Phải nói rất may mắn là Quách Binh hành động nhanh chóng, trước khi ra ngoài làm nhiệm vụ đã đem lão bà nhà mình mạnh mẽ áp đảo? Thực tế nếu không có quan hệ chồng chồng, chỉ sợ với tính cách của Yên Nhạc nếu chưa đồng ý thử cùng hắn ở chung, đối mặt với phần đông mỹ nhân yêu thương nhung nhớ, ngốc tử này rất có khả năng sẽ động tâm. Nhưng cậu nhóc cùng Quách Binh đã phát sinh quan hệ, lấy cách xử sự trước nay như một của ngốc tử mà nói – đã có quan hệ, sẽ muốn phụ trách người ta cả đời, sao có thể lưu manh giữa chừng quăng người đi? Lại không nghĩ kĩ, rõ ràng cậu nhóc mới là người bị áp a.
Cho nên Yên Nhạc lúc này bò lên xe, bản mặt cứng rắn trừng mắt nhìn Trương Tiểu Minh sung sướng khi người gặp họa: “Tớ là loại người này sao? Mới sẽ không bị mấy nữ nhân vây quanh liền làm ra chuyện bội tình bạc nghĩa đâu!”
Những người trực ca đêm sau khi nghe thấy đều che miệng, cúi đầu cười. Không biết nghe lời này còn tưởng rằng cậu nhóc nằm trên, ai mà không biết Quách Binh mới nằm trên a?
Cậu nhóc vừa nói xong, liền bị Quách Binh sau khi lên xe ôm ngang lên, trong tiếng ồn ào của mọi người trực tiếp đem người ôm đến khúc đầu của thùng xe, cúi đầu hôn sâu, tức giận hôn Yên Nhạc đến lúc đánh hắn, chờ cậu nhóc thật vất vả ngẩng đầu lên mới rống hắn: “Ngươi đã vài ngày không đánh răng?”
Quách Binh không chút nào để ý lại cúi đầu hôn vang dội lên mặt cậu nhóc: “Sợ gì, nếu không phải sợ em xấu hổ, anh hiện tại đã làm em rồi.”
“Làm! Làm! Làm!” Một xe tập thể lưu manh ồn ào.
Sĩ quan cùng tổ đi theo lên xe, đầy mặt cười ha hả bộ dáng: “Phát tinh hạch đây.”
Tài xế, sĩ quan đồng dạng cũng cùng nhau đánh tang thi, phân tinh hạch. Tuy rằng trước mắt mọi người được tinh hạch đều là bình quân phân phối, nhưng ai cũng ngượng ngùng trong hoa thủy. Duy chỉ có hai người Hạ Tử Trọng là quang minh chính đại hoa thủy, hai người họ lực sát thương cao nhất đoàn xe, là hai dị năng giả cấp bốn a! Nếu không phải gặp nguy hiểm chân chính mà nói ai lại dám cùng bọn họ làm loạn?
Tinh hạch phân tới tay, mỗi người có được bốn viên một viên tinh hạch cấp một, hai viên tinh hạch cấp hai, một viên tinh hạch cấp ba, cũng đủ để mọi người chậm rãi tiêu hóa một ngày.
Vợ của Uông Đồng bắt đầu trị liệu miệng vết thương trên người những người từ bên ngoài về – có thương tích hay không thương tích đều ít nhất xử lý một lần, mọi người chính mắt thấy người không bị tang cào vẫn biến thành tang thi, sau khi được Phương Hách nhắc nhở Quách Binh quyết định – mặc kệ có bị thương hay không, mỗi người sau khi lên xe đều phải kiểm tra, có bệnh chữa bệnh, không bệnh an tâm.
Chính vì vậy, vợ của Uông Đồng tuy rằng mệt mỏi nhưng mỗi ngày đều được hấp thu tinh hạch, năm rộng tháng dài cũng có thể rút ngắn thời gian thăng cấp.
Bỗng nhiên, lúc kiểm tra mấy người cuối cùng vợ của Uông Đồng biểu tình rõ ràng sửng sốt một chút: “Đội trưởng, tôi… Giống như muốn thăng cấp!”
Lời kia vừa thốt ra, mọi người đầu tiên là cười, lập tức lại ngây ngẩn cả người – hệ trị liệu muốn thăng lên cấp ba là chuyện tốt, nhưng… Bọn họ nhưng chưa từng gặp qua tang thi có tinh hạch cấp ba hệ trị liệu a!
“Ta trước tiên nói chuyện với những người trị liệu khác.” Vợ Uông Đồng rất khổ bức, bởi vì chưa từng thấy qua tang thi hệ trị liệu cấp hai, mà dị năng giả sau khi lên tới cấp hai chỉ có thể hấp thu tinh hạch đồng hệ, cho nên nàng cùng mấy người hệ trị liệu khác rất khổ sở mà dùng tinh hạch cấp một tích lũy từ từ.
May mà, người toàn đội đều dùng tinh hạch đưa nàng, nàng lại bởi vì mỗi lần sau khi chiến đấu đều là người trị liệu, cho nên số lượng tinh hạch tiêu hao cũng tương đương với dị năng giả khác, nên giờ đến lúc thăng cấp a.
Nhanh chóng xử lý xong cho vài người cuối cùng không bị thương, bên kia Uông Đồng đã chạy tới bên cạnh Phương Hách – cậu là dị năng giả hệ trị liệu cấp bốn a! Hắn khẳng định cậu gặp qua tang thi hệ trị liệu! Cho dù bây giờ trong tay cậu không có tinh hạch hệ trị liệu, nhưng chỉ cần nói đại khái cho mình biết, mình sẽ cùng huynh đệ cùng nhau rời xe đi tìm tinh hạch!
Hạ Tử Trọng biểu tình lại vặn vẹo lần nữa, nhìn về phía thân ái nhà mình. Lần trước để cậu nói ra phương pháp thăng lên cấp ba, hiện tại… Hai người bọn họ làm sao đi tìm tang thi hệ trị liệu? Thấy cũng chưa từng thấy qua có được không?
Tuy rằng tang thi hệ trị liệu hai người rất có khả năng đã đánh qua – nếu tang thi hệ trị liệu giống như tang thi hệ tinh thần, bề ngoài cùng tang thi phổ thông không có gì khác biệt, bọn họ ngược lại quả thật có khả năng đã đánh qua, nhưng… Tinh hạch của tang thi hệ trị liệu nhìn như thế nào? Không có ấn tượng thì làm sao tìm?
Phương Hách chớp chớp mắt, bỗng nhiên cúi đầu, mò vào balo trong balo, móc ra iên tinh hạch màu trắng đưa cho Uông Đồng: “Thử cái này xem.”
“Đa tạ đa tạ! Đợi xong việc tôi trả cậu ba khối tinh hạch cấp ba!” Uông Đồng hoan hô một tiếng, ôm tinh hạch màu trắng sáng vọt qua bên cạnh vợ mình, vợ hắn nói cám ơn với hai người rồi nhắm mắt lại bắt đầu hấp thu – bọn họ đến cùng là có nghe Phương Hách nói chữ “Thử xem” không a? Dù sao đối với dị năng của bọn họ đều dùng không được không phải sao?
Thấy khối tinh hạch bắt đầu tỏa sáng – rõ ràng là kích hoạt thành công, Hạ Tử Trọng có chút sửng sốt đến gần vợ mình thấp giọng hỏi bên tai: “Khối tinh hạch này là từ đâu mà có?”
Phương Hách vụng trộm cười: “Anh giết a.”
“Anh? Lúc nào?” Hắn như thế nào không nhớ rõ?
“Mấy hôm trước buổi tối, tinh hạch này chính là anh giết con tang thi dưới chân phát ra bạch quang a.” Nói xong, lại cúi đầu cười.
Hạ Tử Trọng trừng lớn mắt, hai chân phát ra bạch quang? Chẳng lẽ đó quả nhiên là tang thi hệ trị liệu? Giết xong tang thi liền nhanh chóng đi thử phong hệ dị năng, đã sớm đem chuyện này ném ra sau đầu, đương nhiên không nhớ rõ.
“Em làm sao đoán được?”
Phương Hách chỉ chỉ tay mình: “Chỉ là cảm thấy màu sắc giống nhau, em đoán có thể là nó cảm thấy bản thân lúc chạy khác với tang thi khác, cho nên cho rằng chân nó hư, mới vừa chạy vừa trị liệu chân mình đi.”
… Đầu óc như thế nào mới có thể nghĩ ra được chuyện quỷ dị là vừa chạy vừa trị liệu chân? Nhóc a, ngươi chạy khác với tang thi khác là vì chúng thuộc hệ tốc độ, còn ngươi là hệ trị liệu tay trói gà không chặt, thể lực, tốc độ đều theo không kịp tang thi khác nên mới như vậy, có trị liệu thế nào cũng vô dụng…
Vợ Uông Đồng qua hơn mười phút, rốt cuộc thành công lên cấp ba!
Hôm nay trong đoàn xe có duy nhất một dị năng giả hệ trị liệu cấp ba, trong mắt kiện lên lưu quang màu trắng khiến chồng nàng ôm gắt gao cắn vài cái.
Duẫn Đông nhìn nhìn mắt vợ Uông Đồng, lại nhìn Phương Hách đang tựa vào vai Hạ Tử Trọng. Nếu hắn nhớ không lầm, trong mắt người kia cũng ẩn ẩn có lưu quang màu trắng, chỉ là ánh sáng đó bị màu xanh thẫm che lại, trong tròng trắng mắt rất khó nhìn ra.
Chẳng lẽ là do hệ dị năng đặc thù mới sẽ như vậy? Hay là nói… Cậu thực ra là song hệ dị năng? Tựa như Hạ Tử Trọng?
Một người nếu là đặc thù dị năng còn có khả năng, nhưng hiện tại hai người này rõ ràng đều rất không bình thường. Hoặc là nói, thực ra đây là hiệu quả sau khi đạt cấp bốn sao?
Nhất thời không nghĩ ra, Duẫn Đông liền không nghĩ nữa, đối với hai sĩ quan một bên chảy nước miếng bảo: “Nên báo cáo cho xe chỉ huy một tiếng!”
“A, đúng đúng!” Hai sĩ quan từ khi lần trước cùng biến dị thực vật, tang thi đại chiến liền vào thùng xe, không chen ở khoang điều khiển nữa, tranh thủ cùng đội viên trên xe kết nối quan hệ.
——
“Nằm xuống!!”
Trên tường thành mọi người vội vàng ôm đầu nằm xuống, sau khi từng đám tang thi phong hệ dị năng bay qua, mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên.
“Tang thi mà cũng có chiến lược công thành, này còn để người sống không?” Một người ngồi dưới tường thành nói nhỏ.
Từ vài ngày trước trong thành bỗng nhiên có tang thi quy mô lớn xuất hiện, nguyên bản những người ở ngoài thành liền vội vàng thu thập đồ đạc muốn vào trong căn cứ trốn.
Nhưng ra khỏi thành thì dễ, vào lại không dễ như vậy.
Đổi lại bình thường, người ở ngoại thành có thể giảm bớt thật nhiều chi tiêu không cần thiết, tuy rằng không an toàn như bên trong, nhưng nói tóm lại cũng xem như miễn cưỡng có thể qua. Nhưng đến hôm nay, căn cứ đóng cổng lại, ai sẽ quan tâm mình sống hay chết?
Muốn vào thành cần trải qua kiểm tra đo lường, cho dù hôm nay căn cứ nghiên cứu ra rất nhiều máy kiểm tra đo lường, nhưng cũng phải chậm rãi kiểm tra từng cái, những người này chen chúc muốn vào thì có thể sao?
Trên lan can sắt còn có người liều mạng khóc lóc chen lấn vào bên trong. Mắt thấy đại quân tang thi càng ngày càng gần, vì phòng ngừa những người này mang theo virus tang thi trên người nên cửa thành dứt khoát đóng kín, chỉ chừa ra một lỗ nhỏ, mỗi lần chỉ cho vài người đi vào, sau khi kiểm tra hoàn tất mới để vài người kế tiếp đi vào kiểm tra.
Bởi vậy tốc độ làm sao có thể nhanh bằng tốc độ tang thi tiến quân xông lại đây, ở ngoài thành có hơn một ngàn người thì chết hơn phân nửa, còn lại chút ít người lúc phát hiện không thể đi vào căn cứ liền nhanh chóng kết hợp với nhau chống cự, mượn bức tường của căn cứ làm chỗ tựa lưng, người người liều mạng tử thủ, thời gian trôi qua, những người này cũng chết dần vì đại quân tang thi công kích quá kịch liệt.
Hôm nay, chỉ có thể dựa vào bản thân căn cứ phòng ngự để tiến hành phòng thủ.
Vốn tưởng rằng sau khi đã trải qua một lần tang thi vây thành, hiện tại căn cứ hẳn là có thể chống đỡ đám tang thi vây công, mà khi ngoài thành xuất hiện phần lớn tang thi cấp hai, cấp ba, mấy tang thi đó ùn ùn thay nhau công kích, nhân viên phòng thủ trong lòng không khỏi dâng lên tuyệt vọng – này thì đánh như thế nào a? Kia là tang thi cấp hai, cấp ba a! Bây giờ căn cứ có bao nhiêu dị năng giả cấp hai chứ? Lại chưa từng nghe nói có dị năng giả cấp ba a!
Nếu quân đội không gấp rút sản xuất ra vũ khí đặc thù, chỉ sợ thành này sẽ sớm bị phá!
“Đến! Đến! Đạn pháo đến!” Đạn pháo chế tạo gấp gáp có chứa mảnh vụn của vàng chuyển lên tường thành, cuối cùng khiến đội phòng thủ thở ra nhẹ nhõm một hơi – lúc trước căn cứ chỉ làm ra vũ khí lạnh đặc thù dùng trong cận chiến cùng với lựu đạn, cũng không có cấp vũ khí quan trọng, hôm nay cuối cùng tại thời khắc mấu chốt đã có công cụ phản kích!
“Chuẩn bị! Bắn…” Không liều thì chết, bọn họ đã không còn đường lui.
——
Vợ Uông Đồng sau khi dị năng thăng lên cấp ba, trên người xuất hiện một luồng khí màu trắng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, bạch quang lan đến chỗ mọi người làm họ cảm thấy tinh thần run lên – sau khi dị năng thăng cấp luồng khí sẽ khuếch tán, người bị lan đến tuy rằng sẽ không bị thương, nhưng có thể cảm giác được khí thế trong đó.
Hỏa hệ là cảm giác nóng rực, phong hệ là cảm giác buốt thấu xương, thủy hệ là mát lạnh, băng hệ là băng lãnh, Hạ Tử Trọng hẳn là may mắn, kim hệ cùng phong hệ về phương diện cảm giác khá tương tự, đây cũng là nguyên nhân duy nhất song hệ dị năng của hắn vẫn chưa bị bại lộ, ngay cả Duẫn Đông cũng chỉ hoài nghi, mà không thể xác định.
Trên xe một trận hoan hô, xe sĩ quan cũng thập phần hưng phấn mà vội vàng đem tin tức tốt này báo lên – dị năng giả hệ trị liệu cấp ba a! Lúc này đoàn xe có bao nhiêu ưu việt? Sau khi hệ trị liệu thăng cấp tốc độ chữa trị chắc cũng nhanh hơn, mọi người đánh nhau cũng không sợ bị thương!
Sau khi nghe tin tức này, Diêm Tân lập tức ra lệnh đoàn xe theo như kế hoạch đã định từ trước, hướng về phía thị trấn – đánh tinh hạch, đoàn xe thăng cấp, chỉnh đốn đội ngũ… đều cần giải quyết trong đó. Hiện tại trong đội bọn họ có đội hậu cần càng mạnh, thì khả năng hành động càng lớn.
Chạng vạng, đoàn xe từ trên đường cao tốc đi vào thị trấn, thị trấn lúc trước tận thế tuy rằng không tính là lớn, nhưng cũng không tính là nhỏ, người thường trú ở đây tầm năm mươi vạn người. Sau tận thế không ít tang thi bị người chạy trốn dẫn đến đường cao tốc, lúc này chỉ nghe tiếng đoàn xe đi vào.
Đoàn xe dẫn đầu phái tân binh phụ trách ra thanh lý tang thi phụ cận, cũng không dám tùy tiện làm ra động tĩnh quá lớn, vạn nhất dẫn tới mấy chục vạn tang thi trong thị trấn đến, còn muốn sống hay không a?
Một mặt đánh tang thi, đào tinh hạch, nhân viên còn lại bắt đầu dựng lều, chuẩn bị qua đêm ở đây. Nếu mọi người đã đem nơi này thành mục tiêu, cần đi vào thành thị một chuyến, như vậy rất cần một hậu phương lớn mạnh tương đối ổn định.
Chạng vạng, tân binh tận khả năng tiêu diệt đám tang thi phụ cận mà không gây sự chú ý với đám tang thi ở xa. Sau đó phái dị năng giả hệ thổ xây tường đất trên lối vào đường cao tốc, phòng ngừa ban đêm tang thi tập kích đoàn xe.
Trên mỗi chiếc xe điều động ra vài người phòng thủ, trước tiên Duẫn Đông an bài Khương Phong người ban ngày ngủ nhiều nhất, buổi tối phụ trách điều tra tang thi tập kích. Về phần biến dị động vật… Thứ đó nếu thực sự đến, ai cũng không có biện pháp phòng bị, chỉ có thể cầu nguyện phụ cận không có thứ đó tồn tại.
Sáng sớm ngày kế đoàn xe không lập tức tiến vào nội thành, mà là mở ra chỗ hổng trên tường đất, dùng một bịch máu tươi đưa tới một đám tang thi gần nơi này nhất…
Có vẻ sau khi tận thế số lượng sống sót càng ngày càng ít, đám tang thi có cơ hội ăn người sống cũng ít đi, khó có thể ngửi thấy mùi máu tươi đám tang thi giống như nổi điên điên cuồng vọt tới chỗ này. Khiến mọi người đang phòng thủ nhìn thấy da mặt không khỏi cau lại – bộ dáng này sao giống đã trải qua nửa đời người mà chưa được ăn thịt vậy? Bịch máu này rất nhỏ a! Chúng nó như thế nào lại điên cuồng như vậy?
Bọn họ hẳn là may mắn trên xe số lượng nữ nhân rất ít, mà gần đây bởi vì không đủ dinh dưỡng nên nữ nhân khó vượt qua được? Bằng không ai có thể sống?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT