Ông chỉ vào cuốn màu vàng, giới thiệu: "Du hành qua vạn giới vốn là một chuyện vô cùng cô độc, thấy cậu một thân một mình đến đây không biết đã có bạn gái chưa, mạo muội chuẩn bị cho cậu cuốn sách vàng để kêu gọi này."
"Sách kêu gọi?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, cuốn sách này ghi lại phương thức liên lạc với vài cô gái xinh đẹp, cậu có thể gọi bọn họ đến làm bạn trong thời gian nhất định nào đó, cùng cậu nói chuyện phiếm, du lịch, chiến đấu, và đương nhiên có thể làm vài loại chuyện thú vị khác, những thứ này đều đã được trả phí trước, sẽ không có tranh chấp tài vụ."
"Tổng cộng chín mươi bảy vị mỹ nhân tuyệt sắc, các cô ấy thường đi lại giữa sáu trăm triệu tầng thế giới, mỗi một người đều có lượng fan không đếm xuể, người người đều khát cầu sắc đẹp của bọn họ."
"Những mỹ nữ này đều đã kí hiệp ước với Tháp Cao chúng ta, nguyện ý phụng bồi khách hàng của bọn ta, để họ có một hành trình ngao du thật tuyệt vời." Ông lão đắc ý nói.
Cố Thanh Sơn nghe ông giới thiệu, ánh mắt xê dịch, nhìn về phía cuốn sách cuối cùng.
Cuốn có bìa màu xanh.
Ông lão thấy vậy, liền tiếp tục giới thiệu: "Còn về cuốn sách màu xanh cuối cùng này, là dùng để giao lưu câu thông”
"Nói như thế nào?"
"Ta thấy cậu chỉ nắm được một loại ngôn ngữ của nhân tộc rất ít gặp nào đó, cho nên chuẩn bị cho cậu cuốn từ điển ngôn ngữ được dùng phổ biến trong vạn giới."
"Chỉ cần cậu cầm nó, nó sẽ nói hết tất cả những ngôn ngữ mà chúng ta biết cho cậu, ngôn ngữ của chín trăm triệu tầng thế giới quá nhiều loại, cậu đại khái cần khoảng thời gian rất dài, mới có thể nắm giữ mấy tỉ loại ngôn ngữ."
"Như vậy, mời cậu hãy chọn một cuốn." Cuối cùng ông lão nói.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn quét qua ba cuốn sách.
Hắn chợt nhớ tới lúc mình ở ngoài Tháp Cao, nghe thấy trong đám người đang chờ ấy, truyền tới đủ loại ngôn ngữ.
Không có một câu nào mình có thể nghe hiểu.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn không chút do dự rút cuốn sách có bìa xanh ra.
"Có được ý tốt của ông, cuốn sách này tôi xin nhận." Cố Thanh Sơn lễ phép bày tỏ lòng cảm tạ.
Hắn nắm lấy cuốn sách kia, trong đó lập tức có từng tiếng nói thì thầm thoát ra.
Cố Thanh Sơn lắng nghe một lát, cảm thấy trong phút chốc mình đã hiểu được cả mấy trăm loại ngôn ngữ.
"Thật là thần kỳ." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Thần sắc của ông lão chợt thay đổi, trong ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng.
"Sao cậu lại không chọn hai cuốn khác?" Ông hỏi.
"Giữa chúng sinh, khó nhất là câu thông, có rất nhiều lúc, chỉ cần chúng ta hiểu được nhau, một vài chuyện sẽ trở nên đơn giản." Cố Thanh Sơn nói.
Ông lão gật đầu không ngừng, nói: "Quả thật như vậy, cuốn sách màu xanh này chính là một phát minh vĩ đại mà các học giả Tháp Cao của chúng ta đã hao tổn không ít tâm huyết mới hoàn thành được."
"Một cuốn sổ tay có thể thông thạo được ngôn ngữ của vạn giới như vậy, đặt ở bên ngoài sẽ là thứ vô cùng trân quý, đủ để mua lại cả một tầng thế giới không thành vấn đề, cuốn sách này chỉ hạn định cho một người sử dụng."
Cố Thanh Sơn giật mình, không nhịn được nói: "Mắc như vậy?"
Một tầng thế giới...
Trong một tầng thế giới, có đến mấy trăm triệu thế giới.
Ông lão ngạo nghễ nói: "Giống như cậu nói vậy, rất nhiều cường giả tuyệt thế sau khi ra khỏi thế giới của mình, mới phát hiện tính quan trọng của ngôn ngữ."
"Giữa họ với người khác, ngay cả lời nói cũng không thể hiểu mới là chuyện đau khổ nhất."
"Các tầng thế giới, thậm chí trong thế giới Siêu Duy, đều bán các loại sách về ngôn ngữ, nhưng nếu nói đến thông thạo được nhiều ngôn ngữ nhất, đương nhiên là cuốn sách màu xanh của Thủ hộ giả Tháp Cao chúng ta”
Cố Thanh Sơn nói: "Cũng là đắt tiền nhất."
Ông lão cười lớn: "Tiền nào của nấy, đây là chuyện dĩ nhiên mà."
Cố Thanh Sơn cũng cười cười.
Trên thực tế hắn đang suy nghĩ một chuyện khác.
Hiệp Hội Thủ hộ giả Tháp Cao, có thể gom lại các loại ngôn ngữ trong trăm triệu tầng thế giới, điều này cần phải có thực lực lớn mạnh cỡ nào.
So ra, những người được gọi là cường giả tuyệt thế kia đã tính là gì?
Mắt thấy Cố Thanh Sơn đã chọn cuốn thông thạo ngôn ngữ vạn giới, ông lão liền thu mấy cuốn kia vào.
Ông dẫn Cố Thanh Sơn, dọc theo cầu thang thẳng đứng, đi thẳng tới chóp đỉnh của Tháp Cao.
Nơi này tầm mắt rộng rãi, có thể nhìn thấy toàn bộ bầu trời cùng biển khơi.
Đã có ba hành khách chờ ở đó từ lâu.
Lúc này thấy có hành khách mới xuất hiện, ba người kia không khỏi cùng nhau nhìn sang.
"Thầy, thời gian đã qua rồi." Người trẻ tuổi bước ra nói.
"Không sao hết, bây giờ lập tức hủy diệt thế giới đi."
"Vâng."
Người trẻ tuổi lấy ra một lựu đạn mini.
Hắn ta rút đinh gài trên lựu đạn ra, giương tay một cái, ném lựu đạn vào biển rộng mênh mông.
Người trẻ tuổi nhìn đồng hồ bỏ túi của mình.
"Thế giới sẽ huỷ diệt sau một trăm hơi thở nữa."
Hắn ta báo cáo.
"Được, đến lúc khởi động thuyền rồi, con đi chuẩn bị trước đi." Ông lão nói.
"Vâng."
Người trẻ tuổi lập tức nhận lệnh rời đi.
Ông lão lại hướng về phía Cố Thanh Sơn thi lễ một cái: "Ta phải đi có việc, cậu có chiếc huy hiệu đó, sau này chính là khách quý của chúng ta, sau khi lên thuyền có thể hưởng thụ hết thảy đãi ngộ ưu đãi."
"Ta phải đi trước có việc rồi, quý khách cứ ngồi đây chờ một chút, thuyền cũng sắp tới rồi." Lão giả vừa cười vừa nói.
"Xin cứ tự nhiên." Cố Thanh Sơn ôm quyền nói.
Lão giả gật gật đầu, vội vàng biến mất không thấy gì nữa.
Cố Thanh Sơn lập tức nhìn về phía ba vị hành khách kia.
Trong ba người, bắt mắt nhất chính là cái tên đang trôi lơ lửng ở trên không trung kia. Hắn ta mặc một chiếc áo choàng màu đen, toàn thân tản ra khí tức vô cùng khó đoán.
Cho dù người mặc áo đen đã cố gắng áp chế năng lực dao động trên người mình, thế nhưng không gian xung quanh dường như vẫn đang cộng hưởng cùng với hắn ta.
Giống như chỉ cần hắn ta đưa ra một mệnh lệnh nào đó thì toàn bộ thế giới đều có thể thay đổi theo vậy.
Đây chính là năng lực của Thần Duệ.
Trời sinh Thần Duệ đã có được sự hòa hợp và ủng hộ của vạn vật xung quanh.
Nói cách khác thì đây chính là một vị thần.
Hắn là hậu duệ của Cổ Thần.
Trong lòng Cố Thanh Sơn âm thầm lưu ý.
Không thể ngờ rằng ở chỗ này, lại có thể gặp được một vị thần linh dễ dàng như thế.
Chỉ thấy vị thần linh áo đen này đang đứng ở biên giới của "Lộ" đài, cẩn thận từng li từng tí để duy trì khoảng cách với hai vị khách kia.
Thần Duệ đang sợ?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chuyển hướng qua hai vị khách còn lại kia.
Đó là một con "Gà" trống mào đỏ và một khẩu súng tiểu liên?
Đúng vậy, là một khẩu súng tiểu liên.
Ít nhất thì khi nhìn qua giống nó giống một khẩu súng tiểu liên.
"Ha ha ha, ngươi có biết không? Lần trước ta nhất thời cao hứng, liền tung tăng nhảy múa bên trong vũ trụ của thế giới kia, kết quả là đưa ba tên quái vật vũ trụ tới."
Vị "Gà" trống mào đỏ hưng phấn nói văng cả nước miếng ra ngoài.
Cố Thanh Sơn đứng ở một bên nghiêng tai lắng nghe.
Ngôn ngữ của thế giới Chu Lâm.
Trong đầu hắn đột nhiên toát ra một ý nghĩ như vậy.
Kỳ quái, tại sao mình lại hiểu được cái này?
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn xem.
Cuốn sổ tay thông hiểu ngôn ngữ vạn giới trong tay vẫn đang phát ra những âm thanh nỉ non trầm thấp.
Giờ Cố Thanh Sơn mới hiểu được, hóa ra tên "Gà" trống mào đỏ này đang dùng một ngôn ngữ khác để nói chuyện.
Nếu như là hắn của lúc trước thì bây giờ căn bản cũng không hiểu được đối phương muốn nói gì.
Xem ra là quyển sách bìa xanh này thật sự rất hữu dụng.
Một trăm lần hô hấp, thông hiểu ngôn ngữ của vạn giới.
Đây phải tài giỏi tới mức nào mới làm được chứ.
Quyển sổ tay bìa màu xanh này chỉ có chủ nhân là hắn mới có thể nghe thấy thanh âm của nó, nó sẽ giúp Cố Thanh Sơn học được tất cả ngôn ngữ văn tự của mọi nền văn minh.
Cố Thanh Sơn nắm chặt sổ tay, một bên tiếp tục tiếp thu ngôn ngữ mới, một bên nghe "gà" trống lớn và súng tiểu liên nói chuyện.
"Ta đã nói với ngươi rồi, kỳ thật thì quái vật vũ trụ bạch tuộc rất ngon mà, chỉ có điều đầu bếp biết làm món này lại không nhiều lắm."
"Thật sao? Thật đáng tiếc, ta chưa từng ăn loại quái vật này bao giờ." Ngữ khí của súng tiểu liên có chút mất mác.
"Vì sao? Quái vật vũ trụ rất dễ bắt à nha." "Gà" trống lớn nghi hoặc nói.
"Chỉ cần ta ra tay thì bất kể là vật gì cũng đều sẽ bị hủy diệt, căn bản không thể nào ăn được." Súng tiểu liên thở dài nói.
"Vậy bình thường ngươi ăn cái gì?"
"Tự mình nấu ăn, hoặc là trực tiếp tới mấy nơi như quán bar, nhà hàng hay câu lạc bộ ăn uống đại cái gì đó là được." Súng Tiểu Liên nói.
"Vậy cũng không tệ, đầu bếp ở mấy chỗ đó cũng tạm được."
"Gà" trống lớn nói xong, liếc nhìn xung quanh một lượt liền quét trúng cái tên Thần Duệ kia.
Nó hạ giọng nói: "Đúng rồi, ngươi đã thử qua vị của thần linh chưa?"
Súng Tiểu Liên tiếc nuối nói: "Thần linh cũng vậy thôi, bị ta đụng trúng một chút liền tan thành mây khói. Haizz, ta thật sự không có lộc ăn mà."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT