Sương trắng xa ngút ngàn dặm, nó từ từ ngưng tụ thành một hình dạng con người.
Mắt sáng răng trắng, dáng người duyên dáng.
Tô Tuyết Nhi.
Cô đã trực tiếp vượt qua được màn bị Vận Mệnh cắn xé!
Thế nhưng ở trên người của cô cũng phát sinh những thay đổi tương ứng.
Một đầu tóc đen hóa thành trắng bạc.
Cô mặc một bộ trường bào thuần trắng, tay cầm một thanh quyền trượng, hiện ra ở trên quảng trường!
Tô Tuyết Nhi ngây người.
Cô ngắm nhìn bộ trường bào trên người -- cái này không phải là bộ đồ mình mặc hôm nay.
Chỉ là trông cũng đẹp đấy chứ.
Cô nhanh chóng không quan tâm đến quần áo của mình nữa.
Bởi vì quyền trượng trong tay cộ khẽ động, nhất thời có bảy thẻ bài nhảy ra từ đó.
Tô Tuyết Nhi liền sáng tỏ mọi chuyện.
Không ngờ mình thức tỉnh lại là năng lực Thiên Tuyển Kỹ thẻ bài.
Tổ tiên Cửu Phủ, vị Thủ hộ giả kia cũng là kỹ năng hệ này.
Tô Tuyết Nhi lấy một thẻ bài, cầm trong tay ngắm.
Ở bốn góc trên của thẻ bài có bốn chữ địa, thủy, hỏa, phong; còn ở giữa thì trống không.
Bên dưới thẻ bài có tên gọi và phần giải thích.
[Nguồn gốc sự vật]
[Giải thích: Nếu ngài mang theo thẻ bài này, mỗi tiếng ngài sẽ nhận được 1 điểm hồn lực.]
[Cách dùng: Đeo nó bên người là ngài đã có thể phát huy công dụng của nó.]
Một tấm thẻ bài Thiên Tuyển không tệ!
Tô Tuyết Nhi hơi nhếch khóe môi lên.
Một người thông minh như cô liền hiểu ra bản thân đã thành công rồi.
Chỉ một lần mà xuất hiện bảy tấm thẻ bài, trong lịch sử của Đảo Sương cũng không thường gặp.
Rốt cuộc cô cũng đã thay đổi vận mệnh, trở thành Thiên Tuyển Giả!
"Tô Tuyết Nhi!" Một giọng nói già nua vang lên.
Tô Tuyết Nhi nhìn quanh bốn phía, trừ cô và đám người đến Thí Luyện ra thì không nhìn thấy người nào nữa.
"Áo bào trắng và quyền trượng có ngụ ý riêng của chúng."
Tiếng nói vẫn tiếp tục vang lên: "Bảy là một số có ma lực, vận mệnh dùng bảy thẻ bài ‘ôm lấy’ ngươi, vì vậy trên người ngươi là sự kỳ vọng đặc biệt của Vận Mệnh."
Tô Tuyết Nhi yên lặng lắng nghe.
Giọng nói kia tiếp tục: "Ngươi đã hoàn toàn đánh bại quá khứ, sớm thôi ngươi sẽ trở thành chủ nhân của Vận Mệnh, vì thế ngươi đã nhận được một đặc quyền."
"Đặc quyền gì?" Tô Tuyết Nhi hỏi.
"Cho ngươi đi theo một đạo sư tu tập chính là không tôn trọng Vận Mệnh, vì thế kể từ bây giờ, ngươi có thể chọn một người trong bảy đại trưởng lão đi theo học tập."
Tô Tuyết Nhi hơi trầm mặc, hỏi: "Giữa trưởng lão và đạo sư khác nhau chỗ nào?"
"Tất nhiên là…" Giọng nói kia nói: "Các trưởng lão đều là người quản lý cho một thế giới nào đó, họ rất mạnh, có thể sử dụng thẻ bài đi xây dựng chu kỳ quy luật của sự cứu thế, trợ giúp sinh linh thế giới chống lại yêu ma ngày tận thế."
"Hiện tại, ngươi hãy lựa chọn."
Tô Tuyết Nhi không chút do dự nói: "Tôi chọn trưởng lão Giới Luật."
Tiếng bàn tán trong hư không chợt trở nên lớn hơn.
Bỗng nhiên có một giọng khàn khàn vang lên.
"Các người để ta yên tĩnh chút coi!"
Tiếng nói này vừa xuất hiện thì những tiếng bàn luận đều biến mất.
Chủ nhân của giọng nói này -- Huyết Bào Ma Chủ hiện ra trong không trung.
Ông ta ít khi xuất hiện trước nơi đông người như vậy, nhưng tình hình hôm nay đã vượt quá sức tưởng tưởng của mọi người, ông ta nhất định phải xuất hiện để đối phó với tình hình này.
"Tại sao? Tại sao ngươi lại chọn ta làm đạo sư của mình?" Huyết Bào Ma Chủ hỏi.
"Bởi vì ngài là thầy dạy của mẹ tôi?" Tô Tuyết Nhi cười nói.
Huyết Bào Ma Chủ vốn đã chuẩn bị lắng nghe được một loạt đáp án, ví dụ như ngài công bằng, rất mạnh, có nhiều sách nhất, đi qua nhiều thế giới nhất, tri thức uyên bác nhất..., ai biết lại chỉ nghe được một đáp án đơn giản như vậy.
"Chỉ vậy thôi?" Huyết Bào Ma Chủ ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, hồi bé tôi từng nghe mẹ kể về thời còn cắp sách đến trường của bà, bà là người rất thích hỏi, đến mức những người nghe bà hỏi đều thấy phiền, vì vậy mỗi lần trước khi dạy đều bắt bà phải giữ im lặng."
"Con bé thường nói về những chuyện trong quá khứ với ngươi sao?" Huyết Bào Ma Chủ hỏi.
"Đúng, mẹ rất hoài niệm những tháng ngày này, đặc biệt là khi ngài đưa bà đi đối đầu với ngày tận thế của một thế giới."
Huyết Bào Ma Chủ thở dài, nói: "Đúng là có chuyện này, ngay cả ta cũng không thể không nói những ngày đó thật sự rất tuyệt với, là hồi ức quý giá của ta."
Ông ta do dự trong nháy mắt.
"Được rồi, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là đồ đệ của ta." Huyết Bào Ma Chủ nói ra quyết định của mình.
Việc này đối với ông ta chính là một chuyện lớn.
Đưa ra quyết định này, trong lòng ông ta cũng có chút vui vẻ.
Từ sau cơn hạo kiếp kia, bản thân ông ta chưa từng nghĩ sẽ thu thêm đệ tử nào.
Thế nhưng hiện tại, đứa con của học trò đã chết của mình lại đến tìm mình, nói muốn trở thành học trò của ông ta.
Trên người của cô bé này, gánh chịu ngụ ý truyền lửa mới… cũng đầy ắp những hồi ức về những tháng năm đẹp đẽ trong quá khứ của hắn ta.
Huyết Bào Ma Chủ liền rơi từ trên không xuống, tiến tới chào đón học trò mới của mình.
Đột nhiên --
"Chờ một chút!" Một giọng nữ đầy phẫn nộ vang lên.
Một người phụ nữ toàn thân đều che kín trong sương mù đen dần dần hiện thân.
Trên đầu bà ta, có một vầng sáng sáng ngời.
Đạo sư Isha
"Tại sao, Isha, ngươi phản đối ta thu đồ đệ?" Giọng của Huyết Bào Ma Chủ trở nên âm trầm.
"Không phải phản đối, chỉ là cô ấy đã là đồ đệ của ta rồi." Đạo sư Isha nói.
Bà ta âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Đáng chết!
Con nhóc này lại có Vận Mệnh may mắn đến thế, thật sự khiến người ta ghen tỵ!
Quan trọng hơn là, nếu một khi để con nhóc này sống tiếp, thế giới kia liền dần dần thoát khỏi tay mình.
Nó nhất định phải chết!
"Cái gì? Học trò của ngươi?" Huyết bBo Ma Chủ hơi sững sờ.
"Đúng, cô ấy đã tự mình đồng ý làm học trò của ta rồi, vì thế ngại quá." Đạo sư Isha chậm rãi nói rằng.
Huyết Bào Ma Chủ im lặng.
Một luồng cảm giác khiến người ta run sợ sinh sôi dưới đáy lòng mỗi người.
Mặt đất bắt đầu run chuyển
Cự thú Vận Mệnh đột nhiên hóa thành một cái hàm răng thật to lớn, chật vật thoát ra khỏi quảng trường.
Trong hư không, vô số hình bóng ẩn núp đang loạng choạng
Có người sớm rời khỏi sàn diễn rồi.
Isha ũng có chút sợ.
Đối phương quá cường đại, đưa tay có thể bóp chết mình.
Cô ta liền vội vàng nói: "Chuyện này là do chính Tô Tuyết Nhi lựa chọn, cô ấy đến trước mặt ta đòi trở thành học trò của ta, không tin ngươi có thể hỏi cô ấy."
Huyết Bào Ma Chủ đột nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía Tô Tuyết Nhi.
"Là thế này phải không? Tô Tuyết Nhi?" Hắn ta gần như gào thét mà hỏi.
Tô Tuyết Nhi lắc đầu nói: "Không có chuyện như vậy."
Huyết Bào Ma Chủ ngẩn ra, đột nhiên cười ha hả: "Xem ra trong hai người các ngươi nhất định có một người muốn đùa bỡn ta, tới đây tới đây, chúng ta liền nói rõ hết chân tướng của chuyện này ra."
Ông ta nhìn về phía một phương hướng, nói: "Viện trưởng, ông cảm thấy thế nào?"
Một giọng già nua nói: "Đúng là nên làm như thế, Isha, Tô Tuyết Nhi, mời các ngươi chứng minh lời của mình."
Isha vội vã rút ra một thẻ bài từ trong hư không, giơ lên thật cao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT