Hôm nay Chu Tề Bình rất buồn phiền, hắn ngồi uống rượu một mình. Gia đình hắn sắp tổ chức một buổi đại tiệc để tuyên bố chuyện đính hôn của hắn với tiểu thư Cố gia.
Hắn đã hết sức ngăn cản, dùng đủ mọi cách như ba hắn quyết không nhân nhượng..
Chu Tư gọi đến cho hắn : Chuyện gì ?
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu mới cất lời Anh Tề Bình, là em, Cố Minh Hà đây ..
nghe được giọng không phải em gái mình, hắn hơi nhíu mày : Tôi không quen biết cô nói xong liền lập tức tắt máy.
Cố Minh Hà không ngờ mình lại bị đối xử như vậy ? Cô tự nghĩ bản thân mình có thua kém bất kì cô gái danh gia vọng tộc nào, từ ngoại hình đến học thức, ôn nhu. Nhưng tại sao không lấy được trái tim Chu Tề Bình. Ánh mắt không cam tâm chợt lóe lên rồi nhanh biến mất, đổi lại là vẻ thuần khiết yêu kiều. Chu Tề Bình anh đợi đấy.
Chu Tư cầm điện thoại vô cùng ái náy nhìn nét mặt của Cố Minh Hà đang tỏ ra vô cùng buồn bã.
Minh Hà... tớ không ngờ... anh hai cô lại không nói lý lẽ như vậy, trực tiếp tắt điện thoại, không để lại mặt mũi cho con gái nhà người ta tí nào.
Không sao, tớ nghĩ một ngày nọ, anh Tề Bình cũng sẽ chấp nhận tớ mà, tớ sẽ cố gắng đợi
Ủy khuất cho cậu rồi Chu Tư vỗ vai cô ta an ủi.
[...]
Uống một hớp rượu mạnh, Chu Tề Bình lấy điện thoại ra. Hắn không biết tìm ai để tâm sự. Chợt nhớ đến một người đã lâu không gặp. Không biết cô sống ở đó có tốt không ? Có bị ai ức hiếp không ?
Reng reng .. điện thoại Cố Minh Châu kêu lên, dãi số quen thuộc, bằng hữu thân ái hôm nay nhớ đến cô rồi đấy sao..
Cố Minh Châu tươi cười nhận điện thoại..
Hé lu.. đã lâu không gặp giọng cô thân thiện, vui mừng
Chu Tề Bình nghe được giọng nữ bên kia, thật mát mẽ vui vẻ lòng hắn cũng chợt yên tĩnh lại.
Thấy hắn không nói lời nào Cố Minh Châu liền hỏi tiếp : Anh xảy ra chuyện gì à ?
Hắn cười : Em thật là tài giỏi, đúng là hảo bằng hữu nha việc hắn không vui cũng nhanh chóng cảm nhận ra
Anh đang đâu, tôi ra bạn bè lúc buồn phải có nhau, cô không để bạn mình chịu thiệt được, dù nam hay nữ.
Được hắn nhanh chóng gửi địa chỉ.
Cố Minh Châu sau đó đi tìm Dì Cao nói mấy lời, Cao Tổ Nhi liền cho hai vệ sĩ đi theo cô, nhưng cô từ chối.. Bà ấy cũng lo lắng nhưng không muốn ép cô. Tưởng Khởi thì đang họp chuyện quan trọng nên không nhờ nó mãi được, với lại hai đứa nhỏ này như nước với lửa, bà muốn ghép đôi cũng lực bất tòng tâm.
Vậy con cẩn thận nha
Dạ
[...]
Chu Tề Bình đang ngồi hóng gió ở bờ biển, hắn thấy một chiếc taxi đang chạy chậm chậm gần đó. Một cô gái quen thuộc bước xuống.. Hắn quơ quơ tay để cô nhìn thấy..
Cố Minh Châu nhanh chóng bước đến phóng nhanh lên trước mũi siêu xe, ngồi cạnh hắn, tay quàng lên vai.
Hắn nhìn cánh tay có hơi nở nụ cười khổ, cô gái này đúng là xem hắn là bằng hữu thân thiết. Cô ngây thơ thật hay giả vờ đây..
Cười gì thế ? Anh buồn chuyện gì, nhanh nói, bà đây sẽ giúp anh khai thông .. vừa nói vừa lấy rượu uống một ngụm..
Gió thổi qua tóc cô bay bay kèm hương rượu trong gió lẫn vào nhau, Chu Tề Bình vô thức lấy tay vén tóc cô.. Cố Minh Châu vẫn vô tư cười hề hề..
Cô uống ít thôi, mỗi lần cô sai là đều muốn đánh người cô có biết không ?
Haha thật vậy sao ?
Chu Tề Bình liền gật đầu, mỗi lần bà cô này say thì sẽ kéo đàn ông lại nhìn nhìn, không giống gì đó liền bị cô đẩy ra, muốn đánh người ta.. Hắn không biết đã dùng bao nhiêu tiền dàn xếp..
