Tiểu thần tượng gật đầu, cầm kịch bản lên, khách khí chào tạm biệt Tiểu thiếu gia rồi rời phòng.

Tiểu thiếu gia ngồi yên tại chỗ, một hồi sau, cậu quay đầu nhìn cảnh thành phố về đêm qua chiếc cửa sổ sát đất. Căn phòng này nằm trên tầng 42, qua cửa sổ có thể thu hết khung cảnh một thành phố ngựa xe như nước, rực rỡ muôn màu.

Bây giờ mới 7:30, cư dân thành thị vừa tan tầm, cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu, trông nơi nào cũng náo nhiệt. Tiểu thiếu gia nhìn ngọn đèn lóe lên từ đằng xa, chầm chậm tựa vào đầu giường, co người lại ôm mình chặt cứng, không biết vì sao cậu chợt thấy đau buồn.

Cuộc sống của mọi người thật náo nhiệt, dường như họ có chuyện cười kể hoài không hết, có niềm vui dùng mãi không cạn, nhưng không có gì liên quan đến cậu.

Tiểu thiếu gia chợt hối hận, lẽ ra cậu không nên để Tiểu thần tượng đi sớm như vậy, đáng lẽ cậu nên bảo anh ở lại trò chuyện với mình, hay ngồi im lặng cũng tốt rồi.

Nhưng cậu không dám, cậu cảm thấy Tiểu thần tượng không muốn nói chuyện với mình, cũng không muốn ở lại.

Cậu đã từng nói, cậu sẽ không ép Tiểu thần tượng làm chuyện anh không thích, cậu nhất định sẽ không làm thế.

Hai người liên lạc lại vào năm ngày sau.

Tiểu thiếu gia gọi cho Tiểu thần tượng để xác định kịch bản được chọn, khi sắp tắt máy, Tiểu thần tượng nắm chặt điện thoại, do dự hỏi: “Cậu… Cậu không có yêu cầu gì khác ư?”

Anh chưa từng thấy quan hệ thế này bao giờ, cậu cho anh tài nguyên nhưng không đưa ra điều kiện nào.

Tiểu gia nghe hỏi mà sững sờ, cậu nghĩ một lát rồi ấp úng đáp: “… Cũng không hẳn là không có.”

Lòng Tiểu thần tượng căng cứng, lại vừa nhẹ nhõm, anh nghĩ, quả nhiên không có gì khác biệt.

Qua vài giây, giọng nói lóng ngóng của Tiểu thiếu gia truyền qua: “Anh thêm bạn WeChat với tôi được không?”

Như sợ anh từ chối, Tiểu thiếu gia thận trọng nói thêm một câu: “Chắc chắn tôi sẽ không thừa cơ làm phiền anh đâu.”

Tiểu thần tượng: “…”

Tiểu thần tượng: “… …”

Vì vậy đêm hôm ấy, Tiểu thiếu gia không những được thêm WeChat của Tiểu thần tượng mà còn có phương thức liên lạc cá nhân của anh.

Tiểu thiếu gia nằm trong căn phòng rộng lớn, nhìn khung chat hiện thêm một người bạn tốt, cậu vui sướng lăn lộn trên giường, một lúc lâu sau mới hết kích động.

Tiểu thiếu gia nhìn chăm chú vào tên ghi chú “Nam Nam” trên khung chat của Tiểu thần tượng, cậu đỏ mặt nói ba chữ, vì nói quá nhỏ nên không nghe rõ ràng, chỉ nghe chữ cuối là “đi”.(đát)

Kịch bản Tiểu thần tượng chọn là phim IP** lớn, vai nam chính do tiểu thịt tươi đang nổi đảm nhận, nam hai là người mới, nổi tiếng hơn Tiểu thần tượng. Thật ra Tiểu thần tượng chọn kịch bản này là có lí do, không phải vì anh thấy nó tốt thế nào, mà là vì tiền công tổ kịch này cao hơn một chút, hơn nữa bộ phim này có thể hấp dẫn người hâm mộ, có khi anh sẽ thêm được một số người hâm mộ, tích góp dần cho độ nổi tiếng của mình.

**Intellectual Property hay IP (Sở hữu trí tuệ), là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.

Hết cách rồi, anh phải lập tức thoát khỏi cảnh túng quẫn này.

Ngày tổ chức nghi thức khởi quay, Tiểu thần tượng tới chào hỏi các thành viên trong tổ phim, anh không ngờ tiểu thịt tươi và người mới lại dễ chung đụng như vậy, thoáng yên tâm một phần.

Trong lúc chờ lên sân khấu, anh lấy điện thoại ra xem một lát, bỗng nhiên WeChat báo có tin nhắn.

Kỷ Tiểu thiếu gia: Hôm nay anh khởi quay, cố gắng lên nhé.

Kỷ Tiểu thiếu gia: Ban đêm vùng núi lạnh đấy, anh nhớ phải mặc nhiều quần áo, đừng để bị bệnh.

Kỷ Tiểu thiếu gia: Tôi muốn tới thăm anh.

Kỷ Tiểu thiếu gia: Rút lại tin nhắn trên.

Kỷ Tiểu thiếu gia: Mới nãy tôi gõ sai đấy, ý tôi là anh quay phim cho tốt, nhất định phải tốt.

Tiểu thần tượng nhìn chằm chằm thông báo Tiểu thiếu gia rút lại tin nhắn mà dở khóc dở cười, đến hôm nay anh đã xác nhận được một việc, vị kim chủ nhỏ của anh tuyệt đối hoàn toàn không giống kim chủ bình thường, không có mặt mỡ tai to người béo ú, còn thấp hơn anh, nhỏ tuổi hơn anh, trắng hơn anh, thậm chí… có hơi đáng yêu.

Tiểu thiếu gia thầm thấy may mắn vì đã rút tin nhắn kịp thời, nhưng cậu lập tức phiền muộn, cậu thật sự rất muốn tới gặp Tiểu thần tượng, bọn họ đã… Tiểu thiếu gia bấm ngón tay tính đếm, đã mười hai ngày không gặp, nghĩ như vậy, miệng cậu mếu máo, mái tóc xoăn trông như cụp xuống.

Nhưng một giây sau, Tiểu thần tượng nhắn lại: Thật ra quay phim rất thú vị, muốn đến xem không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play