Gần trưa ngày hôm sau, các môn phái phụ thuộc vào Bạch Vân tông đi đến đại điện để giao nộp cống phẩm và dự tiệc, sau khi giao nộp cống phẩm xong, Bạch Hàn Phong bắt đầu quan sát đại điện.
Trong tầm mắt hắn, hắn nhìn thấy đã có rất nhiều người đã ngồi hai bên đại điện, khí thế thu giấu nhưng có áp khí vô hình bao phủ xung quanh. Bạch Hàn Phong liếc sơ thấy nhiều tu vi Linh Đan,
Tuy Linh Đan bất quá chỉ hơn hắn một cấp, nhưng mà đối với hắn mà nói tuyệt đối là cường giả,. Bạch Hàn Phong thầm cảm thán, không biết khi nào thì hắn mới đạt đến tu vi như vậy, thở dài rồi hắn lại tiếp tục đưa ánh mắt quan sát.
Nhìn cách ăn mặc thì trong đại điện trừ người Bạch Vân tông ra còn có người của Hoan Đao Môn, Thanh Hải môn, Hành Sơn môn, Lạc Vân môn.
Chưởng môn và trưởng lão mỗi phái mang theo mấy đệ tử trẻ tuổi. không nam thì nữ, chỉ có riêng Tử Vận môn của Bạch Hàn Phong là ít người nhất, bởi vì số người có tu vi linh sư đã chết gần hết trong nội chiến, Tử Vận môn còn chưa bị môn phái khác thôn tính đã là gặp may lắm rồi.
Nói đi cũng phải nói lại, năm môn phái kia không phải không muốn thôn tính Tử Vận môn, chúng rất muốn là đằng khác, thế nhưng khó mà thực hiện được, nếu bây giờ bất cứ một môn phái nào ra mặt cũng sẽ dẫn đến sự tấn công của các phái còn lại,
Chính nhờ tình thế vi diệu đó mà Tử Vận môn mặc dù, xuống cấp đến không chịu được nhưng mà vẫn còn lay lắt sống đến bây giờ.
Lúc này Lưu Giang chỉ về một góc rồi nói:
“Chưởng môn, chỗ chúng ta ở kia”
Ghế Tử Vận môn gần cửa đại điện, cách hàng chính xa nhất. Các sơn môn khác như Hoan Đao Môn, Thanh Hải môn, Hành Sơn môn, Lạc Vân môn đều ngồi trên Tử Vận môn. Cái này là đương nhiên, thực lực kém nhất dĩ nhiên sẽ ngồi cuối cùng, Bạch Hàn Phong cũng không để bụng, hắn dẫn đoàn người tiến đến rồi ngồi xuống ghế của mình.
Mọi người ngồi vào chỗ, trước mặt bày hoa quả thức ăn vặt được các đệ tử Bạch Vân tông bưng lên từ trước, có tiên trà, tiên quả, cùng một số lại trái cây quý khác..
Lúc này một giọng nói vang lên:
“Từ tông chủ đến”
Bạch Hàn Phong đưa mắt lướt đến, hắn tò mò muốn xem vị tông chủ này trông sẽ như thế nào, chỉ thấy tiến vào là một người trung niên khoác trên người bộ trang phục màu vàng, khuôn mặt vô cùng uy vũ tiến vào, Từ Khắc vừa tiến vào thì đồng loạt tiếng hô hào đã vang lên:
“Tham kiến Từ tông chủ”
Từ Khắc khuôn mặt mỉm cười, liên tục xua tay:
“Mời các vị ngồi”
Sau đó hắn mắt sáng như đuốc nhìn về đám người ngồi trong đại điện, lên tiếng:
“– Các vị, đối với Từ Khắc ta mà nói, các vị đều là người nhà, cảm tạ các vị luôn ủng hộ Bạch Vân tông chúng ta. Hôm nay chuẩn bị ít rượu nhạt, mọi người nhớ uống no say. ổn lại kỷ niệm, ha hả.”
Người các sơn môn cũng nhao nhao lên tiếng:
– Từ tông chủ khách sáo, chúng ta dựa vào Bạch Vân thành mới có ngày nay, sau này còn cần tiếp tục dựa vào Bạch Vân thành, dìu dắt.”
Từ Khắc khách sáo vài câu rồi ra hiệu mọi người uống rượu thoải mái:
“– Được rồi, mọi người cạn ly đi thôi.”
Sau ba bốn tuần rượu chế từ tiên quả nào đó, bữa tiệc bắt đầu ăn uống linh đình, thỉnh thoảng có đệ tử Bạch Vân thành bưng đồ ăn ngon lên. Bạch Hàn Phong không khách sáo ăn uống thoải mái. Từ Khắc luôn khách sáo tán gẫu với đám cao tầng của bạch vân tông, thỉnh thoảng lại nâng chén lên mời bên dưới. nói một hai câu ủy lạo.
Bên dưới đại điện thì thầm nhỏ to. Đều là bàn chuyện làm ăn, rồi liên kết này nọ, thế nhưng đám người của Bạch Hàn Phong phớt lờ những chuyện này, hắn chỉ lo cắm đầu ăn no bụng.
Một lát sau, Từ Khắc lên tiếng:
“– Các vị, năm nay ta tổ chực một đại hội đấu pháp nhỏ, giờ chuẩn bị bắt đầu.”
Thanh âm xen lẫn linh lực của Linh Anh vô cùng rõ ràng chui vào tai mọi người. Từ Khắc dứt lời, các đệ tử trẻ trong đại điện phấn khởi, nhỏ giọng bàn tán, biểu tình hăm hở. Từ Khắc giơ tay ngăn tiếng ồn, quét nhìn mọi người, tiếp tục bảo:
“ Quy tắc thì cũng như quy tắc chung khi đấu pháp thôi. Các đại sơn môn mang đến nhiều đệ tử trẻ, nhiều hơn mọi lần một chút, tu vi cũng rất khá, thật khiến người vui mừng. Bạch Vân thành ta có nhiều người trẻ tuổi thế này về sau thực lực sẽ càng mạnh hơn. Hôm nay ta làm chủ ban thưởng, các đệ tử trẻ tuổi so tài, hạng nhất được mười viên Hỏa Nguyên đơn, một quyển công pháp trung cấp, một pháp bảo do cao thủ Linh Đan hậu kỳ của bổn tông luyện chế.
Chờ chờ đám đông lắng xuống, Từ Khắc lại nói:
“Ngoài những thứ đó ra, hạng nhất còn được một tấm lệnh bài, trong thành Bạch Vân này có thể thoải mái đi lại, nhận được ba lần trợ giúp của cao thủ Linh Đan của bổn tông”
“– Thật hậu hĩnh, không biết sẽ rơi vào tay ai.”
“– Đan dược Hỏa nguyên đan gia tăng tỷ lệ tiến caaos Linh Đan”
“– tấm lệnh bài kia mới quý, có tiền cũng không thể nào mua được ba lần trở giúp của cao thủ Linh Đan’
Trong đại điện sôi trào, phần thưởng rất phong phú. Đệ tử trẻ tuổi toàn là Linh Sĩ, đan dược pháp bảo, mỗi món đều có giá trị lớn.
Từ Khắc tiếp tục bảo:
“Hạng hai hạng ba đều có phần thượng, hạng hai chính là năm viên đan được, công pháp sơ cấp, Pháp khí. Hạng ba được hai viên đan dược, công pháp sơ cấp”
Từ Khắc dứt lời, đệ tử các sơn môn đã sôi trào sĩ khí, lạnh lùng nhìn nhau, hăng hái hăm hở. Phần thưởng lớn cô nhiên là có sức hấp dẫn rất lớn đối với đệ tử trẻ.
Từ Khắc cười sang sảng:
“Các vị, Nếu vậy mọi người không còn ý kiến gì nữa thì xin mời các vị cùng ra quảng trường đi, chúng ta hãy cung xem có bao nhiêu anh hùng xuất thiếu niên?
Đoàn ngườitheo Từ Khắc đi ra quảng trường. Trên quảng trường bên ngoài đại điện, vị trí chính giữa về phía sau một chút đã bày ra mấy cái ghế. Từ Khắc, và đám chưởng môn liền ngồi xuống đó. Đám còn lại thì chỉ đứng, không có chỗ ngồi.
Xung quanh quảng trường đứng hàng ngàn đệ tử Bạch Vân tông, ai nấy cực kỳ hưng phấn, bình thường ít khi có náo nhiệt thế này để xem. Vừa ngồi xuống thì giọng của Nguyên An bất chợt vang lên, thì ra hắn là trọng tài của trận này
“ quy định mỗi môn phái đều có thể phái năm đệ tử thế hệ trẻ ra. so tài vòng thứ nhất cuối cùng mười người ở lại. Đợt so tài thứ hai mười người rút thăm so đấu, cuối cùng còn lại năm người. Năm người cuối cùng sẽ do đích thân trưởng lão Linh Đan thử thách cầm cự lâu nhất sẽ chiến thắng.
Sau khi giới thiệu quy tắc xong, Nguyên An cao giọng quát:
“– Các thanh niên của các môn các phái tham gia so tài tập trung lại đây!”
Những người trẻ tuổi trong các môn các phái nhanh chóng bước lên, xoa tay chuẩn bị trổ tài. Bạch Hàn Phong quét mắt qua. Mỗi môn phái đều có năm đệ tử thế hệ trẻ tiến lên. Hàng ngàn đệ tử Bạch Vân thành hò hét, năm đệ tử của Bạch Vân Tông cũng đi ra, trong đó có cả tên Từ Thiên Lỗi.
Thanh niên dự thi toàn có thiên phú cao trong số người trẻ tuổi, đẳng cấp tu vi thấp nhất là Linh sư sơ kỳ, thực lực mạnh nhất thì có lẽ là tên Từ Thiên Lỗi kia. Linh sư hậu kỳ đỉnh phong.
Từ Thiên Lỗi đứng cạnh Nguyên An nói:
“Tử Vận môn của Bạch chưởng môn không có ai hay sao, hay là tự mình Bạch Chưởng môn đi lên.”
Hắn nói lớn đầy khiêu khích liếc Bạch Hàn Phong đang đứng ở một bên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT