Ngày hôm sau, Quý Dữ phục sinh một mình một người mang Tiểu Vũ Trụ ra cửa.
Đây là hắn lần đầu tiên mang con ra ngoài, bắt đầu còn nghĩ đến rất đơn giản, chờ bảo mẫu đem một túi lớn đầy ắp đồ cho trẻ em lấy ra hắn liền có chút trợn tròn mắt.
Mở ra vừa thấy ——
Tã giấy, bình sữa, bình thủy, sữa bột, khăn giấy, tiểu áo khoác, mũ nhỏ…… Đủ loại kiểu dáng đồ vật đem bao lấp đến tràn đầy, mang ở trên người rất nặng.
Vốn dĩ Quý Dữ còn muốn mang Tiểu Vũ Trụ đi công viên ở tiểu khu đối diện đi dạo, hô hấp một chút không khí mới mẻ, chờ tới khi một tay đồ một tay ôm đứa nhỏ, công viên đầm lầy gì đó hoàn toàn không thèm nghĩ, hắn thành thành thật thật mà đi, thẳng đến mục đích.
“Con thích xe, phải không?”
Quý Dữ ôm Tiểu Vũ Trụ ngồi ở ghế sau xe, chỉ cho hắn xem cảnh sắc bên ngoài nhanh chóng thổi qua.
Bất quá Tiểu Vũ Trụ đối với cảnh sắc bên ngoài tựa hồ một chút cũng không hứng thú, hắn cúi đầu, tay nhỏ thịt thịt đáp ở trong ô tô, nơi này sờ sờ, nơi đó moi moi, đôi mắt nhỏ nhưng chuyên chú.
Quá một hồi lại đổi cái địa phương, dùng ngón tay sạch sẽ cọ cọ cửa kính, còn đốt đốt đốt mà dùng tay gõ.
“Nha nga?”
Tiểu Vũ Trụ vỗ vỗ cửa sổ, vẻ mặt kinh ngạc mà ngẩng đầu nhìn xem Quý Dữ, “Nga nha!”
Quý Dữ cười nói: “Nga nha cái gì đâu nga nha.”
Nghe được Quý Dữ ứng hòa, Tiểu Vũ Trụ càng hăng hái, lớn hơn nữa mà “Nga nha” một chút, tay nhỏ đem cửa sổ xe chụp đến bạch bạch vang.
Quý Dữ nhanh chóng đem hắn tay bắt được: “Không thể gõ cửa sổ xe, hành vi này thật không tốt, biết không?”
Tiểu Vũ Trụ cúi đầu nhìn xem tay, lại nhìn xem Quý Dữ, cái hiểu cái không mà “A” một tiếng.
Quý Dữ cầm bịch khăn giấy ướt ra từ trong túi, cúi đầu lau tay cho Tiểu Vũ Trụ.
Không một hồi, lòng bàn tay dơ dơ đã sạch sẽ trở lại.
Quý Dữ lại nói: “Đổi tay, đem một cái tay khác cho ba. Biết một cái tay khác là có ý tứ gì sao?”
“Ngô?” Tiểu Vũ Trụ mê mang mà nhìn xem tay mình.
Quý Dữ cũng không hỗ trợ, chờ lúc Tiểu Vũ Trụ nhìn qua thì hướng nó ngẩng ngẩng đầu, ám chỉ nó đem tay mình duỗi qua đây.
Không nghĩ, ngoài ý muốn đúng lúc này phát sinh!
Tài xế đột nhiên dẫm phanh, bên tai vang lên tiếng thắng xe chói tai!
Quý Dữ mang theo hài tử chúi người về phía trước, hắn phản ứng cũng mau, một tay ôm chặt Tiểu Vũ Trụ, một tay chống lưng ghế phía trước, đem Tiểu Vũ Trụ ôm vào lòng nhưng cũng chừa khoảng trống cho nó, không cho chính mình áp đến nó.
Cũng may sự cố không lớn, chỉ là hai xe va chạm một chút.
Quý Dữ cũng không có bị thương, chỉ bị kinh hách, trán đụng vào lưng ghế, có điểm đau, bất quá không có trầy da.
Hắn không rảnh lo này đó, lập tức cúi đầu đi xem Tiểu Vũ Trụ.
Tiểu Vũ Trụ tựa hồ là dọa ngây người, tay nhỏ gắt gao mà bắt lấy quần áo Quý Dữ, cả người rúc trong lòng hắn, trong mắt đã tụ tập hơi nước, tựa hồ giây tiếp theo lập tức khóc ra.
Quý Dữ chạy nhanh đem nó bế lên kiểm tra một phen, xác nhận nó không có đụng vào chỗ nào sau lại cúi đầu thân thân trán nó, tay vỗ lưng nói: “Không có việc gì nga, không có việc gì.”
Tiếp theo Quý Dữ mở cửa xe, xuống xe, tài xế đang cùng một đôi người trẻ tuổi lý luận.
Không phân rõ là ai có lỗi trước nên Quý Dữ không hé răng, hắn đè lửa giận đi đến bên cạnh tài xế muốn nghe xem bọn họ nói như thế nào, lại thấy đối diện hai người đồng thời nhìn về phía mình, mắt lộ ra kinh ngạc.
“Quý Dữ?”
“Quý Dữ?”
Quý Dữ ngẩn người, không hiểu ra sao.
Hai người này ai a? Như thế nào đều nhận thức chính mình? Nhưng hắn không quen biết bọn họ a.
…… Hiện tại phải làm sao bây giờ?
Không chờ hắn làm ra phản ứng gì, tài xế liền phi thường áy náy đi tới nói: “Xin lỗi a xin lỗi, không dọa đến đứa bé chứ? Xảy ra chút va chạm cùng ma sát, lần này tiền xe tôi cho cậu miễn. Cậu muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút không? Tôi miễn phí cho cậu.”
Quý Dữ không đáp, chỉ hỏi: “Là trách nhiệm của ai?”
Một nam nhân cao lớn tuổi trẻ đứng dậy: “Là tôi, không thấy rõ khoảng cách hai phía.”
Nói rồi cầm lấy di động, muốn thêm WeChat tài xế “Chú tài xế chúng ta đi bên cạnh đem sự tình giải quyết một chút đi, nháo lớn cũng không cần thiết, cái này sai ở tôi, tôi nhận.”
Tài xế gật gật đầu: “Cũng tốt.”
Lại đối Quý Dữ nói “Xe không có việc gì, còn có thể đi, đợi lát nữa tôi tiếp tục chở cậu, cậu chờ tôi một chút.”
“Ân.”
Va chạm mà thôi, ai cũng không nghĩ đem sự tình nháo lớn.
Hai tài xế đem xe chạy đến một bên tiến hành giải quyết riêng, Quý Dữ ôm Tiểu Vũ Trụ cùng một thanh niên khác đứng ở đường biên.
Quý Dữ không hé răng, thanh niên cũng không nói chuyện.
Quý Dữ mạc danh cảm thấy đối phương có địch ý với nguyên thân.
Hắn nhận thức chính mình, nhưng thái độ xa lạ còn xa cách, đứng ở bên cạnh cũng không chào hỏi với mình, ánh mắt thường thường liếc lại đây còn mang theo chút dò xét, tựa hồ ở trong lòng phán xét cái gì.
Chẳng lẽ giữa hắn và nguyên chủ có cái gì xảy ra?
Hay là, lúc nhìn thấy hắn thì có phát hiện gì đó?
“Quý Dữ, đã lâu không gặp.”
Quá một hồi, thanh niên dẫn đầu mở miệng.
Quý Dữ trả lời: “Ân, đã lâu không gặp.”
Hắn nhìn mắt đối phương, là màu trà nhạt.
Nam nhân nhướng mày: “Cậu nhìn thấy tôi tựa hồ cũng không kinh ngạc?”
Quý Dữ không có hé răng.
Thanh niên ánh mắt lạnh đi, giọng nói cũng càng nhẹ, nhưng nghe vào lỗ tai lại bất giác ôn nhu: “Cậu biết chuyện tôi về nước? Là hắn nói cho cậu sao?”
Quý Dữ: “……”
Người này tự bổ não cái gì vậy? Hắn chỉ đơn thuần không biết người này đang nói gì nên mới im lặng mà thôi.
“Tôi biết mà.” Người nọ rũ mắt, tự giễu mà cười cười.
Quý Dữ: “??”
“Hắn đối với cậu thực tốt đi?”
Thanh niên hai tay bỏ trong túi, ánh mắt nhìn xe cộ lui tới phía trước “Thật không nghĩ tới, cậu còn có khả năng hợp lại với hắn. Thủ đoạn không tồi a, tiểu đáng thương.” Hắn nghiêng đầu cười nhìn Quý Dữ liếc mắt một cái.
Tiểu đáng thương?
Cách xưng hô làm Quý Dữ cảm thấy có xíu mê mang.
Hắn cảm thấy chính mình khả năng mắc phải trở ngại nhận thức giới tính.
Trừ bỏ Alpha dáng người đặc biệt rõ ràng hắn có thể nhận ra, mặt khác đều khó có thể phân biệt. Rốt cuộc ai dưới váy của mấy cô gái cất giấu cái gì? Nói không chừng móc ra tới so với chính mình còn lớn hơn. Cũng không biết dưới quần nam nhân cất cái gì, nói không chừng là trọn vẹn khoang sinh sản cùng túi mang thai.
Hơn nữa tướng mạo beta tuy rằng phần lớn giống nhau, nhưng cũng có người lớn lên rất đẹp.
Vị trước mắt này lớn lên liền rất không tồi.
Hắn cũng không quá mức nhỏ yếu, nhưng cũng không cường tráng, thân hình thon dài, khuôn mặt tuấn tú, một thân áo sơmi cùng quần jean phối hợp, thoạt nhìn sạch sẽ thoải mái, có điểm giống sinh viên mới vừa tốt nghiệp, nhưng nhất cử nhất động lại mang theo chút kiêu căng cùng quý khí.
Rõ ràng con nhà giàu.
Nhưng hắn là Omega hay là Beta đây?
Vốn dĩ nghe xong hắn nói, Quý Dữ cảm thấy nguyên chủ khả năng cùng hắn là tình địch, nhưng một câu như tỏ vẻ trào phúng lại như tỏ vẻ thân mật “Tiểu đáng thương” ra tới, lại làm Quý Dữ cảm thấy cũng có khả năng là nguyên chủ cùng người này từng có một đoạn tình cảm, sau lại vì cái gì vứt bỏ hắn, tìm Hạ Trụ, cho nên hắn nói chuyện mới mang theo trào phúng.
Lực chú ý của Quý Dữ bị dời đi: “Là nơi nào không thoải mái sao?”
“Lớn như vậy a, cậu đem nó nuôi rất khá.” Thanh niên nhìn Tiểu Vũ Trụ nói.
Người này còn nhận thức Tiểu Vũ Trụ?
Quý Dữ đem Tiểu Vũ Trụ ôm chặt hơn một chút, để hắn dúi đầu vào hõm vai mình, nói: “Tôi hôm nay còn có việc, có cái gì chúng ta về sau rồi nói.”
“Cũng tốt.”
Quý Dữ ôm hài tử nhanh như bay trở về ô tô, giương giọng hỏi: “Hai người thương lượng đến thế nào? Có thể đi rồi sao? Tôi còn có việc, không được nói tôi bắt xe khác.”
Tài xế đang muốn nói chuyện, nam nhân vóc dáng cao ráo giành trước một bước nói: “Đã tốt.”
Hắn mở cửa xe, cười đến sang sảng “Quý Dữ, tôi kêu Phí Thu, chúng ta học cùng một trường. Đợi lát nữa cậu ngồi xe tôi đi, tôi đưa hai người đi bệnh viện.”
Người này là có điểm quen mắt, nhưng Quý Dữ vẫn là uyển chuyển cự tuyệt nói: “Không phiền toái cậu, tôi ngồi xe để tài xế chở là được.”
Phí Thu nhiệt tình như cũ: “Không có việc gì, không phiền toái.”
Quý Dữ: “……”
Quý Dữ: “Bằng lái của cậu là mới lấy đi?”
Lúc này Phí Thu liền nghe hiểu, hắn sờ sờ đầu ngượng ngùng nói: “Vậy được rồi, lần này xác thật là tôi sai, chúng ta thêm cái WeChat đi, tiền thuốc men tôi chi trả.”
Tuy rằng không quen biết, nhưng người này thái độ tốt, Quý Dữ lúc xuống xe có chút giận giữ, nhưng hiện tại cũng toàn bộ dập tắt.
Sau khi hai người add WeChat, Quý Dữ ôm Tiểu Vũ Trụ ngồi xe taxi rời đi.
“Hắn cùng Hạ Trụ quan hệ tốt như vậy sao?”
Ngồi trên xe, xe mới phát động, Phí Thu liền nghe được người bên cạnh hỏi một câu như vậy.
Phí Thu ngốc một cục, không biết đáp lại thế nào.
Hắn cũng không hiểu Hạ Trụ rốt cuộc nghĩ sao, bất quá từ một ít việc nhỏ không đáng kể, Hạ Trụ cùng Quý Dữ khẳng định có manh mối hòa hợp, Quý Dữ thay Hạ Trụ giặt quần áo, Hạ Trụ ngày hôm qua còn đi văn phòng hỗ trợ, nếu là quan hệ không tốt như thế nào sẽ làm này làm nọ?
Bất quá những lời này hắn khó mà nói, chỉ hàm hồ nói: “Tôi cũng không rõ lắm.”
Tạ Kỳ cười khẽ: “Đừng gạt tôi, quần áo đều cho hắn mặc, quan hệ có thể không tốt?”
“Quần áo?” Phí Thu sửng sốt.
“Ân. Kiện áo sơ mi trắng kia là bản V giới hạn, toàn cầu chỉ có 100 kiện.” Tạ Kỳ xuy thanh, đáy mắt tràn đầy trào phúng.
Phí Thu ha ha cười gượng: “Này cậu đều nhận ra được a? Tôi là hoàn toàn phân không ra, không phải cùng áo sơ mi trắng bình thường giống nhau sao.”
Tạ Kỳ nhìn ra ngoài cửa sổ, ngữ khí nhàn nhạt: “Cái áo đó là tôi đưa cho hắn. Trên cổ áo có mã hóa, là số 76.”
Phí Thu cúi đầu, không cười.
76, ngày 6 tháng 7*, là sinh nhật Hạ Trụ.
—
Quý Dữ hồn nhiên không biết nguồn gốc quần áo trên người, chỉ biết là của Hạ Trụ.
Cái áo sơmi này phi thường to rộng, mặc ở trên người hắn có chút giống đồ che nắng, vạt áo đều kéo dài tới chân, bất quá chất liệu là tơ tằm, mặc lên người nhẹ bỗng.
Lại có thể chắn ánh nắng, lại có thể trấn an Tiểu Vũ Trụ, cho nên hắn mới mặc.
Xuống xe, Quý Dữ mang theo Tiểu Vũ Trụ đi tới bệnh viện nhi đồng.
Hắn xuất phát sớm, cho dù trên đường trì hoãn một hồi cũng tới kịp, không có quá thứ tự sắp xếp, thậm chí thời gian vừa đúng, lúc đến phía trước chỉ còn hai người, đợi mười phút liền đến phiên bọn họ.
Quý Dữ ôm Tiểu Vũ Trụ ngồi xuống, đem chứng bệnh Tiểu Vũ Trụ trình bày một lần.
Xem bệnh cho Tiểu Vũ Trụ là một nam nhân cao tuổi, hắn nhìn Quý Dữ, lại nhìn bé con trong lòng hắn, bỗng nhiên nhớ tới cái gì nói: “Nga, là ngươi a.”
Quý Dữ: “……”
Nguyên chủ không phải là quái gở, đáng lẽ không có người nhận thức sao? Như thế nào ra cửa một cái ai đều nhận thức hắn?
Bác sĩ đem Tiểu Vũ Trụ ôm tới trên giường nhỏ, một bên cho hắn làm kiểm tra một bên nói: “Khi đó ta mang khẩu trang, cậu khả năng không quen biết, đứa nhỏ này chính là ta đỡ đẻ.”
Hắn trìu mến mà xoa xoa bụng Tiểu Vũ Trụ, dụ dỗ nói “Tiểu bảo bảo ngoan, còn nhớ rõ gia gia sao?”
Tiểu Vũ Trụ không sợ chút nào, ha ha cười không ngừng.
Nhìn giữa bác sĩ và Tiểu Vũ Trụ thân mật trêu đùa, Quý Dữ trong lòng rục rịch.
Hắn sắp xếp từ ngữ nửa ngày, qua một hồi lâu mới mở miệng nói: “Cháu có thể hỏi ngài một chút sự tình không? Bác sĩ nói, hẳn là sẽ vì người bệnh bảo mật đi?”
“Đây là tự nhiên.”
Quý Dữ liếm liếm môi, nói: “Một người cũng có khả năng mang thai tận ba năm đi, cháu nhớ lại thời điểm mình mang thai trước đó, ân…… Thực không chân thật, cháu liền muốn hỏi đứa nhỏ này ——”
Hắn thân thể hướng về phía trước, giọng cũng càng ngày càng thấp “Thật sự chỉ hoài năm tháng liền sinh sao?”
“Đúng vậy, năm tháng liền sinh.”
Quý Dữ sửng sốt: “Vì cái gì năm tháng liền sinh?”
Bác sĩ nghi hoặc nói: “Cái này bọn họ không nói cho cháu sao?”
Quý Dữ lắc lắc đầu.
Bác sĩ hiểu rõ gật gật đầu: “Chắc là bọn họ không muốn nói cho cháu biết đi.”
Quý Dữ có điểm cấp bách, nhưng lại không tiện biểu hiện ra ngoài, đành phải hỏi lại: “Ngài có thể nói cho cháu không?”
Bác sĩ gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, thân thể của cháu cháu nên là người hiểu rõ, chỉ là ta không nghĩ tới bọn họ cư nhiên không nói cho cháu.”
“Tình huống của cháu phi thường hiếm thấy, vốn là hoài song thai, nhưng thời điểm sinh cũng chỉ sinh một, cho nên dựa theo chúng ta lúc ấy thảo luận rồi phán đoán, hẳn là ——”