Editor: Tảo

Beta: Tảo

Sau khi trở về, Mạch Đinh ở trong phòng bạn tốt Lý Minh đi tới đi lui: "Hắn cho rằng hắn là ai, không biết xấu hổ, vậy mà đem vé xổ số của tớ xé nát, vậy giống như đem cơ hội trở thành nhà giàu của tớ xé tan, tớ muốn đánh chết hắn."

"Cậu xong việc còn trổ tài anh hùng thì có lợi ích gì, ở trước mặt hắn sao không đánh."

"Tớ hình như đánh không lại hắn."

"Chà chà," Lý Minh đang chơi máy tính lắc đầu: "Thi DS, cá nhân cậu đánh không lại hắn, làm sao đánh được thi."

"Đối phó với thi phương pháp lại không giống."

"Tớ nói này Mạch Đinh, cậu vừa mới vào DS, đêm nay đã muốn ra ngoài..." Mạch Đinh có thể nghe ra lo lắng của Lý Minh, cậu vuốt giấy chứng nhận DS trong ví: "Học đã học qua, không áp dụng thực tế thì vĩnh viễn là tân thủ, không sao, tớ đã sớm chuẩn bị tâm lý, có một số việc dù sao phải có người làm mới được."

"Cậu tìm đồng đội hành động sẽ tốt hơn, đơn độc hành động thực sự quá nguy hiểm."

"Ừm, vậy tớ về trước." Mạch Đinh trở về nơi ở của mình. Tìm người, nói thật dễ dàng, đi đâu tìm đây, bạn bè Mạch Đinh rất ít, Lý Minh cũng là mới chuyển tới nơi này, cậu cũng muốn như siêu nhân cứu vớt nhân loại, muốn như cảnh sát trong Vô Gian Đạo kinh tâm động phách hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cậu quá bình thường, bình thường đến chỉ thích hợp với cuộc sống bình thường, bây giờ người ta đều kinh thường cùng người bình thường kết giao bằng hữu. Trong đầu Mạch Đinh hiện ra bộ dáng An Tử Yến, nếu là hắn nhất định có rất nhiều bạn bè.

Sắc trời càng tối, tâm Mạch Đinh lại càng thấp thỏm, thật sự muốn đi sao, nếu không đi mình tốn nhiều thời gian thi DS như vậy làm gì, từ khi sinh ra, Mạch Đinh chưa bao giờ bước ra phố vào ban đêm, cậu cũng muốn biết buổi tối có bao nhiêu đẹp đẽ, hấp dẫn mấy người bất chấp nguy hiểm đi ra ngoài. Cậu biết đêm là phồn hoa, quán bar, ánh đèn... Thi cũng như trong phim ngây ngốc đứng, đi thong thả, chỉ để tìm người sống sót, bọn họ giống nhau đều là sống về đêm, chỉ là đói bụng công kích nhân loại là thi bình thường, mà săn giết nhân loại là thú vui của hắc thi. Đương nhiên buổi tối cũng có người mở cửa hàng, chỉ là tránh đi nơi thi thường hoạt động, cũng chuẩn bị rất nhiều biện pháp phòng bị, vì tìm kiếm cảm giác kích thích nên rất nhiều người tranh nhau chen lấn muốn thi lấy chứng nhận DS. Nhưng nhận được chứng nhận DS kỳ thật chỉ có một số ít người đang đối phó với những hắc thi kia.

Rốt cuộc, trời hoàn toàn tối, con người trở nên an tĩnh, tĩnh đến đáng sợ, Mạch Đinh kiểm tra trong người cùng ba lô sau lưng, quyết định xuống lầu, sau khi cậu nhìn qua kính xuyên thấu xác nhận không có ai, móc ra thẻ DS quét một hồi, cửa mở, cánh cửa này đến buổi tối sẽ khóa kín để bảo vệ cư dân trên lầu, chỉ có thẻ DS mới mở ra được.

Mạch Đinh thật cẩn thận bước ra lần nữa đóng cửa lại, cậu cảm thấy tim sắp nhảy đến yết hầu rồi, đường phố này không có đèn, không có thứ gì, cậu không động viên tinh thần cho mình được, từng bước một đi về phía trước, đường phố rõ ràng quen thuộc ở trong đêm tối lại trở nên xa lạ như vậy, Mạch Đinh không biết mình quẹo vào nơi nào, phía trước có tia sáng, cậu vừa định đến xem rõ ràng, đằng sau có người túm lấy cổ áo cậu, cậu sợ đến suýt chút nữa hét lên, bị che miệng lại.

"Cậu ở đây làm gì."

Nghe được giọng nói hồi sáng mới nghe qua, thân thể căng thẳng của Mạch Đinh thanh tĩnh lại, cậu hất tay An Tử Yến ra: "Tôi mới muốn hỏi cậu ở chỗ này làm gì, mau trở về, đây không phải nơi cậu nên đến, gặp phải thi, loại tay không tấc sắt như cậu chết chắc." Cậu đẩy lưng An Tử Yến, suy nghĩ một chút lại thay đổi chủ ý : "Quên đi, một mình cậu trở lại cũng không an toàn, nhà cậu ở đâu, tôi đưa cậu về, xảy ra chuyện gì tôi bảo vệ cậu." Nói xong, cậu nghe được An Tử Yến phát ra tiếng cười lạnh ngắn ngủi.

"Cậu ở đây cười nhạo tôi?"

"Đã hiểu?"

"Tôi cho cậu biết, tôi có chứng nhận DS, cậu có không, nếu không có thì khiêm tốn một chút, ài, mấy người trẻ tuổi các cậu, vì tìm kích thích mà không chừa thủ đoạn nào chạy đến, không muốn sống nữa?"

"Phiền chết, đi theo tôi."

"Là cậu đi theo tôi." Mạch Đinh giành đi trước, dọc theo đường cũ trở về, An Tử Yến mở đèn chiếu sáng của đồng hồ đeo tay, Mạch Đinh vội che tay hắn: "Mở đèn khác, sẽ bị phát hiện, cậu xem một chút, tôi cũng có, nhưng khác của cậu, của cậu là đồng hồ đeo tay bình thường, đồng hồ của tôi có tia sáng đặc thù DS bố trí, chỉ cần soi vào thi tròng mắt bọn họ sẽ biến đỏ, đây là vì ban đêm muốn phân biệt người và thi." Cậu khoe khoang nói, An Tử Yến rút tay ra, dựa theo tia sáng nhìn cậu: "Cậu tính đi giao du?"

"Giao du cái gì, những thứ này đều là đồ bảo mệnh, cậu đi sau tôi không nên lộn xộn, nếu như gặp phải thi, đừng quan tâm tôi, cậu chạy trước." Tay Mạch Đinh hướng ra sau lấy ra một chiếc nỏ.

"Cậu đến tấu hài?"

"Xin cậu tôn trọng nghề nghiệp của tôi! Tôi còn là người mới của DS, không phải cấp cao. Nói lại lần nữa, tắt đèn!"

An Tử Yến nhún nhún vai như không nghe thấy nhắc nhở của Mạch Đinh, hai người đi về phía trước, tiếng bước chân của bọn họ ở đường phố yên tĩnh nghe được rất rõ ràng, lúc này, An Tử Yến dừng lại: "Có tiếng gì đó." Mạch Đinh hoảng hốt quay đầu trái phải: "Làm sao, làm sao, tôi làm sao không nghe thấy, làm sao."

"Nghe lầm." Hắn lại bắt đầu đi về phía trước, trong chốc lát hắn lại dừng lại: "Hình như là có tiếng gì đó." Mạch Đinh cầm nỏ trong tay nhắm xung quanh, hai chân run rẩy: "Tôi, tôi hình như cũng nghe thấy, nhất định, nhất định là thi đến rồi, làm sao bây giờ, tôi phải làm sao bây giờ, tôi phải chết sao." Cậu bắt lấy cánh tay An Tử Yến: "Đúng rồi, tôi lâm chung có chuyện muốn nhờ cậu, đêm nay là thời gian công bố kết quả xổ số, cậu giúp tôi."

"Hình như lại nghe lầm rồi."

"Lúc này cậu có thể đứng đắn một chút không! Đừng lấy sinh mệnh loạn nói giỡn!" Mạch Đinh giận đến giơ chân, cậu bước nhanh hơn, miệng không ngừng giáo huấn An Tử Yến: "Tôi và cậu vô pháp giao lưu, tôi là hảo tâm cứu cậu, cậu thì sao, cậu muốn hại chết tôi, tôi nói..." An Tử Yến đánh gãy lời nói của cậu: "Đến nhà tôi." Mạch Đinh ngẩng đầu nhìn chung cư cao cấp trước mắt: "Chẳng trách, thiếu gia nhà giàu đều là tùy hứng, aii."

"Dùng thẻ DS của cậu." Mạch Đinh nghĩ quả nhiên bị mình đoán trúng, An Tử Yến nhất định là dùng mánh khóe phi pháp ra ngoài. Cậu mặc dù đối với hành vi của hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng vẫn là đưa thẻ DS cho hắn, An Tử Yến quẹt mở cửa kính kiên cố.

"Không cần cảm ơn tôi." Mạch Đinh từ biệt hắn, lúc này An Tử Yến đặt tay lên lưng Mạch Đinh, hắn dựa thật sự rất gần, Mạch Đinh tâm kỳ quái nhảy dựng lên, muốn lui về phía sau: "Cậu, cậu làm gì thế." Cậu vừa mới nói xong, An Tử Yến đã đẩy cậu ra: "Tôi bỏ vào ba lô cậu chìa khóa và số nhà, đêm nay cậu chờ ở chỗ đó đi, không cần cảm ơn tôi." An Tử Yến vừa nói vừa đóng cửa kính, lát sau Mạch Đinh phản ứng lại, nhào tới trước, gõ cửa kính: "Này! An Tử Yến! Trả thẻ DS lại cho tôi! Này!" Con ngươi Mạch Đinh bỗng khuếch trương, cậu có thể rất rõ ràng nhìn thấy có người đi về hướng An Tử Yến, không, kia không phải người, là thi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play