Đọc xong, Đằng Hải thở dài dựa lưng vào tường, hắn nói:

""Thế giới này còn quá rộng lớn với ta, có lẽ lời hứa ấy còn khó hơn lên trời""

Huyền Nguyên Đại Lục, hay còn gọi là tiểu đại lục bởi nó là đại lục nhỏ nhất trong 12 đại lục, dù cho lúc trước chính là một cái đại lục mạnh nhất, vang xa danh tiếng Thanh Long Môn.

Giờ Thanh Long Môn tan rã, chỉ còn sót lại tàn dư giờ cũng tàn, chỉ còn lại thành phố cường đại mạnh nhất là Lưu Thiên Thành bảo vệ mảnh đại lục này.

""Được rồi, ra xem Tiểu Kì làm gì nào..."" - Đằng Hải nói

Hắn bước ra khỏi hang, nhìn thấy Tiểu Kì đang lấy máu con thằn lằn đó, đã được mấy túi lớn. Đằng Hải thấy liền đi tới, hỏi:

""Muội lấy máu nó làm gì vậy?""

""Tại ca không cho muội hút máu...muội đành phải uống tạm..."" - Tiểu Kì nói

Đằng Hải hắn thấy muội muội hắn ngoan ngoãn như vậy, cũng lấy làm vui mừng. Nhưng hắn phải thu lại những túi máu đã ngấm độc của con bọ kia để lại, không thể để Tiểu Kì uống phải.

Sau khi xong việc, bọn họ liền nhanh chóng di chuyển, một mạch trong năm ngày liền đã tới nơi.

Bắc Thành này cũng không gọi là giàu lắm, cũng chỉ là khá lớn, công nghệ khá phát triển. Liền Đằng Hải cùng Tiểu Kì thâm nhập vào, nhờ khả năng dịch dung tạm được, đột nhập cũng khá thành công.

Cả hai đi vào, chính là không có lấy một căn nhà ở bình thường nào, nơi đây tập tụ đều là những băng cướp lớn, những ông hoàng buôn người hoặc là những tên tội phạm có máu mặt.

Nhìn xung quanh, nơi này đều là võ đạo cảnh bậc 6 trở lên, cao nhất có lẽ là một tên chủ băng cướp mà hắn gặp trên đường.

Hắn cao to lực lưỡng, gấp 2 lần tên hắn gặp ở làng, mang một cái đại đao sau lưng, tu vi võ đạo cảnh bậc 9, cùng với hồn linh tử sắc cao cấp.

Đằng Hải thấy hắn, cảm giác như hắn đang nhìn bản thân vậy, khiến Đằng Hải nảy sinh chút sợ hãi.

""Nơi này đúng là ngọa hổ tàng long!"" - Đằng Hải nói

Đi trên đường, hắn gặp phải một cái khán đài, một tên đang đứng trên đó, cầm một thứ kì lạ như cây kẹo nhưng to hơn, mà nói vào phát ra tiếng phóng đại của tên đó.

Hắn là đang reo bán nô lệ, nhìn qua có vẻ bình thường nhưng rồi hắn lại gần Đằng Hải, nói:

""Ngài đây là có một nô lệ khá đẹp đấy, có muốn bán với ta không?""

Hắn chính là đang nói tới Tiểu Kì, muốn Đằng Hải ra giá. Đằng Hải nghe vậy, lườm hắn rồi nói:

""Ngươi bỏ ngay con mắt phàm tục ấy khỏi người muội ấy, hoặc là ngươi không muốn nhìn thấy ngày mai nữa...""

Tên đó nghe vậy, sợ hãi lùi ra đằng sau, trong đầu hắn tự nhắc bản thân:

""Người này không thể chọc vào!""

Liền hắn giơ tay mời Đằng Hải, nói:

""Liệu ngài muốn mua đồ tốt chứ? Nếu có mời ngài đi theo ta...""

Lúc này Đằng Hải có hơn trăm viên linh thạch trung phẩm có trong vòng không gian, xài đồ cướp được đúng là sảng khoái!

Đằng Hải dẫn Tiểu Kì đi theo tên đó. Đi vào trong một con hẻm nhỏ, tên đó đứng dựa vào tường nói lẩm nhẩm như đang đọc khẩu quyết.

Sau khi kết thúc khẩu quyết, mật thất bên dưới liền mở ra, hắn liền vào trước. Trước khi vào Đằng Hải hỏi Tiểu Kì:

""Muội có nghe thấy khẩu quyết là gì không?""

""Hắn nói quá bé, muội không nghe ra là gì"" - Tiểu Kì trả lời

Sau đó cả hai liền đi vào trong, bên trong chính là một sàn đấu giá lớn, tụ tập đều là những gia tộc lớn bé.

Đằng Hải lần đầu vào, dù có chút ngạc nhiên nhưng hắn vẫn bình thản, cố giữ lại chút thể diện bên ngoài.

""Mời ngài ngồi...""

Tên đó nói rồi kéo cái ghế ẩn trong tường ra, sau đó liền rời khỏi. Đằng Hải muốn ngồi nhưng lại không muốn Tiểu Kì đứng, hắn nói:

""Muội ngồi xuống đi""

Tiểu Kì thấy chỉ có một cái ghế, nói:

""Ca ngồi đi, ta đứng cũng được""

Đằng Hải cũng không muốn như vậy nhưng cũng không nghĩ ra cách. Lúc này, trong đầu Tiểu Kì bỗng nảy ra ý tưởng.

Đằng Hải ngồi ghế, còn lại Tiểu Kì ngồi lên trên đùi, chính là khiến những tên nhìn hắn như ghen tị, có tên cũng học tập.

Buổi đấu giá đang đến nửa chừng, chính là món tiếp theo đã được mang ra.

""Thức nguyên thảo, một loại thảo dược có thể trị những căn bệnh thần kinh khó chữa, đặc biệt hơn là có thể giúp thanh lọc cơ thể, giá khởi điểm 3000 linh thạch hạ phẩm!"" - Tên chủ trì đấu giá nói

Cái này chính là một cái cơ hội để chữa bệnh cho Tiểu Kì, tăng thể chất nữa, thế là hắn hô giá:

""Mười linh thạch trung phẩm!""

Mọi người trong đấu giá nghe thấy, chính là cười phá lên, rầm rộ như ngoài đường. Người chủ trì nghe vậy, hỏi:

""Khụ khụ, ngươi chắc chắn muốn mua?""

""Tại sao không?"" - Đằng Hải hỏi

Lúc ấy, chủ trì gọi người lên cho hắn viết đơn kí nhận đồ, trong chốc lát là xong. Sau khi kí xong, mọi người lại bắt đầu rầm rộ.

Nháp: Linh thạch chia làm phế - hạ - trung - thượng - cực - siêu phẩm. Cứ 1000 phế phẩm thì được 1 hạ phẩm và tương tự.

Cao cấp hơn linh thạch chính là Linh Tệ, được làm từ linh thạch thuần khiết nhất là tinh phẩm linh thạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play