Không sai, Cố Thanh Sơn biết rằng Bách Hoa tiên tử có một thần kỹ đệ nhất.

Hóa Thân Thiên Vạn.

Trong các loại thần kỹ thì đây chính là loại cao cấp nhất.

Bất luận kẻ nào, chỉ cần đi vào Bách Hoa Tiên Quốc, thì mỗi một người hay mỗi một loài động vật họ gặp ven đường đều là hóa thân của Bách Hoa tiên tử.

Chim bay trên trời, dân chúng ven đường, nha dịch trong quan phủ, chưởng quầy với tiểu nhị trong quán rượu, thậm chí là cả những con sâu nằm dưới hàng nghìn trượng trong lòng đất của Bách Hoa Tiên Quốc, hay mấy con rắn ngủ đông, những con kiến bò trên mặt đất... cũng đều là nàng.

Hầu như tất cả các sinh linh đều là hóa thân của nàng.

Đời trước, sau khi nàng dùng toàn bộ năng lực đối phó với Yêu Ma, đánh tan được toàn bộ đại quân của Yêu Ma, trên mặt liền mang theo sự tiếc nuối tiến vào hư không, hướng về phía luân hồi.

Sau khi nàng rời đi, toàn bộ Bách Hoa quốc cũng không còn nữa, chỉ còn lại rải rác vài ba tu sĩ.

Bây giờ mọi người mới hiểu được, trong cả Bách Hoa Tiên Quốc này e là chỉ có vài tên đệ tử của nàng là không phải do nàng hóa thân thành.

Không một ai biết được vì sao Bách Hoa tiên tử lại phải làm như vậy, xét thấy cảnh giới của nàng là Phong Thánh đại viên mãn, nên có tu sĩ suy đoán rằng có lẽ nàng làm điều đó là vì muốn tìm kiếm cách để đột phá đến cảnh giới Phong Thánh huyền bí.

Cho nên, trước đây có rất nhiều tu sĩ đến đây muốn ghi danh vào bảng Bách Hoa, trong cả quá trình chỉ cần có một biểu hiện không hợp với ý của Bách Hoa tiên tử thì sẽ bị nàng phát hiện ra ngay lập tức.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Bách Hoa tiên tử lại chỉ thu nhận cực ít đệ tử như vậy.

"Hiện tại có một vấn đề vô cùng quan trọng mà ta muốn hỏi ngươi." Bách Hoa tiên tử nói.

Cố Thanh Sơn đáp lời: "Xin Tiên Tôn cứ hỏi."

Bách Hoa tiên tử nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi bất chợ htỏi ra một câu, trên mặt chẳng lộ ra biểu cảm gì: "Trong nhà ngươi còn có ai? Vì sao lại tòng quân?" Tuy trên miệng thì hỏi vậy nhưng bàn tay ẩn dưới lớp tay áo của nàng lại đang bí mật bắt quyết.

Dù hắn nói dối bất cứ một lời nào cũng không thể qua mắt nàng được.

Cố Thanh Sơn không ngờ nàng sẽ hỏi cái này, trong một vài giây ngắn ngủi hắn liền bác bỏ đi những lời nói dối qua loa tắc trách.

Phân thân của Bách Hoa tiên tử đã từng chính miệng nói rằng không thể lừa gạt được nàng ta cái gì cả.

Thánh nhân chắc chắn sẽ có cách để biết rõ chân tướng mà người thường không thể nào tưởng được.

Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ một chút liền đáp lại vô cùng khôn khéo: "Khi tại hạ còn nhỏ thì cha mẹ đã ngoài ý muốn mà qua đời rồi, tại hạ vẫn luôn một mình cố gắng để sinh tồn. Hiện nay, Yêu Ma nhiễu loạn thế gian, tại hạ tòng quân chỉ cầu học được một chút bản lĩnh, vì nếu muốn sống sót thì phải khiến bản thân mình càng mạnh mẽ hơn nữa."

Một lời này của hắn đã nối liền thân phận ở cả hai thế giới, mà đó cũng là những lời nói thật.

Bách Hoa tiên tử nhìn hắn, linh lực trên thủ quyết không có chấn động gì, cũng không có gì dị thường hết.

Hắn nói giản dị như vậy, hơn nữa lại còn là nói thật.

Không một ai biết rằng Bách Hoa tiên tử cũng xuất thân là một cô nhi.

Sau khi nàng trở thành Thánh thì liền che giấu đi toàn bộ những chuyện mà mình đã trải qua trước kia, không ai có thể nhìn trộm được, hay tìm ra được nhược điểm gì của nàng.

Sắc mặt Bách Hoa tiên tử đã hòa hoãn lại, ngay cả ánh mắt cũng lộ ra chút thân thiết.

"Vậy có nghĩa là ngươi là một cô nhi?" Nàng cố ý hỏi: "Bổn Thánh khá tò mò, không biết một người giãy giụa muốn sống sót thì sẽ có cảm giác gì đây?"

Tuy Cố Thanh Sơn thấy lạ là vì sao Thánh Nhân lại hỏi vấn đề này, nhưng hắn vẫn nghiêm túc trả lời. Lúc này, hắn căn bản không cần phải vắt óc ra để suy nghĩ nữa.

Nhớ lại vô số những chua xót, khổ sở kia, Cố Thanh Sơn đáp lại rất tự nhiên: "Chỗ tốt của việc một mình tồn tại giữa thế gian này chính là không cần phải lo lắng rằng khi mình chết sẽ có người thương tâm khổ sở."

Bách Hoa tiên tử yên lặng một chút rồi hỏi: "Vậy còn chỗ không tốt?"

Cố Thanh Sơn mỉm cười, nói ra: "Không tốt thì có hai điều, một là cho dù ăn cơm, đánh nhau, hay ra ngoài tu hành cũng đều là một kẻ cô độc không địch được số đông. Hai là khi nhìn thấy người khác tổ chức sinh nhật vô cùng náo nhiệt vui vẻ, bản thân mình sẽ nhịn không được mà muốn tránh đi."

Những lời nói vô cùng bình thường như vậy nhưng khi Bách Hoa tiên tử nghe xong, vẫn không khỏi đưa tay ra nắm chặt lấy bảo tọa Vạn Hoa.

Năm vết móng tay giống như vết đao khắc sâu vào đóa hoa trắng khắc trên ngọc Tiên.

Những thứ Cố Thanh Sơn nói, làm sao mà nàng chưa trải qua cơ chứ?

Tư chất của nàng vô cùng xuất chúng, nhan sắc lại khuynh thành, sau khi sơn môn bị diệt, nàng cô đơn một mình không chỗ nương tựa, phiêu bạt trên giang hồ nhưng vẫn phải che giấu thân phận. Nàng đã trải qua biết bao sóng gió giAnnan, vất vả, đổ cả máu và nước mắt, những thứ nàng trải qua không ít hơn Cố Thanh Sơn chút nào.

Những dòng suy nghĩ của Bách Hoa tiên tử trôi đi thật xa, lần đầu tiên nàng nghiêm túc đánh giá thiếu niên nhếch nhác trước mặt.

Trên người vị thiếu niên này có một mùi hôi thoang thoảng, chỉ cần để ý là có thể nhận ra đó là mùi của Ma tộc. Tác dụng của mùi hôi này nhất định là để xua đuổi những tên Ma tộc khác.

Bách Hoa tiên tử đã từng bước ra từ núi thây biển máu nên mùi hôi này không hề khiến nàng thấy khó chịu chút nào, ngược lại càng khiến nàng cảm thấy vị thiếu niên trước mặt không hề đơn giản.

Nhìn kĩ hơn một chút, trên chân của vị thiếu niên vẫn đang chảy máu, trên lưng lại có vết thương do một bộ răng sắc nhọn cắn, trên bả vai thì bị một thứ sắc bén cắt mất một miếng thịt, trông giống như bị móng vuốt của một tên Ma tộc nào đó gây ra.

Năm x, không phải nàng cũng mang bộ dạng thảm hại như thế đến đây ư?

Hơn nữa, vị thiếu niên này còn cầm thanh kiếm mà sơn môn truyền lại cho nàng.

Kiếm linh Địa kiếm có thể nói là nửa người bạn của nàng, nó từng cùng nàng vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất, chẳng lẽ nàng cứ để nó đi như vậy mà không không hề quan tâm ư?

Đôi mắt của Bách Hoa tiên tử khép hờ sau đó bỗng nhiên mở to, nàng nhẹ nhàng hỏi: "Ngươi có muốn gia nhập Bách Hoa tông không?"

Cố Thanh Sơn chợt giật mình.

Câu hỏi này là thứ mà biết bao nhiêu tu sĩ và người chơi ước mơ cả đời.

Câu hỏi bất ngờ như vậy, Cố Thanh Sơn hoàn toàn không hề ngờ đến.

Kiếp trước, ngay cả Tuế thí hắn cũng không qua được nên không một tông môn nào muốn thu nhận hắn. Cuối cùng, hắn đành phải liều mạng chạy đến chỗ bọn Ma tộc trộm linh dược, mới có thể mua được thanh kiếm này ở tiệm cầm đồ.

Lẽ nào kiếp này vận số của hắn đã thay đổi?

Đây chính là Bách Hoa tông đấy!

Trong lòng Cố Thanh Sơn không nhịn được mà trở nên kích động, hắn cố gắng trấn tĩnh lại, nghiêm túc trả lời: "Ta đồng ý."

Câu nói này đã ra khỏi miệng, thì không thể thu hồi lại được nữa.

Kiếp trước chỉ có hai người chơi may mắn trở thành đồ đệ của Huyền Nguyên Thiên Tôn và Bi Ngưỡng đại sư.

Nhưng từ trước đến nay, chưa có người chơi nào có thể trở thành đồ đệ của Bách Hoa tiên tử cả.

Một mặt là tận đến khi Bách Hoa tiên tử qua đời, mọi người mới biết rằng toàn bộ người dân của Bách Hoa quốc đều là hóa thân của nàng.

Mặt khác, Bách Hoa tiên tử có con mắt tinh tường vô cùng, những người có thể vừa lọt vào ánh mắt của nàng vừa hợp ý nàng, thực sự là đã ít nay lại càng ít.

Cố Thanh Sơn cũng là có duyên thôi.

Đời này, nếu không phải vì muốn giúp Công Tôn Trí và Ninh Nguyệt Thiền, thì hắn cũng sẽ không đến đây đoạt bảng Kiếm, rồi còn chiến thắng được hai tên Kiếm thị nữa.

Nếu không nhờ Bí kiếm Đoạn Thủy Lưu khiến Bách Hoa tiên tử đột nhiên sinh lòng yêu quý nhân tài, đến mức cho hắn chọn một thanh kiếm coi như đền bù, thì hắn cũng không có cơ hội cầm Địa kiếm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play