Các tu sĩ xem một lúc, cuối cùng chỉ đành nhìn bình bát thở dài một hơi.

Ngay cả tu sĩ Hóa Thần mà cũng có thể giết chết một cách tùy ý như thế, loại bảo vật có uy lực mạnh mẽ thế này thì không ai trong số họ có cách gì để đối phó với nó cả.

Huống chi, bảo vật này còn có linh tính.

Một bảo vật đã kinh khủng như vậy rồi lại còn có cả linh tính nữa, vậy nên tất cả mọi người đều tạm thời không dám động đến nó.

Việc cần làm bây giờ là xác định thực lực của đám tu sĩ dị giới kia... Đặc biệt là trình độ trận pháp.

Ninh Nguyệt Thiền hỏi: "Công Tôn tướng quân đã hôn mê bất tỉnh rồi, bây giờ tu sĩ trận pháp có uy tín nhất là ai?"

Các vị tu sĩ đều không lên tiếng.

Con đường tu luyện trận pháp này thật sự rất khó, người bình thường căn bản khó mà luyện được.

"Vậy thôi tạm gác lại, để sau hẵng nói đi." Ninh Nguyệt Thiền bất đắc dĩ nói.

"Thực ra cũng không cần thiết." Cố Thanh Sơn nhặt một đĩa bát quái nho nhỏ lên, đi vào một nơi hẻo lánh không người trong Phật đường.

"Chỉ cần xem hiệu quả của nó ra sao là được rồi."

Hắn lấy ra mấy viên linh thạch lắp vào trong đĩa bát quái, sau đó truyền linh lực vào trong.

Trên đĩa bát quái bỗng nhiên hiện ra bốn ảo ảnh: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ.

Cố Thanh Sơn thử chạm nhẹ lên ảo ảnh của Chu Tước, một ngọn lửa cháy rừng rực bốc lên từ đĩa bát quái, biến cả Phật đường thành biển lửa. Hắn vội vàng thu linh lực lại, ngọn lửa biến mất ngay tức khắc.

Cố Thanh Sơn lại chạm nhẹ vào ảo ảnh của Huyền Vũ, chỉ thấy từng luồng khí lạnh bốc lên, sương trắng nhanh chóng lan tràn ra khắp mặt đất, nhiệt độ trong Phật đường giảm xuống rất nhanh. Khi hắn thu linh lực lại, sương trắng cũng tan biến đi.

Hắn thở dài một hơi rồi nói: "Đĩa bát quái này được chế tạo vô cùng khéo léo, lại còn lắp đặt được đến bốn loại phương thức công kích trên đó, mỗi một công kích cũng mạnh mẽ vô cùng... Ta cho rằng nó đã hoàn toàn vượt qua kỹ thuật chế tạo trận bàn của chúng ta rồi."

Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, cả Phật đường không có một ai lên tiếng. Cảm giác sợ hãi dần dần lan ra trong lòng tất cả những người đứng đây.

Một vị đại tu sĩ thở dài, nói: "Dù gì ta cũng đường đường là tu sĩ Hóa Thần, thay vì đi đến một thế giới khác để vơ vét hết toàn bộ tài nguyên của họ, ta thà liều mạng chiến đấu một phen, quyết tử vì đạo."

Tâm trạng của các tu sĩ hiện giờ đều rất sa sút, trông người nào cũng có vẻ như bị đả kích rất nhiều.

Lãnh Thiên Tinh cầm một ngọc giản lên. Trước trận chiến, ngọc giản này vẫn còn được một tên tu sĩ dị giới cầm trong tay. Vì Cố Thanh Sơn đột nhiên xông lên giết chết, khiến chủ nhân của ngọc giản này bỏ mạng ngay lập tức, nên không kịp cất nó vào bên trong ngọc bội.

Lãnh Thiên Tinh dùng thần niệm quan sát ngọc giản một cách tỉ mỉ, hắn ta không hề nói một lời nào mà trực tiếp đưa qua cho Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn liếc qua ngọc giản, thấy bên trong nó là một bộ đạo quyết. Đạo quyết này giảng giải tất cả các vấn đề từ Luyện Khí cảnh cho đến Kim Đan cảnh, cực kỳ tỉ mỉ cặn kẽ. Đối với mỗi một cảnh giới, mỗi một cấp bậc thì nên chuẩn bị cái gì, làm thế nào để trùng kích cảnh giới, cơ thể sẽ có những những thay đổi gì... Mọi thứ đều được ghi chép chi tiết trên đây.

Ở đoạn cuối của ngọc giản còn viết rằng bộ đạo quyết này dành cho những tu sĩ bình thường trong tông môn, mỗi người đều có một phần. Loại công pháp này sẽ giúp cho các tu sĩ có thể nhanh chóng vượt qua những cấp bậc thấp như Trúc Cơ và Kim Đan.

Sau khi Cố Thanh Sơn xem xong, hắn liền đưa ngọc giản cho Ninh Nguyệt Thiền.

Trong một khoảng thời gian sau đó, ngọc giản được truyền qua tay từng người một. Một lúc lâu sau thì mới có người sợ hãi thốt lên: "Cảnh giới Kim Đan đã là lực lượng trung kiên ở thế giới của chúng ta rồi, thế mà ở thế giới của bọn họ thì mới chỉ là cấp bậc thấp ư?"

Các tu sĩ ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng bọn họ có một chút cảm giác không thể tin nổi.

Khi mang hai thế giới ra so sánh với nhau, từ luyện khí, đan dược, cho đến bùa chú, trận pháp, tất cả đều không bằng thế giới kia, bây giờ ngay cả cảnh giới tu hành cũng không bì kịp.

Vào khoảnh khắc này, trong lòng tất cả mọi người đều tràn ngập kinh hoàng và tuyệt vọng.

Cố Thanh Sơn lại lẩm bẩm: "Không đúng, điều này căn bản là không đúng."

"Sao thế? Huynh phát hiện ra điều gì rồi ư?" Ninh Nguyệt Thiền hỏi hắn.

Cố Thanh Sơn trả lời: "Mang ngọc giản qua đây để ta xem lại một chút, lúc nãy có một chi tiết mà ta không chú ý đến, ta cần phải xác nhận lại một lần nữa."

Ngọc giản ngay lập tức được đặt vào tay hắn, hắn dùng thần niệm thâm nhập vào trong ngọc giản, đọc thật kĩ từng câu một, không bỏ qua bất kỳ một chữ nào.

Các tu sĩ mím chặt môi nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, giống như đang mong chờ một tia hi vọng nào đấy.

Một lúc lâu sau, cuối cùng hắn cũng xem xét xong ngọc giản, quay sang nói với mọi người: "Bên trong này có một vấn đề, mỗi lần bọn họ thăng cấp đại cảnh giới, cũng chưa bao giờ phải chịu bất cứ sự quấy nhiễu nào từ trong hư không."

"Chuyện này nói lên được điều gì?" Một tên tu sĩ ngơ ngác hỏi.

"Điều này chứng minh rằng bọn họ chưa từng gặp Thiên Ma." Cố Thanh Sơn trả lời.

"Chưa từng gặp Thiên Ma thì sao chứ, có lẽ là thế giới của họ có lực lượng bảo vệ hùng mạnh, cho nên đến cả Thiên Ma cũng không dám tiến vào." Lãnh Thiên Tinh cũng nói.

Mọi người lại chìm vào cảm giác thất vọng và chán nản một lần nữa.

Cố Thanh Sơn vẫn tiếp tục đuổi theo suy nghĩ của mình.

Ở trong thế giới Tu hành, cho dù tu vi của tu sĩ cao đến mức nào thì Thiên Ma cũng chưa bao giờ ngừng thực hiện những hành động dụ dỗ họ nhập ma.

Vậy thì vì sao Thiên Ma không đến thế giới kia chứ? Thực sự là vì bọn chúng sợ hãi ư?

Lúc này, cái bình bát kia nhẹ nhàng bay lên, di chuyển lên xuống xung quanh Cố Thanh Sơn. Hắn hồi phục lại tinh thần, quan sát bình bát rồi nói với Ninh Nguyệt Thiền: "E rằng ta lại phải đi vào trong kia một chuyến nữa."

Ninh Nguyệt Thiền cắn răng nói: "Mọi người hãy bố trí trận pháp thật tốt vào, sau đó đứng bên ngoài này để bảo vệ. Lần này ta, Cố Thanh Sơn và Lãnh Thiên Tinh sẽ đi vào để tìm hiểu chân tướng."

"Vâng!" Các tu sĩ đáp.

Cố Thanh Sơn cung kính hành lễ với bình bát, nói: "Xin hãy đưa ba người chúng tôi vào trong."

Ba luồng linh quang bay ra ngoài, bao lấy ba người bọn họ. Chỉ một chớp mắt sau đó, trong Phật đường không còn thấy bóng dáng ba người họ đâu.

Phía bên trong bình bát, ảo ảnh lại xuất hiện một lần nữa. Các tu sĩ của thế giới Thần Võ đã tiêu hao rất nhiều tâm sức để thi triển thuật pháp, cuối cùng cũng xé mở được không gian.

Trên bầu trời xuất hiện ba bóng người, trong đó có hai cô nương mặc y phục màu trắng, đều là tuyệt sắc giai nhân. Hai người họ đứng ở đấy, uy nghi tỏa ra khắp người, cực kỳ oai phong lẫm liệt, tạo cảm giác không thể xâm phạm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play