Lục Ngạn thật sự thực hiện như lời hắn nói, rất nghiêm túc hành động.
Chu Nghị mỗi ngày khổ cực đi làm rồi chăm chỉ tập yoga, về nhà còn bị
người yêu tinh lực dồi dào đè xuống giường, dù có từ chối cũng vô dụng,
người yêu sẽ đem anh kéo lại, sau đó kích thích những điểm mẫn cảm trên
thân thể anh, thế nào đi nữa anh cũng không nói được, thời điểm tính khí bị nắm chặt, Chu Nghị chỉ có thể tước vũ khí đầu hàng, hắn hôn ngực sẽ
chủ động ưỡn ra đáp lại. Chu Nghị chỉ bất lực thở dốc, tiếp nhận từng
lần xỏ xuyên mãnh liệt của người yêu, đến khi rít gào lên đỉnh. Mỗi ngày vận động cường độ cao như vậy khiến ngày thứ hai Chu Nghị đến công ty
là dáng vẻ uể oải.
"Chu Nghị, gần đây cậu ở cạnh bạn gái suốt sao?" Vẻ mặt của đồng nghiệp ám muội, cậu ta đáng giá anh từ trên xuống dưới.
". . . Không có." Chu Nghị cẩn thận đặt mông ngồi xuống ghế, phần xương đuôi truyền đến đau nhức khiến anh đau khổ nhăn mặt.
Sáng sớm trước khi ra ngoài, Chu Nghị đang cúi người xỏ giày, đột nhiên
người yêu phía sau đè anh lên cửa, cách cửa có thể nghe thấy tiếng mẹ
con nhà đối diện nói chuyện rời nhà, Chu Nghị vội vàng muốn đi làm nên
từ chối lại bị người yêu vỗ mạnh lên mông một cái. "Đừng giả bộ, đối xử
thô bạo như vậy không phải càng khiến anh có nhiều khoái cảm hơn sao?"
Giọng nói không kiên nhẫn cùng âm trầm của Lục Ngạn vang lên, hắn đặt
anh lên cửa, nửa người dưới tàn nhẫn va chạm, "Rõ ràng bên trong cắn em
rất chặt."
Người yêu không dịu dàng khiến Chu Nghị không thoải mái, anh nhíu mày đè xuống tiếng rên rỉ. Gần đây mỗi khi làm tình đều mang lại cảm giác bị
ép buộc, bước dạo đầu làm rất qua loa, có lúc bên dưới chưa chuẩn bị tốt đã bị đâm vào. Thành thật mà nói cảm giác của anh rất không tốt, nhưng
dù tâm trạng không thoải mái, bị hắn đối xử thô bạo như vậy nhưng thân
thể theo bản năng vẫn sẽ phản ứng.
Lần làm tình vội vàng kịch liệt vào sáng sớm cứ như vậy kết thúc, cho tới khi Chu Nghị bị đồng nghiệp hỏi thăm.
"Đừng che giấu." Đồng nghiệp xua tay, "Ai cũng thấy dáng vẻ miệt mài quá độ của cậu rồi, bạn gái của cậu cũng thật lợi hại."
"Có thật không?" Chu Nghị kinh hãi biến sắc, gần như từ trên ghế nhảy xuống, "Rõ ràng như vậy sao?"
"Ồ, đây là thừa nhận rồi sao." Mặt đồng nghiệp hiện lên tia trêu chọc,
"Thành thật thừa nhận không phải tốt hơn à, có gì đâu mà che giấu."
". . ." Chu Nghị bây giờ mới phản ứng được bản thân mắc câu, thở
dài một hơi, cảm giác rất bất lực, "Anh không nên tuỳ tiện doạ tôi như
thế."
"Tôi không có doạ cậu." Anh bạn đồng nghiệp xấu xa cười nói, "Tuy cậu
chưa tới mức tinh tẫn nhân vong nhưng mỗi ngày đều mang mấy dấu vết mờ
ám như vậy tới công ty, dù là người không để ý cũng có thể thấy cuộc
sống về đêm của cậu sống động như thế nào đi."
"Anh có ý gì? . . ." Chu Nghị có dự cảm không tốt. Nhờ anh đồng nghiệp
không có thiện ý nhắc nhở Chu Nghị mới phát hiện sau gáy mình rõ ràng có một dấu hôn bị cắn ra, bởi vì ở phía sau gáy nên trừ anh ra những người khác đều có thể thấy được.
"Cũng không phải mình hôm nay, hai ngày trước trên vành tai của cậu cũng có vết cắn sậm màu sắp chảy máu." Đồng nghiệp trêu ghẹo nói, "Dữ vậy,
bạn gái cậu không phải là mấy cô nàng hung dữ trong truyền thuyết đó
chứ?"
". . ." Chu Nghị xấu hổ không nói nên lời, thật sự muốn đem mặt mũi chui vào văn kiện không cần đi ra.
Tối về đến nhà, Chu Nghị hướng người yêu oán giận chuyện này. "Em để mấy dấu hôn rõ như vậy, anh làm sao có thể nâng nổi đầu ở công ty?" Chu
Nghị nhớ lại cô nhóc ở văn phòng sáng nay, vừa thấy mình đã lúng túng
chuyển mắt. Nghĩ lại anh có chút khó chịu trách cứ.
"Chuyện này cũng không phải việc không thể lộ ra ngoài, có gì mà anh
phải sợ chứ." Người yêu liếc anh một cái, lạnh nhạt bắt đầu cởi quần áo.
"Bị người khác nhìn thấy rất khó giải thích." Chu Nghị nghĩ nếu thật sự như em nói không phải thần kinh quá thô đi.
"Người ta nhìn thấy thì nhìn, có gì đâu mà phải giải thích."Lục Ngạn bắt đầu cởi cúc áo, nói, "Làm tình cùng người yêu là chuyện bình thường."
"Nhưng không cần thiết phải để tất cả người xung quanh đều biết." Nếu
gặp người lại để họ biết rõ tối qua bản thân làm gì thật sự khiến bản
thân rất lúng túng.
"Tại sao không thể để cho người khác biết?" Đối phương tức giận vì không cởi được cúc áo, hắn thẳng tay kéo mạnh, từng chiếc cúc rơi xuống và đi lạc dưới sàn nhà.
"Quan hệ hiện tại của chúng ta đương nhiên không thể công khai với mọi
người." Người yêu vẫn chưa tốt nghiệp trung học phổ thông lại ở cùng một người đàn ông, nếu như bị truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ bị đuổi học.
"Tại sao, anh cảm thấy chuyện này rất mất mặt ư?" Người yêu lạnh
giọng nói, hắn tới gần anh, vừa đi vừa cởi quần áo vứt xuống sàn nhà.
Sau đó cởi lưng quần.
"Vấn đề không phải là chuyện có thể diện hay không. . ." Chu Nghị ngẩng
lên phát hiện đối phương đã cởi sạch chỉ còn lại một chiếc quần lót, cái mông còn đau khiến anh sợ tới run lên, "Chúng ta nói chuyện bình
thường, đừng cởi quần áo được không?"
Người yêu nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy ác ý.
"Dù sao anh cũng không nghe lời em, vẫn là làm tình tốt hơn."
Thời điểm bóng dáng hắn đổ tới, anh căn bản không thể tránh thoát.
So với cái mông cả người anh còn đau hơn, Chu Nghị không muốn làm tình
chút nào, một bên bị hắn hôn đầy thô lỗ, một bên thở dốc không thể nói
chuyện, Lục Ngạn hoàn toàn coi việc anh phản kháng trở thành chuyện tình thú, hắn cởi quần áo của anh, vùi đầu trước ngực anh hút cắn, mấy ngày
nay đều bị gặm cắn quá độ nên hiện giờ anh chỉ cảm thấy đau xót, Chu
Nghị cau mày kêu rên, "Em nhẹ chút, thật sự đau quá. . . Ưm. . ."
Lục Ngạn như không nghe thấy, đầu lưỡi ướt át từ hai bên ngực liếm
xuống, đi tới vùng bụng bằng phẳng, Chu Nghị bị hút đến tê dại, bụng
dưới dâng lên một dòng điện nóng bỏng, khí lực chống cự dần dần trôi
mất, Chu Nghị bi thảm nhận ra một chuyện, chỉ cần Lục Ngạn muốn, sợ rằng dù như thế nào đi nữa cuối cùng chính anh vẫn nghe theo.
Nhưng mà ngay khi Chu Nghị thả lỏng thân thể, cái mông nâng lên để cho
Lục Ngạn dễ dàng đâm ngón tay vào thì động tác của hắn dừng lại.
Lục Ngạn rút ngón tay đã đâm vào miệng huyệt, bàn nắm chặt eo Chu Nghị khiến anh đau đến kêu lên.
"Tại sao chỗ này lại tím?" Lục Ngạn kiềm chế âm thanh, trầm giọng hỏi.
Chu Nghị nhớ tới lúc huấn luyện chiều nay trong phòng tập có một người
cũng là nhân viên trong tòa nhà anh đi làm, tính cách của cậu ta khá
nóng nảy nhưng quan hệ của hai người cũng không tốt, khi Chu Nghị nín
giận nâng tạ lên lại bị cậu ta đấm vào bụng một cái, Chu Nghị bị tuột
tay suýt nữa tạ rơi vào chân. Một lần đánh của tên kia cũng quá tàn
nhẫn, khiến anh đau vô cùng, vết sưng tím này chắc chắn tạo ra lúc đó.
Chu Nghị do dự không biết nên giải thích thế nào.
Chưa kịp nghĩ ra lý do, Lục Ngạn đột nhiên cúi đầu cắn lên phần da thịt tím sậm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT