Nói đến đệ tử không thể thiếu Thanh Thúy, nàng đang ngồi cùng với Tiểu Ly. Hai người nói chuyện cũng rất thân thiết, có lẽ từ sau khi nàng đưa cho Tiểu Ly giấy chứng chỉ tân sinh để tiến vào huyền cảnh nên cả hai mới thân thiết hơn. Thấy Quân Huyền được đưa đến, hai nàng đều lùi sang bên cạnh để lại ở giữa một ghế trống hàm ý Quân Huyền sẽ ngồi đó.
Hắn đương nhiên hiểu ra liền tiến tới ngồi xuống, nhìn bên cạnh Quân Huyền hai mỹ nhân nồng nhiệt đón tiếp khiến không ít đệ tử chân truyền của các lão sư ghen tị.
- Đệ cũng giỏi thật nha, vào huyền cảnh liền khuấy động cả huyền cảnh lên giúp hồn hệ nở mày nở mặt. – Thanh Thúy thấy Quân Huyền vừa ổn định chỗ ngồi liền cười tươi nói.
- Là do có tỷ đưa ta nhiều đan dược nên mới giúp đạt được thành quả như này. – Quân Huyền cũng không hề nhận hết công lao công sức về mình mà lại mỗi khi ai nói vấn đề này hắn đều chia sẻ một ít công sức về người đó.
- Đâu có a, nói cho đệ biết đan dược đó ta chỉ góp được một ít thôi. Còn lại là Linh Mộng lão sư đưa cho đệ đó, dù sư phụ ngoài mặt lạnh lùng nhưng bên trong thì ấm áp luôn quan tâm người khác. – Thanh Thúy lí giải cho Quân Huyền.
Nói đến đây hắn có chút cảm giác nợ ân tình vị lão sư này nhiều một chút. Hắn biết Tiểu Ly có thể tham gia vào huyền cảnh là do một tay Linh Mộng sắp xếp, đan dược đưa cho hắn và Tiểu Ly cũng đều là nàng luyện ra, phẩm chất cũng cực kỳ hoàn hảo không hề qua loa chút nào.
- Ân tình này, ta phải lấy thân báo đáp mới được. – Quân Huyền nghĩ thầm trong lòng.
- Vậy hôm sau đến luyện đan môn, ta phải cảm ơn Linh Mộng lão sư đầu tiên rồi. – Quân Huyền nhẹ gật đầu với Thanh Thúy rồi đáp lại.
Bên tai trái Quân Huyền, Tiểu Ly kéo tay áo hắn khiến hắn lập tức quay sang, nàng nhẹ nói:
- Quân Huyền, trong tu luyện ta có vài chỗ không hiểu, muốn đệ chỉ điểm đôi chút.
Đối với vị tỷ tỷ này, Quân Huyền hắn cũng không hề có ý muốn từ chối.
Hắn cười tươi đáp:
- Sẵn sàng lúc nào!
- Được, vậy mai ta đến phòng đệ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT