“Công tử, dòng thời gian đã bị người ta dừng lại." Sơn Nữ đi tới bên cạnh Cố Thanh Sơn, nói nhỏ
"Ngưng Đọng Thời Gian” Cố Thanh Sơn như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy, Ngưng Đọng Thời Gian."
"Tại sao ta vẫn có thể cử động?"
"Đối phương cố ý, sợ rằng là tới có chuẩn bị."
Cùng thời khắc đó, trong đầu Cố Thanh Sơn, hai chiếc thẻ bài bắt đầu rung lên.
Thẻ bài Báo Thù, Đại Quỷ Tướng.
Thẻ bài Báo Thù, A Tu La Vương.
Thần kỹ, Ngưng Đọng Thời Gian.
Cố Thanh Sơn đột nhiên nhớ lại trận tỷ thí mà mình đã thấy trong mộng.
Hai bóng người xuất hiện ở trong đầu Cố Thanh Sơn.
Thẻ bài sư có tên Khinh Âm, Thiên Thần áo đỏ.
Trong cảnh mộng ở quán bar, cảnh mộng thứ ba: Trấn Ngục Quỷ Vương trượng đã hiện ra cảnh tượng thiên thần giết hại cô gái.
Lúc ấy, thiên thần đã hiến tế những thủ lĩnh của bốn thế để kêu gọi thần linh từ xa xưa, thi triển loại thần kỹ này.
... Lam sao?
Giờ phút này, hắn ta có thấy một màn này không?
Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng nhiên rục rịch.
Hắn phóng Thần Niệm, quan sát trong đầu mình.
Một lá bài xuất hiện ở đó.
Bài thuật pháp của Bộ bài báo thù: A Tu La Vương.
[A Tu La Vương, bài thuật pháp của Bộ bài báo thù, khi lá bài này được kích hoạt, lời thệ ước của bốn thế giới vào mười ngàn năm trước sẽ bị trói buộc lần nữa.]
[Lời thề ước bốn giới: Thiên Thần, Ác Quỷ, A Tu La, Thú Vương phải giúp đỡ lẫn nhau, tuyệt đối không phản bội nhau, mỗi một vị lãnh tụ của bốn giới đều đã phát ra lời thề như vậy.]
[Vi phạm ước hẹn, sẽ bị lãnh tụ của bốn giới trừng phạt đến cùng.]
A Tu La Vương trong thẻ bài nhìn về phía Cố Thanh Sơn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
"Chuyện mà ngươi đã ước định với Lam, còn nhớ không?" A Tu La Vương nói.
"Dĩ nhiên, ta đã lấy được thù lao của mình, bây giờ muốn tôi làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Khi Thiên Thần áo đỏ tới, ngươi hãy cố gắng kéo chân ông ta lại, ta cần có một chút thời gian để phát động khế ước." A Tu La Vương nói
"Trong thời gian bao lâu?"
"Càng lâu càng tốt."
Lúc này thân hình một lá bài khác cũng hiện ra.
Đại Quỷ Tướng.
[Đại Quỷ Tướng, bài kêu gọi của Bộ bài báo thù, lực chiến đấu xếp thứ nhất.]
A Tu La Vương nhìn về phía Đại Quỷ Tướng: "Ngươi đã sẵn sàng chiến đấu chưa?"
Đại Quỷ Tướng điên cuồng cười lớn, nhưng nghe vào lại giống như đang thút thít.
"Ta đã khao khát trận chiến hôm nay, đã khát vọng nó suốt mười ngàn năm!"
A Tu La Vương lại nhìn Cố Thanh Sơn nói: "Đây là cơ hội duy nhất, xin hãy giữ chân ông ta lại một lát!"
Nói xong, hai tay người chắp lại, bắt đầu tụng niệm lời thề hẹn của bốn giới ngày xưa.
"Được rồi, ta sẽ cố gắng giữ chân ông ta..." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm, trong lòng dâng lên một chút bình yên.
Kiếm này không chịu ảnh hưởng của tất cả quy luật, là mấu chốt để phá vỡ thần kỹ của đối phương.
"Sơn Nữ, ngộ nhỡ tôi trúng chiêu, cô hãy tiếp tục xông lên... cô có thể dùng tất cả kỹ năng và kinh nghiệm của tôi để chiến đấu với kẻ địch."
"Vâng, công tử." Sơn Nữ hơi căng thẳng.
Đông! Đông! Đông!
Tiếng gõ cửa vang lên lần nữa.
Lần này, có người ở trong hư không nói chuyện, thái độ hết sức lễ phép.
"Xin hỏi ngài Quỷ vương có đây không?"
"Có tôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Xin thứ lỗi ta lỗ mãng tới thăm, nếu như ngài có thời gian rảnh, ta muốn gặp mặt nói chuyện một lát, không biết ngài có đồng ý hay không?"
"Mời."
"Vô cùng vinh hạnh."
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một điểm sáng màu đen.
Điểm màu đen đó nhanh chóng lan rộng, hóa thành đường nét hình người nửa trong suốt.
Nhìn qua, đó là một ông lão mặt mũi hiền hòa.
Trên đầu toàn tóc bạch kim, trên người mặc hồng bào hoa lệ sang trọng, một tay ông lão cầm quyền trượng, từ trong hư không hạ xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú một màn này, sắc mặt bình tĩnh.
Ở trong đầu của hắn, bên cạnh A Tu La Vương đột nhiên xuất hiện một chiếc đầu lâu máu me đầm đìa.
Nhận ra được Thần Niệm của Cố Thanh Sơn, A Tu La Vương dành thời gian ra nói với hắn: "Hoàn toàn không đủ, Thiên Thần áo đỏ vì muốn kêu gọi chân thần từ xa xưa, không tiếc phản bội lời thề của bốn giới, hiến tế mười ba vị tướng lĩnh liên quân."
"Ta phải kích hoạt lời thề hồn khế của mười ba vị tướng lĩnh, để cho hồn khế đã yên lặng mười ngàn năm của họ đều thức tỉnh "
"Chuyện có thành hay không, nằm ở chỗ ngươi có thể kéo chân ông ta lại hay không."
A Tu La Vương nói xong, lại bắt đầu tiếp tục tụng niệm thần chú.
Cố Thanh Sơn thu hồi Thần Niệm, nhìn về phía Thiên Thần áo đỏ.
Không sai, đây chính là thiên thần đã giết chết Khinh Âm.
Phải nghĩ biện pháp để kéo ông ta lại...
Cố Thanh Sơn cười nói: "Không nghĩ tới lúc này còn có khách, lại còn có khả năng khống chế thời gian."
Thiên Thần áo đỏ nghe xong, ôn hòa cười nói: "Đến đây tương đối gấp, hy vọng không làm phiền"
"Lần này ta tới... "
Thiên Thần áo đỏ đang định nói tiếp, Cố Thanh Sơn lại vẫy vẫy tay, tỏ ý ông mau ngồi xuống.
"Mời ngồi xuống nói chuyện, đứng nói vậy không phải lễ tiết khi tôi đón khách."
Thiên Thần áo đỏ hơi sững lại.
"Ồ, điều này cũng đúng, được rồi được rồi, chúng ta ngồi xuống nói."
Thiên Thần áo đỏ vừa nói, liền ngồi xuống ghế sa lon đối diện Cố Thanh Sơn, híp mắt đánh giá Cố Thanh Sơn.
Một giây kế tiếp, Thiên Thần áo đỏ đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên đứng lên, đi qua một bên, mở tủ rượu ra.
Tủ rượu tư nhân của Trương Anh Hào.
"Uống chút gì không?"
"Rượu tốt nhất của thế giới loài người, ở đây gần như đều có hết, mời chọn."
Cố Thanh Sơn mỉm cười hỏi.
Thiên Thần áo đỏ quét mắt qua tủ rượu, không nhịn được hỏi: "Cậu có biết thân phận của ta?"
"Không biết, nhưng những thứ xung quanh dường như đều dừng lại hết rồi."
"Năng lực như vậy, từ khi bình sinh tới nay tôi chưa từng nghe qua."
"Từ đó có thể suy đoán, ông nhất định là một đại nhân vật vô cùng tôn quý."
Cố Thanh Sơn cười cười giơ lên hai cái ly thủy tinh xinh đẹp: "Khách quý tới, nhân loại chúng tôi thường sẽ uống một ly."
Thiên Thần áo đỏ nghiêm túc ngồi nghe, từ từ nở nụ cười.
"Quả nhiên không phải nhân vật tầm thường, khó trách cậu có thể làm được Quỷ vương." Hắn thở dài nói.
Cố Thanh Sơn không tiếp lời.
Hắn lấy hai chai rượu ra, đưa cho đối phương nhìn.
"Ngự Lộc Trăm năm, đặc sản của Phục Hy, nổi danh bốn phương, chỉ có Hoàng thất mới được uống bình rượu trăm năm này thôi."
"Còn có chai này nữa, Liên Bang Tự Do Chi Ca, đồ quý mà Cửu phủ cất giấu từ bảy trăm năm trước, thường dùng để bảo tồn, là tượng trưng cho thân phận, không ai nỡ uống cả."
Cố Thanh Sơn vừa nói, Thần Niệm lại quét một vòng trong đầu.
Chiếc đầu lâu đầm đìa máu tươi thứ hai xuất hiện.
Tổng cộng phải kêu gọi đủ mười ba đầu lâu thành công, vẫn còn rất lâu.
Thiên Thần áo đỏ bị lời nói của hắn hấp dẫn, trầm ngâm nói: "Vậy thì bình thứ hai đi."
Cố Thanh Sơn chỉ do dự trong chốc lát, sau đó vui vẻ mở nắp rượu.
Mùi rượu thơm bay khắp nơi.
Trương Anh Hào, đồ quý anh cất giấu đã phát huy được tác dụng quan trọng, xin đừng đau lòng.
Cố Thanh Sơn yên lặng thì thầm.
Thiên thần nhắm mắt, khẽ ngửi một cái.
Ông ta trở nên thoải mái mà thích ý, nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, đây là rượu hảo hạng, thỉnh thoảng tôi cũng xuống đây xem, nhưng chưa từng uống rượu ngon như vậy bao giờ."
"Thêm đá không?"
"Không thêm, loại rượu này tốt nhất uống không."
Cố Thanh Sơn liền rót một ly, đưa cho Thiên Thần áo đỏ.
Hắn cũng không chút do dự rót cho mình một ly.
Hai người lại ngồi xuống ghế sa lon lần nữa.
Cố Thanh Sơn chăm chú nhìn ông ta uống rượu.
Bộ đầu lâu thứ ba hiện ra.
Còn thiếu mười bộ nữa.
Thiên thần buông ly rượu xuống, thở dài nói: "Không thể không nói, về mặt hưởng lạc loài người các cậu đúng là có đầu tư."
Cố Thanh Sơn bưng ly lên, cũng uống một ngụm.
Cam thuần mát lạnh.
Nếu đây chính là thời khắc cuối cùng của ngày tận thế, vậy thì ly rượu này cũng xứng với giờ phút này.
Hắn một hơi uống cạn, lại rót đầy một ly nữa cho Thiên Thần áo đỏ.
"Không cần, bây giờ, tôi muốn nói chuyện với cậu."
Cố Thanh Sơn liền đặt chai rượu xuống, làm ra vẻ đang lắng nghe.
Bộ đầu lâu thứ tư xuất hiện.
"Quỷ vương, sách lược đối phó của cậu vô cùng đặc sắc, cũng vì toàn bộ yêu ma trong Hoàng Tuyền đột nhiên chết sạch, ta mới đi xem qua tình hình ở Hoàng Tuyền."
Thiên Thần áo đỏ tựa vào ghế sa lon, chậm rãi nói.
"Sau đó, mỗi một bước của cậu đều đã phá huỷ sách lược của yêu ma, cho đến khi đụng phải mưu kế trước đó của ta, cuối cùng mới không còn sức xoay sở nữa."
"Ta phải nói rằng, ta rất tán thưởng cậu, nhưng có một điểm cậu thật sự làm hết sức tệ hại."
"Ồ? Nguyện nghe nói rõ." Cố Thanh Sơn nói.
Ở trong đầu của hắn, bên cạnh A Tu La Vương xuất hiện đầu lâu đẫm máu thứ năm.
"Cậu vẫn không rõ sao? Ngươi mang công đức đi phân cho mấy thứ xú trùng ở địa ngục kia, tất cả bọn họ đều đạt được cơ hội đầu thai lần nữa, cứ như vậy, địa ngục liền trống rỗng."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT