Có tầng kim quang hộ thể này, súng đạn dao gậy bình thường đã không thể đả thương được hắn.
“Tiếc thật, nếu từ bé mình đã có được kim quang hộ thể này thì tốt rồi.” Hứa Kỳ Tịch cảm khái. Nếu được như vậy, dù khi bé hắn quậy phá cỡ nào cũng không sợ bị đánh. Cho dù cha mẹ cùng đánh thì hắn cũng có thể ngênh ngang chịu đòn.
Đối diện, Họa Mi hai tay chống cằm, giống như đang đắm mình “thưởng thức”. Cô đang nhớ lại tất cả chi tiết và cảm giác của Hứa Kỳ Tịch khi thưởng thức tiên hào.
Trên người cô ẩn ẩn như có thứ gì đó bị dẫn dắt ra.
“Vẫn chưa đủ, cần thêm chút nữa. Hứa Kỳ Tịch, anh no chưa?” Họa Mi ngẩng đầu lên hỏi.
“No rồi, no lắm rồi.” Hứa Kỳ Tịch xoa bụng.
“Tiếc thế. Anh phải tranh thủ thăng cấp nhé, sau khi thăng cấp thì cường độ thân thể sẽ mạnh hơn, đến lúc đó cũng có thể ăn được nhiều hơn.” Họa Mi nói xong thì lấy giấy bút ra, bắt đầu viết cái gì đó.
“Em viết gì thế?” Hứa Kỳ Tịch hỏi.
“Nguyên liệu nấu ăn, chỗ nguyên liệu nấu ăn hiếm có như sinh vật năng lượng tinh thần mà anh có cũng đủ cho em trổ tài. Em viết một danh sách, anh xem thử có tìm được hết hay không. Thế giới của em và anh hơi khác nhau, nên em không dám chắc chỗ anh có mấy thứ này hay không. Nếu không có đúng loại thì cố gắng tìm một vài thứ tương tự để thay thế cũng được. Chỉ cần nguyên liệu đầy đủ thì em có thể nấu ra được tiên hào ngon hơn hôm nay cả chục lần.” Họa Mi tự tin nói.
“Ngon hơn cả chục lần á? Thế cũng được à?” Hứa Kỳ Tịch cảm giác bữa ăn hôm nay đã ngon đến mức khiến người ta lâng lâng lên mây rồi, nếu như ngon hơn cả chục lần thì chẳng phải sẽ làm người ăn trực tiếp phi thăng à?
Chỉ riêng khoảng ngon hơn gấp chục lần này thôi, hắn phải cố gắng đi săn tinh thú mới được!
Hứa Kỳ Tịch đã bổ não ra cảnh tượng tất cả nhân dân Đại Hạ vì món ngon mà ra sức săn bắn tinh thú rồi.
Đối với tinh thú thì có lẽ hơi tàn nhẫn… nghĩ tới đây, giọt nước mắt từ bi của Hứa Kỳ Tịch không khỏi rỉ ra từ khóe miệng.
“Ừ, không thành vấn đề. Em sẽ nghĩ cách xử lý những sinh vật năng lượng tinh thần này, hoặc là nghiên cứu ra một loại phong ấn đặc biệt, có thể đưa lên bàn ăn với số lượng lớn.” giống như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Hứa Kỳ Tịch, Họa Mi ở trước mắt gật đầu nói: “Truyền thừa của hệ bọn em có kinh nghiệm liên quan, sau này em lại nghiên cứu một phen là xong thôi. Kết hợp với năng lực của Họa Mi thì chắc sẽ đơn giản hơn. Anh cứ chờ tin tốt của em là được.”
Hơn nữa, bây giờ không thể so với trước kia… Trước kia hắn chưa phải lo nghĩ gì nhiều. Bây giờ lại có biết bao việc phải lo, đám người ngoài hành tinh kia là một quả bom hẹn giờ, nếu không xử lý thì có thể nổ bất cứ lúc nào.
“Nếu như được thì mấy năm nữa mình sinh con cũng được. Cỡ sáu bảy năm chẳng hạn?” Hứa Kỳ Tịch đề nghị. Khi đó, hoặc là văn minh hệ thống tinh thần ngoài vũ trụ kia bị tiêu diệt, hoặc là thế giới này chấm dứt…
“Ừ, cũng được. Nhưng em cứ có cảm giác sẽ có chuyện.” Thẩm Họa Mi nhẹ nhàng gõ tay, nhưng cô không thể nói ra được nguyên nhân tại sao mình lại cảm thấy như vậy.
“Ừm… em nói vậy làm anh cũng cảm giác không ổn lắm.” Hứa Kỳ Tịch được nhắc nhở xong thì trong lòng cũng cảm nhận được.
Chẳng lẽ sáu bảy năm sau mình sẽ không sinh được con ư?
Hay là chờ tới buổi học tiếp theo rồi đi hỏi thầy giáo thử xem nhỉ?
Chương 60: Cảm giác bản thân bị mạo phạm
Nhưng dù là tên hay tạo hình tóc dài bay bay của thầy giáo Đại Uy đều khiến người ta có cảm giác hắn là dân FA… Không biết vấn đề này có nằm ngoài khả năng của hắn hay không?
Hứa Kỳ Tịch lười nhắc nằm ườn trên sô pha xem tivi, chờ cơm tiêu hóa hét. Ăn quá no nên đi mấy bước cũng thấy mệt.
Đồng thời, chổi và đồ hốt rác trong phòng tự động bay lên, bắt đầu quét dọn. Cây lau nhà cũng bay sát theo sau. Đây là Hứa Kỳ Tịch vẫn chưa nắm vững việc điều khiển tinh thần lực của bản thân. Dù sao hắn cũng chỉ vừa mới từ người thưởng biến thành người thức tỉnh cấp hai được có mấy ngày.
Trong sinh hoạt hằng ngày, thật sự không có năng lực nào tiện dụng hơn niệm lực. Hứa Kỳ Tịch cảm thấy may mắn vì bản thân mình vừa thức tỉnh năng lực cánh cổng kỳ tích, đồng thời còn được tặng kèm cả chức năng niệm lực này.
Họa Mi cầm ít đồ ăn vặt ra, ngồi xuống bên cạnh Hứa Kỳ Tịch: “Xem chương trình gì thế?”
“Xem bản tin thời sự trưa, gần đây tin tức còn quan trọng hơn mấy tiết mục giải trí nữa.” Hứa Kỳ Tịch cảm khái.
Tin thời sự gần đây hoàn toàn không nhàm chán như lúc trước nữa. Mỗi tiết mục của từng kênh đều đưa tin nội dung có liên quan tới tinh thú, tranh thủ khiến cho người dân hiểu thêm về tinh thú và trấn an mọi người.
Kể từ ngày tầng phòng ngự thứ 9 bị phá, đám người của văn minh tinh thần kia đã nhanh chóng phát động tấn công xâm lấn vào đây nhiều hơn.
Thân ảnh tinh thú trực tiếp xuất hiện theo dạng hình chiếu như ở nhà lão Cao đã diễn ra khắp thế giới.
Từng con tinh thú nhỏ bắn ra khỏi người tinh thú côn trùng cứ như đạn đạo, chúng nó bắn ra bốn phương tám hướng, bay thẳng vào đám người gây ra hỗn loạn.
Dù không thể tiếp xúc với nhân loại, nhưng một khi đám tinh thú này bắn tới, mọi người vẫn bất giác cảm thấy hoảng sợ.
Một khi đám đông phát sinh khủng hoảng thì dễ gây ra sự cố giẫm đạp lên nhau.
Mà sương mù lại là sản phẩm tặng kèm sau khi tinh thú giáng lâm.
Nếu như mấy loại tinh thú nhỏ giáng lâm thì có phải phạm vi sương mù kia cũng sẽ cực nhỏ hay không?
Nếu như bắt tinh thú loại nhỏ, lại để nó có thể triển khai thế giới gương thì có phải sẽ liên tục sinh ra sương mù giúp ích cho việc tu luyện không đây?
Hứa Kỳ Tịch tưởng tượng đến chuyện mình ngậm tinh thú nhánh cây trong miệng nhưng không giết chết nó, chỉ để nó liên tục sinh ra sương mù… Nếu vậy thì hắn sẽ có thể liên tục hấp thu sương mù để tu luyện rồi.