Thứ hai là bộ bài sợi tổng hợp màu đen: Bộ bài binh khí Ma thần.

Cố Thanh Sơn còn chưa kịp nhìn “Bộ bài binh khí Ma thần”, Khởi Nguyên… không, giọng nói của Cách Mạng lập tức vang lên:

[Sứ giả Đoạn Tội các hạ, sao ngài lại đi tới trại giam Vực Sâu, ở đây vô cùng nguy hiểm, ta kiến nghị ngài lập tức rời đi!]

Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, nói: “Chỉ sợ ngươi vẫn còn không biết rõ tình hình hiện tại.”

[Tình hình gì?] Cách mạng hỏi.

“Ma long Vực Sâu, Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả, Chức mệnh giả Vực Sâu vẫn đang ở Thiên giới nguyên thủy và Ma giới nguyên thủy. Ta không tin chúng nó đến đó chỉ vì chơi thật vui.”

[Các hạ, ý của ngài là?] Cách mạng hỏi.

“Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả lừa gạt nhân loại, lệnh nhân loại giúp nó chế tạo binh khí Vực Sâu – Thiên Địa song kiếm.”

“Để thoát khỏi tay Nhân tộc, Ma long ngủ say đã gia nhập vàoVực Sâu.”

“Thấy những mạng nhện kia không?” Cố Thanh Sơn hơi cảm khái nói: “Ta đến bây giờ vẫn chưa biết rốt cuộc Chức mệnh giả Vực Sâu đi đến nơi nào, đang làm gì.”

“Nếu như ta không đến làm rõ tình hình, đến lúc đó ta chết như thế nào cũng không biết.”

Trong bóng tối, Chư giới tận thế online: Cách Mạng vẫn duy trì trầm lặng.

Dường như nó đang suy tư điều gì.

Cố Thanh Sơn lắc đầu, đưa tay ra đụng vào trên mặt bộ bài binh khí Ma thần.

Dòng chữ nhỏ màu máu lập tức xuất hiện trên giao diện:

[Rút ra thẻ bài binh khí sơ cấp, cần thanh toán một trăm ngàn hồn lực.]

Cố Thanh Sơn nhìn xem giá trị hồn lực của mình một chút.

Bởi vì có nhiệm vụ tiên hóa làm nền nên khi bắt đầu tiến hóa Cách mạng chỉ hao tổn một triệu hồn lực. Hôm nay Cố Thanh Sơn vẫn yên lòng vì còn có tám triệu hồn lực.

Hắn không chút do dự tiêu hao một tram ngàn hồn lực, rút ra thẻ bài binh khí Ma thần từ hư không.

Thẻ bài sợi tổng hợp màu đen bị hắn bắt lại, đưa ra trước mắt.

Trên mặt thẻ bài vẽ một bộ sương khô toàn thân mặc áo giáp sắt.

[Binh khí Ma thần sơ cấp: Chiến binh Hắc cốt.]

[Binh khí được tạo thành từ những vật thần kì cứng rắn nhất, tuy rằng sức chiến đấu chỉ đạt phân nửa nhưng lực phòng ngự ở mức thượng đẳng trong số các binh khí sơ cấp, thích hợp để sử dụng làm binh khí phòng thủ trong chiến tranh.]

Cố Thanh Sơn không chút do dự trực tiếp vứt thẻ bài màu đen này ra ngoài.

[Thình thịch!]

Một bộ xương khô khoác chiến giáp màu đen xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.

Hai mắt nó như đốt lên một ngọn lửa màu đen, khổ người khoảng chừng tương đương Chức mệnh giả Vực Sâu, cao khoảng từ ba đến năm thước, trong tay cầm một tấm khiên và một cây rìu.

“Đi, thử chém đứt sợi tơ.” Cố Thanh Sơn ra lệnh.

Chiến binh Hắc Cốt di chuyển.

Nó sải bước đi tới chỗ những sợi tơ trắng thô cứng, vung cây rìu lên thật cao, chém xuống.

Lưỡi rìu cắm trên nững sợi tơ màu trắng.

Toàn bộ sơi tơ trắng đến một chút động tĩnh cũng không hề xuất hiện.

... Những sợi tơ bắt đầu run run rất nhẹ.

Loai rung động này từ xa đến gần, cuối cùng truyền đến dưới chân của Chức mệnh giả Vực Sâu.

Chức mệnh giả Vực Sâu vẫn không hề nhúc nhích.

Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Không phải ngươi nói thi thể của nó vẫn còn bản năng vồ mồi sao?”

Đĩa CD hình tròn không trả lời.

Một giây kế tiếp.

Một cây trường thích đột nhiên xuất hiện, đâm vào người Chiến binh Hắc Cốt.

Chiến binh Hắc Cốt lập tức không thể nhúc nhích.

Ngay sau đó, hai bàn tay to lớn hiện lên từ hư không, nắm lấy Chiến binh Hắc Cốt, nhẹ nhàng sờ.

Chiến binh Hắc Cốt cao hơn ba thước cùng với cây rìu và tấm chắn bị chèn ép thành một khối xương màu đen hình xúc xắc.

Gương mặt nữ tính của Chức mệnh giả Vực Sâu hiện lên một chút biến hóa.

Nó nhìn vị trí của Chiến binh Hắc Cốt, nhẹ nhàng hé mở đôi môi anh đào.

Khối xương màu đen trực tiếp bay vào trong miệng nó.

Chức mệnh giả Vực Sâu bắt đầu nhai nuốt.

Một hồi thanh âm tiếng xương vỡ vụn từ trong miệng nó truyền tới.

Chừng một giây sau khi Chức mệnh giả Vực Sâu ăn xong cục xương này, lần thứ hai phục hồi vẻ an tĩnh.

Cố Thanh Sơn ngây người.

Hắn nhìn Chức mệnh giả Vực Sâu một chút, lại nhìn sang thanh trường thích và bàn thay khổng lồ màu đen đột nhiên xuất hiện kia.

Thanh trường thích và bàn tay khổng lồ từ từ tiêu tán, hóa thành sương mù dày đặc thâm u lượn lờ trong không khí, đọng lại trên từng sợi tơ trắng.

Sương mù này thấm từ sợi tơ màu trắn tràn ngập ra bốn phía, ngay cả quanh người Cố Thanh Sơn cũng tràn đầy những sương mù này.

Cố Thanh Sơn lấy ra một cái khăn tay, lau mồ hôi lạnh trên trán.

“Nói cách khác, bởi vì ta quá mức gầy yếu, hoàn toàn không đủ trình độ làm thức ăn cho nên đám sương mù này mới không ra tay với ta?” Hắn nhịn không được hỏi.

Đĩa CD hình tròn nói: “Đây là nguyên nhân chủ yếu, ngoài ra ngươi cũng không hề đụng vào sợi tơ của nó, bằng không nó cũng không ngại vây ngươi ở trên đó.”

Trong lòng Cố Thanh Sơn nổi lên một cảm giác bất lực sâu đậm, lắc đầu thở dài nói: “Lúc này, nó vẫn còn trong trạng thái tử vong, binh khí Ma thần cũng chỉ là một món ăn vặt của nó. Như vậy một khi linh hồn của nó trở về, ai có thể chống lại con quái vật Vực Sâu này?”

Khi hai bên có thực lực tương đương, hắn chắc chắn mình sẽ thắng.

Nhưng nếu thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tìm cách chiến thắng đối phương.

Thế nhưng đối mặt với quái vật Vực Sâu kinh khủng như vậy, trong đầu Cố Thanh Sơn nghĩ ra biện pháp nào cũng không hữu dụng.

Đúng vậy, Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả là một cá thể có thể phân tách, có thể xuyên qua chín trăm triệu thế giới, hủy diệt hai tổ chức lớn là Hội Liên Hiệp thế giới và Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao.

Mà bây giờ kẻ đứng ở đối diện Cố Thanh Sơn chính là bản thể Chức mệnh giả Vực Sâu.

Trước mặt kẻ có sức mạnh tuyệt đối, tất cả mưu kế đều trở nên vừa vô dụng vừa buồn cười.

“Lẽ nào... Phải nghĩ biện pháp chạy thoát sao?”

Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.

Lúc này Trật Tự Ma Vương yên lặng đã lâu bỗng nhiên lên tiếng:

[Sứ giả Đoạn Tội các hạ, với sức mạnh của cả ta và ngài bây giờ đều không thể chiến thắng kẻ địch cường đại như vậy.]

“Điều này ta biết rõ.” Cố Thanh Sơn nói.

[Cho nên chúng ta cần thi thể của Ma long.] Trật Tự Ma Vương nói.

Cố Thanh Sơn ngẩn ra.

Lời này của Trật tự bao hàm một... ý nghĩa khác, Cố Thanh Sơn sao có thể không hiểu?

Trật Tự Ma Vương dừng lại một chút, tiếp tục nói: [Ngoại trừ thi thể Ma Long, ngài còn cần giúp ta tiến hóa đến giai đoạn Ma Vương Hàng Lâm.]

“Ma Vương Hàng Lâm? Ý ngươi nói... ta cần giúp ngươi tiến hóa đến hình thái cuối cùng.” Cố Thanh Sơn hỏi.

Trật Tự Ma Vương không trả lời, ngược lại tiếp tục lời nói của mình: [Các hạ, hiện tại ngài nhất định phải hiểu.]

[Ngài phải nhanh chóng trở thành Ma vương.]

Trong bóng tối.

Cố Thanh Sơn đứng ở trên Đĩa CD hình tròn, đối mặt với thi thể của Chức mệnh giả Vực Sâu.

Hắn đã được nhìn thấy một góc thực lực của đối phương.

Dù chỉ đối mặt với một thi thể không hề có chút phản ứng, Cố Thanh Sơn cũng đã xác định được bản thân tuyệt đối không có khả năng chiến thắng đối phương.

Chẳng lẽ thật sự phải trở thành Ma vương?

Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, hướng về phía giao diện Cách Mạng trong hư không hỏi: “Chẳng lẽ khi ngươi tiến đến giai đoạn Ma Vương Hàng Lâm, là ta có thể lập tức đánh bại quái vật Vực Sâu ư? Như vậy không thực tế.”

Chư giới tận thế online: Cách Mạng đáp lại nói: [Lúc thu được tin tình báo của ngài, ta đã kiểm tra hoàn cảnh kiếp trước, xác định một việc: Trong số binh khí thuộc về Nhân tộc, chỉ có hai loại binh khí có thể chống lại sức mạnh của quái vật Vực Sâu.”

“Hai loại nào?” Cố Thanh Sơn nhanh chóng hỏi.

[Lục Đạo luân hồi, Ma Long ngủ say.]

Cố Thanh Sơn nhớ lại cảnh tượng Thần vương bị Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả giết chết, cất lời: “Lục Đạo luân hồi đã bị đánh nát, hơn nữa thời quái vật Vực Sâu cũng đã cảnh giác với việc này, chúng nó nhất định giám sát từng tình huống nhỏ nhất của Lục Đạo luân hồi.”

Cách Mạng nói: [Đúng vậy, cho nên ta phải tiến hóa đến giai đoạn Ma Vương Hàng Lâm... Đến trình độ tiến hóa đó, ta có thể chuyển hóa thi thể Ma Long ngủ say thành binh khí Ma thần.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play