Editor: Nguyên

Ban đêm, tổ chế tác vẫn phải làm việc, chỉnh sửa lại bộ ảnh rồi công bố ảnh tạo hình ra.

Ban đầu official weibo của đoàn phim nhỏ này vô cùng thê thảm, mỗi tin cùng lắm cũng chỉ có vài lượt chuyển phát ít ỏi. Nhưng bây giờ đã có nhà đầu tư Nguyễn Hiểu Phong này, hết thảy đều không giống trước nữa. Kinh phí lúc đầu còn hạn hẹp giờ đã có rất nhiều, thậm chí đoàn phim bần cùng này cũng có cơ hội để nổi lên.

Đoàn phim hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà mua vị trí đề cử hot search, đồng thời đem hai đề tài #Ảnh tạo hình《Chiếc áo mùa xuân》# và #Người thủ vai Triệu Cơ# đẩy lên hot search.

Rất nhanh đoàn phim đã thu lại được một lượng phản hồi lớn —— tất cả đều là mắng.

“Cái đoàn phim gà rừng* này mà cũng đòi mua hot search, phiền chết đi được.”

*Kiểu so sánh gà rừng với phượng hoàng

“Cái đoàn phim bé tí nhìn thấy đã phiền, ô nhiễm weibo của tôi, cút đi, các người rốt cuộc thuê bao nhiêu thủy quân vậy?”

Còn có fans Kỷ Phân tinh mắt phát hiện ra: “Đây không phải là tiểu công chúa hút máu sao! Cô thật sự muốn dẫm lên người nhà để xuất đạo à, tôi đây bội phục, chị chị em em, hóa ra trên thế giới này có người không biết xấu hổ như thế này? Nhìn cái mặt thấy ghét, nhà xảy ra chuyện như thế cũng không biết mở mồm nói gì, chắc là cô nhi hả?”

……

Đề tài #Người thủ vai Triệu Cơ# này không trực tiếp đề cập đến Kỷ Khê, nhưng nếu click vào thì sẽ thấy rõ 9 tấm ảnh của cô: ba tấm ảnh tạo hình, còn có ảnh hậu trường.

Bởi vì các diễn viên đều đã ký hợp đồng nên phải phối hợp với đoàn phim để tuyên truyền, sau khi đoàn phim thương lượng cùng Kỷ Khê, thống nhất làm theo một phương án: Sử dụng account marketing cố định để thông báo, chủ yếu tập trung lăng xê Kỷ Khê cùng với nam số 2 Lục Vực.

Hai người này đều có giá trị nhan sắc cao, Kỷ Khê vừa về nước đã có độ hot trên mạng, còn Lục Vực thì có một bộ phận fans tương đối.

Đối với bọn họ mà nói, Kỷ Khê muốn lợi dụng bộ phim này để làm bước đầu tiến vào giới giải trí, Lục Vực nóng lòng muốn thoát khỏi ràng buộc từ fan CP. Sau khi thỏa thuận giữa ba bên, kế hoạch bước đầu là để Kỷ Khê và Lục Vực hợp tác với nhau trong thời gian chiếu phim, tạo CP “Thái hậu yêu diễm và quyền thần tiểu bạch kiểm”, dùng việc này để thúc đẩy độ hot của《 Chiếc áo mùa xuân 》.

Việc cùng người ta tạo CP này đã được Kỷ Khê đưa vào phần yêu cầu sự nghiệp trong bản hiệp nghị hôn nhân sáng nay, Nguyễn Hiểu Phong không có ý kiến gì khác.

Bọn họ đều hiểu rõ ràng, giới giải trí hợp tác là chuyện bình thường, việc lần này của Kỷ Khê cũng không có gì đáng nói, hợp tác cùng có lợi thôi.

Sau lần marketing đầu, đoàn phim nhận được một ít chú ý, hầu như là chú ý đến Kỷ Khê.

Thứ nhất là ngoại hình của cô dễ dàng làm người ta ấn tượng khắc sâu. Cô đẹp một cách kiêu ngạo, ảnh tạo hình mang phong cách Triệu Cơ càng làm cho vẻ đẹp của cô thêm yêu mị, quyến rũ.

Chín tấm ảnh này mang đến hiệu ứng kinh người, đặc biệt là tấm ảnh cuối cô ngoái đầu lại nhìn, giá trị nhan sắc bạo kích. Mấy tấm ảnh này kéo theo một lượng chú ý từ những người qua đường yêu sắc đẹp.

Chín tấm ảnh của Kỷ Khê thực sự thu hút, vì thế kéo được sự chú ý của không ít quần chúng ăn dưa không rõ sự tình, nổi lên một đợt sóng, họ chỉ đơn thuần muốn xem sắc đẹp, nói là fan thì không chắc, anti lại càng không

Thứ hai là đến từ fans của Kỷ Phân trào phúng chửi rủa, Kỷ Khê đã quen.

Ngoài ra, Kỷ Khê còn nhận được sự chú ý từ fans của Lục Vực .

Thì ra là fans CP nam nam của Lục Vực đã phát hiện ra điều gì từ mấy tấm ảnh tạo hình. Khi fan CP “Quý vòng thật loạn” phát hiện ra phục trang của Kỷ Khê cùng Lục Vực mang hơi hướng tình lữ, các chi tiết đều tương xứng với nhau, điều này đã làm dấy lên hồi chuông cảnh báo trong lòng họ.

Rốt cuộc còn chưa bắt đầu tạo CP, các fan này đã chú ý đến Kỷ Khê, hầu hết đều là “Phải chú ý xem cái con đê tiện yêu diễm này định làm gì!”,

Lập trận địa sẵn sàng chú ý từng bước đi của idol, lại còn lạc quan tỏ vẻ: “Tạo CP trong giới giải trí rất bình thường, ca ca sẽ không LOW đến mức cùng cái loại nữ chính thế này tạo CP đâu. Nhưng cũng hơi lo, ca ca đơn thuần như vậy, nhỡ bị lừa thì sao?”

Lập tức liền có fan CP khác vào nói: “Nói cái gì vậy, chỉ cây dâu mà mắng cây hoè à? Lục Vực còn khi không dựa độ hot của anh tao đấy, thật không biết xấu hổ……”

Sau đó là một hồi cãi chửi.

Kỷ Khê dùng tài khoản phụ xem hết việc này, tuy rằng cảm thấy mấy fans này có chút đáng yêu thú vị, nhưng đồng thời chuyện này cũng làm cô phải suy nghĩ.

Trước đây cô vẫn biết mấy việc liên quan đến tình cảm như thế này sẽ gây ra ảnh hưởng, nhưng đây là lần đầu tiên cô trực tiếp nhìn thấy, trận khẩu chiến này rất kịch liệt, nháo đến long trời lở đất, cũng không phải lần đầu.

Lăng xê CP chỉ có tác dụng nhất thời, thời gian dài sẽ phản tác dụng, cho nên việc này phải cân nhắc thật kỹ. Nổi bằng tai tiếng sẽ chỉ đem lại sự nổi tiếng ngày một ngày hai, Kỷ Khê rất rõ ràng những gì phải dựa vào sức fans: hiệu quả từ phòng vé, đại ngôn, đây mới là con đường chân chính mà cô muốn.

Kỷ Khê đã từng có tiền án hot lên theo cách tiêu cực như vậy, phân tích từng chút một, cô phát hiện việc nổi như thế sẽ dẫn theo hai hướng đi: Có những người đầy tai tiếng, độ hot cao, fans hiếu chiến, khả năng cũng rất tốt. Nhưng loại này vô cùng hiếm thấy, chỉ giới hạn trong những lưu lượng có giá trị cao, trước mắt không đến lượt cô.

Cũng có loại nổi nhờ tai tiếng rồi dần tẩy trắng, nhưng lạ ở chỗ, vẫn như cũ không có nổi fan trung thành; ví dụ như nam minh tinh A nào đó vì kỹ thuật diễn kém mà bị bôi đen, ekip phía sau nỗ lực tẩy trắng, nhưng rất nhanh liền chuyển sang đóng phim truyền thống, như là một nửa lui ra khỏi giới giải trí, loại này là vô dục vô cầu, nhân duyên trùng hợp.

Kỷ Khê tham khảo hai hướng đi thường thấy này, tổng kết được hai điều: Thứ nhất, bản thân phải có thực lực, tâm lý vững, đi lên cũng phải bằng thực lực. Thứ hai, nhất định phải đảm bảo độ hot, không được biến mất dần khỏi tầm mắt công chúng, việc này yêu cầu cô phải có một kế hoạch rõ ràng và đoàn đội chuyên nghiệp.

Kỳ thật cô cũng có khuyết điểm, khi từ nhạc kịch chuyển thành đóng phim, đôi khi diễn sẽ hơi quá mức mà không kìm lại được. Cô có thể phóng đại khuyết điểm này lên, xây dựng hình tượng “bình hoa” lúc đầu.

Nói như vậy có nghĩa là, trong phim muốn diễn, bên ngoài cũng muốn diễn.

Cô dành thời gian để đăng kí một khóa học dành cho người đại diện. Việc này không có nghĩa là cô muốn tự làm người đại diện của chính mình, Kỷ Khê tuyệt đối sẽ không làm một việc gì trước khi cô hiểu biết rõ ràng về nó. Cô biết, về sau càng ngày càng bận, người đại diện và trợ lý chính là phụ tá đắc lực của cô.

Vị trí như vậy phải lựa chọn cho tốt, sẽ không chọn một người sau này sẽ đâm sau lưng mình.

Sau khi chụp xong, đạo diễn cho bọn họ thời gian ba ngày chuẩn bị, sau đó lập tức xuất phát đi phim trường bắt đầu quay.

Kỷ Khê chẳng có việc gì, đến sớm nhất.

Người khác còn chưa đến, cô đã dành thời gian để tìm hiểu nơi này, sau đó nghiên cứu kịch bản trong ba ngày tiếp theo.

Thời gian này Nguyễn Hiểu Phong không thấy xuất hiện, hai người mỗi ngày nhắn cho nhau mấy cái emoji, coi như là thăm hỏi.

Đến buổi sáng trước khi bắt đầu quay một ngày, Nguyễn Hiểu Phong tích chữ như vàng mới nhắn cho cô một câu: 【 Yên tâm đóng phim. 】

Kỷ Khê mới đầu còn không hiểu anh có ý gì, sau đó nhận được cuộc gọi từ một số điện thoại lạ: “Kỷ Khê, dì gọi con không nhấc máy, dì phải đổi số để gọi cho con. Đứa nhỏ này, kết hôn cũng không nói cho dì biết một tiếng…”

Sau đó bà thao thao bất tuyệt mấy câu vô nghĩa, lại biểu đạt một chút chúc phúc cho cô, như là thử xem thái độ cô thế nào.

Kỷ Khê nghe mà cười.

Cô suy nghĩ cẩn thận việc này, Nguyễn Hiểu Phong hẳn là giúp cô giải quyết mấy việc phiền toái bao gồm cả Kỷ An Vinh này. Mấy ngày nay, những tin nhắn thúc giục trả nợ không ngừng do đối tác của Kỷ Nhất Lam gửi đến từ khi cô về nước đến giờ đều biến mất hết, rốt cuộc thần kinh có thể thả lỏng, không cần lúc nào cũng phải đề phòng nữa.

Cô đánh chữ gửi đi: 【 Cảm ơn anh ~】

Một hồi lâu sau Nguyễn Hiểu Phong mới trả lời lại: 【 Đã thuê cho em một vệ sĩ, chắc khoảng hai ngày sau sẽ đến. 】

Vẫn là phong cách của Nguyễn Hiểu Phong, lãnh đạm xử lí mọi việc, tích chữ như vàng.

Kỷ Khê hơi ngẩn ra, vừa muốn nhắn lại mình không cần, lại thấy khung chat với Nguyễn Hiểu Phong hiện ra tin nhắn mới: 【 Mẹ anh nói mọi người trong nhà đang bận, không kịp gặp mặt em, nhưng mà con gái ở bên ngoài phải chú ý an toàn. Thông tin vệ sĩ lát nữa sẽ gửi cho em. 】

Mẹ Nguyễn Hiểu Phong?

Kỷ Khê tuy đã chuẩn bị tốt tâm lý, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy đã phải tiếp xúc với phương diện người nhà này.

Lần đầu tiên cô cảm thấy khẩn trương khi nói chuyện cùng Nguyễn Hiểu Phong, xóa xoá sửa sửa vài lần, sau đó nhắn lại: 【 Cảm ơn, nếu ba mẹ có thời gian em nhất định sẽ chuẩn bị tốt đi gặp họ. Thay em xin lỗi nhé, thật sự ngại quá. 】

Nguyễn Hiểu Phong gửi tới một tin nhắn thoại.