Cố Minh Châu không nghĩ tính tình mình lại xấu như vậy ? Nhớ lại việc sáng nay cũng say rượu tỉnh lại, không biết có tìm ai đánh đập không nữa..
Tại tưởng Gia :
Tưởng Khởi : Át xì ai nhắc đến hắn thế.
Bờ biển Chu Tề Bình kể cho cô nghe về buổi dạ tiệc sắp diễn ra ở nhà hắn, ngày đó hắn phải đính hôn với một cô gái mà mình không hề thích, thậm chí còn rất chướng mắt.
Cố Minh Châu bớp bớp mi tâm, ngửa người ra phía sau nằm dài..
Thì anh cưới quách cô ta đi, anh có thiệt ở chổ nào đâu ? đàn ông cũng đi phiền muộn mấy việc này là sao .. Chẳng lẻ
Chẳng lẻ anh đã có ý chung nhân ? À.. ý tui là người tình trong mộng rồi à ?
Chu Tề Bình nghe xong thì nhìn nhìn cô, nếu anh nói người trong mộng của anh là cô, thì cô có cản mối hôn sự này lại không ? Nhưng hắn biết, nếu nói vậy chỉ làm cô sợ và né tránh, vì lòng cô chỉ có một người thôi, không phải hắn.
Hắn cười lắc đầu... ý bảo không có.
Cô ngồi bật dậy không có thì anh còn lo lắng cái khỉ gì ? Cô ta có đẹp không ? Nếu do nhà họ Chu chọn thì gia thế chắc cũng không đến nổi, nhìn Chu Tề Bình phản ứng thế này có khi nào là do nhan sắc cô gái đó kém quá không ?
Không đẹp bằng Tiểu Châu ? nụ cười nhìn cô hết sức khiêu khích nha..
Ách .... người bạn hữu này không cần nói lời thật lòng thế chứ.
Tôi muốn cô giúp tôi, cùng tôi tham gia dạ tiệc, chỉ là đóng giả thân thiết tí thôi, để cho bọn họ thấy khó mà lui, tôi cũng có cái cớ ăn nói với ba mẹ mình... Cô thấy sao ? Chu Tề Bình ngẫm nghĩ một lúc, hắn không muốn nói danh tính cô gái kia là người nhà họ Cố cho cô biết, hắn sợ cô sẽ vì thế mà không giúp hắn. Lần này Chu Tề Bình có một tâm tư riêng, hắn biết chính mình hơi ích kỹ.
Được rồi, tính ra chỉ là xuất hiện ở một bữa tiệc tư gia thôi, không lẻ bạn bạn bè lại thấy chết mà không cứu Cố Minh Châu là người trọng tình nghĩa.
[...]
Buổi tối Cố Minh Châu về tới Tưởng Gia, tuy không say nhưng trên người vẫn có mùi rượu phản phất.
Tưởng Khởi đang mặc đồ vest chỉnh tề muốn đi đâu đó thì liền thấy cô quay về..
Chào Tưởng Công Tử cô lịch sự cuối đầu rồi quay đi không dây dưa.
Tưởng Khởi mặt lạnh, ánh mắt hơi sắc bén đột nhiên kéo tay cô lại
Đi đâu về, ai cho em uống rượu ? em có biết em uống rượu say sẽ hành hung người không hả, hành tim tôi đập sắp hỏng luôn rồi, không muốn bộ dạng đó bên cạnh thằng khác chút nào..
Nhìn ánh mắt nghiêm nghị như ông chồng đang quản bà vợ của hắn, Cố Minh Châu giật giật khoé miệng.. Nhà họ Tưởng này có luật lệ không cho uống rượu đi vào hay sao ?
Cố Minh Châu nghĩ, sống ở nhà người ta thì nên nhượng bộ một tí. cô cười cười nói :
Tôi uống chút ít thôi, không có say đâu, anh đừng lo nói xong cô nhìn bàn tay đang nắm chặt tay cô, hơi ấm truyền qua có tí điện chạy chạy..
Tôi biết rồi hắn để lại ba từ như đồng ý lời giải thích của cô, rồi quay đi làm việc..
Cố Minh Châu ngẩn người, cái quái gì vậy? Từ lúc nào cô lại bị quản như thế ? Tên này hôm nay thật có thay đổi lớn nha, giống như mật định cô là người của hắn rồi đấy chứ.. Bệnh tự luyến khá nặng, cần chữa..
Tên thần kinh cô nói xong quay lưng đi vào, bỏ chuyện lúc nãy ra sau đầu..
Tưởng Khởi vào xe mới hỏi Lý Trung, lúc nãy Cố Minh Châu đi gặp ai, liền nghe được một cái tên quen thuộc
Chu thiếu Chu Tề Bình, họ cùng nhau uống rượu ở bờ biển
Chỉ có hai người họ ? Tưởng Khởi không ngước lên nhìn tập tài liệu lật lật mà hỏi
Dạ Lý Trung trả lời nhẹ hơn bình thường.. Cái mùi chua chua trong xe này sao lại phát ra từ người thiếu gia..
Thiếu Gia à, hình như người sa đoạ quá rồi đấy ..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT