Hạ Tử Trọng cau mày, suy nghĩ một chút, ống nhòm hiện ra trên tay.
Quả nhiên, băng hệ dị năng giả kia không phải Ellen thì còn ai vào đây nữa? Bên cạnh hắn có mấy thành viên tiểu đội Bá Chủ, chỉ là không phải những người Hạ Tử Trọng đã gặp trong nội thành, mà là người kiếp trước lúc hắn gia nhập Bá Chủ nhìn thấy.
Đối chiến với bọn họ cũng là một tiểu đội dị năng giả, không nhìn rõ được ai với ai, bất quá nhìn ký hiệu trên người hẳn là tiểu đội Tinh Không.
Đúng rồi, lần trước Bá Chủ cùng Tinh Không với hai tiểu đội không biết tên nữa hợp tác vào nội thành làm nhiệm vụ, kết quả bọn Ellen sống sót trở về, còn người Tinh Không. Nghe Luân Hồi nói, lúc bọn họ chạy thoát khỏi con đường đó đã không thấy người của Tinh Không đâu, ngược lại trong hai tiểu đội kia có một chiếc xe chạy cùng đường về căn cứ với bọn họ.
Lẽ nào người Tinh Không đi làm nhiệm vụ đã chết hết sao?
Những người kia vừa đánh vừa đuổi đến gần khu biệt thự, Hạ Tử Trọng tận mắt nhìn thấy một người có dị năng hệ lôi đặc biệt đánh trúng căn biệt thự kế bên, mà căn biệt thự kia không hề xi nhê gì, trong lòng yên lặng mà gật đầu: Xem ra kiếp trước nghe nói phòng ở khu biệt thự rất rắn chắc, ngay cả dị năng đánh vào cũng không sao, quả nhiên là thật.
Hắn bên này thất thần bắt đầu suy nghĩ phòng ở không biết có nên dùng dị năng hệ kim cấp hai kiên cố phòng vệ không, hai nhóm người phía dưới dị năng tựa hồ đã dùng hết, ngược lại bắt đầu chửi bậy.
“Ellen, mày là cái thứ đi bán mông! Hại chết nhiều anh em của tao như vậy, tưởng không nói gì cho xong chuyện là được hả?”
Tóc Ellen có một sợi bị cháy rụi, gương mặt đẹp trai không biết bị dị năng hệ hỏa hay hệ lôi đánh trúng mà đen xì một tầng, điều này đối với một mỹ nam tử là sỉ nhục không thể tha thứ.
Trong đội Ellen mới nhận một em gái hệ thủy, giống như Hứa Lỵ Lỵ, đều là fan não tàn của Ellen, thấy thế đau lòng, nước mắt nhỏ giọt tí tách, hai tay ngưng tụ một bụm nước: “Ellen, anh rửa mặt chút đi.”
Người đối diện ầm ầm cười to, một người lớn tiếng nói với vào: “Đúng vậy đúng vậy, nhanh tắm một cái, hắn phải còn trông cậy vào cái mặt kia nữa đó. Ô uế rồi thì sao mà sống được, đúng không?”
Em gái kia tức giận trừng mắt nhìn đám người nọ: “Các người đố kị với người khác! Ellen của tụi tôi trước tận thế là một đại minh tinh, hiện tại tận thế cũng lợi hại hơn các người!”
Người cầm đầu phe đối diện cười lạnh một tiếng: “Trước tận thế đã phải bán mông, bán mặt lấy tiền, bây giờ thì để phụ nữ bao dưỡng? Cái thứ kia của mày, có còn dùng được không đấy?”
Mọi người liền cười to một trận. Ellen mặt đã đen đến không thể đen hơn, hắn không để ý chuyện ả đàn bà ngu xuẩn bên người, lạnh lùng nhìn đối phương: “Ít nói những thứ tào lao đi, nhiệm vụ thất bại là do chúng ta xui xẻo. Vốn là liên hợp hành động, sống chết có số, nếu như hết thảy đội ngũ làm nhiệm vụ trở về đều như La đội trưởng đây đe dọa uy hiếp, sau này ai còn dám tìm đội ngũ khác hợp tác nữa chứ?”
La đội trưởng liền cười lạnh: “Đúng nha, nhưng tôi nghe nói, lần hành động này nếu như không phải đội trưởng cao quý ngài nhất định phải đi cửa hàng hạt giống bên cạnh tìm đồ rồi trêu chọc phải tang thi biến dị, căn bản sẽ không xảy ra tổn thất lớn như thế! Chúng tao đều biết, bây giờ ngoại trừ căn cứ cũng chỉ có tiểu đội Bá Chủ chúng mày có dị năng giả hệ mộc, người của chúng tao chết rồi coi như bọn họ xui xẻo, nhận thức không rõ cho nên nhiệm vụ lần này thất bại, nhưng Bá Chủ tụi mày dám bảo đảm hoàn toàn không có trách nhiệm không?”
“Anh đến cùng muốn thế nào?” Từ sau lần làm nhiệm vụ kia, người của Tinh Không khắp nơi gây sự với mình, Ellen biết rõ đây là do một chiếc xe chạy thoát báo tin, nếu không, tại sao hắn lại gặp nhiều phiền toái như vậy? May mà những người kia không thấy đoàn người hắn. Vì thoát thân mà làm hư một chiếc xe của đội Tinh Không, không thì chuyện lần này còn phiên toái hơn nữa.
“Không có gì, chỉ là bây giờ căn cứ rất tích cực thu mua hạt giống, tụi tao chỉ muốn tụi mày lấy bảy phần hạt giống lần trước.”
“Không thể! Lần này chúng tôi căn bản không mang được bất cứ thứ gì về!” Bây giờ hạt giống đều đã thối rữa, căn cứ cũng không có cách nào xử lý, lần hành động này hắn chỉ lấy được số lượng hạt giống ít ỏi, làm sao có khả năng chia bảy phần cho bọn họ?
La đội trưởng liền nở nụ cười: “Đội trưởng ngài định gạt ai đó? Người của tôi tận mắt nhìn thấy, dị năng giả hệ mộc của ngài lúc vào cổng vác mấy cái bao lớn, chính miệng ả còn nói, trong đó đều là hạt giống lần này các người lấy được!” Chẳng qua lúc đó căn cứ không có nhu cầu mua số lượng lớn hạt giống, giá thu mua cũng không cao, nên người Tinh Không lúc ấy không chặn Hứa Lỵ Lỵ lại, nhưng bây giờ bọn họ hối hận rồi.
Ellen suýt nữa phun máu, Hứa Lỵ Lỵ từ khi trở về căn cứ liền chết dí trong phòng không chịu ra ngoài, còn tự xưng là phu nhân đội trưởng Bá Chủ. Suốt ngày đi gây phiên phức với mấy em gái xinh đẹp trong đội không nói, còn theo dõi Đới Quân người hắn mới coi trọng, thậm chí còn cả ngày tìm Duẫn Đông gây rối! Bình thường còn thích ở trong đội ra vẻ huơ tay múa chân! Ả thật sự cho rằng cùng mình lăn giường một lần thì chính là phu nhân đội trưởng Bá Chủ sao? Cho dù là Vợ chính hiệu của hắn cũng chỉ có thể thấp bé sau lưng ngoan ngoãn nghe lời, huống chi là ả ta, ả xứng sao?
“Bảy phần tuyệt đối là không thể, La đội trưởng, ăn ở cũng phải chừa đường lui.” Ellen cơ hồ là cắn răng nói ra câu này, nếu như dị năng của hắn cao hơn, sau lưng có chỗ dựa. Hắn tuyệt đối không cần phải thỏa hiệp liên tiếp với mấy thằng hề này!
“Hừ, năm phần, chắc giá!” La đội trưởng duỗi ra một bàn tay, không cần suy nghĩ nói thẳng.
“Được…” Lời còn chưa dứt, một trận ào ào vang lên, bước đi chỉnh tề ‘cộp cộp’ vang dội, cả đám người kinh ngạc quay đầu nhìn lại mới phát hiện: bọn họ đã bị người của quân đội bao vây!
Nơi này là khu biệt thự! Cả bọn đánh nhau đã chọc giận đến cấp trên, vậy mà lại quên mất chuyện này!!
“Hai vị đội trưởng giơ tay lên, các vị dị năng giả, nếu manh động, đừng trách chúng tôi đao thương không có mắt.” Một thanh âm lạnh lùng vang lên, mọi người liền nhìn qua, thấy một người nam khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm, đầu đội mũ, miệng ngậm điếu thuốc đi tới, chắp tay sau lưng đứng sau hai lá chắn phòng ngừa bạo lực trong suốt.
“… Thì ra là Ngô thiếu, đã lâu không gặp.” Ellen nghiến răng nghiến lợi nặn ra từng lời.
Người kia cười hì hì ngẩng đầu lên, vẻ mặt đắc ý: “Đúng vậy, quả thực đã lâu không gặp, đội phó nhà cậu đâu?”
“Duẫn Đông đang xử lý công việc trong đội.”
“Thực sự là nhân tài không được trọng dụng mà, tôi nói rồi, ngốc ở trong cái đội này thì có gì tốt, đi theo tôi hay hơn sao không chịu…” Người kia gãi gãi cằm, vung tay lên: “Các vị gây rối trật tự trong khu, sử dụng dị năng phá hoại khu biệt thự, đi với tôi một chuyến đi – chờ một chút, tay giơ lên đầu, đao thương không có mắt nha.”
Thấy người phía dưới bị quân đội áp tới một nơi khác, Hạ Tử Trọng mới giống mấy người núp trong biệt thự xem náo nhiệt, xoay người đi vào nhà – đây thật là… kinh hỉ nha. Thì ra lời đồn đại khu biệt thự rắn chắc là do đội Bá Chủ bọn họ nghiệm chứng sao? Thật không hổ là tiểu đội có tiềm năng, xui xẻo như thế mà rất nhanh được tiếng vang trong căn cứ rồi.
“Sao đi lâu thế? Bên ngoài có chuyện gì không?” Thấy Hạ Tử Trọng trở về, Phương Hách đang nướng đồ ăn ngẩng đầu hỏi.
“Không có việc gì, vừa nãy đi ra ngoài thấy có người đánh nhau nên đứng xem chút đó mà.” Camera theo dõi cũng chứng tỏ ngày hôm này không có ai đến thăm.
“Đánh nhau? Người nào đánh nhau?” Phương Hách thuận miệng hỏi, gắp một miếng sò nướng tỏi đưa tới trước mặt Hạ Tử Trọng.
“Người của Bá Chủ và người của Tinh Không đánh nhau, anh lo bọn họ phá hư mấy căn nhà xung quanh – không ngờ phòng ở chỗ này rất tốt, sấm sét đánh ầm ầm lên tường cũng không để lại vết tích gì.”
“Người của Bá Chủ?”
“Ừ, là việc lần trước đó, hình như người bên Tinh Không không có ai sống sót trở về, bọn họ tìm Bá Chủ đòi bồi thường.”
“Kết quả thì sao?”
“Kết quả? Tất cả bị quân đội bắt đi rồi.”
Phương Hách ngẩn người, lập tức hự hự cười sặc sụa, nửa ngày sau mới gắp một con bào ngư nướng chín lên: “Ha ha, vận may của bọn họ thật tốt…”
Hạ Tử Trọng gật đầu mấy cái, vận may này thật sự quá tốt. Từ khi hắn sống lại cho đến này, liền phát hiện vận may của tiểu đội Bá Chủ đã chạy theo một hướng khác càng ngày càng ‘tốt’.
Hai người vừa nướng vừa ăn, hải sản tươi mới nướng trên lửa than, hun ra một mùi thơm đặc biệt của hải sản nướng, khiến người ăn muốn nuốt luôn cái lưỡi.
“So với lần trước đi N thị ăn hải sản còn ngon hơn.” Phương Hách vừa nói vừa quét muối ớt lên bạch tuột, ngày hôm nay bọn họ xuống biển bắt được phần lớn là các loại sò ốc, ngoài ra còn có hai con cua, hai con bạch tuột. Kho hàng bên dưới tuy có hàng trữ lấy ở bên ngoài nhưng tuyệt đối không thể sánh với đồ nuôi trong không gian.
Hạ Tử Trọng gật đầu nói: “Nguyên liệu nấu ăn trong đây ngon hơn bên ngoài, chất thịt cũng tươi hơn… Hay là chúng ta tới hồ nước mò tôm đi? Bọn chúng hẳn là đã lớn rồi.”
“Còn có cá sông!” Cá biển không dễ bắt, bởi vì diện tích bãi biển kia thật sự không nhỏ, cho dù hai người tung lưới thì bắt được hay không còn phải xem vận khí. Ngược lại nước trong hồ có mua mấy loại giống cá khác nhau, mỗi loại đều có cách chế biến thích hợp.
“Được, vậy thì ngày mai đi câu cá.” Cần câu trong không gian có, còn mồi thì… dưới tầng hầm có nhiều thịt như vậy, còn có thể dùng gạo và mì điều chế, cách làm ra sao thì phải nghĩ biện pháp.
Nghỉ ngơi một ngày trong không gian, tinh thần, diện mạo của hai người khôi phục hoàn chỉnh. Tới bình minh hôm sau, vác ba lô trên lưng, cầm một ít đồ ăn, một ít hạt giống, hai người lao xe tới khu bất động sản, cầm lương thực, mì ăn liền các thứ giao tiền thuê tháng này. Khi nói chuyện, Hạ Tử Trọng thuận tiện hỏi thăm một chút, hỏi có thể giao một lúc mấy tháng tiền nhà được không, chứ mỗi tháng đều phải đi phiền quá. Ai biết được, người ta vậy mà không muốn.
Không phải thế sao? Bây giờ không biết giá lương thực ngày sau có biến đổi hay không? Vạn nhất sau này lương thực xuống giá, vậy sớm thu tiền của bọn họ không phải sẽ bị thiệt rồi sao?
Bất đắc dĩ giao xong tiền thuê, hai người lái xe chạy ra ngoài, Phương Hách oán giận nói: “Vừa nãy nghe người phía sau nói, bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ bị chặn hơn nửa tháng mới vất vả trở về, kết quả lại bị người ta đóng cửa, không giao tiền thuê không cho mở, quả thực có hơi quá đáng!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT