Đây là tinh thú đẳng cấp cao mà họ đang chuẩn bị đi thảo phạt nhưng vẫn chưa thành công.
Cho đến giờ tinh thú thiên tai đẳng cấp cao thế này vẫn chưa từng xuất hiện tại thành phố tập trung đông người… Thật ra là do chưa có thế giới gương đủ cường độ để chứa bọn chúng.
Tin tình báo duy nhất là tuần trước ở một sa mạc hoang vu nào đó của nước Đại Hạ có khả năng từng xuất hiện dấu vết của thế giới gương chứa tinh thú thiên tai kiểu này.
Nhưng các cô vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị thảo phạt… Muốn tiếp tục nâng cấp hệ thống Đại Hạ thì bắt buộc phải có thông tin từ những tinh thú đẳng cấp thế này.
Kết quả là trong thế giới gương sắp sửa biến mất của Hứa Kỳ Tịch lại đột nhiên chui ra một con tinh thú như thế.
Giống như là một con cá voi lớn chui ra từ một đồng xu 5 hào vậy.
Trạng thái của người khổng lồ đá lúc này không tốt lắm.
Thế giới gương sắp biến mất không thể chứa được sức mạnh của nó, bản thể của nó trông như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào vậy.
Nhưng dù có như vậy, một quyền của nó vẫn đủ sức để đánh Hứa Kỳ Tịch và Diệt Hoàng đang có mặt trong nhà thành người thực vật… Chỉ cần chúng nó muốn, sức mạnh của tinh thú có thể xuyên qua căn nhà.
“Đằng sau văn minh tinh thú chắc chắn có sự tồn tại của sinh linh có trí khôn. Chẳng lẽ bọn chúng nhận ra thầy Hứa là sự uy hiếp của mình nên bất chấp trả giá đắt cũng phải tiêu diệt thầy Hứa ư?”
Khiến hắn biến mất một cách kỳ lạ như thầy Giải chẳng hạn?
Mà quan trọng hơn là, khi tiến hành công tác “thu dọn”, các cô đã lặng lẽ bị dụ ra xa hơn một chút.
Chắc chắn đã có âm mưu từ trước.
“Lôi long!”
Thiếu nữ sấm sét màu hồng lại ra tay lần nữa, cô đã dùng tốc độ nhanh nhất để chi viện. Nhưng dù vậy, lôi long màu hồng của cô vẫn chậm hơn người khổng lồ đá một nhịp.
“Phải cản thế nào đây…”
Đứng đằng trước Hứa Kỳ Tịch, dù bác sĩ Diệt Hoàng có dốc hết sức chém ra ánh sáng màu vàng kim, nhưng so với nắm đấm của người khổng lồ đá, rõ ràng ánh sáng của cô kém hơn nhiều.
“Thầy Hứa, có lẽ chúng ta phải trở thành người thực vật một thời gian rồi…”
Bác sĩ Diệt Hoàng thầm nghĩ.
Cô dốc hết sức lực của bản thân để bảo vệ cho Hứa Kỳ Tịch và Tề Y San.
Đây là điều cuối cùng cô có thể làm.
Mà lúc này, tay của Hứa Kỳ Tịch vừa hay đặt lên trên Sổ Điểm Danh.
Tinh thần lực sau khi cường hóa của hắn có được một vài sức mạnh của niệm lực… Ví dụ như di chuyển một số đồ vật nhỏ.
Hiện giờ Sổ Điểm Danh đang giở tới giao diện chuột Hamster bọc trong chăn đơn.
Đây là giao diện Sổ Điểm Danh mà Hứa Kỳ Tịch đang mở khi bị lũ lâu la tinh thú thiên tai tấn công lúc trước.
Số hiệu: Diệu Diệu
Chú thích: Đường nào cũng mở được.
Giao diện trang giới thiệu vắn tắt vẫn không có thay đổi gì nhưng Hứa Kỳ Tịch có thể nhận thấy rằng hắn và Sổ Điểm Danh thân thiết với nhau hơn.
Toàn bộ đốm sáng trên người hắn đều rơi ra… Điều này khiến cho làn da của hắn trở nên trắng mịn, lông chân cũng biến mất luôn.
Đã thức tỉnh xong.
“Cửa…”
Trong não hải Hứa Kỳ Tịch lóe lên một suy nghĩ.
“Diệu Diệu!”
Miệng của hắn như được tăng tốc, dùng tốc độ nhanh nhất để gọi tên trong Sổ Điểm Danh.
“Chít ~”
Vẫn chỉ có một tiếng “chít ~”
“Cứu tui với, anh Diệu ơi!”
Dường như Hứa Kỳ Tịch lại tiến vào trạng thái tăng tốc một lần nữa, lần này trong chớp mắt ngắn ngủi, dường như tinh thần lực của hắn, miệng của hắn đã theo kịp tiết tấu “tăng tốc” này.
“Chít chít ~”
Thay đổi rồi!
Rốt cuộc anh Diệu không tiếp tục trả lời hắn bằng tiếng “chít” vạn năm không đổi nữa, lần này đáp lại bằng hẳn hai tiếng liền.
Theo tiếng đáp lại của anh Diệu, tinh thần lực của Hứa Kỳ Tịch được điều động toàn bộ.
Một cánh cửa tràn ngập phong cách khoa học viễn tưởng huyễn hóa ra trước mặt hắn… Chỉ có mình hắn nhìn thấy, nó giống như cánh cửa mà hắn thấy lúc thức tỉnh vậy.
“Mở!”
Sống chết trước mắt, tiềm năng của Hứa Kỳ Tịch được bộc lộ.
Cánh cửa màu tím mở ra…
“Chít ~”
Một tiếng kêu đáng yêu truyền từ cửa ra, mang theo sức mạnh chấn động tâm linh.
Dường như đằng sau cánh cửa có một tia sáng vượt qua thế giới mà đến đây.
Tia sáng đó bắn thẳng vào chuột Hamster trong chiếc lồng bên cạnh!
Tất cả đều xảy ra trong trạng thái tăng tốc.
Xoẹt ~
Tia sáng kia bắn vào người chuột Hamster… Sau đó xuyên qua nó.
Hứa Kỳ Tịch cứ cảm thấy trong khoảnh khắc đó, bầu không khí hơi gượng gạo.
Tia sáng xuyên qua chuột Hamster chiếu thẳng về phía trước.
Cuối cùng, nó chiếu lên đứa con gái lô hội của Hứa Kỳ Tịch.
Xoẹt ~
Tia sáng nổ tung.
Chỉ trong chớp mắt, có một con Hamster khổng lồ ngầu lòi xuất hiện phía trên đám người Hứa Kỳ Tịch. Cơ thể cao đủ 5m của nó bảo vệ đám người Hứa Kỳ Tịch bên dưới mình.
Lông của con Hamster này tung bay, hai mắt không phải mắt tròn màu đen mà là đồng tử kỳ lạ màu đỏ tươi, ẩn chứa sự uy nghiêm.
Hơn nũa, móng của nó không ngắn cũn đáng yêu mà thon dài mạnh mẽ. Điều duy nhất không phù hợp với phong cách tuấn mĩ của nó chắc hẳn là cái đuôi lô hội nho nhỏ kia thì phải?
Ngay khi xuất hiện, nó không thèm ngẩng đầu mà vung ngay móng vuốt đập vào nắm đấm của người khổng lồ đá.
Móng vuốt của Hamster 5m đã to lắm rồi nhưng so với nắm đấm của người khổng lồ đá thì vẫn còn nhỏ lắm.
Nhưng chính móng vuốt không cân sức ấy lại khiến nắm đấm của người khổng lồ đá tan thành mảnh vụn ngay khi va chạm!
Sự sụp đổ này giống như một lời nguyền lan từ nắm đấm lên phía trên, khiến người khổng lồ đá vỡ tan tành.
Dường như có một thứ gì đó rơi từ trên người của người khổng lồ đá ra.
Nhưng bọn người Hứa Kỳ Tịch còn chưa kịp nhìn rõ, móng vuốt của chuột Hamster đã nắm lại, bắt lấy thứ đó.
Làm xong mọi việc, chuột Hamster quay đầu lại, nhìn Hứa Kỳ Tịch.
“Chít~”
Nó kêu nhỏ một tiếng.
Hứa Kỳ Tịch không hiểu nhưng lúc này hắn chỉ cần cảm ơn là được rồi:
“Cảm ơn anh Diệu!”
“Chít ~”
Chuột Hamster thu nhỏ lại, ánh sáng cũng biến mất.
Một lát sau, một chậu lô hội xuất hiện ở vị trí của chuột Hamster.
Màn hình của Sổ Điểm Danh lóe sáng.
Phần ghi chú của chuột Hamster Diệu Diệu có thêm vài câu: Đường nào cũng có thể mở, lần giao dịch này kết thúc. Anh trai à, anh có định bán Sổ Điểm Danh trong tay mình không? Nếu bán thì liên hệ với tui nhé, tui sẽ mua lại với giá cao.
Hứa Kỳ Tịch vô thức cất Sổ Điểm Danh đi.
Màn hình Sổ Điểm Danh tối lại.
Ngay sau đó, thế giới đen trắng cũng sụp đổ.
Hứa Kỳ Tịch chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn, có cảm giác như đầu và chân đổi chỗ cho nhau.
Đây là quá trình thế giới gương sụp đổ, trở lại hiện thế.
“Ơ? Chúng ta không sao à?”
Diệt Hoàng nghi hoặc nhìn chính mình, cô không bị biến thành người thực vật à?
Người khổng lồ đá kia đâu?
Bị tiêu diệt rồi à?
“Yên tâm đi, đã không sao rồi.”
Hứa Kỳ Tịch an ủi, một tay của hắn ôm Sổ Điểm Danh, tay còn lại bị Tề Y San vừa hồi phục lại nắm chặt.
Hứa Kỳ Tịch thì nhìn vào cây lô hội trên mặt đất.
Lần này nó chính là đại công thần.
Hứa Kỳ Tịch khởi động tinh thần lực, cẩn thận nâng lô hội lên, đặt nó ở phía trong khuỷu tay của mình rồi ôm chặt.
Năng lực siêu phàm tiện dụng đấy chứ!
“Thầy Hứa!”
Bác sĩ Diệt Hoàng đứng bên cạnh nhìn thấy hành động của Hứa Kỳ Tịch thì mở trừng mắt.
“Sao thế?”
Hứa Kỳ Tịch hỏi.
“Sao anh làm được thế?”
Bác sĩ Diệt Hoàng chỉ vào lô hội trong tay hắn.
“Thì dùng tinh thần lực nâng lên chứ còn gì nữa?”
Hứa Kỳ Tịch đáp.
Bác sĩ Diệt Hoàng: “…”
Có chuyện cô vẫn chưa kể cho Hứa Kỳ Tịch nghe… Ở giai đoạn hiện giờ, trước khi đi vào thế giới gương, người có năng lực mới chỉ là người có tinh thần lực khá tốt.
Bọn họ chỉ có thể sử dụng năng lực trong thế giới gương.
Cũng tức là không thể sử dụng năng lực mới ở hiện thế, mà hiện giờ, hệ thống Đại Hạ của bọn họ mới đến phiên bản 0.8, chỉ là giai đoạn bắt đầu.
Lúc trước cô đã từng nói, biết đâu sau này người có năng lực mới có thể dựa vào ý chí của mình mà tự do mở không gian thế giới gương.
Có lẽ sau này, bọn họ có thể thi triển năng lực siêu phảm ngay ở hiện thế.
Nhưng ít nhất bây giờ thần thiếp vẫn chưa làm được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT