Đó là quy tắc của ngành công nghiệp giải trí này, kỳ thật đã làm nghề này
thì trong lòng đều biết rõ ràng, đôi khi còn cùng người khác thảo luận
bình thường. Bởi vì mục đích của chương trình được làm ra không phải để
giúp đỡ người nghèo, hiệu quả và lợi ích mới là thứ quan trọng nhất đối
với nhà đầu tư, cũng bởi vậy, vì để tránh nguy hiểm, nhà đầu tư sẽ cùng
tổ tiết mục trước tiên sẽ tuyển ra một nhóm người có thực lực mạnh nhất, làm danh sách những người cuối cùng chiến thắng.
Nhưng các thí
sinh cũng không phải là cam chịu, cạnh tranh là vậy, chính là trong một
khoảng thời gian ngắn ngủi, có người đuổi kịp rồi vượt qua, cũng có
người vừa lòng với thực tại, còn lại là những người bị ném ra sau. Việc
này sẽ kích thích các thí sinh luyện tập, vốn dĩ đó điểm đáng xem nhất
của những chương trình thế này.
Triệu Nguyệt Hàm nói: “Haiz, kỳ
thật tớ cũng không trông đợi gì nhiều, tớ biết chính mình có mấy cân mấy lượng, chỉ là nghe nói, kỳ này có diễn viên khá nổi tiếng báo danh,
thời gian tới còn mời ảnh đế ảnh hậu đến đây làm cố vấn, tên đạo diễn
nước ngoài đó cậu từng nghe qua chưa? Có phim đạt giải Oscar, đi đâu mới tìm được cơ hội học tập như vậy chứ, Khê Khê?”
Kỷ Khê nói: “Nghe rồi, cũng không biết có mời thần tượng của tớ đến đây không. Tớ thực sự rất thích anh ấy, chờ về sau tớ làm nên sự nghiệp, nhất định sẽ mua vé
xem hết các suất diễn của anh ấy, xem 800 lần.”
Hai cô gái ríu
rít cả đoạn đường, cười đùa với nhau bước vào ký túc xá. Trùng hợp,
Triệu Nguyệt Hàm vừa lúc lại ở cùng phòng với Kỷ Khê, có lẽ là lúc tổ
tiết mục xét duyệt hồ sơ, thấy hai người từng ở cùng một đoàn phim, cho
nên tự nhiên an bài hai người ở cùng nhau.
Kỷ Khê vừa giúp Triệu Nguyệt Hàm dọn đồ, vừa nói về chuyện tham gia chương trình với cô ấy.
Hai cô gái nhỏ không suy nghĩ gì nhiều, cùng nhau ước định: “Đã tham gia
cuộc thi thì chính là đối thủ, cạnh tranh công bằng, không cần mềm lòng, không cần lén nâng đỡ nhau, như vậy là được!”
Vì tập trung sớm
một ngày nên có thêm một ngày để chuẩn bị, cách ngày chính thức quay còn hai ngày. Kỷ Khê cùng Triệu Nguyệt Hàm hẹn nhau buổi tối đến phòng tập
để chuẩn bị cho tiết mục đầu tiên, còn lại cả hai người đều ở ký túc xá
nghỉ ngơi.
Trừ những lúc đến phòng tập, Triệu Nguyệt Hàm và Kỷ
Khê thường cùng nhau trải thảm yoga ra sàn để luyện tập. Kỷ Khê lau sạch tấm thảm, nằm lên đó, lấy ra đống kịch bản dày cộp của mình ra đọc, chú ý camera đối diện cửa, lại lôi kéo Triệu Nguyệt Hàm cùng đối diễn. Ở
vòng đầu, các thí sinh có thể tự do quyết định kịch bản, được sử dụng
1-2 diễn viên phụ giúp đỡ.
Tiết mục Kỷ Khê chuẩn bị là một đoạn
trong bộ phim được BBC đánh giá là bộ phim hay nhất tính từ khi bước vào thế kỉ 21 – “Mulholland Drive”, nội dung khá phức tạp.
Đây là
một bộ phim thích hợp, nếu không ngại diễn sự tương phản giữa hai phân
cảnh. Hai cảnh giống nhau như đúc từ tình cảnh đến lời thoại, cảnh thứ
nhất là nữ chính ở trong nhà cùng người bạn, vui cười đùa giỡn, hài hước hoạt bát, lộ ra sự nhẹ nhàng cùng tự nhiên, cảnh thứ hai là khi nữ
chính nghiêm túc thử vai dưới sự giám sát của đạo diễn và nhà sản xuất.
Nội dung giống nhau, vai chính phải luân chuyển linh hoạt giữa hai cảnh, dùng những lời kịch cũ kỹ và động tác để biểu hiện hoàn mỹ sự chấn động từ việc đối lập, nhịp nhàng ăn khớp, cuốn hút người xem, đoạn cốt
truyện này đã từng được khen ngợi rất nhiều.
Diễn viên quần chúng diễn cùng Kỷ Khê đã tới, bởi vì trong kịch bản các nhân vật không tương tác gì nhiều, mà chỉ cần có đủ diễn viên để dựng bối cảnh cho nên Kỷ
Khê không có nhiều yêu cầu với họ, cô để họ đi phối hợp tập luyện với
các thí sinh khác.
Bộ phim này là Nguyễn Hiểu Phong chọn cho cô,
một là bởi vì cốt truyện không quá phổ biến, độ phủ sóng với quần chúng
không cao, bất đồng với xu hướng thích chọn phim kinh điển của các thí
sinh khác, người xem không có quá nhiều ấn tượng với bản gốc thì khi
bình chọn sẽ dễ hơn. Hai là kịch bản này thích hợp Kỷ Khê, phù hợp để
che đi khuyết điểm biểu hiện quá mức khi diễn của cô.
Thứ ba, cũng là quan trọng nhất, là lời kịch.
Đây là phim nước ngoài, dùng tiếng Anh. Để phù hợp với người xem, dưới sự
góp ý từ Nguyễn Hiểu Phong, Kỷ Khê tự thay đổi, sửa lời kịch lại thành
tiếng Trung. Khi Kỷ Khê còn ở trường học đã thường xuyên cải biên sáng
tạo lại kịch bản nên việc này đối với cô coi như tương đối quen thuộc.
Nước ngoài và trong nước khác nhau ở điểm này, đại bộ phận diễn viên cùng
biên kịch như là không liên quan gì tới nhau, căn bản là diễn viên cũng
không được can thiệp vào kịch bản. Tình huống như vậy có lợi cho việc
điều hành của nhà sản xuất, nhưng lại làm mất đi sự linh hoạt và khả
năng đọc kịch bản của diễn viên.
Mà ở nước ngoài thì tình huống này lại quá mức cởi mở, nếu bản thân diễn viên không đủ khả năng, rất có thể sẽ làm hỏng bộ phim.
Lần thay đổi kịch bản này, Kỷ Khê sửa đi sửa lại 8 lần đến mức nhớ từng chi tiết, rốt cuộc mới vừa lòng, mà điều này, cũng bộc lộ bản năng cạnh
tranh cốt lõi trong cô.
Hai ngày sau, buổi quay đầu tiên chính thức bắt đầu.
Tuy rằng tổ tiết mục nói mục đích của chương trình là giúp đại chúng có thể hiểu thêm về việc diễn xuất, nhưng cũng không thể tránh khỏi một chút
giải trí của show truyền hình để phù hợp với thị hiếu của người xem. Mở
màn là một trăm chỗ ngồi được đánh số, các thí sinh bốc thăm thứ tự chọn ghế, có thể tùy ý chọn chỗ ngồi. Mười chiếc ghế ở vị trí cao nhất được
làm giống như ngai vàng, chờ đợi người có dã tâm đến ngồi.
Kỷ Khê tương đối không may, cô bốc phải số khá lớn, khi bước vào, mười vị trí
đầu đã không còn. Mọi người đều không ngại bộc lộ tham vọng của mình, mà trong danh sách một trăm người đã có khoảng 5 6 người nổi tiếng trong
nghề, còn có vài vị minh tinh nhân khí cao, muốn mượn cơ hội này tiến
vào giới diễn viên.
Đây cũng là lần đầu tiên Kỷ Khê biết đối thủ
cạnh tranh với mình là ai, họ không chỉ là những cô gái vui vẻ mà cô gặp được ở ký túc xá, họ chân chính là những diễn viên tài giỏi.
Cô
nhìn thoáng qua mười vị trí trên cùng rồi sau đó thu hồi tầm mắt, tìm
được một vị trí khá tốt, vị trí thứ hai của đội B*. Vị trí thứ nhất của
đội B là nữ minh tinh đang nổi Hàn Yên, cô ấy không hề kiêu ngạo, hai
người chào hỏi nhau rồi tiếp tục xem các thí sinh bước vào hội trường.
*Chương trình chia thành các cấp là giáp, ất, bính, đinh. Mình sẽ sửa lại thành A B C D cho dễ hiểu. (A>B>C>D)
Ở đây có cả nam cả nữ, cơ bản là chia thành hai phía, nghi kị lẫn nhau,
rụt rè chờ đợi xem điều gì sẽ diễn ra tiếp theo. Tất cả mọi người đều
không biết máy quay có quay đến mình không, hậu kỳ có hình ảnh của mình
không, hay là bị cắt nối biên tập thành bộ dáng gì, mọi thứ đều mơ hồ.
Kỷ Khê chỉ cảm thấy hơi hồi hộp một chút. Cô từng có kinh nghiệm, mỗi lần
đi thử vai đều cạnh tranh với nhiều người, nội dung thi cũng không dễ,
cho nên cô khá bình tĩnh
Mọi người tiến dần vào trường quay, bắt đầu thi đấu, mỗi thí sinh lần lượt lên biểu diễn tiết mục của mình dựa theo thứ tự.
Mười vị trí đầu dần được chọn ra, nhưng cũng không ngừng thay đổi. Mỗi người đều thể hiện khả năng của mình, cục diện dần dần gay cấn, không khí
trường quay như ngừng lại, những người chưa biểu diễn thì chờ mong thứ
hạng của mình, còn những người nhận được thứ hạng tốt bắt đầu đề phòng.
Trước khi Kỷ Khê biểu diễn, mười vị trí đầu đã được chọn ra. Nhưng ngoài dự
kiến, một chút hồi hộp ban nãy của cô đã hoàn toàn biến mất, đây cũng có thể coi như là dự cảm.
Cô chỉ có thể bình tĩnh, cố gắng hết sức
mình, thể hiện hết ra thành quả học tập hai tháng nay. Màn biểu diễn của cô có sự đối lập rõ ràng giữa hai phân cảnh, sự thay đổi của nhân vật
lộ ra dưới ánh đèn flash.
Lúc này đây cô không diễn vai nàng
Carmen bốc lửa, nhưng sự hấp dẫn lại tăng chứ không hề giảm. Từ lời
thoại đầu tiên cô nói ra, ánh mắt mọi người đều bị cô hấp dẫn, cốt
truyện dần dần phát triển đến cao trào.
Sau khi biểu diễn xong là thời gian thảo luận của các huấn luyện viên.
Ba huấn luyện viên đều là những người có danh tiếng trong giới, một đạo
diễn lớn tuổi hỏi cô: “Tiết mục của cô rất thú vị, có sự thay đổi lời
thoại của “Mulholland Drive”, hơn nữa còn thêm một số chi tiết nhỏ, tôi
muốn hỏi một chút, đây là ý tưởng của cô sao?”
Kỷ Khê thản nhiên
nói: “Đúng vậy, bởi vì đây là một bộ phim không quá phổ biến, nếu dùng
lời thoại gốc là tiếng Anh, có khả năng sẽ sinh ra khoảng cách với người xem, làm người xem khó hiểu. Tôi rất thích bộ phim này nên cũng hy vọng người xem có thể hiểu thêm về màn biểu diễn.”
Đây là một đáp án
tiêu chuẩn, đạo diễn cười, không buông tha cô lại hỏi: “Tôi thấy rất
hứng thú với màn biểu diễn của cô, có thể diễn một đoạn theo bản gốc
không?”
Đạo diễn muốn thử bản lĩnh của cô, xem thử việc thay đổi
này có giống như lời nói của cô không. Lời kịch gốc có phần phức tạp,
nếu Kỷ Khê chỉ trả lời máy móc theo khuôn mẫu, như vậy sẽ lưu lại ấn
tượng không tốt với giám khảo. Ở những mùa trước của chương trình từng
có thí sinh sao chép ý tưởng kịch bản của người khác, chuyện này đã nhận khá nhiều chỉ trích từ người xem.
Kỷ Khê chưa nói gì, chỉ gật đầu với các huấn luyện viên, lễ phép mỉm cười.
Nhạc kịch có yêu cầu rất cao với việc phát âm, Kỷ Khê đã từng diễn hơn ba vở nhạc kịch dùng ngoại ngữ, hơn nữa ở đại học đều phải nghiêm túc học
ngoại ngữ để vượt qua các kỳ thi. Khi đó cô còn là người mới, phát âm
còn non nớt trúc trắc, từng bị đạo diễn mắng nhiều lần, nói cô không làm được thì cút đi.
Lần này cô vừa mở miệng, là phát âm tiêu chuẩn, lời kịch không sai một chút nào, diễn lại bản gốc.
Phần biểu diễn này rất ngắn, nửa phút là kết thúc.
Lần này là một nữ đạo diễn khác lên tiếng, cô ấy đã xem tư liệu của Kỷ Khê: “Cô xuất thân là diễn viên nhạc kịch?”
Cô ấy biết Kỷ Khê, cũng biết những lời đồn đãi vớ vẩn gần đây về cô, đương nhiên sinh ra hứng thú với Kỷ Khê.
Kỷ Khê không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Đúng vậy.”
“Sao cô lại tham gia chương trình này?” Nữ đạo diễn tiếp tục hỏi.
Kỷ Khê nghĩ nghĩ, nói: “Để học tập, cũng để kiếm tiền.”
Câu trả lời của cô nhận được tiếng cười từ mọi người xung quanh, nữ đạo
diễn hiển nhiên hiểu ngầm mánh lới của cô, cười nói: “Được rồi, màn biểu diễn của cô kết thúc, chúng tôi muốn thảo luận kết quả một chút.”
Kỷ Khê trở lại phía sau, chờ đợi.
Triệu Nguyệt Hàm từ xa đi đến chỗ cô, vui mừng: “Khê Khê! Cậu biểu diễn tuyệt lắm!”
Đến Hàn Yên ngồi bên cạnh cũng ngưỡng mộ: “Kỷ tiểu thư biểu diễn rất tốt.”
Cuối cùng công bố kết quả, MC chậm rãi đọc: “Kỷ Khê, điểm A*.”
Xung quanh Kỷ Khê vang lên tiếng vỗ tay, tất cả mọi người nhìn cô, nhưng Kỷ
Khê không phản ứng gì, cô nhìn MC còn chưa nói xong, biết phía sau còn
có vở kịch lớn.
“Nhưng vì đội A đã đủ người, sau khi tổ đạo diễn thảo luận, quyết định sẽ loại một người xuống đội B, người này là ——”
“Khương Quả, mời cô rời khỏi vị trí đội A.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT