Nếu như có một ngày như vậy thì nhân gian sẽ trở thành một nơi hưởng lạc của bọn chúng.
Vì vậy, đám Ma nhân kiên quyết không quay lại thế giới Hoàng Tuyền.
"Các ngươi nghe lời ta đi, ta chính là Quỷ Vương, nếu như không nghe những lời ta nói thì sẽ không có kết cục tốt đâu." Cố Thanh Sơn khuyên bọn chúng.
Tên Ma nhân cầm đầu lớn tiếng nói: "Cho dù ngươi là Quỷ Vương đi chăng nữa thì ngươi cũng sẽ không thể ngăn cản được bọn ta chiếm lấy thế giới nhân gian đâu, đây là chuyện của bọn ta, nó không liên quan gì đến ngươi cả."
"Đúng thế!"
"Đây là chuyện của Ma nhân chúng ta!"
Đám Ma nhân ra sức gào thét, chúng nhao nhao bày tỏ sự không tình nguyện của bản thân mình.
Một tên Ma nhân khác nói: "Tuy ngươi chiến đấu đơn độc rất lợi hại nhưng toàn bộ sức mạnh của địa ngục Huyết Hải của các ngươi không bằng được địa ngục Thư Tước của bọn ta đâu."
"Hay là hai địa ngục chúng ta đánh nhau một trận, ai thắng thì người đó sẽ là Quỷ Vương."
"Đúng đấy! Đúng là nên làm như thế!"
"Địa ngục đối đầu với địa ngục!"
Bọn Ma nhân không ngừng đưa ra ý kiến của mình.
Cấu trúc tâm linh của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng có thể nối liền các thế giới với nhau, bất kỳ một sự vật nào tồn tại trong đó đều có thể nghe thấy tiếng nói của những sự vật khác. Trừ khi Quỷ Vương đặt ra giới hạn, nếu không thì sự kết nối đó sẽ không gặp bất kỳ một trở ngại nào.
Cũng chính vì thế, sự kháng nghị kịch liệt của bọn Ma nhân đã lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ những người chết ở dưới mười tám tầng địa ngục.
Tất cả người chết đều chờ xem thử Quỷ Vương sẽ ứng phó như thế nào.
"Công tử." Sơn Nữ căng thẳng muốn nói.
Cố Thanh Sơn phất tay một cái, ý bảo rằng nàng ta không cần phải lo lắng.
Hắn lắc đầu, thở dài nói: "Các ngươi cho rằng sau khi ta lên làm Quỷ Vương rồi thì sẽ chuẩn bị những hoạt động từ thiện bày tỏ lòng nhân ái ư?"
Hắn truyền thần thần niệm vào trong Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, cái đầu lâu hai sừng khô quắt trên cây trượng liền giật giật cử động, trong hốc mắt sâu thăm thẳm của của nó xuất hiện hai luồng ánh sáng màu đỏ.
Bí pháp Linh Hồn Tiêu Tán trên quyền trượng đã bị hắn kích hoạt.
[Giải thích bí pháp: Quỷ Vương có thể sử dụng sức mạnh của quyền trượng để vĩnh viễn giết chết bất cứ một người chết nào không phục tùng ngài, linh hồn của những kẻ đó sẽ tiêu tan hoàn toàn, đồng thời biến thành năng lượng bổ sung cho quyền trượng.]
Núi Đại Thiết Vi vì thế mà lập tức chấn động.
Trong địa ngục Thư Tước, những chiếc miệng lớn toàn là răng nanh kia lập tức ngậm chặt lại, toàn bộ Ma nhân chạy tán lọan khắp nơi.
Nhưng mà dưới lược lượng pháp tắc của quỷ vương, bọn chúng làm gì có thể chạy thoát?
Ngay sau đó, hàng tỉ tiếng kêu gào thảm thiết cũng như những tiếng rên rỉ đau khổ truyền đến từ địa ngục Thư Tước.
Cơ thể của bọn Ma nhân ào ào tan vỡ, hóa thành những đốm sáng tản ra xung quanh, rồi cuối cùng biến mất khỏi địa ngục Thư Tước.
Tất cả bọn chúng đều bị tiêu tan hoàn toàn.
Từ giờ phút này trở đi, ngay đến cả linh hồn của bọn chúng cũng không còn tồn tại nữa, càng không thể nào vùi mình vào trong một giấc ngủ sâu để khôi phục lại.
Hàng tỉ đốm sáng biến thành một dòng sông bay lượn trên không trung, xuyên qua lớp vách ngăn giữa các địa ngục, rồi cuối cùng rơi vào trong Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Đây là thù lao của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, là nguồn gốc năng lượng của nó.
Trên cây trượng phát ra tiếng mút thỏa thích nhỏ nhẹ.
Một vạn năm nay nó chẳng có được chút năng lượng bổ sung nào, cho nên ngay lúc này, nó đang nhanh chóng hấp thu năng lượng ẩn chứa trong linh hồn để bù đắp cho chính mình.
Cố Thanh Sơn cắm cây quyền trượng lên trên mặt đất ở cạnh mình, hắn dùng tay vuốt ve chiếc đầu lâu khô có sừng nhọn.
Cả mười tám tầng địa ngục đều im lặng như chết.
Quỷ Vương Địa Ngục chỉ hời hợt phất tay một cái mà đã giết chết cả hàng tỉ linh hồn.
"Ngài..." Sơn Nữ muốn nói điều gì đó nhưng cuối cũng vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Trong địa ngục Thư Tước chỉ còn sót lại rất ít người chết, chính là những kẻ khi nãy không lên tiếng phản đối.
"Đồng ý! Bọn ta đồng ý với quyết định của Quỷ Vương!"
Những người chết còn sót lại của loài người và người khổng lồ đều điên cuồng hô to.
Cho dù địa ngục có khổ hơn đi chăng nữa thì cuối cùng cũng sẽ có lúc kết thúc, một ngày nào đó vẫn có thể đầu thai lần nữa. Nhưng mà nếu như thật sự bị tiêu tan thì sẽ không còn lại bất kỳ cái gì nữa.
Đó chính là hoàn toàn tiêu tan.
Người chết của mười bảy địa ngục khác vẫn không lên tiếng y như cũ.
Cho dù đang phải chịu đủ mọi loại hình phạt, thì trong phút chốc cũng không một người chết nào dám phát ra tiếng động.
Quỷ Vương khẽ ho một tiếng, nói: "Mọi người đều đã nhìn thấy cả rồi, những tên Ma nhân này muốn chống lại ta." Giọng nói của hắn bỗng nhiên cao lên, hắn quát: "Các ngươi đã nhìn thấy những tên khốn nạn này chưa? Nếu nhìn thấy rồi thì gật đầu đi!"
Trong mười tám tầng địa ngục, hàng trăm tỉ người chết đều liên tục gật đầu như kẻ điên.
Giọng nói của Cố Thanh Sơn chậm lại, hắn từ từ nói: "Nếu đã vậy, vì để nghiệp chướng của mọi người không sâu thêm thì ta yêu cầu mọi người một lần nữa, hãy rút khỏi thế giới nhân gian đi."
Hắn cầm lấy Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, tùy tiện quơ qua quơ lại, sau đó từ tốn nói: "Ta nói xong rồi, ai đồng ý, ai phản đối nào?"
Một giây yên tĩnh, sau đó những âm thành điên cuồng nối tiếp nhau vang lên không ngừng.
"Đồng ý!"
"Đúng thế, chúng thần đồng ý với Quỷ Vương!"
"Thần lập tức rút lui ngay!"
"Chúng thần xin tuân lệnh Quỷ Vương!"
"Địa ngục Hàn Băng chúng thần lập tức quay lại ngay!"
"Địa ngục của chúng thần cũng rút lui, bây giờ sẽ rút lui ngay!"
Ba địa ngục xâm chiếm thế giới nhân gian khác cũng lập tức bày tỏ sự đồng tình.
"Thái độ cũng không tệ cho lắm, ta cho các ngươi mười phút, thời gian vừa hết thì những ai không quay về sẽ phải chết." Cố Thanh Sơn nói xong, ngắt liên lạc với các địa ngục.
Lúc này, Sơn Nữ mới lén nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói: "Hàng tỉ linh hồn đều bị ngài giết cả rồi... Có phải là độc ác quá không."
"Không, tình hình của thế giới nhân gian đã nguy cấp lắm rồi, mỗi một phút đều có rất nhiều người vô tội phải chết trong tay của bọn chúng."
Cố Thanh Sơn nhìn Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, nói: "Thực ra ta muốn giết hết tất cả những tên ác ôn trong bốn địa ngục này, nhưng mà nếu bọn chúng đã thức thời như vậy thì ta cũng không phải là một kẻ thù dai. Cứ coi như là ta cho bọn chúng một cơ hội để làm lại cuộc đời mình đi."
Sơn Nữ nhìn bộ dạng bình tĩnh của hắn, bỗng nhiên thở dài, nói: "Mặc dù ngài là người sống, nhưng ngài quả thật là một Quỷ Vương chân chính."
"Quỷ Vương ư? Không, ta là kiếm tu." Cố Thanh Sơn đáp lời.
Lúc này, hắn cảm thấy dưới chân truyền đến một chấn động nhỏ.
Cả chiếc thuyền lớn đang cố gắng đẩy hắn ra.
Một giây sau, chiếc thuyền lớn biến thành gợn sóng nhấp nhô rồi sau đó dần dần biến mất.
Khi nhìn lại, Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng trên lôi đài rất cao ở địa ngục Huyết Hải.
Vô số người chết thấy hắn xuất hiện thì đều thận trọng quan sát hắn thật kỹ, ngay cả thở mạnh một tiếng mà cũng không dám.
Cố Thanh Sơn vung Trấn Ngục Quỷ Vương trượng lên, rồi sau đó rời khỏi địa ngục Huyết Hải.
Hắn chầm chậm đi ra từ cửa của địa ngục.
Mấy chục loại binh khí của Hoàng Tuyền đều tập trung ở bên ngoài.
Đám binh khí nhìn thấy hắn xuất hiện thì lập tức bạo phát ra tiếng reo hò.
"Thành công rồi!"
"Bái kiến Quỷ Vương!"
"Quỷ Vương! Ngài xử lý thật gọn gàng!"
Cố Thanh Sơn lộ ra một nụ cười.
Một con chim nhỏ màu trắng bay tới, ríu rít rằng: "Ai mà ngờ được ngài sẽ trở thành Quỷ Vương chứ! Trời ạ, ta cũng muốn trở thành Quỷ Vương!"
"Ngươi chỉ là một thanh đao mà thôi." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nhắc nhở.
"Không phải, ta là chim." Con chim nhỏ màu trắng trợn mắt nói.
"Được rồi, cứ coi như ngươi là chim đi, Quỷ Vương là sự tồn tại khiến cho cả địa ngục khiếp sợ, không thể giống như một con chim được." Cái khiên nói năng một cách thô lỗ rồi như chợt nhớ ra điều gì đó, nó nói với Cố Thanh Sơn: "Xin lỗi, ta không hề nói đến ngài đâu."
"Không sao." Cố Thanh Sơn tỏ vẻ không sao cả.
Lúc này, Địa kiếm và Triều Âm hiện ra giữa không trung, không ngừng bay luẩn quẩn xung quanh hắn. Vì sợ hắn bị hủy bỏ tư cách tranh ngôi vị Quỷ Vương cho nên chúng nó không hề tiến vào bên trong địa ngục.
"Tất cả mọi việc đều thuận lợi chứ?" Giọng nói vừa dày vừa nặng của Địa kiếm vang lên.
"Có Sơn Nữ giúp cho nên ta đã may mắn thành công." Cố Thanh Sơn nói.
Triều Âm cũng phát ra một tiếng ong ong.
"Đúng thế, ta không sao cả." Cố Thanh Sơn cười cười với Triều Âm.
Vì bốn địa ngục đã rút khỏi thế giới nhân gian rồi cho nên trái tim của Cố Thanh Sơn cũng dần dần ổn định lại.
Mối nguy hại của thế giới nhân gian cuối cùng cũng đã được xử lý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT