Cố Thanh Sơn buồn bực cất song kiếm đi.

Sự thật đúng là như thế.

Giả sử, chúng ta chỉ tùy tiện mò một cái liền tìm thấy Thiên Địa song kiếm, vậy những gì Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả sắp xếp và trù tính bao nhiêu năm qua đều trở thành trò cười rồi.

Mọi người nghĩ đến đó cũng dập tắt vài phần tâm tư.

Laura nói tiếp: “Vì thế, tỷ lệ để em mò được loại binh khí thế này là cực kỳ thấp.”

Cực kỳ thấp...

Chờ chút!

Cố Thanh Sơn hỏi: “Nói cách khác, vẫn có khả năng tìm thấy?”

“Hừm, nhưng vận may phải cực kỳ tốt, mà chuyện này đương nhiên là rất khó.” Laura nói.

Mọi người cười ngất.

Diệp Phi Ly thở dài, nói: “Thân là bá tước của vương quốc Kinh Cức, tôi chẳng muốn phấn đấu nữa..”

Laura xua tay cười nói: “Các anh đừng nên đặt hy vọng vào mấy chuyện mông lung này. Thật ra, bảo vật nào cũng chỉ là vật ngoài thân, khi mình thật sự muốn có cái gì thì vẫn phải dựa vào cố gắng của bản thân mình thôi!”

Cố gắng của bản thân.

Năm chữ này nghe vào có vẻ hơi chói tai.

Mọi người thức thời bỏ qua chủ đề này.

Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy ra một pho tượng gà trống màu sắc rực rỡ.

——Lại một ngày trôi qua, hiện tại có thể hỏi xem có tình báo gì không.

Không biết có phải do ảo giác hay không, Cố Thanh Sơn luôn cảm thấy hình như con gà này đã to ra hơn lần trước.

Hắn vươn tay kéo lấy mào gà.

Con gà màu sắc rực rỡ liền sống lại.

“Ức!”

Nó lập tức ợ một tiếng.

“Cậu nhóc, xin chào, tìm ta có chuyện gì không?”

Gà trống há mỏ nói chuyện, tinh thần nhìn có vẻ hơi kém, Cố Thanh Sơn thấy hình như nó đang mệt.

“Tất nhiên là hỏi tình báo —— với lại hôm nay nhìn ngươi giống như đã xảy ra chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

Gà trống phẩy phẩy cánh, nói: “Không có gì, gần đây bạn bè thân thích thăm hỏi, ăn hơi nhiều nên tăng mấy cân mà thôi.”

Cố Thanh Sơn hiểu rõ gật đầu: “Há, cái này ngược lại có thể lý giải, vậy xin nói cho ta biết một chút tình báo đi.”

“Quy tắc cũ.” Gà trống dùng cánh chỉ vào tim.

Cố Thanh Sơn đưa tay ra, độ 10 ngàn hồn lực.

Gà trống nhận được hồn lực, rốt cuộc cũng có chút tinh thần.

Nó rướn cổ, hai mắt cảnh giác quan sát không trung, nhìn qua như đang tra xét gì đó.

Một hồi lâu, gà trống mới thu cái cổ về, một lần nữa trở nên uể oải suy sụp.

“Lần này lỗ vốn rồi... Một tin tức quan trọng... Hồn lực của ta bị tiêu tốn đáng kể.”

Nó nhỏ giọng thầm thì, lén nhìn Cố Thanh Sơn.

Hắn biết nó đã được gắn tình báo Chiến Thần, nên tính nết cũng chẳng khá hơn Chiến Thần là bao, bèn dứt khoát đưa tay ra, độ thêm 90 ngàn hồn lực.

—— Sau khi giết Linh hồn Kỳ Quỷ ở hoa viên, hắn đã nhận được năm triệu hồn lực, lúc này có thể nói là giàu nứt đổ vách.

Gà trống dựng thẳng ngón cái lên, khen ngợi: “Mạnh tay lắm! Quả nhiên là hào phóng.”

“Nghe cho kỹ, cùng với việc Kỷ nguyên Hỗn Loạn giáng lâm, chín trăm triệu tầng thế giới đang từ từ bị Hỗn Loạn bao phủ.”

“Một tiếng trước, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã được phong Thần thành công.”

“Chân thần đã vượt qua cấp độ bình thường, không thể bị đánh bại bởi sức mạnh thông thường nữa.”

“Hiện giờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả chính là Chân thần duy nhất trong chín trăm triệu tầng thế giới, nó đang gieo rắc sự Hỗn Loạn đến tất cả các thế giới và các nền văn minh.”

“Bảy Thần Điện trong khu Tranh Bá chính thức bị chia cắt, một phần Thần Điện đầu phục Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, một bộ phận khác đang phải đối mặt với sự lựa chọn cuối cùng. Bởi vì, nếu họ không quy thuận, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả sẽ trực tiếp hủy diệt họ.”

“Nếu như cậu có biện pháp thì nhanh chóng đi ngăn cản Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đi, bằng không sẽ muộn đấy.”

Gà trống màu sắc rực rỡ nói xong tình báo, liền hóa trở lại thành tượng, không động đậy gì nữa.

Cố Thanh Sơn rơi vào trầm mặc.

Trương Anh Hào vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Xem ra chúng ta phải nhanh chóng giải quyết vấn đề ở đây càng sớm càng tốt, và đánh thức Trật Tự".

Diệp Phi Ly nói: “Bốn tên Thần giả kia, mỗi tên có một phần thẻ bài. Vì thế, chúng có thể vận dụng sức mạnh của Trật Tự ở mức độ nào đó —— bản thân chúng vốn đã mạnh rồi, bây giờ lại còn có thêm sức mạnh Trật Tự thì làm sao mà giết được?”

Đại Ca thở dài, nói: “Thật ra, sức mạnh của chúng không phải là điểm mấu chốt, mà chính là quái vật ở sau lưng chúng kìa.”

Mọi người yên tĩnh, trong đầu không khỏi nhớ lại tình cảnh kia.

—— Mấy vạn xúc tu đen cực lớn xuyên thủng các bức tượng trong cung điện, lao lên bầu trời.

Đây vẫn chỉ là một phần nhỏ thân thể của quái vật.

Ngay cả chúng thần cũng chỉ có thể đánh bại quái vật này, chứ không giết được nó.

Trương Anh Hào nghiêm túc nói: “Trong khắp An Hồn Hương, ngoại trừ người trong vương thất, nó đều có thể cảm ứng được sinh tử của mọi người, Vì thế, chỉ cần chúng ta giết chết bất cứ một tên Thần giả nào là nó sẽ phát hiện ngay lập tức.”

Mọi người trầm mặc.

Tổng cộng có bốn tên Thần giả, mặc kệ tên nào bị giết đều sẽ dẫn ra quái vật không thể đánh bại kia.

Phải làm sao đây?

Cố Thanh Sơn lẳng lặng lắng nghe, vẫn không nói gì.

Laura lặng lẽ nhìn hắn, nhận ra được nỗi lòng của hắn.

Cô bé suy nghĩ một chút, sau đó kéo tay áo của Cố Thanh Sơn, nói: "Cố Thanh Sơn, em nhớ lần trước anh nhờ em đưa anh một thẻ bài, sử dụng thẻ bài để tăng cường sức mạnh."

“Quả thật có chuyện này.” Cố Thanh Sơn gật đầu.

Lúc đó, hắn đi tìm Laura muốn tấm thẻ “Sự truy đuổi của Nguyên tố ‘Gió’” để lĩnh ngộ sự huyền diệu khi một ngàn thanh kiếm quy về thành một chiêu kiếm.

Thân là sứ giả Đoạn Tội, hắn có thể dùng thẻ bài của thế giới tầng trong để tăng cảnh giới, nhưng thật ra sức mạnh của Cố Thanh Sơn vẫn chưa đạt đến trình độ đó.

Vì thế, hắn tạm thời chỉ có thể thôn phệ thẻ bài bình thường để tăng cường kỹ năng kiếm thuật của mình.

—— Cũng giống với lúc Mèo Mun tiến hóa vậy.

Laura hỏi: "Anh còn tiếp tục dùng thẻ tăng cường sức mạnh được không?"

"Được."

"Vậy vì sao anh không tìm em lấy thẻ bài nữa? Khinh thường em à?" Laura tức giận nói.

"Không phải... Lúc đó Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nhân cơ hội đánh lén cho nên liền quên mất chuyện này. Hơn nữa, sau đó có quá nhiều chuyện phát sinh còn chúng ta thì cứ không ngừng không nghỉ, nên không có thời gian tiếp tục chuyện này." Cố Thanh Sơn giải thích.

"Cuộc chiến sắp tới, anh cần thẻ bài gì? Nhanh nói với em đi." Laura hỏi.

Cố Thanh Sơn nghĩ lại thấy cũng đúng. Sau khi bị đòn tấn công của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả làm gián đoạn, quả thật đã rất lâu không nghĩ về kiếm thuật rồi.

Đối với việc khống chế kiếm quang, hắn đã đạt tới mức độ nhuần nhuyễn, chỉ còn cách cảnh giới hợp nhất kiếm một bước ngắn mà thôi.

Ngay sau đó, Cố Thanh Sơn liền đọc tên của vài thẻ bài.

Laura tìm kiếm trong kho tàng của mình, nhanh chóng lấy ra một tấm thẻ đưa cho Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn nhận lấy, nhưng không vội đột phá, mà ngược lại hướng mọi người nói: "Muốn giết chết những tên giả Thần kia, thật ra tôi có một cách, chỉ là có hai vấn đề cần sớm giải quyết."

"Vấn đề thứ nhất?" Trương Anh Hào hỏi.

"Đầu tiên phải chúng ta phải tự biết trong lúc chiến đấu, chúng ta có thể làm đến đâu."

"Vấn đề thứ hai?" Diệp Phi Ly hỏi.

"Bốn tên giả Thần không dễ dàng xuất hiện, nhất định phải để bọn họ chủ động hiện thân, mới có cơ hội xử lý bọn họ."

Đại Ca nói: "Vấn đề thứ nhất dễ giải quyết, chỉ cần tìm một chỗ, chúng ta lần lượt thi triển bản lĩnh của mình ra thì sẽ rõ ràng thực lực lẫn nhau."

Trương Anh Hào trầm ngâm nói: "Thế nhưng đề thứ hai thì khó rồi, e là chỉ khi An Hồn Hương xảy ra chuyện gì đó cực kỳ hệ trọng, thì mới có thể khiến bốn Thần giả cùng nhau hiện thân.”

"Hừm, vấn đề thứ hai sợ là rất khó."

"Trừ phi lại có một nhóm người như chúng ta tiến vào An Hồn Hương."

Diệp Phi Ly và Laura cùng nói.

Mọi người đang thương nghị, bỗng nhiên, ánh sáng trong phòng chập chờn chớp tắt.

Một vầng sáng rực rỡ xuất hiện đâu đó sau lưng bọn họ..

Mọi người quay đầu nhìn qua,

Chỉ thấy trên người đứa bé ngủ say có vô số kim quang đang liên tục hội tụ.

Quỷ hồn của Huyễn Nhã đứng bên cạnh đứa bé, nhìn thấy tình cảnh này mà giật mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play