Kỷ Khê cắm tai nghe, click mở icon màu trắng.

Thanh âm trầm thấp từ bên tai truyền đến: “Đừng lo lắng, việc trong nhà anh sẽ nói giúp, em cứ yên tâm làm việc của em đi. Ba mẹ thường ở bên ngoài du lịch, bây giờ cũng không rảnh lo gặp chúng ta.”

Kỷ Khê nhẹ nhàng thở ra, cũng ghi âm gửi lại, “Em biết rồi.”

Kỷ Khê nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện giờ là 7 giờ sáng, chắc hẳn là Nguyễn Hiểu Phong vừa kết thúc công việc.

Cô do dự một chút, vẫn nhắn lại: 【 Về nhà ngủ sớm một chút, chú ý nghỉ ngơi nha. 】

Thành phố B có tiếng là sương mù bao phủ, nhưng không phải ở khu CBD của Nguyễn Hiểu Phong. Vị trí nơi này gần mấy trường đại học, được trồng rất nhiều cây xanh, sáng sớm 7 giờ ngoài đường đầy bóng râm, còn có màn trời. Hôm nay có vẻ trời sẽ mưa.

Nguyễn Hiểu Phong kéo cà vạt xuống theo thói quen, chỉnh lại cổ áo sơ mi, thuận tay đem khuy tay áo mở ra.

Thanh âm ngọt thanh của con gái truyền tới, mát lạnh khác hẳn sương mù của thành phố này.

Nguyễn Hiểu Phong nghe xong một lần lại nghe tiếp lần nữa rồi cười một mình.

Đột nhiên, điện thoại bàn vang lên chói tai.

Điện thoại Nguyễn Hiểu Phong quanh năm luôn ở chế độ im lặng, việc liên hệ của công ty đều giao cho trợ lý, cái điện thoại bàn này đã rất lâu không động đến, gọi thẳng đến điện thoại bàn cũng có nghĩa giống như liên hệ với điện thoại tư nhân của anh.

Bởi vì sáng nay thời tiết tốt, Nguyễn Hiểu Phong quyết định tha thứ cho sự ồn ào bất ngờ này.

Anh tiện tay ấn nhận cuộc gọi, bật loa.

“Alo?”

Vừa dứt lời, thanh âm vội vàng của người phụ nữ đầu bên kia đã truyền đến: “Sao con không nhận điện thoại? Tin nhắn cũng không trả lời? Mãi ba mẹ mới về thành phố B được một lần, con bớt thời gian nhìn mặt một chút cũng không được à? Một đống người bên phía ông đang muốn gặp con, con cũng không gặp? Thế là thế nào!”

Thanh âm như là đang không được khoẻ. Thanh âm nhỏ nhẹ, tuy rằng là giọng nói của phụ nữ trung niên, hơi hơi già nua, lại lộ ra sự sắc nhọn cùng nôn nóng, có chút lo lắng.

“Mẹ,” Nguyễn Hiểu Phong nói, “Con đã nói việc này với ông rồi, hiện tại con bận đến không thể phân thân được. Ba mẹ cứ về nhà cũ không cần chờ con, con sẽ cho người sắp xếp tốt.”

“Không được, con phải về, lần này có đứa cháu gái của một tư lệnh muốn giới thiệu cho con, mẹ đã gặp qua, xinh đẹp, tính cách cũng tốt, mẹ……”

Nguyễn Hiểu Phong hơi nhếch lên khoé môi, tính tình nhẫn nại, ngắt lời bà: “Mẹ, con đã kết hôn.”

Có lẽ là tin tức này quá mức đột ngột, bên kia trầm mặc một lát.

Nguyễn Hiểu Phong nói thêm: “Mới lãnh chứng vài ngày.”

Đầu kia lập tức bùng nổ: “Con nói cái gì! Với ai? Mà không, mẹ mặc kệ là với ai…… Lập tức ly hôn! Chuyện lớn như vậy con không thương lượng gì với mọi người?! Năm đó xuất ngoại cũng thế, hiện tại kết hôn cũng thế, con có để ba mẹ mình trong lòng không? Hả? Mẹ sẽ hại con à? Hả? Con cứ một hai đả kích mẹ như thế, con muốn mẹ chết à? Mẹ mang thai mười tháng vất vả sinh con ra, vì con mà dừng sự nghiệp múa lại. Khi con còn nhỏ, ba con mặc kệ, cứ thể cả cái nhà này khinh thường mẹ, nói mẹ là con hát, khiêu vũ cái gì chứ, chỉ có ở nhà mà đẻ thôi…… Con nhìn xem bây giờ thế nào, hả? Một người đàn ông, ly hôn thì làm sao, chúng ta không sợ, nhanh ly hôn đi!”

Tiếp đó là thanh âm nghẹn ngào, “Lần trước mẹ nhìn thấy con trên TV, con nhìn xem bên cạnh con là những người như thế nào, phụ nữ trong giới giải trí toàn là một đám õng ẹo giả tạo. Mẹ mà không quản con, mặc kệ cứ để con kết hôn với mấy đứa như thế, cũng thật xin lỗi tổ tiên mấy đời! Con ngàn vạn lần đừng có bị lũ hồ ly tinh ấy lừa, đặc biệt là……”

Nguyễn Hảo Phong mặt mày lãnh đạm, cúp điện thoại, thuận tay rút cả dây cáp điện thoại ra.

Anh rũ mắt cởi khuy áo sơ mi, định đi đến phòng tắm tắm rửa.

Ngón tay thon dài hữu lực, cổ tay có cơ bắp. Thân thể cường tráng được che giấu dưới lớp quần áo, giống như đem giấu đi con người thật.

Anh là người trong ngoài mâu thuẫn —— ngoài mặt điềm tĩnh, lãnh đạm, có khi cũng tương đối cao hứng. Anh có tiếng thích sưu tầm xe. Bên người có oanh ca yến hót tới tới lui lui, mãnh liệt theo đuổi, nhưng đều giống như bị đánh Thái Cực cho quay về chỗ cũ. Trước cũng có cư dân mạng ác ý liệt ra những thiếu gia ăn chơi trác táng, Nguyễn Hiểu Phong thế mà có mặt.

Nhưng đã nhiều năm như vậy, không có ai đào ra được gièm pha gì về anh. Người đàn ông này thực “giả”*, giả đến mức khi anh mới nổi ở trong nước, anti fan muốn đào lại thành tích học tập của anh để đạp đổ cái danh du học về nước của anh, ngược lại còn bị vả mặt ——

*giả ở đây ý là vô thực chứ không phải giả dối

Nguyễn Hiểu Phong từ nhỏ đến lớn luôn đứng thứ nhất, học hành chưa từng sa sút. Hàng năm đều được khen ngợi, trong nhà cũng kín tiếng, mẹ là nghệ sĩ múa nổi tiếng, bố là doanh nhân nổi danh, nghe nói gia giáo cực kỳ nghiêm khắc.

Nhưng rốt cuộc nghiêm khắc tới mức nào thì không ai biết được. Chỉ biết Nguyễn Hiểu Phong như là công nghệ AI (*công nghệ trí tuệ nhân tạo), tinh vi, hoàn mỹ mà phát triển, lại trưởng thành, biết tiến biết lùi. 24 tuổi, không dính dáng đến một chút scandal nào, đến tạo đề tài để lăng xê cũng không có.

Anh nói chuyện kín đáo, không tìm ra được lỗ hổng, thái độ lại khiêm tốn, giơ tay nhấc chân đều hoàn mỹ lễ phép. Nhưng người này như là lạnh lùng từ trong xương cốt, không giống như một người đang hoạt động trong giới giải trí.

Tắm rửa xong, Nguyễn Hiểu Phong cầm lấy di động, xem thông báo.

Phòng chat của đoàn phim《Chiếc áo mùa xuân》, hàng ngày gửi thông báo theo lệ, Kỷ Khê cũng ở trong này.

Anh vào xem, đoàn phim đang vô cùng náo nhiệt đột nhiên không ai nói gì nữa.

Sau đó, tân binh nữ số hai dè dặt nhắn vào: 【Thật sự là ảnh đế à? Tôi thế mà thật sự có thể ở cùng một phòng chat với ảnh đế? Lần trước họp còn tưởng bản thân bị ảo giác /run bần bật.jpg/】

Hơn nửa ngày cũng không có ai trả lời.

Đạo diễn chầm chậm đánh chữ: 【Đúng vậy, Nguyễn tiên sinh chính là kim chủ ba ba của các người đấy, làm ăn cho tốt vào, phải làm cho Nguyễn tiên sinh tín nhiệm chúng ta!】

Cái đoàn phim nhỏ này, từ thư ký trường quay đến đội ngũ kế hoạch đều là một nửa tân binh, không có quá nhiều quy định, không khí rất tốt. Rất nhanh, trong nhóm chat liền loạn cả lên, đề tài chuyền từ giải thưởng sang thời tiết thành phố S, lại chuyển đến nơi đặt cơm hộp, bắt đầu sôi nổi mà than thở: “Nghe nói cơm hộp của đoàn phim kế bên chỉ có hai món một canh, chúng ta chắc sẽ không thảm như vậy chứ?”

Đạo diễn gửi một cái emoji nổi bão: “Không đóng phim tốt, hai món một canh cũng không có! Tất cả tùy thuộc vào tâm trạng của tôi.”

Tin nhắn này lập tức bị trôi mất bởi bão tố của quần chúng nhân dân, chỉ chốc lát sau, có kẻ lỗ mãng sống không sợ chết dám hỏi Nguyễn Hiểu Phong.

【@Nguyễn | Kim chủ ba ba! Cơm hộp của chúng tôi thế nào? 】

Trong nhóm lại đột nhiên im lặng, cả một đám không ai dám nói gì. Bên trong lòng đã mắng lớn: Cái tên không có mắt này, thế mà dám hỏi trực tiếp vấn đề đãi ngộ này?

Bên ngoài có vẻ là hỏi thức ăn, nhưng dễ dàng có thể liên tưởng đến ý tứ phía sau. Rốt cuộc các đoàn phim hiện tại đều cạnh tranh với nhau, thù lao đóng phim là một phương diện thôi, đãi ngộ phía sau mới là cả một vấn đề, ai cũng giữ kín như bưng.

Nhỡ nhà đầu tư có vấn đề gì, mấy cái việc này đều tính lên người bọn họ. Một số nhà đầu tư lại rất hào phóng.

Đột nhiên, một cái hình Nguyễn Hiểu Phong nhìn đến quen mắt nhảy ra.

Triệu Cơ – Kỷ Khê: 【@ Nguyễn | Kim chủ ba ba, cơm hộp của cửa hàng chỉ có cơm với rau củ, chúng tôi muốn có đùi gà! Cũng không nhiều lắm, mỗi người 500 cái đùi gà tây là được 】

Mọi người lập tức bắt đầu nhắn lại: 【 Cái gì? 500 cái? Tiểu kỷ, cô có phải đói lắm hay không? Ăn no đến vỡ bụng đấy. 】

Sự xấu hổ ban nãy đã bị Kỷ Khê làm mất đi, mọi người rất nhanh liền trò chuyện lại: 【 Mỗi người 500 cái +1】

【 Đùi gà tây +2, kim chủ ba ba nhìn chúng tôi đi. 】

【 Tôi tương đối muốn ăn đùi khủng long……】

Kỷ Khê nhìn màn hình, nhẹ nhàng cười.

Không khí trong nhóm lập tức sôi nổi lên.

Nguyễn Hiểu Phong sau khi vào nhóm không nói gì, thoạt nhìn có vẻ không muốn xuất hiện, như vậy cũng tốt.

Kỷ Khê đang muốn tắt điện thoại đi ngủ, bên kia thư ký trường quay đang cầm điện thoại đột nhiên reo lên: “Oa, Tiểu Kỷ, cô nhanh xem đi! Ảnh đế cho chúng ta thêm cơm!”

Cô nghi hoặc mà cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Nguyễn Hiểu Phong quả nhiên nhắn lại.

Nguyễn: 【 Đùi khủng long thì không thể, đùi gà tây thì được. Ngày mai khai máy tôi mời mọi người ăn BBQ, mong mọi người cố gắng. 】

Tác giả có lời muốn nói:

Sau đó:

Nguyễn Hiểu Phong tiên sinh vì muốn biểu đạt sự thân thiện của chính mình, tiện tay nhắn lại một cái emoji của hệ thống: /Mỉm cười/

Nhóm chat đoàn phim《 Chiếc áo mùa xuân 》lại im lặng một lần nữa, lần này thì đến Tiểu Kỷ cũng không cứu được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play