“Thái Hư cảnh.” Giọng nữ giải thích: “Cảnh giới tối cao của các ngươi là Phong Thánh cảnh. Trên Phong Thánh cảnh còn có ba cảnh giới nữa là Thần Chiếu, Thiên Kiếp, Thái Hư, trong đó Thiên Kiếp cảnh là kỳ lạ nhất. Tu sĩ trong giai đoạn này cần ứng đối vô số kiếp nạn cho đến khi đủ kiếp mới đột phá được cảnh giới này, trở thành Thái Hư chân nhân. Tên đạo sĩ phóng lửa trên bầu trời kia chính là cường giả Thiên Kiếp cảnh.”
“Vậy cường giả Thái Hư cảnh của các cô đâu?”
“Hắn ta là Lục Tiên, hắn ta đã sớm xé rách không gian, tìm kiếm thế giới rộng lớn hùng vĩ hơn rồi. Tu sĩ thế giới này vốn muốn đón hắn ta trở về chống lại yêu ma, ai ngờ lại liên lạc nhầm công tử áo tím, nên mới gặp đại nạn này.”
“Ta có cách rồi.”
“Nói.”
Cố Thanh Sơn mỉm cười: “Còn phải nhờ kiếm Triều Âm giúp ta mang một người tới đây.”
“Ai?”
“Sư tôn ta.”
“Chính là cô nương kia, một trong Tam Thánh của các ngươi?”
“Chính là nàng.”
“Mang nàng tới đây làm gì?”
“Thế giới này có vô vàn cường địch vây quanh, cho nên nàng không thể nào an tâm đột phá... Ta đưa nàng tới đây đột phá, với khả năng của tiền bối chắc hẳn có thể chống đỡ giúp nàng một chút.”
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm nghe thấy vậy liền chầm chậm bay lên, phát ra một tiếng kêu về phía biển kiếm. Chỉ một giây sau, ừ biển kiếm vang lên tiếng ồ ồ đáp lại.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm hạ xuống, nói: “Ngươi khá may mắn đấy, hôm nay các tu sĩ dị giới lưu lại thế giới này cao nhất cũng chỉ ở cảnh giới Phong Thánh.”
“Tiền bối có thể đối phó sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta có thể ngăn cản kẻ địch Phong Thánh cảnh giúp nàng ta, còn trên Phong Thánh cảnh thì ta không có cách nào cả.” Sau đó, nàng bổ sung thêm: “Dù sao ta cũng chỉ là chiến giáp, không phải binh khí. Thứ ta thực sự am hiểu là phòng ngự.”
Cố Thanh Sơn vui mừng, nói: “Vậy giờ ta thông báo cho nàng!”
“Chậm đã, còn một vấn đề rất quan trọng phải nói rõ ràng với ngươi.”
“Vấn đề gì?”
“Một khi nàng ta tới đây độ kiếp, nơi này sẽ bị bại lộ. Ta đã từng xem nàng ta chiến đấu…” Giọng nữ tiếp tục nói: “Nếu nàng ta thật sự có thể đột phá, với vô số pháp môn chiến đấu của nàng ta, thì người này quả thực là một trợ thủ rất tốt. Điều ta lo lắng là, lỡ như nàng ta không đột phá được, nơi này bị bại lộ rồi thì sẽ thế nào? Đến lúc đó, hy vọng của thế giới này sẽ càng xa vời, ta chỉ có thể bỏ lại các ngươi, một mình rời khỏi thế giới này.”
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương, nghiêm mặt nói: “Thiên tư của sư tôn ta mạnh nhất thế giới chúng ta, nhưng lại bị xiềng xích của thế giới hạn chế, cho nên không thể tiến thêm một bước.”
“Thật sự như vậy sao?”
“Ta lấy tính mệnh đảm bảo.”
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm dừng một hồi, thở dài nói: “Hiện tại cũng chỉ có thể như thế.”
“Vì sao? Xảy ra chuyện gì sao?” Cố Thanh Sơn nhạy cảm nhận ra có gì đó không đúng, vội vàng hỏi.
“Hai ngày nữa, công tử áo tím kia sẽ đột phá đến cảnh giới Thái Hư. Đến lúc đó, chúng ta sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.”
“Vậy giờ ta sẽ đưa sư tôn đến ngay.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nhưng ngươi làm thế nào tìm được nàng ta? Ta đã tận mắt nhìn thấy nàng ta trốn vào dòng chảy thời không rồi.” Giọng nữ nghi ngờ hỏi lại.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy ra một tấm bùa lấp lóe ánh tím.
“Dùng cái này.” Hắn nói.
“Thông dụng phù? Đúng là thứ hiếm có.” Giọng nữ khá vui mừng, sau đó quay sang phân phó: “Triều Âm, ngươi đưa cô nương kia đến đây.”
Kiếm Triều Âm gật chuôi kiếm một cái, lại rơi vào trong tay Cố Thanh Sơn. Hắn đặt kiếm Triều Âm vào Thông dụng phù, sau đó lấy ra một tấm Truyến tấn phù, kể rõ đầu đuôi sự việc rồi cũng nhét vào trong.
Chỉ sau vài hơi thở, Cố Thanh Sơn cảm ứng được mấy món đồ trong Thông dụng phù biến mất. Một lát sau, một tấm Truyến tấn phù mới xuất hiện trong Thông dụng phù. Hắn vội vàng lấy Truyến tấn phù ra, đẩy linh lực vào.
Giọng Bách Hoa tiên tử vang lên, nói ra ba chữ cực kỳ ngắn gọn: “Chờ ta tới.”
Cố Thanh Sơn lập tức thả lỏng.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm hiếu kì hỏi: “Ngươi tin tưởng sư tôn ngươi vậy sao?”
“Đương nhiên, nếu như ngay cả nàng cũng không thể đột phá cảnh giới, như vậy thế giới của chúng ta không ai có thể làm được.” Cố Thanh Sơn đáp lại, sau đó tìm một chỗ, khoanh chân ngồi xuống.
“Ngươi đang làm gì thế?” Giọng nữ ngạc nhiên nói.
“Ta cũng muốn đột phá cảnh giới.” Cố Thanh Sơn trả lời một câu.
Mới đây hắn vừa đánh một trận rất lớn, hồn lực trên người vẫn chưa dùng hết, mà lại vừa khéo là thời gian hồi chiêu tăng cảnh giới đã hết rồi.
Giọng nữ có vẻ không vui: “Chuyện đột phá cảnh giới này không phải muốn làm là làm được, cần có những tích lũy nhất định...” Nhưng đột nhiên, nàng không nói thêm gì nữa.
Một làn sóng linh lực kỳ diệu đang dâng lên trên người Cố Thanh Sơn.
Hắn thật sự đang thử đột phá cảnh giới… Không, không thể nói là thử, vì sóng linh lực của hắn đang không ngừng mạnh lên, toàn bộ quá trình không hề có chút tán loạn và trì trệ nào, thậm chí còn khiến cho người ta cảm thấy rất trôi chảy.
Một lát sau, Cố Thanh Sơn mở mắt ra, sóng linh lực phát ra trên người hắn bỗng nhiên mạnh lên.
Hắn đã là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ.
Thông thường, khi tu sĩ đột phá, sóng linh lực sẽ chập trùng, sẽ trở nên tán loạn. Trong khi đó, sóng linh lực trên người Cố Thanh Sơn lại vô cùng ổn định.
Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm tỉ mỉ cảm nhận một chút, đăm chiêu nói: “Hóa ra ngươi đã có nền tảng vững chắc trước, tích dày xài mỏng nên mới có thể thuận lợi như vậy. Ta đúng là đã trách oan rồi...” Còn chưa nói xong, nàng lại ngậm miệng lại lần nữa.
Thiếu niên trước mặt lại bắt đầu đột phá.
Giọng nữ buồn bực nói: “Liên tục đột phá là chuyện rất khó, bình thường cực kỳ hiếm thấy...” Những lời càm ràm còn chưa dứt, giọng nữ đã im bặt.
Sóng linh lực trên người Cố Thanh Sơn chậm rãi mở rộng, như binh sĩ vững bước tiến lên, mỗi một bước đều kiên định, vững chắc, không chần chờ.
Quá trình mạnh lên này quá mức đột nhiên, đến mức các bộ phận trong cơ thể cũng không chịu nổi.
Cố Thanh Sơn phun ra một ngụm máu tươi, sóng linh lực trên người hắn lại mạnh hơn một phần.
Đột phá hoàn tất.
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói: “Đúng là rất khó khăn, ta phải uống một ít đan dược, nghỉ ngơi một chút đã.”
Hắn vỗ túi trữ vật, lấy bình ngọc ra, sau đó đổ một viên thánh dược chữa thương vào trong miệng, một lần nữa nhắm mắt lại.
Cố Thanh Sơn dùng linh lực kích động dược lực, phát tán khắp toàn thân, nhanh chóng tu bổ những tổn thương của cơ thể.
Bây giờ, hắn đã là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Trên giao diện Chiến Thần nhảy ra mấy dòng chữ nhỏ như đom đóm.
[Vì người chơi liên tục đột phá cảnh giới tu vi, loại công pháp dùng để lĩnh ngộ tu vi tiến vào thời gian hồi chiêu.]
[Tiếp tục bổ sung hồn lực có thể giảm bớt thời gian hồi chiêu.]
Cố Thanh Sơn vừa nhìn lập tức hiểu ra.
Giờ hồn lực của hắn nhiều đến nỗi không dùng hết, nhưng điểm hồn lực đã có không thể giảm bớt thời gian hồi chiêu.
Lần đột phá tiếp theo, hắn phải giết kẻ địch cường đại hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT