Editor: Ken Le

Beta: Rosaline

“Trước tiên đem mấy xe gần nhất ra, mở ra lối đi phía trước.” Duẫn Đông phán đoán tình huống bên ngoài một chút, xác nhận đoàn xe còn có thể chống đỡ một trận mới nói với Hạ Tử Trọng.

Hạ Tử Trọng gật gật đầu, tình huống hiện tại cũng không thể chỉ lo an nguy của một chiếc, có thể càng nhiều người chạy thoát thì hi vọng sống sót của bọn họ lại càng cao: “Đi chiếc xe gần nhất.”

Phát hiện xe bọn Hạ Tử Trọng thế nhưng có thể khởi động, ai gần cái xe đó nhất đều cả kinh, phía sau xe tải bọn Hạ Tử Trọng có một chiếc xe đậu song song, Hạ Tử Trọng phụ trách dùng dị năng cắt dây leo thực vật đang bám vào xe bọn họ, Duẫn Đông kéo ra cửa sổ bằng vải nói với mấy người trên chiếc kia xe: “Đang cắt dây leo của biến dị thực vật cho các người, chờ một lát, xe các người có thể hành động lập tức đi qua chỗ hổng kia, hội hợp với mấy chiếc xe phía trước cùng nhau phòng thủ.

Người lái xe và người tổng phụ trách đều là người quân đội, hơn nữa đều dưới quyền Diêm Tân, bởi vậy nếu như gặp nguy hiểm, xe họ có thể chạy thì cũng sẽ không bỏ lại những người khác.

Chuyện này phải là người khéo tay làm, Hạ Tử Trọng lúc xử chiếc xe thứ nhất còn rất cẩn thận, tinh tế tỉ mỉ phân biệt cảm nhận mọi thứ, lo lắng có thể làm hư xe nhà mình hay không, nhưng xử lý chiếc thứ hai, bị nhiều vòng quấn hơn, nên tốc độ cũng trở nên càng lúc càng nhanh, chỉ cần khống chế tốt phong nhuận, độ dày liền có thể thoải mái “Cắt cỏ”.

May mắn mấy dây leo kia cũng không dài lắm, tuy rằng số lượng bò ra nhiều, nhưng bởi vì không còn người để cuốn nữa nên không dài ra thêm, chỉ cần cắt bỏ tới vị trí gần đất, mặt trên sẽ rơi xuống, căn bản sẽ không cuốn lấy bộ phận mấu chốt của xe làm ảnh hưởng đến động cơ.

Một chiếc, lại một chiếc, tang thi tiên phong đã bắt đầu công kích mấy chiếc xe quân đội!

Bọn Hạ Tử Trọng trên xe sớm đã an bài nhân thủ, gắt gao bảo vệ chung quanh thậm chí bao gồm tang thi đến từ trên trời, một khi có tang thi tới gần sẽ không chút lưu tình mà oanh tạc.

Vài chiếc xe sau khi thoát ra nhanh chóng đi qua chỗ hổng, hướng về phía đoàn xe trước mặt hội hợp, Diêm Tân biết lập tức an bài, khiến đoàn xe tụ lại một chỗ phân ra hai bên, một chiếc chủ yếu phòng thủ bên trái, một chiếc chủ yếu phòng thủ bên phải, so với dựa vào một chiếc xe phòng thủ thì hai chiếc xe phòng thủ an toàn hơn nhiều.

Lúc Hạ Tử Trọng cố gắng thanh lý biến dị thực vật, Phương Hách cầm súng ống đặc thù một phát lại một phát bắn tang thi, hai người ngoài ý muốn phát hiện một chuyện làm cho bọn họ không nói nên lời – bạch cầu không biết lúc nào đã từ giữa không trung rơi xuống, nó cư nhiên vui vẻ “Chui” vào vài chỗ biến dị thực vật bị chặt đứt, theo dây leo thực vật một đường đi vào bên trong, tự mình đào ra tinh hạch.

Đều do mấy thực vật này bộ dạng quá mức thô to, lớn đến nỗi bạch cầu không có biện pháp “Chen” vào lấy ra tinh hạch ra, nhưng lại có thể chui vào dây leo để hút tinh hạch.

Hai người phát hiện bạch cầu đại nhân đang bận hút tinh hạch, cũng đại phát từ bi tiện đường thu thập một ít tinh hạch tang thi chết ở phụ cận, mấy tinh hạch này nó lười tốn công tiêu hóa, mỗi khi thu thập đến số lượng nhất định sẽ vọt đến bên chân hai người, dùng cái bụng mềm như nước chen vào balo trên tay Phương Hách, “Phun” tinh hạch vào bên trong…

Khụ khụ, lão nhân gia nó đương nhiên sẽ không phun ra tinh hạch thực vật biến dị, nhưng sẽ đem toàn bộ tinh hạch tang thi phun vào balo Phương Hách cầm.

Về chuyện thu thập tinh hạch tang thi vẫn là do Hạ Tử Trọng trước đây thuận miệng phân phó, bởi vì mọi người một đường đi, một đường đánh, căn bản không có thời gian xuống xe đi thu thập tinh hạch, tinh hạch phổ thông còn chưa tính, tinh hạch cao cấp ngay cả Hạ Tử Trọng cũng luyến tiếc, hắn liền thuận miệng nói với bạch cầu, có cơ hội liền đem tinh hạch cao cấp nhặt về.

Vì thế, lão nhân gia nó thế nhưng ngay lúc rối loạn công khai “Nhặt” tinh hạch, ai kêu nó đao thương bất nhập, đạn bắn tới nó đều có thể bị nó làm văng ra? Hơn nữa nó còn cố tình ẩn thân, tang thi, biến dị thực vật không thấy nó, người bình thường lại nhìn không ra nó, nó không kiêu ngạo thì ai kiêu ngạo?

Một chiếc, lại một chiếc, sau khi được cắt xong dây leo thì đa số xe đã có thể hành động. Xe của tiểu đội Luân Hồi lúc này đi cuối cùng theo mấy chiếc khác đi qua chỗ hổng, bắt đầu giải cứu xe còn lại.

“Đứng sát vào xe đi, tôi có thể với đến xe phía trước.” Phía trước từng chiếc xếp hàng thanh trừ biến dị thực vật có thể tiết kiệm hỏa lực trên xe bọn họ, chỉ cần đem người đều tập trung một chỗ thì có thể bảo vệ một bên, hôm nay xe cơ hồ đều xếp hàng, con đường này nguyên bản không tính là rộng, đoàn xe lại muốn phòng thủ tang thi tập kích, căn bản không có đường quay lại.

“Ngươi có thể đến?” Duẫn Đông có phần khác biệt, hướng hắn xác nhận.

“Hẳn là có thể.” Năng lực dò thám của phong hệ dị năng của hắn có bao nhiêu uy lực thì có thể phóng xa bấy nhiêu, hôm nay dị năng trải qua vài thao tác gián đoạn rất nhỏ, khiến dị năng của hắn lại tăng lên. Đem kim hệ dị năng vào trong đó, có thể khiến hai loại dị năng hỗ trợ lẫn nhau càng thêm lợi hại, phạm vi ảnh hưởng cũng xa hơn.

Từ ba lô lấy ra chai nước uống một ngụm, bổ sung một chút tinh thần lực, Hạ Tử Trọng lại lần nữa ngưng tụ phong hệ, xoay quanh từng tia kim quang hướng đáy xe bọc thép bên cạnh.

“Đông, đông, đông……” Từng tiếng vang lên, mỗi một bước đều giống như đất rung núi chuyển. Tang thi hệ tốc độ, đám tang thi phong hệ bị hỏa lực cùng phần lớn dị năng giả ngăn cản, hiện tại, tang thi chủ lực xuất hiện phía sau.

Phương Hách mày nhăn lại, nhìn ngoài cửa sổ một đám tang thi tổ hợp cao lớn.

“Tức chết, lại là mấy gia hỏa này.” Quách Binh mắng một câu, oán hận phun vào bộ đàm. Đừng nói người khác, ngay cả hắn lúc này bởi vì sử dụng súng máy nửa ngày dẫn đến cánh tay đau nhức.

Đối mặt với tình trạng trên trời dưới đất đều là tang thi, cũng không phải chỉ cần trông vào dị năng của ản thân thì có thể chống đỡ được, không có hỏa lực duy trì, ai cũng chống đỡ không nổi.

“Dùng tinh hạch đi.” Nhìn tình huống ngoài cửa sổ, Trần Ninh phun ra một hơi, nhìn về phía Quách Binh.

Quách Binh yên lặng gật gật đầu: “Dùng tinh hạch.”

Mọi người làm nhiệm vụ lần này, lúc ra khỏi că cứ liền mang theo tinh hạch bản thân thu thập được. Dị năng giả mỗi ngày hấp thu tinh hạch xác thật có hạn chế, tới mức độ nhất định liền không thể lại hấp thu, thân thể sẽ sinh ra một loại cảm giác “Qúa no”.

Nhưng khi thời gian sử dụng dị năng kéo dài, tinh hạch lại có thể vừa hỗ trợ bổ sung tinh lực, vừa có thể gia tăng dị năng.

Cũng không ai dám sử dụng trong thời gian dài, ai cũng không biết hấp thu quá nhiều tinh hạch sẽ có chuyện ngoài ý muốn nào hay không, nguyên nhân chủ yếu là – không ai xa xỉ đến nỗi có nhiều tinh hạch như vậy để dùng.

“Rào rào” “Rào rào” vài tiếng, Quách Binh không biết từ nơi nào móc ra một đống chai. Nhìn qua đều là chai nước khoáng bình thường, nhưng bên trong đều là tinh hạch cấp một trong suốt, mặt trên dán một đống tên khác nhau.

Tinh hạch hôm nay giá trị mọi người đều biết, nhưng số tinh hạch đó có thể đổi lấy một tháng lương thực từ căn cứ, như vậy mỗi người trong tiểu đội Luân Hồi tuyệt đối đều là đại gia.

Trong mỗi chai này không phải là tài sản chung của tiểu đội Luân Hồi, mà là của mỗi thành viên của tiểu đội Luân Hồi gửi vào ngọc bội không gian của Quách Binh.

Người của tiểu đội Bá Chủ cũng có tinh hạch, đồng dạng cũng không lấy ra, để trộm hấp thu, hoặc là thời khắc mấu chốt sử dụng, nhưng bọn hắn so tinh hạch cùng Luân Hồi, dứt khoát không thể so sánh với nhau.

Một tay cầm tinh hạch tiến hành hấp thu, một tay sử dụng dị năng, viễn chiến tấn công tang thi. Mỗi người bên cạnh đều có một chai đầy tinh hạch, Duẫn Đông không khỏi nhíu mày – mấy chai này, lúc trước để ở chỗ nào?

Hạ Tử Trọng nhắm mắt lại, cảm nhận gió mình khống chế, hắn tựa hồ có thể cảm nhận được mỗi một dòng khí lưu động, vận chuyển, lực lượng, phương hướng, vô luận gió có phải của mình hay không.

Loại cảm giác này rất huyền diệu, phảng phất như hắn cùng gió dung hợp với nhau, hắn có thể rõ ràng cảm thụ ra gió thổi vào cái gì, thăm dò chỗ nào có lực công kích…

Không quá mức kích động vì có năng lực này, kim hệ dị năng hóa thành sợi tơ càng thêm mềm mại dung nhập vào trong gió, nhẹ nhàng cắt đứt một mảnh lại một mảnh gốc rễ của biến dị thực vật, rất nhanh, biến dị thực vật phía dưới xe đã bị thanh lý sạch sẽ, từng tầng bị cắt đi như cắt cỏ…

“Xong.” Hạ Tử Trọng bỗng nhiên mở to mắt, không hề báo trước nói.

“A? Cái gì?” Quách Binh đang bận rộn dùng súng máy cộng thêm lưới điện đối bên ngoài phản công, không nghe rõ.

“Biến dị thực vật thanh lý sạch sẽ.”

Thanh âm Hạ Tử Trọng nói xong trong xe im ắng một chút, lập tức lại lần nữa phát ra từng đợt tiếng thét chói tai, dẫn tới bên ngoài đám tang thi cùng nhau rống giận.

“Mau! Đại gia hỏa kia muốn xông lại đây!” Rõ ràng bị đánh gãy chân, nhưng tang thi tổ hợp thi thể cao ba mét kia thế nhưng lại lập tức dùng thân thể “Lắp ráp” ra hai cái chân, tiếp tục hướng đoàn xe chạy tới!

“Đầu con tang thi sao thế? Rốt cuộc ở chỗ nào trong đó?” Mọi người có chút há hốc mồm, loại tang thi như vậy đều sẽ đem thân thể mình giấu ở dưới lớp thịt, để khống chế tốt việc chạy, hành động, bên trên đều chấp vá, nhưng đầu tang thi rõ ràng không như bình thường.

“Bên ngực trái.” Hạ Tử Trọng nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ ra phương hướng.

Phương Hách nửa điểm hoài nghi cũng không có, trực tiếp lấy ra một khỏa lựu đạn, sau nó mở còi thảy ngay ngực trái con tang thi kia, “Ầm ầm” một tiếng, tang thi kia rốt cuộc trụ không nổi nữa.

“Ngươi… Làm sao biết được?” Theo lý thuyết vấn đề này hẳn là tìm Khương Phong tới hỏi, nhưng từ khi bị tang thi vây quanh, Khương Phong liền ôm đầu kêu đau nên còn đang trốn ở góc thùng xe run rẩy, lúc này đương nhiên không thể kéo hắn qua đây, Hạ Tử Trọng là làm sao mà biết được?

Hạ Tử Trọng khẽ lắc đầu: “Phong hệ dị năng.”

“… Phong hệ dị năng còn có thể tìm thấy bản thể tang thi?” Này cũng quá khoa trương đi!

“Có chút giống với lúc cắt cỏ vừa rồi.” Dị năng của mình năng lực càng ngày càng mạnh, vừa rồi bất quá chỉ là theo bản năng đem phong hệ dị năng dò thám, sau đó theo “Khe hở” mà tìm được bản thể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play