Cố Thanh Sơn và Diệp Phi Ly đều im lặng. Nếu như Diệp Phi Ly không nghe thấy âm thanh khác là bởi vì ý thức của hắn ta đã chủ động gạt bỏ đi, như vậy nghĩa là trên thế giới có lẽ còn có những quỷ hồn khác.
Mặt khác, nếu như Diệp Phi Ly thật sự chỉ nghe thấy tiếng khóc của bạn gái, nói cách khác, trên thế giới này, chỉ có một quỷ hồn.
Bất kể là tình huống nào thì nó cũng sẽ tiết lộ một mặt khác của thế giới, một mặt mà chưa từng có người nào tiếp xúc được, cả trong kiếp trước và kiếp này. Cũng bởi vì chưa từng có người nào thức tỉnh được Thiên Tuyển kỹ như vậy.
Trên thế giới đã từng có một số loài động vật thông linh, chúng có thể làm ra rất nhiều hành động khác thường và không thể giải thích được.
Có người suy đoán bọn chúng có thể kết nối với thế giới khác.
Có lẽ bởi vì Diệp Phi Ly không phải con người, mà là quỷ giết người, cho nên Thiên Tuyển kỹ loại Thông Linh mới có thể thức tỉnh trên người hắn ta.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, nói: “Đợi lần sau khi cậu có thể nghe thấy giọng nói của cô ấy, cậu hãy thử lắng tai nghe xem liệu còn có âm thanh nào khác hay không.”
“Được, tôi nhất định sẽ thử.” Diệp Phi Ly đáp lại.
“Vẫn còn một chuyện quan trọng nữa.”
“Chuyện gì?”
“Cậu giúp tôi hỏi bạn gái cậu một câu.”
“Câu gì?”
“Sau khi cô ấy chết tại sao lại ở đây, mà không đi đến bất cứ nơi nào khác.”
“... Được.”
“Đợi tôi làm xong việc, tôi sẽ quay lại tìm cậu. Khi đó chúng ta sẽ hỏi cô ấy nhiều chuyện hơn.”
“Anh muốn làm gì vậy?” Diệp Phi Ly bất giác cảm thấy lo lắng cực kỳ.
“Thoải mái đi, chẳng qua tôi muốn tìm hiểu rõ tình hình hơn thôi.” Cố Thanh Sơn vỗ vai hắn ta rồi nói tiếp: “Nếu như chúng ta không biết đã xảy ra chuyện gì, vậy chúng ta sẽ không có cách nào giúp cô ấy.”
“Nói vậy cũng đúng...” Diệp Phi Ly gật đầu, sau đó lại hỏi: “Bao giờ thì anh trở lại?”
“Nếu như thuận lợi, có lẽ tôi phải mất một ngày thì mới làm xong việc.” Cố Thanh Sơn nói.
“Hiểu rồi, tôi đợi anh trở về.” Diệp Phi Ly đáp.
“Được.”
Ngay sau đó, trên bầu trời có hai vệt sáng khác màu lướt qua, đi về hai hướng khác nhau.
...
Lúc này, Cố Thanh Sơn đang bay ngay giữa bầu trời đêm. Hắn vừa bay vừa hỏi: “Trận mưa này đã được bao lâu rồi?”
[17 tiếng, diện tích mưa rơi đã mở rộng đến biển rồi.] Nữ Thần Công Chính trả lời.
“Nói cách khác, cả Trái Đất này đều đang mưa?”
[Đúng vậy, thưa ngài.]
Cố Thanh Sơn thở dài, cảm thấy đau đầu.
Trước khi trò chơi Người Bất Tử được phát hành, những cơn mưa lớn chỉ bao phủ tất cả những khu dân cư nơi có người ở. Còn lần này, ngay cả ngoài biển cũng đổ mưa.
Cơn mưa lạnh giá, lúc lớn lúc nhỏ, liên tục không ngừng.
“Được rồi, nhân lúc trời còn đang mưa, tôi phải giải quyết chuyện của mình trước đã. Cô hãy giúp tôi tìm một nơi ít ai lui tới ở trong khu vực Liên Bang.” Hắn nói.
[Thưa ngài, mục tiêu được xác định là sa mạc Masala.]
“Được, chúng ta đi thôi.”
Một tiếng sau, Cố Thanh Sơn đã đứng trong sa mạc không một bóng người. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, từng tia chớp chiếu sáng đám mây nặng như chì đang lơ lửng. Một lúc sau, mưa đá ùn ùn kéo đến.
Mấy dòng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện trong mắt hắn.
[Thiên kiếp của Hóa Thần sắp bắt đầu.]
[Kiểm tra thấy trong tay người chơi nắm giữ cung thuật, kiếm thuật và Lôi điện của Ngũ Hành đặc biệt. Mời người chơi cẩn thận lựa chọn đạo cho mình trong số những đạo trên.]
“Tôi chọn kiếm.” Cố Thanh Sơn nói ngay.
[Kiếm đạo là đạo mạnh nhất, có tính chất riêng biệt. Một khi người chơi lựa chọn kiếm đạo, thì nhất định phải vứt bỏ những đạo khác.]
[Người chơi khẳng định chọn kiếm đạo chứ?]
“Đúng vậy.”
[Người chơi đã chọn kiếm đạo.]
Khi bước vào cảnh giới Hóa Thần, các tu sĩ sẽ không thức tỉnh thần thông mới, mà là thức tỉnh đạo của mình. Một khi đã lựa chọn đạo của chính mình, sức mạnh của Thiên Địa Pháp Tắc sẽ giúp tu sĩ chứng minh sự lựa chọn này, đồng thời giúp tu sĩ hình thành đạo của chính mình trong cảnh giới ấy.
Lấy kiếm tu làm ví dụ, thông thường khi tu vi đến Hóa Thần cảnh hậu kỳ thì sẽ có tư cách đột phá Phong Thánh cảnh, thế nhưng Kiếm Tiên lại là đạo của kiếm tu, không liên quan lắm đến tu vi của tu sĩ. Nếu như trình độ kiếm thuật của kiếm tu không đủ, thì cho dù đã đạt được Phong Thánh cảnh, cũng không có nghĩa là người đó chắc chắn sẽ trở thành Kiếm Tiên.
Ở kiếp trước, trình độ kiếm đạo của Cố Thanh Sơn đã sớm đạt tới cấp độ Kiếm Tiên, đáng tiếc tu vi của hắn lại là Hóa Thần trung kỳ, điểm kinh nghiệm thăng cấp mãi vẫn không tích đủ. Vì vậy, ngay cả tư cách đột phá Phong Thánh cảnh hắn cũng không có.
Thực ra, tất cả người chơi đều không có tư cách đột phá Phong Thánh cảnh, bởi vì khi đi đến những bước cuối cùng, điểm kinh nghiệm yêu cầu phải có thật sự là một con số trên trời mà con người không có cách gì đạt tới được.
Có điều, trong kiếp này, Cố Thanh Sơn có thể dùng hồn lực để thăng cấp. Bởi thế, hắn có thể nhanh chóng thức tỉnh được đạo Kiếm Tiên. Một ngày nào đó trong tương lai, hắn sẽ trở thành người đầu tiên trong thế giới hiện thực đạt tới Phong Thánh cảnh.
Có điều việc này để sau hãy nói, còn lúc này, theo lựa chọn của Cố Thanh Sơn, trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện các dòng chữ nhỏ liên tiếp.
[Thiên kiếp của Hóa Thần đã đến, ngài nhất định phải chiến thắng nó mới có thể giành được phần thưởng của Thiên Đạo, từ đó tìm kiếm đạo của chính mình.]
Ầm ầm ầm!
Thiên lôi vang dội trong tầng mây.
Đây là thiên uy, sức mạnh kinh khủng khiến vạn vật khiếp sợ.
Thiên kiếp của Hóa Thần có uy lực mạnh hơn gấp hai lần so với Nguyên Anh, thế nhưng Cố Thanh Sơn lại không có một chút cảm giác nào.
Từ sau khi chứng kiến Bạch Hoa tiên tử vượt qua Phong kiếp và Lôi kiếp, hắn cảm thấy những thiên kiếp khác đều quá đơn giản. Hơn nữa, kiếp trước hắn đã từng vượt qua thiên kiếp Hóa Thần, hắn biết độ khó lớn nhất của nó nằm ở thời gian.
Nó kéo dài suốt cả một ngày, là một thử thách gian khổ đối với tinh thần và thể lực của tu sĩ.
Trong khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, tu sỉ phải liên tục đối mặt với sự tấn công của Thiên lôi, đó lại càng là một loại giày vò.
Cho nên…
Cố Thanh Sơn lấy ra một cái túi nhỏ, từ bên trong lấy ra một tai nghe không dây, cẩn thận đeo lên tai.
[Một chút rock and roll chứ?] Nữ Thần Công Chính hỏi.
“Không, nhạc gì thư thái một chút, giọng nữ đơn ca hoặc một khúc dương cầm đều được.” Cố Thanh Sơn nói.
[Tôi hiểu rồi.]
Âm nhạc vang lên, một giọng nữ nhẹ nhàng chậm rãi cất lên, tựa như âm thanh réo rắt của thiên nhiên.
“Tạ Sương Nhan?”
[Đúng vậy, album mới nhất của cô ấy.]
Trong lúc trò chuyện, tia sét đầu tiên đã giáng xuống, Cố Thanh Sơn bèn giơ kiếm đỡ lấy. Ngay lập tức, tia sét ấy vỡ ra văng khắp tứ phía tựa như sao rơi.
“Bài hát này không tệ.” Cố Thanh Sơn nói.
[Đây là ca khúc chủ đề.] Nữ Thần Công Chính giải thích.
“Thì ra là thế.”
Tia sét trên bầu trời ngày càng dày đặc hơn, ồ ạt rơi xuống dưới. Cố Thanh Sơn tăng âm lượng của tai nghe lên, vung kiếm tạo ra những đường kiếm quang sáng chói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT